Hi Du Hoa Tùng
Mộ Dung Thiên thầm lắc đầu, tình huống của hắn hắn biết, dù cho có là Đại LaKim Tiên hạ phàm cũng không có khả năng chữa được vết thương của hắn.
Bất quá, viên đan dược Lưu Phong cho hắn lại có thể kéo dài sinh mệnh.
“Hầu gia, đáp ứng ta. Nhất định phải cứu thê tử ta...” Mộ Dung thiên biết mạngmình đã không còn được lâu, tiền đồ tương lai của Mộ Dung thế gia chỉ có thểgửi gắm hy vọng cho Mộ Dung phu nhân cùng Mộ Dung uyển nhi.
Lưu Phong nghiêm chỉnh gật đầu: ” Yên tâm, ta sẽ làm.”
Sau khi trải qua sự kiện này. Mộ Dung thế gia từ dưới lên trên đối với LưuPhong đều cảm kích từ trong tâm.
Thậm chí một ít tộc nhân ở những chỗ riêng tư đã thân thiết gọi Lưu Phong lànữ tế hầu gia.
Rất nhanh, dưới sự trợ giúp của Lưu Phong, Mộ Dung thế gia bị lửa lớn đốt cháyđã khôi phục lại được vẻ huy hoàng ngày trước.
Chỉ là Mộ Dung phu nhân bị bắt, cùng Mộ Dung Thiên bị thương nặng, thành rahai ngọn núi lớn đè nặng trong lòng tộc nhân của Mộ Dung thế gia.
Đối với Mộ Dung phu nhân, Lưu Phong rất có lòng tin vào việc an toàn giải cứu,hắn tin tưởng vào lời của nam tử yêu dị kia. Ở trong tay hắn, Mộ Dung phu nhânsẽ không có việc gì. Tu vi đạt tới mức như vậy, đã không cần phải nói sạo làmgì.
Bất quá chuyện của Mộ Dung Thiên sẽ phiền toái một chút. Về sau Lưu Phongtrong quá trình kiểm tra mới phát hiện tình huống của thân thể hắn. Cho dù làhắn cũng không thể cứu vãn được gì. Không đến một tháng, Mộ Dung thiên hẳnphải chết.
Dưới sự khẩn cầu không ngừng của Mộ Dung thiên, Lưu Phong mới che giấu sự thậtvới mọi người.
Đồng thời. Lấy lý do là Mộ Dung thiên bị thương nặng, trình bày ý kiến chotrưởng lão hội xem xét, huy vọng cho con gái Mộ Dung Uyển Nhi đảm nhiệm vị trítân gia chủ của Mộ Dung thế gia.
Không có gì đáng lo, trưởng lão hội và tộc nhân cơ hồ tất cả phiếu đều thôngquá để Mộ Dung uyển nhi đảm nhiệm vị trí.
Dưới lời mời của Mộ Dung uyển nhi, Mộ Dung Tuyết cũng một lần nữa trở lại MộDung thế gia giúp đỡ Mộ Dung uyển nhi xây dựng lại hùng phong của gia tộc.
Lưu Phong mấy ngày này cũng bận rộn không thôi, một bên phải an bài sự tìnhcủa Phong thành, một bên vạch ra kế hoạch cho Mộ Dung Uyển Nhi, còn muốn chờđợi nam tử yêu dị thông tri.
Ngày hôm nay, vào lúc sáng sớm, thiếp thân nha hoàn đã vội vội vàng vàng chạyđến nói với Lưu Phong: ” Chủ công, tứ sư tôn của người đến. Nghê Thường tỷ tỷbảo ta đến thông tri cho người một tiếng.” Lăng Ba nữ quỷ này thật nhu thuậnvới người, mặc kệ là nữ nhân của Lưu Phong, hay là Nghê Thường, mỗi người đềurất hòa hợp với nàng, nhận nhau là tỷ muội. Đối với chuyện này, hắn cũng chỉcó thể cười mà bỏ qua.
“Trương Mỹ Nhân đến?” Lưu Phong hơi kinh hãi, trong khoảng thời gian này, haingười không hề có liên lạc qua lại. Cũng không biết lần này nàng đến đây là vìchuyện gì.
“Chẳng lẽ là vì thái tử phi bị giam lỏng mà tới?” Cho tới bây giờ, Phượng Viêntrên danh nghĩa vẫn là người hợp tác với đông cung.
“Ngươi đi nói cho hai vị sư tôn, một chút nữa ta sẽ ra.”
“Xin ra mắt tam sư tôn, tứ sư tôn...” Khi Lưu Phong đi đến đại sảnh thì TrươngMỹ Nhân và Nghê Thường đang nói chuyện rất thân thiết hắn vội vàng hành lễ.
Hai nàng mỉm cười, ý bảo hắn ngồi ở một bên.
