Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 565



Lưu Phong nhân cơ hội ôm lấy Lí Hương Quân, một tay bóp ngực, một tay sờ mông,cười nói: “Mỹ nhân tỷ tỷ, khó mà được ngươi chủ động một lần, thật khiến tasướng chết mất.”

Có lẽ là cảm kích trong lòng, Lí Hương Quân không có giãy dụa, cũng thuận theorúc vào trong lòng ngực nam nhân, mặc hắn tùy tiện sờ loạn. Trong tim như conhươu nhỏ nhảy loạn không ngừng.

Lưu Phong đắc thốn tiến xích, sờ hết ngực, mông rồi, lúc này đã lớn mật vuốtve đến vùng giữa hai chân cả nữ nhân.

Lí Hương Quân kêu một tiếng sợ hãi: “Đại sắc lang, ta là mẹ vợ của ngươi, phảibiết lúc nào nên dừng lại.” Nói xong đã tránh thoát Lưu Phong. Lùi sang mộtbên: “Ngươi này thật xấu, ta cũng không nên đối với ngươi như vậy...”

“A a, mỹ nhân tỷ tỷ ta biết ngươi động tình. Chẳng qua có những vị khách khôngmời như vậy ở đây, thực làm hỏng phong cảnh. Nàng trước tiên đợi một lúc, chờta thu thập hắn. sau đó lại cùng nàng đùa giỡn.”

Tiếng nói vừa dứt. Lưu Phong đem ánh mắt chuyển hướng Tu La, cười lạnh nói:“Lão tặc Tu La, ngươi là tự sát hay phải bắt tự sát.”

Tu La nghe vây, không còn gì để nói. Đây lồn lời gì vậy.

“Tiểu bạch kiểm, vừa nhìn đã biết ngươi bị xú nữ nhân này mê hoặc, sự tìnhthánh giáo chúng ta ngươi hay là đừng xía vào nhiều, nếu không ngươi sẽ hốihận đấy.” Tu La lại lần nữa thổi phồng mình.

“Tu La, không cần lo lắng, ta đến đây.” Trong lúc này, giữa không trung độtnhiên hiện lên một bóng người, đồng dạng là một lão nhân mặc hắc y. Diện mạorất đáng khinh, làm cho người ta nhìn thấy liền cảm thấy không thoải mái.

Lí Hương Quân tựa hồ nhận biết được người nọ, hơi kinh hãi, hô: “La Sát?”

Lão nhân đáng khinh cười hắc hắc: “Hương Quân đã lâu rồi không gặp, biệt laivô dạng a. Ngươi yên tâm, có ta ở đây, ngươi sẽ không chết đâu. Ta sẽ mangngươi về làm lô đỉnh.” Nói xong lão nhân lộ ra bộ dạng phúc sắc mị mị.

“Vô sỉ!”

Lí Hương Quân chán ghét liếc nhìn lão nhân kia. Lập tức nói với Lưu Phong:“Hảo nữ tế. Giúp mẹ vợ ngươi dọn sạch hai thứ rác rưởi này đi. Ta sẽ ủng hộtinh thần cho ngươi.”

Lưu Phong khẽ cười một tiếng nói: “Dọn dẹp hai thứ rác rưởi này, không tính làgì. Chỉ là nàng phải biểu thị một chút gì đi chứ?”

Lí Hương Quân nghe vậy, thoáng do dự một chút. Vội vàng lắc mình đi tới, ômlấy đầu Lưu Phong, chụt một tiếng, hôn lên môi hắn một cái.

“Cho ngươi một nụ hôn. giờ thì làm đi?” Lí Hương Quân sắc mặt hơi ửng hồng,thẹn thùng cúi đầu thấp giọng nói.

Lưu Phong cười hắc hắc, nhân cơ hội nói: “Chờ ta thu thập hai đống rác nàyxong, nàng giúp ta lấy tay lộng (sục??)...”

