Hi Du Hoa Tùng
Lưu Phong ân một tiếng, gật đầu nói: “Ta biết rồi.”
“Phu nhân người có thể yên tâm nghỉ ngơi đi. Bây giờ việc bảo tồn thể lực vớingười mới là trọng yếu.” Lưu Phong vừa thúc giục vừa khuyên một câu.
“Ân.” Mộ Dung phu nhân thấp giọng đáp, mặt nổi lên màu phấn hồng nhàn nhạt,nhẹ nhàng nghiêng đầu vào ***g ngực Lưu Phong, từ từ khép mắt.
Mộ Dung phu nhân đã nhắm mắt lại, bây giờ Lưu Phong đã có thể quang minh chínhđại mà ngắm nghía đôi gò bồng bạo mãn kia quả nhiên kích thích thật không thểkhống chế được.
“Tiểu tử thúi, ngươi đúng là đại sắc lang, ngay cả mẹ vợ cũng không buôngtha...”Ngay khi trong lòng Lưu Phong rung động, âm thanh của Bạch Khiết lạixuất hiện trong óc Lưu Phong.
“Đừng cho rằng ta không dám làm gì ngươi, nếu ngươi còn nói bậy, ta sẽ suynghĩ về tội phỉ báng của ngươi.” Lưu Phong có chút e ngại nói: “Nói đi, tớicùng ngươi đã phát hiện cái gì?”
“Thần lực.” Bạch Khiết đơn giản nói, nhưng Lưu Phong nghe lại giống như ởtrong sương mù.
“Nếu ta đoán không sai, lực lượng quỷ dị ở nơi này chính là Thần lực trongtruyền thuyết.” Bạch Khiết chăm chú nói.
“Thần lực trong truyền thuyết?” Lưu Phong hơi kinh hãi, khó tin nói: “Ngươiđừng có nói với ta, trên đời này thật sự có thần linh tồn tại?”
Đối với vấn đề Lưu Phong hỏi, Bạch Khiết cũng khó có thể trả lời, nàng cẩnthận suy nghĩ lại một chút nói: “Sự tích về thần linh, ta cũng có xem quatrong một cuốn điển tịch từ xưa. Cụ thể có hay không ta cũng không rõ lắm. Bấtquá, lực lượng nơi này so với điển tích ghi lại thì có chút giống nhau.”
“Như vậy, chúng ta làm sao bây giờ?” Lưu Phong dò hỏi.
“Ta đã cảm ứng được ngọn nguồn của lực lượng to lớn kia, để ta dẫn ngươi đixem, nói không chừng chúng ta sẽ có thu hoạch bất ngờ.” Bạch Khiết đề nghị.
Lưu Phong không cho là đúng, hắn không cho rằng tại cấm đia Huyết tộc lại gặpthần linh. Điều này thật là bất hảo, nói không chừng có thể là tổ tông Huyếttộc nữa ấy chứ.
Từ khi đến thế giới này cho tới nay, hắn biết hết thẩy mọi chuyện đều có khảnăng xảy ra.
“Được rùi, chúng ta đi xem, nhưng mà...” Lưu Phong cúi đầu nhìn Mộ Dung phunhân trong lòng hắn: “Phu nhân thì làm sao bây giờ?” Từ Mộ Dung phu nhântruyền đến tiếng thở đêu đều nhẹ nhàng cho thấy nàng ta thực sự đang ngủ.
“Tiểu tử thúi, ngươi không bỏ được mẹ vợ sao, nhanh lên. Đánh thức nàng dậy,chúng ta cùng đi xem... Ta nghĩ, lúc này đây đối với ta và ngươi mà nói cũngcó thể là một cơ hội.” Bạch Khiết thúc giục nói.
Lưu Phong suy nghĩ trong chốc lát, không thể làm gì khác hơn là đánh thức MộDung phu nhân đang ngủ dậy. Thật thương cảm cho nàng, vừa mới ngủ được nửacanh giờ.
““Đánh” vào chỗ nào cho nàng ta thức dậy bây giờ?”
Lưu Phong thoáng do dự một chút, đưa tay vỗ nhẹ vào bộ ngực nữ nhân đang phậpphồng vài cái, nhẹ giọng nói: “Phu nhân, dậy... dậy.” Ông trời làm chứng, tachỉ muốn đánh thức nàng dậy thôi. (mịa mặt dày thế)
“Phu nhân dậy, dậy...” Có lẽ âm thanh của Lưu Phong quá nhỏ, hay vì Mộ Dungphu nhân quá mệt mỏi, nàng vẫn ngủ không hề tỉnh lại.
Lưu Phong trong lòng rất là vui vẻ, nhân cơ hội đưa tay, rốt cuộc cũng chạmtới địa phương bạo mãn của nàng.
