Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 585



“Được rồi, ngươi gọi tên vô dụng kia ra đây, ta có vài lời muốn nói trực tiếpvới hắn” Lưu phong nhịn không được nói.

Thái tử phi có chút khẩn trương, vội vàng nói: “Hài tử, thân phận ngươi hiệntại không nên cho hắn biết, hắn giờ vẫn chưa biết, nếu biết ta sợ hắn chịukhông nổi”

Lưu phong hừ một tiếng rồi nói: “Xem ra trong lòng ngươi hiện tai tên mạo danhkia vẫn quan trọng nhất, nhưng ngươi yên tâm, thân phận ta sẽ không nói chohắn biết, nhưng ta phải nói cho hắn biết giới hạn là gì, nếu quá coi chừngtính mạng khó giữ”

“Hài tử, hắn không phải giả mạo, ngươi là Thái tôn, hắn cũng là Thái tôn, haingươi là huynh đệ, ngươi ngàn vạn lần không nên hại tính mạng hắn, nếu khôngngươi sẽ hối hận.” Thái tử phi rất rõ thủ đoạn và thực lực của Lưu phong, nóithật nếu hắn muốn mạng của Hoàng thái tôn chắc chắn không phải việc khó.

“Thôi, thu lại sự thương cảm của ngươi đi, ngươi là dạng đàn bà nào ta làngười rõ ràng nhất, ta nói lại một lần nữa, chỉ cần hắn không chọc ta, ta sẽkhông nhằm vào hắn, tính mạng là hắn tự giữ trong tay” Lưu phong nhàn nhạtnói.

“Nói nhảm, Đông cung là nơi ngươi có thể tới làm càn sao” tới đây thì Hoàngthái tôn xuất hiện tại cửa, tay vừa chỉ Lưu phong vừa nói.

Thái tử phi thấy Lưu phong sắc mặt giận giữ vội vàng nói: “Súc sinh, ngươinhanh câm miệng cho ta”

Hoàng thái tôn nhất thời chết trân, hắn vạn lần không nghĩ tới Thái tử phi vìmột nam nhân khác mà mắng mình, hắn hết sức tức giận chỉ Thái tử phi mắng:“Mẫu thân, người...” hắn đang muốn gào lên thì trong đầu nhớ tới lời dặn củaHắc Phượng Hoàng nên cố gắng kìm tức giận đang bừng bừng trong lòng.

“Triệt nhi, lại đây xin lỗi Hầu gia” Thái tử phi quát lên, sau đó tiến lại kéoHoàng thái tôn lại quát mắng: “Hỗn trướng, ai kêu ngươi sáng sớm tinh mơ đãchạy lại chỗ Ân quý phi làm loạn hả, ngươi không biết hầu gia được hoàngthượng ân tứ long bài, có thể tiến vào cung Ân Qúy phi bất kì lúc nào sao?”

Hoàng thái tôn do dự một lức, vẻ mặt cực kì không tình nguyện hướng Lưu phongnói: “Xin lỗi, là ta quá lỗ mãng.”

Lưu phong hừ lạnh nói: “Xúc động nhiều lúc chính là ma quỷ, sau chuyện này tahi vọng ngươi biết rõ ràng.”

“Còn không cảm ơn Hầu gia dạy bảo” Thái tử phi đẩy Hoàng thái tôn.

“Thôi đi, cảm ơn cái gì, chỉ cần sau này ngươi không chọc tới ta, ta đã phảithắp hương cám ơn trời đất rồi.” Lưu phong lưu lại một câu nói, xoay người rờiđi.

“Hầu gia, sau này rảnh ta mời ngươi ăn cơm” Thái tử phi vội chạy lại chỗ Lưuphong”Khi có thời gian, ta sẽ bảo thái giám tới mời ngươi, hi vọng ngươi tới”.