Sau khi Lưu Phong ngồi xuống, ngầm đánh giá Trương Mỹ Nhân vài lần.
Quai quai, lâu ngày không gặp, lại xinh đẹp thêm một chút. Khuôn mặt xinh đẹptuyệt trần không cần nói, vóc người này so với lúc trước cũng càng thêm bốclửa. Bộ ngực đầy đặn bão mãn như là muốn xé áo chui ra. Eo thon như cành dươngliễu theo gió cùng với kiều đồn bão mãn tròn trĩnh nhìn thật tương phản (tangất ướt ji người yêu mình đc như thế nhỉ).
Giờ phút này nàng hơi nhăn mày, đôi môi anh đào màu đỏ đậm khiến người ta phảiliên tưởng, một đôi mắt long lanh thu thủy trong suốt, hơi mỉm cười: ” Phongnhi, lâu rồi không có nhận được tin tức của ngươi, ngươi vẫn ổn chứ?”
Lưu Phong nghe vậy, một trận xấu hổ, vội vàng nói: ” Hồi bẩm sư tôn, ta vẫnhảo, chỉ là gần đây có chút việc bận. Quên gửi lời thỉnh an tới tứ sư tôn. Xintứ sư tôn cứ trách phạt...”
“A a. Phong nhi, ngươi hà tất phải khách khí như thế...” Trương Mỹ Nhân hémiệng cười, nhẹ giọng nói.
Lưu Phong vội vàng gật đầu lên tiếng.
Thầy trò ba người hàn huyên một hồi. Trương Mỹ Nhân đột nhiên nghiêm mặt hỏi:” Phong nhi, ngươi có biết mục đích chuyến đí lần này của ta không?”
Ta không phải là thần tiên thì sao có thể biết.
“Phong nhi ngu độn, xin tứ sư tôn chỉ rõ ra được không?” Lưu Phong cung kínhnói.
Nghê Thường nói trước: ” Phong nhi, có một tin tức rất tốt a. Đại sư tôn ngươiđã ra lệnh xuống, cho Phượng Viện của tứ sư tôn ngươi từ hôm nay trở đi tất cảgiành hết cho ngươi.”
Lưu Phong nghe vậy trong lòng vui vẻ, cái này thật là một tin tức tốt a.
Phượng Viện tại Hoa Hạ đế quốc thâm căn cố đế, cho dù là Lưu Phong bậy giờcũng hâm mộ không thôi. Cho tới nay, hắn vẫn hy vọng Phượng Viện có thể đứng ởcùng bên với hắn. Ai biết được, giấc mộng hôm nay rốt cục đã biến thành sựthật.
Có Phượng Viện gia nhập, lực lượng thật sự của Lưu Phong đã được đề cao hơnmột bước.
Tính cả Mộ Dung thế gia, Thánh giáo, Lưu Phong bây giờ hoàn toàn có thế lựccùng với Yến vương và Đông cung ganh đua cao thấp.
Hôm nay, hắn thiếu sót so với hai người chỉ là một cái danh phận.
Một cái danh phận hoàng tộc.
Danh phận hoàng tộc hắn tuy có nhưng bây giờ lại không thể công khai. Hoa Hạđại đế giờ có lão già kia lục thân bất nhận, hiện giờ mà công khai danh phậnngược lại còn không tốt.
“Đa tạ các vị sư tôn giúp đỡ!” Lưu Phong đắc ý nhưng vẫn không quên ơn, vộivàng nói lời cảm ơn.
“Phong nhi, không cần nói cảm ơn. Đây đều là kết quả cố gắng của ngươi, bấtquá...” Trương Mỹ Nhân đầu tiên là tán dương một câu, ngay sau đó lại thay đổichủ đề: ” Đại sư tôn ngươi bảo ta chuyển cáo cho ngươi, hy vọng ngươi có thểbảo vệ Phiêu Hương cốc chúng ta an toàn.”
Nghê Thường vội vàng vung tay bố trí chung quanh đại sảnh một đạo cấm chế,phòng ngừa có người lén nghe bọn họ nói chuyện.
Lưu Phong run lên một chút, lập tức gật đầu nói: ” Hai vị sư tôn yên tâm, chỉcần Lưu Phong còn sống một ngày, Phiêu Hương cốc sẽ ở vân mộng trạch phátdương quang đại.”
Trương Mỹ Nhân rất hài lòng với thái độ của Lưu Phong. Lại tiếp tục chuyển đềtài hỏi: ” Phong nhi, đại sư tôn bảo ta hỏi ngươi, ngươi có phải đã biết thânphận của mình?”
Lưu Phong hơi kinh hãi, đột nhiên tỉnh ngộ, không trách được phượng viên côngkhai ủng hộ mình, thì ra đại sư tôn biết thân phận mình. Lúc trước, Lưu Phonghắn còn tưởng đại sư tôn lão nhân gia nàng lương tâm thay đổi.