“Phong nhi, ngươi đang làm cái gì vậy... ?” Rốt cuộc, Mộ Dung phu nhân đã tỉnhlại, đôi mắt nhìn vào tay Lưu Phong đang đặt trên ngực của chính mình.
Lưu Phong có chút ngại ngùng vội vàng nói: “Phu nhân, ta chỉ định đánh thứcngươi dậy, có chút tình huống mới...”
Mộ Dung phu nhân có chút cau mày, cả giận nói: “Còn không mau bỏ tay của ngươira...” Nói rồi nàng từ trong lòng Lưu Phong đứng dậy, sắc mặt rõ ràng rất tứcgiận.
Lưu Phong âm thầm tự trách, chính mình có chút bất cẩn. Miệng gọi nàng lạikhông nghe thấy, trong khi động tác của đôi tay lại bị nàng nhìn thấy. Nhìn bộdáng của nàng, xem ra hơn phân nửa là không tin rằng mình chỉ muốn đánh thứcnàng dậy mà thôi.
“Phong nhi, ngươi...” Mộ Dung phu nhân thở dài một tiếng, nhưng lại không biếtnói gì nữa... Nàng tin tưởng Lưu Phong nên mới nhắm mắt lại ngủ thiếp đi,nhưng lại không hề nghĩ rằng, hắn lại dám chiếm tiện nghi mình.
Lưu Phong trong lòng khẩn trương, ông trời làm chứng, ý định ban đầu của hắnlà muốn đánh thức nàng dậy, về phần lợi dụng đó chỉ lại phụ: “Phu nhân ta nghĩngươi hiểu lầm rồi. Ta thật sự chỉ muốn đánh thức người. . Ta phát hiện rarằng lực lượng kì quái rất có thể là Thần lực trong truyền thuyết. Cho nên tamuốn đánh thức người dậy đi nhìn xem sao. Ta thật sự không có ý gì khác. .”
“Thần lực?” Mộ Dung phu nhân bán tín bán nghi (chỗ này định việt hóa nhưng đểhán việt hay hơn) “Thật sự là Thần lực sao?”
Lưu Phong gật đầu nói: “Ân, đúng là Thần lực, chúng ta cùng đi xem đi.”
Mộ Dung phu nhân chăm chú nhìn vẻ mặt Lưu Phong, không giống vẻ nói dối, sắcmặt có vẻ hòa hoãn một chút, nhưng trong lòng vẫn còn chút bất mãn với LưuPhong.
Cho dù ngươi nói là thật, muốn đánh thức ta dậy, cũng không cần chạm đến dịaphương kia, ngươi hoàn toàn có thể cho tay lên chỗ khác mà. Tiểu sắc lang,quay trở về nhất định để Uyển nhi thu thập ngươi.
“Phu nhân, nơi này ánh sáng không tốt, vì phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn,chúng ta nên cầm tay nhau, như vậy sẽ ổn thỏa hơn.” Lưu Phong vươn tay ra.
Bởi chuyện trước đó, Mộ Dung phu nhân có chút do dự, có trời mới biết tiểu sắclang có nhân cơ hội chiếm tiện nghi của mình hay không.
Lưu Phong thấy Mộ Dung phu nhân có vẻ do dự, trong lòng nổi lên một trận buồnbực, thật có trời đất chứng giám, ta lần này tuyệt đối là chỉ có lòng tốt.
“Ân.” Cuối cùng Mộ Dung phu nhân vẫn còn u sầu đưa tay đặt vào trong lòng bàntay Lưu Phong, ánh sáng nơi này thật sự không tốt.
Thật mềm mại, thật là trơn. Lưu Phong trong đầu âm thầm khen ngợi một câu.
Đã qua rất nhiều năm, đây là lần đầu tiên mà Mộ Dung phu nhân cùng nam nhânkhác ngoài trượng phu mình thân cận như vậy, mặc dù có nguyên nhân, nhưng cũngkhiến nàng ngượng ngùng, vẻ mặt đỏ ửng.
“Đáng chết, chánh sự quan trọng hơn, ngươi có thể chăm chú được hay không?”Tựa hồ cảm ứng được biến hóa trong lòng Lưu Phong, Bạch Khiết không khỏi tứcgiận một hồi, lên tiếng nhắc nhở hắn.
Lưu Phong lúc này mới phục hồi tinh thần, xóa bỏ ý nghĩ hoang đường tronglòng, theo sự chỉ dẫn của Bạch Khiết, chậm rãi tiến về phía trước.
Ước chừng được một khắc thời gian, Lưu Phong cùng Mộ Dung phu nhân đi đến mộtcon đường đầy bóng tối, không có chút ánh sáng.
Bạch Khiết vội vàng nhắc nhở: “Đi vào, ta cảm ứng được Thần lực phát ra từ bêntrong nới này.”