“Đại sắc lang...” Lí Hương Quân cảm giác tim mình đập nhanh hơn, trong đầunhất thời hiện ra hình ảnh Lưu Phong cầm cái bổng bổng, thân thể có chút nónglên.

“Ân, ta đáp ứng ngươi...” Giọng của Lí Hương Quân rất nhỏ, nhỏ tới mức LưuPhong chỉ nghe thoáng được.

Bên kia, La Sát thấy tình nhân trong mộng của mình đang có bộ dạng thân thiếtcùng tên tiểu bạch kiểm, một ngọn lửa giận vô danh nhất thời bốc lên: “Xú nữnhân, một chút xấu hổ cũng không có.”

“Hừ, lão tặc, các ngươi cứ chờ chết đi.” Lí Hương Quân khinh thường liếc nhìnTu La và La Sát. Trong khi đó thì lùi về phía sau, đem chiến trường nhường chonữ tế mình.

La Sát lắc mình đến bên cạnh Tu La nghiêm túc nói: “Tiểu bạch kiểm này thấyhình như tu vi là Kim Đan kỳ, nhưng lực lượng lại cường đại dị thường, chúngta không được khinh địch, ngươi và ta liên thủ đối địch, ngàn vạn lần khôngđược lưu thủ, toàn lực ứng phó.”

Lưu Phong khinh thường nhìn hai lão: “Đến đây đi, có bao nhiêu đại bản sựthoải mái dùng hết đi, nếu không các người sẽ chết rất khó coi đấy.”

Tu La nổi giận gầm lên một tiếng. Mắng nói: “Tiểu bạch kiểm, hãy bớt sàm ngôn,nạp mạng đi.”

La Sát âm trầm nói: “Nữ nhân ta chọn ngươi cũng dám cướp, xem ta như thế nàothu thập ngươi.” Nói xong liền bắt đầu tập trung lực lượng toàn thân, chuẩn bịthi triển một kích hủy diệt.

Tu La chuyển thân sang một chỗ khác, cùng La Sát thành thế tả hữu giáp công.Thần thức khóa chặt lấy Lưu Phong.

Khóe miệng nhếch lên, lộ ra một nụ cười khinh miệt, Lưu Phong đối với hànhđộng của hai người không thèm để ý. Hai mắt lộ ra một tia lãnh khốc, thân thểnhoáng lên, nhất thời quanh người quang hoa bắn ra bốn phía. Hạo Thiên Kiếmtrong tay phun nuốt hào quang. Uy thế kinh người, ở xa nhìn lại, trông như làmột chiến thần.

Ngay cả đến Lí Hương Quân cũng thấy chút si mê.

“Đẹp mê người!” Những lời này là học từ Khuynh Thành, hiện nói ra chẳng qua làdo thuận miệng.

Tu La toàn thân hắc mang vờn quanh, sau khi hoàn thành vài đạo pháp quyết quỷdị, không gian chung quanh thân thể hắn một trận méo mó, một cỗ khí tức tảnphát tử khí chậm rãi di tán quanh thân hắn. Thôn phệ linh khí chung quanh. Chỉtrong nháy mắt, không gian rừng cây hoa cỏ chung quanh hắn đã khô héo đi. Cóthể thấy được sự xấu xa của loại kì công pháp này.

Bên kia, La Sát quanh người hắc quang chói mắt. chỉ thấy hắn há mồm phun ramột đạo hắc khí, đón gió hóa thành một đạo lốc xoáy màu đen, bên trong lóe lênngàn vạn quỷ ảnh.

Chuẩn bị xong, Tu La cùng La Sát giận dữ hét lên. Hai cỗ lực lượng hắc ámcường đại mang theo lực lượng thôn phệ vạn vật. Luân chuyển đánh tới LưuPhong.

Rất nhanh, không gian chung quanh đã bị lực lượng hắc ám cường đại của haingười bao trùm, đồng thời lưỡng đạo thần thức cường đại cũng phong tỏa lấy khítức của Lưu Phong.