Nhìn Lưu phong thân ảnh rời đi, Hoàng thái tôn chịu không nỗi quát lên: “Tạisao, tại sao. ta là con người a. Ngươi vì một nam nhân mà mắng ta là súc sinh”

Thái tử phi thản nhiên nói: “Chính vì ngươi là con ta, ta mới chửi mắng nhưthế, nếu không ngươi ngay cà tính mạng sợ cũng là khó giữ, ngươi biết Lưuphong hiện tại thế nào không? Nhìn khắp nhân gian, tìm được vài người đánhngang tay với hắn cũng là khó rồi, nếu thật sự hắn muốn mạng ngươi ngay tạiĐông cung này cũng là chuyện dễ dàng thôi. Hắn là nguyên anh tu chân cao thủđó.”

Hoàng thái tôn nghe được câu cuối nhất thời cả người chết sững.

Lúc này Hắc Phượng Hoàng xuất hiện, Thái tử phi lạnh giọng nói: “Hắc PhượngHoàng, dắt hắn đi”

Hắc Phượng Hoàng mỉm cười, nhỏ giọng nói: “Điện hạ, ta vẫn bảo lưu ý kiến củachủ công, đem Lưu phong giết đi.”

“Được rồi, chuyện ta ta tự biết lo lắng, không cần ngươi nói, ngươi đem Triệtnhi ra đi” Thái tử phi nhịn không được nói.

Sau khi cảnh cáo Hoàng thái tôn, Lưu phong ở lại tẩm cung Ân quý phi vài ngày,ban đêm một nam hai nữ hoan cuồng, ban ngày cùng Ân tố tố và Ân quý phi nóichuyện tình yêu hiện đại.

Qua đi hơn mười ngày cuộc sống nhàn hạ trôi đi, Lưu phong mới hài lòng trở vềThiên thượng nhân gian

Lần này trở lại kinh thành Lưu phong trong lòng vẫn còn lưu ý đến chuyện Phonglinh cung. Hôm nay hắn đã hình thành song anh, lợi hại tới mức nào hắn cũngkhông rõ, nhưng trực giác cho hắn biết, trước tu chân giả cực mạnh như Vô cựcthần quân vẫn không có chút cơ hội thắng lợi. Cho nên hắn quyết định sẽ bếquan một đoạn thời gian, xem có cơ hội sớm hình thành được tam anh hay không.

Ba ngày sau, Lưu phong trong đầu chợt có một tia linh quang, hơi thở trong cơthể trở nên sôi trào, song anh trong đan điền chắp hai tay, nguyên anh lựckhông ngừng luân chuyển, không ngừng sinh sôi.

Năm ngày sau, song anh gần như hòa vào nhau, có dấu hiệu như nhập thành mộtthể, nhưng Lưu phong rất nhanh nhận ra hắn suy đoán sai, song anh không cócùng nhau dung hợp, chỉ là nguyên anh lực của chúng hợp lại với nhau thành mộtcỗ nguyên anh lực màu vàng tinh khiết hơn mà thôi. Lực lượng mới hình thành,Lưu phong không cách nào cầm cự nổi Thiên xu, Thiên tuyền nguyên anh lực vậnchuyển, lúc này Thái âm thất tinh quyết tự động vận chuyển, hấp thu Bắc đẩutinh thần lực.

Thiên tượng bởi vậy mà dị biến, kinh động rất nhiều tu chân giả tại Hoa Hạ đếquốc, chỉ là không ai có thể giải thích tại sao mà thôi.

Bất quá, có một người, Tu duyên, đang tu luyện tại Long đỉnh biết được nguyênnhân nhưng hắn sẽ mở miệng nói cho ai đây? Trương thiên sư đã nói rõ trong dithư, bảo hắn không tiếc hết thảy giúp đỡ cho Lưu phong. Đoạn thời gian tếthiên chiêm bốc, chính là hắn đã cố ý bày ra kết cục như thế, hắn cố ý nói cholão hoàng đế biết Tử vi đế tinh suy sụp không cách nào tranh giành cùng Thấttinh đế vương ấn của Hòang thái tôn. Hắn muốn Hoàng đế đem Hoàng thái tôn giảmạo phế đi.

Hôm nay hắn quả nhiên thấy Lưu phong có thể dẫn động được cả Bắc đẩu tinh thầnlực, lòng càng kiên định ý nghĩ Lưu phong là chân long thiên tử.