Lưu Phong có chút do dự: “Ngươi khẳng định là chỗ này không có chút nguy hiểmnào?”
Bạch Khiết không khỏi tức giận nói: “Tiểu tình nhân, khí khái anh hùng cứu mĩnhân khi trước chạy đi đâu mất rồi, đi vào nhanh lên, nói không chừng bêntrong có một đại mĩ nhân đang chờ ngươi giải cứu đấy.”(Ta đi liền à)
“Còn chờ đợi gì nữa, đồ nhát gan.” Thanh âm bất mãn của Bạch Khiết lại truyềntới.
Mẹ kiếp bất kể có chuyện gì, trước tiên cứ tiến lên đã. Lưu Phong không muốnđể cho đàn bà xem thường mình. Đương nhiên điểm quan trọng là hắn rất hứng thúvới cỗ Thần lực này. Chẳng biết tại sao, hắn cảm giác được rằng tam đại nguyênanh trong cơ thể hắn lại có vẻ như động đậy, thúc giục.
Kéo Mộ Dung phu nhân đi tới, Lưu Phong không quay lại, tiến vào thông đạo, quathời gian không dài, hai người thấy được một tia sáng ở phía trước.
“Phong nhi mau nhìn xem, phía trước có ánh sáng.” Đàn bà thủy chung vẫn sợbóng tối. Mặc dù nam nữ khác biệt, nhưng kể từ khi tiến vào thông đạo, Mộ Dungphu nhân cùng Lưu Phong thân thiết ở cùng một chỗ, thậm chí có mấy lần xuấthiện dị tượng, nàng còn trốn vào trong lòng Lưu Phong. Bây giờ rốt cuộc thấyđược ánh sáng, tâm tình nàng tự nhiên kích dộng lên hẳn. Nhưng trong lòng LưuPhong lại hi vong bóng tối có thể kéo dài một chút, như vậy có thể để cho hắncơ hội lợi dụng.
Bước nhanh tới, hai người lại bị một bức tường khí vô hình ngăn cản.
Bạch Khiết nhắc nhở: “Tiểu tình nhân, hãy thử sử dụng Hạo Thiên Kiếm phá hủyphong ấn.”
Lưu Phong nhất thời hiểu ra, tạm thời buông tay Mộ Dung phu nhân ra, hai taynắm chặt Hạo Thiên Kiếm, đem nguyên anh lực mỏng manh yếu ớt trong cơ thể rótvào kiếm thế, dùng sức chém mạnh ra ngoài.
Quả nhiên, bức tường khí kia đã bị phá, hai người thuận lợi đi vào. Trong nháymắt tu vi bị phong ấn của hai người nhanh chóng phục hồi như ban đầu. Trướcmặt hai người là một tòa cung điện to lớn, huy hoàng và nguy nga.
“Cung điện thật xinh đẹp!” Yêu cái đẹp vốn là bản tính của nữ nhân, Mộ Dungphu nhân nhất thời kêu lên một tiếng.
Ngay lúc ấy, bỗng nhiên một tiếng long ngâm vang lên, theo sau đó, một cỗ hơithở cường hãn hướng về hai người thổi tới. Lưu Phong vội vàng đề tụ nguyên anhlực giữ cơ thể đứng vững.
Nhưng Mộ Dung phu nhân tu vi không đủ, không thể đứng vững. Ngay khi nàng sắpté ngã, Lưu Phong nhân cơ hội đỡ lấy nàng, một tay ôm eo nàng, một tay cầm HạoThiên Kiếm, cảnh giác nhìn bốn phía.
“Nơi đây là Thần điện, các ngươi không thể xâm phạm, nhanh chóng rời đi mau.”Tiếng nói vang lên, một Kim Giáp Thần Nhân tay cầm đại đao đột ngột xuất hiệntrước mắt Lưu Phong và Mộ Dung phu nhân.
Kim Giáp Thần Nhân hai mắt chói sáng kim quang, cỗ hơi thở cường hãn là từtrên người hắn phóng thích ra.
Khí tức cường đại từ Kim Giáp Thần Nhân gây áp lực lên Lưu Phong, hắn khôngthể biết chính mình có hay không có thể đánh thắng được đối phương, hắn cũngkhông biết người trước mặt này là địch hay là bạn.
“Vị đại ca này, chúng ta trong lúc vô ý xông vào, quả thực cũng không có ác ý,ngươi nói nơi này là Thần điện. Có thật vậy không?” Lưu Phong đè nén sự vuisướng trong lòng, cười a a nói: “Thật sự là có Thần linh hay sao? Nếu chúng tađã vào được trong này thì chắc là có duyên. Đại ca, không bằng ngươi giúpchúng ta dẫn đường một chút, cho chúng ta đi bái tế Thần linh nhé.”
