Hi Du Hoa Tùng
Lưu Phong vốn dĩ muốn Liêu Thanh Nghi mặc nội y hiện đại để xem trước thử hiệuquả, tuy nhiên đợi đến chính ngọ vẫn không thấy quay lại, bất đắc dĩ không thểlàm gì khác hơn là để lại một cái quần tam giác, một cái bằng tơ mỏng, một cáihình chữ Y. Còn lại tất cả cho vào bao trực tiếp mang đến Túy Xuân lâu.
Cô nương tiếp đón ở cửa hôm trước bị Lưu Phong trêu ghẹo. Nên đối với hắn ấntượng rất sâu đậm, thấy hắn đến liền nhanh nhẹn tiến lên đón tiếp: “Công tử...Mama phân phó ta chờ ở đây, khi ngài tới lập tức dẫn người đến phòng tậpluyện”.
Nguyên do là ngày đó Lưu Phong đã an bài tại Túy Xuân lâu thiết trí một gianphòng trống đặc biệt để làm phòng tập luyện. Bây giờ toàn bộ nhân viên đã tậptrung đầy đủ, tất cả đều đợi Lưu Phong đến mà thôi.
Lưu Phong nhìn nàng, rồi đưa tay vỗ vào mông nàng một cái: “: Lập tức dẫnđường cho ta.”
Nhìn thấy Lưu Phong bước vào, các mỹ nữ trong phòng tập luyện dùng hơn mườicon mắt to tròn mà cưỡng gian hắn từ trên xuống dưới. ^^!
Mấy ngày này, theo ý của Lưu Phong, chính mama của Túy Xuân lâu đã tổ chứcnhững cô nương này lại để huấn luyện vài ngày, lắc mông, rên rỉ, con mắt đưatình... Các loại động tác hương diễm này cũng đều luyện không dưới trăm lần...
Các nàng này vô cùng tò mò, muốn xem nhân vật này là ai mà có thể nghĩ ra từngđấy động tác dụ hoặc như vậy.
Có tin tức truyền ra, người nọ chính là một công tử đẹp trai. Hôm nay đượcthấy quả nhiên danh bất hư truyền, một công tử đẹp trai hiếm thấy trong thiênhạ.
Lưu Phong thấy xanh xanh đỏ đỏ một đám mỹ nữ cứ nhìn trân trân vào mình cũngkhông ngượng ngùng gì, ngược lại vẫy tay, khẽ cười một tiếng nói: “Chào các côem xinh đẹp.”
“Chào công tử” Mỹ nữ qua đào luyện quả có khác, các em cũng ngay tức khắc cùnglên tiếng chào lại Lưu Phong.
Lưu Phong đột nhiên làm vẻ mặt trang trọng nói: “Các vị mỹ nữ, đã vất vả nhiềurồi.”
“Vì công tử, nguyện hết lòng phục vụ” Một đám mỹ nữ xanh xanh đỏ đỏ đồng thanhlên tiếng.
Lưu Phong khẽ cười dâm đãng, một mình hắn nếu lên giường đồng thời với nhiềumỹ nữ như vậy, e là sẽ cạn kiệt tinh lực mà chết. ^^!”Công tử gia, hết thẩyđều đã theo người phân phó mà làm rồi, bây giờ chỉ còn... ở bên trong, nộiy... ???” Lão bảo đôi mắt đã sớm nhìn chằm chằm vào Lưu Phong đang bị đám nữtử vây quanh. Nàng đã đoán được quá nửa cái thứ mặc bên trong mà Lưu Phong nóivới nội y là cùng một loại, nhưng vì Lưu Phong chưa lên tiếng nên nàng cũngkhông dám đến gần để xem.
Lưu Phong bình thản nói: “Được rồi trong này đã có đầy đủ, ngươi để cho các cônương lần lượt thay đồ đi.”
Lưu Phong bởi vì đoán các cô nương này mặc nội y cũng đều từa tựa như nhaukhông có kích thước nhất định nên cũng không hề có hỏi qua... không biết kíchthước có thích hợp không. Nhưng vì hôm nay cũng chỉ là thí điểm qua một chút,không thích hợp lắm cũng không sao. Qua vài ngày nữa sẽ để cho chưởng qũy củaThiên Y Vô Phùng đến đây mang theo người đo kích thước dựa theo mẫu mà làm.
Lão bảo không ứng phó nổi với đám mỹ nữ vây quanh mang theo một đám xanh xanhđỏ đỏ tiến vào phòng trong.
Lưu Phong đột nhiên nghĩ đến, các nàng có thể mặc vào được hay không?? Quầntam giác thì chắc không có vấn đề gì rồi. Nhưng còn mấy cái áo ngực thì saođây? Các nàng chắc sẽ có hơn phân nửa phải không biết sử dụng thế nào.
Quả nhiên không bao lâu sau, lão bảo vẻ mặt xấu hổ đi ra gặp Lưu Phong cườicười nói: “Công tử... cái kia... cái áo ngực làm sao có thể mặc vào? Người cóthể vào trong này chỉ dạy một chút được không vậy?