Hai thế công đáng sợ đồng thời phát động, khiến cho cả ngọn núi vì rung lên,tử khí khủng bố kia tản ra bốn phía, căn bản không cho Lưu Phong một khe hở.

Khi công kích của hai đại cao thủ tới gần, Lưu Phong trên mặt hàn quang chợtlóe, miệng quát lớn lên một tiếng, huy vũ Hạo Thiên kiếm trong tay, phát rathế công lăng lệ, kiếm quang chói mắt như lưu tinh, hướng về phía hai ngườivọt tới.

Ba cỗ lực lượng cường hãn ***ng nhau giữa không trung, quấn lấy lẫn nhau ở mộtchỗ, lập tức mang theo tiếng nổ rung trời. Nổ mạnh giữa không trung. Khí lãngtrùng thiên nhất thời bao phủ lấy thân ảnh Lưu Phong cùng Tu La, La Sát.

Một lúc lâu sau, hào quang chói mắt dần dần tản đi, tiếng nổ điếc tai cũng dầnbiến mất. Một trận gió nhẹ thổi qua, lộ ra ba đạo thân ảnh giữa không trung.

Tu La toàn thân hắc mang tan hết, lộ ra dáng người gầy yếu và khuôn mặt táinhợt. Một đôi mắt xếch hoán tán vô quang (mờ mịt không có ánh sáng), thân thểlắc lư không ngừng. Tựa hồ đã bị thương tổn rất lớn, đã không thể đứng thẳnggiữa không trung, chậm rãi hạ xuống dưới.

La Sát tình huống tốt hơn chút. Dù không bị trọng thương. Nhưng giờ phút nàycũng biểu lộ vẻ mệt mỏi, sắc mặt hơi ảm đạm.

Nhìn lại Lưu Phong, bề ngoài trông có vẻ như không có trở ngại gì lớn cả.Nhưng thực tế trong cơ thể khí huyết dâng trào. Nói rõ ra, là hắn xem nhẹ bảnsự của hai lão tặc này.

Lưu Phong không nghĩ tới bọn họ cư nhiên lại tâm tâm tương thông. Hai ngườiliên thủ, lực lượng điệp gia (chồng lên nhau), trong khoảnh khắc liền tăng lênmấy lần.

Bởi vì sơ ý, trong cơ thể Lưu Phong đã bị một cỗ tử khí ăn mòn.

Lưu Phong hai mắt sáng ngời hiện lên vài tia tang thương cùng cười nhẹ. Cũngmay kiếm linh lúc trước giúp hắn trọng tổ kinh mạch, vấn đề hiện tại khôngnghiêm trọng lắm.

“Hảo nữ tế, ngươi không có việc gì chứ?” Lí Hương Quân có chút lo lắng cho LưuPhong. Vội vàng lên tiếng hỏi.

Trong lúc này, Lưu Phong đã âm thầm vận chuyện pháp quyết. Đem cỗ tử khí kiahóa giải đi. Cao giọng nói: “Mỹ nhân tỷ tỷ yên tâm, ta không việc gì đâu. Sẽgiúp nàng giết hai cái thứ rác rưởi hôi thối này.”

Tu La cùng La Sát lúc này cũng ăn vào đan dược tòa án hắc ám bí chế, tạm thờingăn chặn thương thế.

“Tiểu bạch kiểm, ngươi bất quá cũng chỉ thế thôi, lần này ngươi chết chắc.” LaSát thấy bộ dáng quan tâm của Lí Hương Quân đối với Lưu Phong, trong lòng thậtsự giận đến mức nghiến răng. Hận không thể xông lên cắn chết Lưu Phong.

Gửi cho Lí Hương Quân một nụ hôn gió, Lưu Phong quay đầu với La Sát cười nhạonói: “Chết? Chỉ sợ thật sự phải chết không phải là ta a.”