Mộ Dung phu nhân nghe vậy, cũng âm thầm trách, người này đúng là lá gan lớnthiệt, bây giờ là lúc nào mà cư nhiên còn dám đùa bỡn.
“Nhanh nhanh rời đi, nếu không sẽ chết.” Kim Giáp Thần Nhân dường như không đểý tới vẻ mặt tươi cười của Lưu Phong, lạnh lùng như lúc trước, cảnh báo mộtcâu.
Lưu Phong nhất thời tức giận, ta phải nghe ngươi sao, lão tử lần đầu thấpgiọng nói chuyện, ngươi ngay cả một chút mặt mũi cũng không cấp cho ta.
“Lão tử không đi, có phải ngươi thật sự muốn giết ta. Các ngươi tới cùng làThần linh hay là ác linh, Thần linh gì như các ngươi mà không nói lý như vậy.”Thật không biết xấu hổ, đối với ta ngang ngược như vậy, ta đây sẽ không kháchkhí. Lưu Phong chuẩn bị đánh giá một chút, tam đại Nguyên Anh của mình nếu giatốc đến cực hạn, xem như tương đương với Kim Giáp Thần Nhân. Hơn nữa còn cóBạch Khiết, đối phó với tên này hẳn là không có nhiều vấn đề.
“Nhanh nhanh rời đi, nếu không... chết.”
Lưu Phong nói vài câu tàn nhẫn, nhưng cuối cùng, Kim Giáp Thần Nhân vẫn lạnhlùng như lúc trước cảnh cáo.
Bạch Khiết vội nói: “Tiểu tình nhân, đây chỉ là khôi lỗi, hắn không hiểu lờingươi nói.”
Lưu Phong cảm thấy trong lòng buồn bực, chính mình nãy giờ khua môi múa mépvới một khôi lỗi, thảo nào hắn một chút phản ứng cũng không có.
“Tiểu tình nhân, phải đánh bại khôi lỗi này.” Bạch Khiết giải thích: “Chứctrách của khôi lỗi này là thủ hộ Thần điện, chỉ có đánh bại hắn, ngươi mới cótư cách tiến vào Thần điện.”
Lưu Phong âm thầm gật đầu, lập tức ôn nhu nói với Mộ Dung phu nhân: “Phu nhân,người hãy lùi ra sau vài bước, đợi lát nữa ta cùng khôi lỗi này sẽ có một trậnđấu ác liệt.”
Mộ Dung phu nhân trong lòng căng thẳng vội hỏi: “Phong nhi, không có vấn đề gìchứ?”
“A a, phu nhân người yên tâm.”
“Tên khôi lỗi chết này, còn chưa tránh ra, thật sự muốn để cho ta phải đánhtan ngươi?” Lưu Phong khoe khoang nói.
“Ngươi mới là khôi lỗi.” Đọt nhiên, Kim Giáp Thần Nhân, bộ mặt bất mãn, phảnbác lại một câu.
Lưu Phong nhất thời kinh ngạc, chẳng nhẽ Bạch Khiết nói sai rồi, thật oan uổngcho vị đại ca này rồi.
“Tiểu tình nhân, thật ngại quá, ta nghĩ sai rồi, hắn có thể không phải là khôilỗi.” Bạch Khiết dường như cũng cảm ứng được điều gì đó, vội vàng sửa lại lờinói.
Ta kháo, mình ngươi mắc lỗi ngớ ngẩn, nhưng lại làm cho ta mất mặt.
“Vị đại ca này, thật ngại quá, là ta hiểu lầm... a a, ngươi không phải là khôilỗi là tốt rồi, nói cho cùng gặp nhau chính là duyên phận. Hay là ngươi dẫnđường giúp chúng ta tiến vào bên trong đi” Lưu Phong cười hi hi nói.
“Mục đích các ngươi đến, chủ nhân đã biết, các ngươi muốn tiến vào bên trongcũng được, nhưng trước hết phải đánh bại ta, nếu không, hay là mời các ngươivề đi!” Kim Giáp Thần Nhân vẫn lạnh lùng như trước nói.
Lúc này, Lưu Phong đã hoàn toàn tức giận, khuôn mặt tươi cười của lão tử phícông rồi. Thật là lãng phí cảm tình.
“Đã vậy, chúng ta phải đắc tội rồi, bất quá ta nói trước, chỉ điểm tới là dừnga.” Với Kim Giáp Thần Nhân, trong lòng Lưu Phong vẫn còn chút e ngại.
Kim Giáp Thần Nhân cũng không nói nhảm, đại đao trong tay đột nhiên chém vềphía trước, một đạo đao mang mầu vàng trực nhằm tới phía Lưu Phong.
Lưu Phong cũng không e ngại, lập tức tấn công mãnh liệt, khí thế không giảm.Hạo Thiên Kiếm đột nhiên đảo qua, nhằm đao mang kích phá.