Thẳng tới ngày thứ mười, trong phòng Lưu phong đột nhiên phát ra tiếng nổ cựcmạnh, Kim vận và mọi người vội chạy tới coi, chỉ thấy phòng Lưu phong hoàntoàn đổ nát, hắn lơ lửng ngồi thiền giữa không trung toàn thân linh khí điêncuồng vận chuyển, quang mang màu vàng chói mắt từ thân hắn phát ra làm toànthân hắn chìm trong ánh sáng thần thánh.

Ước chừng sau hai canh giờ, tới tận khi mặt trời lặn, kim quang trong ngườihắn mới từ từ thu liễm.

Lúc này hắn mở mắt, nhảy dựng lên, hắn chỉ cảm thấy lực lượng trong người mênhmông vô tận. Lưu phong hai tay huy động kiếm khí, từng đoàn từng đoàn kiếm khívọt lên trời, kim quang thậm trí có thể át cả ánh trăng. Lưu phong khích độngkhông thôi, Thái âm thất tinh quyết đã luyện tới tầng thứ năm, Thiên xu Thiêntuyền song anh lực lượng càng thêm tinh thuần, càng thêm mãnh liệt, ngay cảThiên cơ kim đan cũng được hắn luyện ra thành công. Bề ngoài mà nhìn, thì hắnchỉ có lực lượng của kim đan sơ kì, nhưng thực tế với song anh nhất đan, trừtu chân cao thủ thiên nhân kì ra thì thiên hạ này không có ai là đối thủ củahắn.

Lực lượng tăng mạnh, lòng Lưu phong nổi lên hào tình vạn trượng.

Lãnh Nguyệt mấy ngày này luôn cảm thấy bất an. Hắn luôn có cảm giác bị ai đóbí mật nhìn chằm chằm vào hắn, cực kì khó chịu. Nửa đêm tỉnh giấc toát mồ hôilạnh. Lãnh Nguyệt biết mình đã ***ng chạm phải thứ gì đó. Hắn còn nhờ vài bằnghữu thỉnh cho vài đạo linh phù, nhưng cảm giác vẫn như vậy, vẫn cảm giác đượccó người nhìn mình chằm chằm.

Hôm nay là trong bốn tháng có một ngày âm nguyệt, ngày này âm khí dày đặc,trực giác nói cho Lãnh Nguyệt biết cái thứ nhìn mình bữa giờ nhất định có hànhđộng. Lãnh Nguyệt còn muốn tìm vài tu chân cao thủ trợ giúp, nhưng hắn lạinghĩ: “Chính mình tâm không có quỷ, sao lại sợ quỷ gõ cửa” nên cũng chẳng cógì sợ hãi, lẳng lặng chờ đợi.

Hắn còn có chút trông chờ xem thứ gì mấy hôm nay quấn lấy mình. Nửa đêm, cửaphòng Lãnh Nguyệt bị một trận âm phong thồi tung ra.

“Lãnh Nguyệt tiên sinh, còn nhớ ta không?” ngay khi Lãnh Nguyệt còn đang kinhngạc, trong phòng xuất hiện một đám khí mờ mịt, chờ khi đám khí tan hết trongphòng xuất hiện một nữ tử trẻ tuổi mặc trang phục nô tỳ, mắt phượng mày ngài,da tay trơn láng, khuôn mặt trong suốt. Người con gái hình như có biết hắn.

“Ngươi, ngươi là Tiểu Thiến sao?” sau khi quan sát nữ tử cẩn thận, Lãnh Nguyệtthảng thốt nói.

“Là ta, Tiểu Thiến, ngài nói nhỏ thôi” người con gái nhẹ nhàng hai tay huy vũđóng của phòng vừa nhắc nhở.

“Tiểu Thiến, ngươi không phả đã...” Hắn muốn nói không phải ngươi đã chết sao,nhưng lời tới miệng thì không phát ra, đúng là khó nói.

Tiểu Thiến lạnh nhạt cười nói: “Tiên sinh không cần cố kị, đúng là ta đã chếtrồi, ngài đang nhìn thấy đây là Tiểu Thiến quỷ hồn thôi”

“Tiểu Thiến, mấy ngày hôm nay là ngươi theo ta sao?” Lãnh Nguyệt nói ra nghivấn trong lòng.

