Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 557



Phó Lưu Vân khóe miệng hiện lên tia trào phúng, mỉm cười: “Hàn Tuấn, ta đã chongươi cơ hội, đáng tiếc ngươi lại không biết nắm chắc...”

Hàn Tuấn nghe vậy, sắc mặt hơi đổi, bất quá mặt ngoài vẫn còn tự bảo trì thầnthái trấn tĩnh. Hàn Tuấn nhiều năm làm quan, quan trường hàm dưỡng quả thậttốt.

“Hàn Tuấn, bổn đốc cùng ngươi lớn lên, cùng năm tiến sĩ, sau lại cùng nhaucộng sự mấy năm, ta biết ngươi là người có tài năng, cho nên mới cho ngươi đảmnhận một phương quận thủ, nhưng không ngờ ngươi lại vì kim tiền mĩ nữ, cưnhiên phản bội chủ công, phản bội Phong Thành, thật sự để cho ta ớn lạnh.

Hàn Tuấn sắc mặt biến đổi, trầm giọng nói: “Tổng đốc đại nhân, ta không rõ ýtứ của người”.

Phó Lưu Vân thở dài, lập tức quát một tiếng: “Mang hắn vào đây”.

Rất nhanh hai gã hắc ám võ sĩ thuộc Thần Thánh quân đoàn mang theo một nam tửtrẻ tuổi đến.

Hàn Tuấn chỉ liếc mắt nhìn người nọ một cái, nhất thời sắc mặt như tro tàn,trong con mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng.

“Hàn Tuấn, người này hẳn ngươi không xa lạ?” Phó Lưu Vân nhàn nhạt hỏi

Hàn Tuấn nghe vậy, trán đổ mồ hôi lạnh, không nói gì nữa.

Kỳ thật trong khi chứng kiến người nọ, hắn chỉ biết chính mình xong hết rồi,hết thảy tội chứng của chính mình đều bị nắm giữ.

“Hàn Tuấn, ta cùng chủ công đói đãi ngươi không tệ. Ngươi vì sao làm ra chuyệnnày?” Phó Lưu Vân thủy chung có chút tiếc hận, dù sao Hàn Tuấn cùng hắn cóchút quan hệ không tầm thường.

Lưu Phong cười lạnh một tiếng nói: “Hàn Tuấn. nếu ta đoán không nhầm, ngươi đãgia nhập Huyết ti.” Thông qua thẩm vấn thành viên Huyết ti kia, Lưu Phong cơbản rõ ràng. Lần này hoạt động đại qui mô như vậy chính là thần bí tổ chứcHuyết ti. Bất quá, tổ chức này thuộc hạ của ai Lưu Phong còn không biết. Dùsao tên Huyết ti kia chỉ là thành viên nhỏ, tiểu nhân vật, hắn biết tin tứccũng không nhiều lắm.

Bất quá đối với thân phận thành viên Huyết ti Lưu Phong đã có điều hiểu rõ,bọn người kia nói trắng ra chính là hấp huyết quỷ trong truyền thuyết, chỉ làLưu Phong không bao giờ ngở rằng sẽ thấy chúng ở nơi này và chúng lại là địchnhân của mình.

Nghe được Huyết ti, Hàn Tuấn nhất thời té trên mặt đất, toàn thân run nhẹ, cănbản không dám ngẩng đầu nhìn Lưu Phong.

Phó Lưu Vân thu hồi mục quang từ trên người Hàn Tuấn quét về phía chúng quanviên, thanh âm có chút kích động, tiếp sau đó là tên của vài vị quan viên.

Những quan viên này nghe được tên của chính mình nhất thời té trên mặt đất,lập cập run rẩy, sợ hãi vạn phần.

Thần sắc nhất lâm, Phó Lưu Vân lạnh giọng nói: “Sự phản bội của các ngươi thậtlà ghê tởm. Chủ công đại nhân đối với các ngươi không tệ nhưng các ngươi lạilàm ra chuyện như vậy, thật sự làm cho người ta ớn lạnh, làm cho người ta ghêsợ. Đương nhiên ta biết, các ngươi cùng những người này đều đã biến thànhhuyết tộc hấp huyết quỷ... nhưng ta cũng không thể đồng tình với các ngươi.Ruồi chẳng bâu vào quả trứng lành, (ý nói mình không có sơ hở thì kẻ khác saolợi dụng được), nếu ngày thường các ngươi có thể yêu cầu nghiêm khắc với bảnthân, nói vậy Huyết ti cũng sẽ không nhắm đến các ngươi.

Hiện trường quan viên sau khi nghe được hấp huyết quỷ, mặt lộ vẻ sợ hãi, vộivàng tránh xa các quan viên đang quì trên mặt đất, sợ chính mình bị hấp huyết.

Dừng một chút, Phó Lưu Vân sắc mặt trầm xuống, lạnh giọng nói: “Phụng lệnh chủcông, giết không tha!”.

Lời này vừa nói ra, các quan viên quì trên mặt đất nhất thời kêu oan, hi vọngLưu Phong mở cho một con đường sống. Mấy người to gan một chút thậm chí cònnghĩ đến đào tẩu. Sau khi trở thành huyết tộc, thân thể bọn họ đã mạnh hơn,thậm chí lực lượng cũng đều có biến hóa rất lớn. Bọn họ tưởng rằng, bằng vàolực lượng của bọn họ dám chắc có thể đào thoát.