Tu La quát lớn lên một tiếng, lao thẳng tới Lưu Phong, La Sát bên cạnh gắt gaogiương hai mắt nhìn Lưu Phong. Chuẩn bị tìm kiếm cơ hội thích hợp, thi triểntuyệt kỹ tất tử kia.

Cuộc giao phong kịch liệt thay đổi nhanh chóng.

Tu La xuất thủ cơ hồ là lối đánh liều mạng. Tình thế trước mắt đã rất rõ ràng.Không phải Lưu Phong tử, thì chính là bọn họ vong. Liều mạng là biện pháp duynhất.

“Phanh!”

Một kiếm đẩy lui Tu La, Lưu Phong hai mắt híp lại. Đáy mắt hiện lên một tiatúc sát, Hạo Thiên kiếm trong tay liên tục lật ba lần, liên tiếp ba đạo kiếmquang mang theo thanh sắc hỏa diễm hướng Tu La ào tới.

Cảm nhận được tình huống không ổn, Tu La rống to một tiếng thân thể chuyểnhướng. Cả người vội vàng lùi về phía sau. Trong chớp mắt đã thoát được kiếmthế bao phủ của Lưu Phong.

Chẳng qua vào lúc lão nghĩ đã an toàn, dị biến đã xảy ra.

Ba đạo kiếm quang của Lưu Phong hợp thành một thể, hóa thành một đạo công kíchcàng lăng lệ hơn bắn tới.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn Tu La hoảng sợ, khóe miệng Lưu Phong hiện lên một tiasát ý, chuẩn bị thi triển kiếm cương, một chiêu đánh chết luôn.

Cảm nhận được sát ý của Lưu Phong, ma quang màu xám trong mắt Tu La chợt lóe,há miệng phun ra một luồng khói đen cuồn cuộn, bên trong ngàn vạn quỷ quái,đều kêu gào cuồng loạn đánh tới Lưu Phong.

“Hảo nữ tế cẩn thận một chút, lão quỷ Tu La kia muốn liều mạng.” Lí Hương Quânthần tình quan thiết, lớn tiếng nhắc nhở Lưu Phong.

“Dựa vào chút điểm đạo hạnh ấy, cũng muốn cùng ta liều mạng.”Lưu Phong cườikhinh thường, Quỷ Hồn kiếm quyết, tay phải vung mạnh Hạo Thiên kiếm lên, mộtđạo kiếm cương giống như thực chất to bằng miệng bát nhất thời lao tới giết lũquỷ vật này.

Kiếm cương đi đến đâu, lũ quỷ vật đều hóa thành tê phấn.

Một tiếng”hự” thảm tự miệng Tu La truyền ra, mang theo vô cùng phẫn nộ cùngbất cam. Lưu Phong vì thế, chỉ cười khinh thường. Xuất ra được cái tổ hợp ấy,là phải có giác ngộ về kiếm. Ngươi không cam lòng cái rắm.

Ở một khắc lúc Tu La thân tử, La Sát rốt cục cũng động thủ, hắn tự rằng là đãtìm được cơ hội thích hợp. Đương nhiên cơ hội này là do Tu La dùng sinh mệnhđổi được.

Một cỗ tử khí ngập trời phô thiên cái địa hướng về phía Lưu Phong ập tới.

Lưu Phong trong mắt lóe lên vài đạo dị sắc, sắc mặt biến đổi, nguyên anh lựctoàn thân phóng ra, hình thành một kết giới thần thánh, mạnh mẽ đẩy văng tửkhí ra.

Mà giờ phút này, tử khí trước mắt càng nồng đậm hơn, lộ ra một gương mặt khủngbố cực kỳ và vô cùng quỷ dị xuất hiện trước mặt Lưu Phong. Giờ phút này La Sátđã nuốt sống thi thể Tu La, dùng hắc ám bí pháp luyện chế thành hắc ám ma đầu.