“Như vậy có thích hợp không?” Nghĩ đến sắp thấy một đoàn mông, ngực phì nhiêu,Lưu phong thậm chí tim có chút đập mạnh. Đương nhiên điều này không nói lênLưu Phong là người tử tế gì. Chỉ là lần đầu tiên được tham gia vào cái hoạtcảnh đầy xuân sắc này, hắn cũng khó tránh khỏi có chút kích động.
Lão bảo mập mờ cười cười: “Thích hợp, đương nhiên thích hợp.”
“Thật sự thích hợp sao” Lưu Phong hiểu được trạng thái quá khích của mình cầnsửa lại.
Lão bảo có chút hiểu ý vội nói: “Công tử gia yên tâm, các cô nương này mặc dùđều là phong nguyệt nữ nhân, nhưng mỗi người đều là tuyệt sắc. Tất cả đều làtuyển chọn trong phạm vi một trăm dặm gần đây. Tuyệt đối sẽ không làm ngườiphải bẩn mắt đâu.”
Lưu Phong làm bộ miễn cưỡng nói: “Đã như vậy, chúng ta đi nào”
Phóng mắt nhìn quanh, chung quanh đều là các nữ tử đang cười nói đùa giỡn. Cólẽ lần đầu tiên mặc vào những nội y kỳ quái này, thậm chí các nữ tử phongnguyệt này nhìn thấy Lưu Phong đi đến cũng cảm thấy có chút xấu hổ.
Lưu Phong cũng là lần đầu tiên có kinh nghiệm như thế này, Không khỏi hai mácó chút nóng lên, trống ngực đập thình thịch. Cũng may những ngừoi không biếtmặc áo ngực còn không có bỏ áo ngoài đi. Nếu không Lưu Phong tất đã chảy máumũi.
“Công tử, ngươi tới chỉ cho ta dùng cái này như thế nào đây? Có đúng như vậykhông ạ?” một nàng thân thể đầy đặn, trong tay cầm một cái áo ngực màu trắngcột lên đầu, kéo xuống che hai mắt, cười hì hì tiến đến.
Mẹ nó ngươi có phải phi hành gia đâu. Lưu phong dở khóc dở cười phải tiến lênhạ cái đó xuống, âm thanh lạnh lùng nói: “Có thể nào đứng đắn nghiêm chỉnh mộtchút được không? Cái này là để che ngực chứ không phải để che mắt các ngươi cóbiết không?”
Lão bảo thấy Lưu Phong tức giận, lập tức tiến tới tát nữ nhân đó một cái:“Tiểu Đào Hồng, tiện nhân này, ngươi lại hồ đồ làm công tử gia nổi giận, ngươikhông muốn sống nữa chắc.”
Nữ tử đó nhất thời nghiêm mặt quỳ xuống cầu xin tha thứ: “Ma ma, công tử gia,ta sai rồi, ta sai rồi, cầu xin người tha cho ta đi?”
Lão bảo đang muốn giương uy, Lưu Phong phất tay ngăn lão bảo, đỡ nữ tử đứnglên, quay đầu nói với lão bảo: “Ngươi sao lại tùy tiện đánh người?” Lưu Phongdù sao thì cũng có ý thức của người hiện đại, hắn đối với người thời đại nàycác loại như giết người, đánh người cực kỳ chán ghét.
Lão bảo trong long ủy khuất, nghĩ rằng ta đánh người không phải là vì mặt mũicủa ngươi sao, thế mà giờ ngươi lại trách mắng ta không phải. Bất quá khôngthể báo oán, nàng cũng chỉ có thể trong lòng thầm kêu oan ức một chút. Mặc dùkhông biết vị công tử này thân phận ra sao, nhưng từ những hành vi hằng ngàythì thân phận tuyệt đối không thấp. Huống hồ, ban ngày, tam đại gia cũng từngbảo phải nhất định hảo hảo chiêu đãi vị công tử này, xem hắn như thần nhânvậy.
“Công tử gia, lão nô sai rồi, sau này không dám nữa.” Lão bản tự thu hồi vẻmặt ủy khuất, tự kiểm điểm.
Lưu Phong không để ý tới nàng, chuyển mắt sang nữ tử vừa rồi nói: “Cởi áo rađi, ta chỉ ngươi cách sử dụng như thế nào?”
Nữ tử ngước nhìn, Lưu Phong liếc mắt một cái, chẳng hiểu tại sao thấy mộtgương mặt nàng thật xinh đẹp, trống ngực có chút nhanh hơn, có chút gian xảoyêu cầu nàng cởi áo.
Lão bản hừ lạnh một tiếng, gấp hướng ánh mắt về nữ tử nọ.
Nữ tử lúc này mới từ từ trút xiêm y xuống, sau cùng một bộ song nhũ nhất thờivùng lên, theo nhịp hô hấp rung rung. Lưu Phong từ khi đến thời đại này, đâylà lần đầu tiên hắn được ngắm ngực của nữ nhân ở một khoảng cách gần và trọnvẹn như vậy. Lão bảo nói cũng không sai, nữ nhân này mặc dù là thanh lâu kỹnữ, tuy nhiên cũng được tinh tuyển cho nên vú nàng dù lớn nhưng không hề bị saxuống mà vẫn hiên ngang vun cao, nhô ra phía trước, hai núm vú xinh xắn đỏhồng nhú ra, thật mị nhân.