Tiểu Thiến gật đầu nói: “Đúng, chính ta, ta theo tiên sinh cũng một thời giandài rồi”

“Thế vì sao hôm nay ngươi mới hiện thân? Ngươi có chuyện gì cần ta giúp đỡsao?” Lãnh Nguyệt tựa như đoán được mục đích của Tiểu Thiến.

Tiểu Thiến chăm chú nói: “Không sai, ta có chuyện rất quan trọng muốn cho tiênsinh biết, chỉ là ta không chắc tiên sinh còn trung thành với Thái tử haykhông? Hôm nay ta mới biết tiên sinh trung tâm không đổi nên mới hiện thân.”

Lãnh Nguyệt vội vàng nói: “Tiểu Thiến, ngươi có chuyện gì mau nói cho tabiết.”

“Là chuyện về Thái tử điện hạ” Tiểu Thiến suy nghĩ một chút rồi nói: “Thái tửđã tu thành Quỷ tiên, nhưng vẫn bị giam trong Phong linh cung, cần có Hoàngthái tôn trợ giúp.”

Lãnh Nguyệt nghe thế tâm động, vội hỏi: “Tiểu Thiến ngươi nói ta nghe, chuyệnnăm đó Thái tử điện hạ chết thảm có phải có liên quan đến Thái tử phi không?”

Tiểu Thiến nghe thế cau mày nói: “Thái tử điện hạ không cho chúng ta nói,nhưng nói cho tiên sinh nghe chắc điện hạ không trách tội ta” ngừng một chútTiểu Thiến nói tiếp”Thái tử điện hạ mất hoàn toàn là do một tay Thái tử philàm ra. Mụ đã bỏ vào thức ăn một loại độc dược mãn tính vô cùng mãnh liệt”

“Quả nhiên là độc phụ” Lãnh Nguyệt cắn răng nói: “Năm đó ta đã hoài nghi, lâunay vẫn chú ý tìm chứng cớ, nhưng không có kết quả, hôm nay thì rõ rồi, taphải giết độc phụ đó, trả thù cho Thái tử.”

“Tiên sinh, không nên kích động, Tiểu Thiến còn có việc muốn nói cho ngươinghe”

“Tiểu Thiến. Xin nói đi”

“Hoàng thái tôn hôm nay cũng không phải thật” Tiểu Thiến trầm giọng nói: “Tháitử nói Hoàng thái tôn hiện nay là do Thái tử phi và nam nhân năm đó sinh ra,còn cốt nhục của Thái tử có lẽ đã bị tống ra khỏi cung, Thái tử hi vọng ngươicó thể tìm được Hoàng thái tôn thật sự, dắt hắn đi Phong linh cung, nếu khôngcó Hoàng thái tôn trợ giúp, Thái tử thật không hoàn thành bước cuối cùng, phithăng tiên giới.”

Lãnh Nguyệt nghe thế đột nhiên nói: “Tiểu Thiến, ta cũng từng nghi ngờ thânphận của Hoàng thái tôn, hơn nữa... ta nghĩ tới một người, rất có thể hắn làthiếu chủ”

“Có đúng không, là ai?” Tiểu Thiến kích động hỏi.

“Lưu Phong”

Tiểu Thiến nhất thời kinh hãi: “Tiên sinh nói Lưu Phong rất có thể là thiếuchủ sao?”

“Ngươi cũng biết Lưu phong?” Lãnh Nguyệt ngạc nhiên hỏi lại.

Tiểu Thiến vội vàng nói: “Như thế nào không biết chứ, nói đúng ra quỷ mệnh củata hoàn toàn là do hắn cứu, vài ngay trước ta còn ở một chỗ với hắn, nhưng vìtìm ngươi ta len lén bỏ đi, một câu cũng không lưu lại, nhớ lại thật xấu hổ.”

“Tiên sinh sao dám chắc Lưu Phong là thiếu chủ?” Tiểu Thiến bán tín bán nghinói.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...