Đồng thời khi Lưu Phong đang kinh ngạc, một cỗ lực lượng cường đại đã khóachặt lấy hắn.

“Tiểu bạch kiểm, cảm ơn ngươi giết Tu La, giúp ta có được cơ hộ hấp thu hắn.Giờ thì ngươi chết chắc.” La Sát trong tử khí chậm rãi đi ra, vẻ mặt đắc ý.

Lưu Phong lạnh lùng nhìn chăm chú La Sát, thân hình sơn nhạc bàn tĩnh lập(đứng vững như núi Nhạc), quanh thân kình khi tản ra. Quần áo vũ động, tựa nhưchiến thần. Uy phong lẫm liệt bất khả xâm phạm.

Lưu Phong lúc này mới hiểu được. Tu La đã mắc mưu, La Sát không chờ cơ hộ ratay, hắn chờ là chờ cơ hội hấp thu Tu La, có thể tăng cường lực lượng củamình.

“Đi chết đi!” La Sát hấp thu Tu La hiển nhiên lực lượng tăng cường rất nhiều,thực sự ngay cả Lưu Phong cũng cảm thấy hơi bất an. Điệp gia của hắc ám bípháp, tuyệt đối không chỉ đơn giản như một cộng một.

Lưu Phong mày kiếm giương lên. Cuối cùng tay chỉ xéo lên hư không, kháp độngkiếm quyết, tùy thời chuẩn bị một kích lăng lệ.

Kiếm khí dày đặc, khí lãng bắn ra bốn phía, cái này là do hàn khí của kiếmphong bắn mạnh ra, giống như thủy triều vô hình một sóng tiếp một sóng ập tới.La Sát vì thế mà kinh ngạc, không nghĩ tới mình thôn phệ lực lượng của Tu Lanhưng vẫn như trước không phải đối thủ của hắn. Chỉ là tại giờ phút này, hắnmới cảm nhân được lực lượng cùng sự đáng sợ của tiểu bạch kiểm này.

“Sát!”

Lưu Phong bỗng nhiên hét lớn, trong mắt hiện lên một đạo sát ý. Thanh âm nhưlong ngâm hổ khiếu, ẩn hiện túc sát khí. Mà Hạo Thiên kiếm trong tay hắn cũngbắn kiếm quang ra bốn phía, bao trùm không gian chung quanh, đem La Sát thônphệ vào trong.

Kiếm khí không thể ngăn cản mang theo khí thế kinh thiên động địa vọt tới, LaSát khẽ nhíu mày, không dãm có một chút khinh thường, vội vàng thi triển toànlực nghênh đỡ.

“Oanh” một tiếng, lực lượng cực mạnh của hai người va chạm.

La Sát dưới lực đẩy của khí lãng, chỉ cảm thấy một cỗ cự lực như núi Nhạc đèxuống. Làm cho hắn phải lùi vài bước, khóe miệng rỉ ra một tia máu.

Lưu Phong chỉ lùi một bước, trong mắt không khỏi có một tia kinh ngạc. Hắnkhông thể không thừa nhận, La Sát đích xác là đối thủ mạnh nhất mà hắn gặpđược từ trước tới nay. Nếu đổi lại kiếm linh của Hạo Thiên kiếm lúc trướckhông tố tạo kinh mạch cho hắn, thắng bại hôm nay có lẽ không thể nói được

Hít một hơi thật sâu, Lưu Phong mạnh mẽ ngăn chặn khí huyết dâng trào trong cơthể. Đánh một kích này cùng La Sát, đích xác là ngạnh kháng không hề có hoaxảo.

Chẳng qua. Khi hắn thấy tia máu ở khóe miệng La Sát, hắn đã hiểu được. Trậnchiến hôm nay. Hắn đã thắng chắc. Thôn phệ trong nháy mắt không thể phát huylực lượng lớn nhất của hắc ám bí pháp điệp gia.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...