“Không sai, ta đã biết.” Chuyện đã đến mức này, Lưu Phong cũng chỉ còn cáchthản nhiên trả lời. Có nói thế nào thì các nàng cũng là sư tôn của mình, đểcác nàng biết cũng không phải là một chuyện xấu.
Nghê Thường có chút kích động đi tới, giữ chặt lấy tay Lưu Phong cười nói: ”tiểu quỷ đầu, ngươi thật sự là thái tôn? Ngươi biết lúc nào vậy, như thế nàovẫn chưa từng nghe ngươi nói tới? Hảo tiểu tử, ngươi giám che dấu ta chuyệnlớn như vậy...”
Lưu Phong nhân cơ hội nắm lấy bàn tay nhỏ bé của tam sư tôn,
“Ta từ nhỏ đã biết a, chỉ là sợ cừu nhân đuổi giết, cho nên vẫn chưa từng nóirõ. Xin sư tôn thứ tội...” Lưu Phong thuận miệng nói bậy.
Bất quá Nghê Thường và Trương Mỹ Nhân nghe lại không có sơ hở gì cũng đã tin.
Trương Mỹ Nhân cười nói: ” Bây giờ tốt rồi, ngươi chính là thái tôn. Tương laingươi đăng cơ lên làm vua, có được Tử hư chân long khí. Phiêu Hương cốc chúngta tương lai trong đại kiếp, chắc chắn sẽ không có việc gì.”
Tử hư chân long khí sao? Ta bây giờ đang tu luyện nè.
Bất quá Lưu Phong có chút hoài nghi, tử hư chân long khí này thật sự có thểhóa giải thiên kiếp.
Người có tử hư chân long khí. Chưa chắc đã là hoàng đế a?
Kỳ thật, có chuyện Lưu Phong cũng chưa hiểu rõ.
Tử hư chân long khí ở hạ giới vốn chỉ có hai cách để có được.
Thứ nhất, là trở thành vua, thượng thiên tự nhiên sẽ ban tử hư chân long khíxuống bảo vệ.
Thứ hai, chính là tu luyện tử hư chân long quyết.
Chỉ là, tử hư chân long quyết nọ vẫn chỉ là tiên quyết được nghe đồn, chưatừng có ai được nhìn thấy, cơ hồ mọi người đều đã quên phương pháp thứ hai đểcó được tử hư chân long khí rồi.
Lưu Phong từ chỗ thái tử thu được tử hư chân long quyết trong truyền thuyết,cũng là tổ tông hiển linh, nhặt được một cái tiện nghi cực lớn.
“Phong nhi, đại sư tôn ngươi còn bảo ta nói, trước kia người đối với ngươikhông tốt, hy vọng ngươi có thể hiểu cho nỗi khổ của nàng, cũng hy vọng ngươicó thể tha thứ cho người.” Ngừng lại một chút, Trương Mỹ Nhân nghiêm túc nói.
Lưu Phong nao nao, lập tức lạnh nhạt cười: ” Đại sư tôn lo nghĩ nhiều quá, đồnhi cho tới bây giờ đều không có trách người. Ở vào vị trí của người, có thểđối với đồ nhi như vậy đã là tốt lắm rồi. Nếu đổi lại là đồ nhi, đồ nhi thậmchí có lẽ sẽ không cho phép để cho nam nhân gia nhập vào Phiêu Hương cốc...”Cái này cũng là Lưu Phong nói thật, mặc dù hắn cũng từng bất mãn với Tần ThủyDao, nhưng bình tĩnh suy nghĩ cẩn thận lại, người ta cũng có chỗ khó xử củangười ta. Ở vị trí đấy tính toán là phải. Tần Thủy Dao thân là chưởng giáoPhiêu Hương cốc. Nàng lo lắng cho ích lợi của sư môn là tự nhiên. Cho nên, LưuPhong cho tới bây giờ chưa từng trách nàng.
Nghê Thường nghe vậy, trong lòng mừng rỡ, miệng hôn đánh “chụt” một cái lêntrán Lưu Phong: ” Xú tiểu tử, ngươi có thể nghĩ được như vậy, cũng là khônguổng công lao dưỡng dục của Phiêu Hương cốc đối với ngươi. Xem ra ngươi thựcsự trưởng thành rồi... Tam sư tôn ngươi hôm nay thật sự rất vui...” Cho đếnnay, Nghê Thường vẫn luôn lo lắng Lưu Phong có thành kiến với Tần Thủy Dao, sợtương lai mình kẹt ở giữa sẽ khó khăn. Hôm nay vừa nghe Lưu Phong nói như vậy,lo lắng trước kia nhất thời biến mất.
Lưu Phong bất ngờ bị đôi môi thơm của Nghê Thường làm cho mơ hồ, đợi lúc phảnứng lại thì nhân gia đã ngồi lại trên ghế rồi.