Nhưng chính là bọn họ sai rồi.

Về điểm này, lực lượng của bọn họ rất kém, thậm chí ngay cả sơ giai hắc ám võsĩ cũng không đối phó được. Huống chi khí tức của cả đại sảnh đã bị Hắc Vân,Thiên Đại, Đan Hùng, Tố Nương bốn đại cao thủ tập trung, chỉ cần bọn họ nguyệný, đám quan viên rác rưởi này trong nháy mắt sẽ bị hủy diệt.

Bất quá Lưu Phong vẫn còn muốn hạ lệnh để cho đao phủ hành hình. Hơn nữa nhữngquan viên cao cấp bây giờ đang tự mình quan sát, có thể có hiệu quả giết mộtcảnh cáo trăm.

Sau khi hành hình chấm dứt, Lưu Phong triệu tập các vị quan viên đứng lên, sắcmặt âm trầm nói: “Các vị, Phong Thành bây giờ chính đang ở giai đoạn thời khắcphát triển mấu chốt nhất, ta không hi vọng chuyện hôm nay lại phát sinh.” Mụcquang di chuyển, một mảng quan viên Phong Thành, ai cũng không dám trực tiếpnhìn.

Dừng một chút Lưu Phong tiếp tục nói: “Lần này, tình báo điều tra ra Hàn Tuấncầm đầu phản bội, ngoài ra còn phát sinh một chút tình huống bất hảo, tỉ như,tham ô nhỏ, hoang phí, quẫy nhiễu dân chúng... Vì vậy bất kì ai, ta nghĩ cácvị ở đây ai cũng rất rõ ràng. Vốn ý tứ của ta là muốn mạnh tay chỉnh đốn,nhưng là niệm tình tiết rất nhỏ, mà các vị vừa là nhân tài, cho nên ngoại trừcác quan viên đã hành hình bên ngoài, còn lại các quan viên ta không nêu ra,cho phép tiếp tục truy cứu. Nhưng ta phải nói một chút rằng, phàm đã có tìnhtiết kể trên, trong vòng mười ngày phải hướng phủ Tổng đốc thẳng thắn, chủđộng thừa nhận sai lầm chính mình. Hơn nữa hoàn tang lại vật. Sau mười ngày,nếu có người còn không thẳng thắn, tội thêm nặng, sẽ bị nghiêm trị.

Lời này vừa nói ra, nhất thời quan viên thở dài một hơi, trong lòng không khỏicảm kích Lưu Phong vạn phần.

“Mặt khác từ hôm nay trở đi, bổng lộc quan viên Phong Thành tăng gấp đôi”. LưuPhong tiếp theo tuyên bố chánh lệnh đầu tiên. Lương bổng cao để giữ nghiêmliêm chính mặc dù ở kiếp trước vẫn còn tồn tại tranh luận, nhưng là không thểkhông nói, dưới tình huống này, nó hoàn toàn có tác dụng tích cực.

“Chủ công vạn tuế!”. Cũng không biết người nào đó hô đầu tiên, hiện trườngquan viên tề tề ùy xuống tạ ơn. Bổng lộc quan viên Phong Thành so với quanviên đế quốc vốn đã cao hơn, hôm nay lại tăng cao gấp đôi, đây đích thật làđại hảo sự.

“Mọi người yên lặng, ta còn có chuyện trọng yếu cần tuyên bố”. Lưu Phong khoátkhoát tay, ý bảo mọi người im lặng xuống.

“Trước mắt, tốc độ kiến thiết phát triển Phong Thành rất nhanh, lỗ hổng nhântài rất lớn. Vì thế, từ hôm nay trở đi, chỉ cần là dân chúng hợp pháp củaPhong Thành, bất luận gia thế địa vị, bất luận có hay không trong tú tài cửnhân, chỉ cần có tài, đều cũng có thể đến phủ tổng đốc tự tiến, tham gia tuyểnbạt quan lại. Đồng thời, các nơi quận thủ yếu lĩnh cũng cần tích cực tìm kiếmngười có tài năng, đưa tới tổng đốc phủ. Tổng đốc phủ sẽ tiến hành xác nhận.Phàm là những người được chọn, sẽ có thể trở thành quan viên Phong Thành. Tiếncử người có tài, căn cứ tình huống thực tế sẽ có thưởng.

Lệnh này vừa ra, quan viên ở đây càng hoan hô to hơn, cùng hô Lưu Phong vạntuế. Bất quá, một ít quan viên với việc Lưu Phong đưa ra không phân biệt xuấtthân tuyển bạt nhân tài có chút không tốt.

Lưu Phong không cho là đúng, không đọc sách thì sao? Ai nói đọc sách mới cóthể làm quan viên tốt. Nói một chút về chuyện đọc sách mới có thể thấy sự khácbiệt, theo như Lưu Phong biết, khi nội chiến, một đám cộng sản đảng xuất thântướng lãnh quân sự dám cùng hoàng bộ quan quân đả tới Đài Loan, đây là ví dụchứng minh rất tốt.

Dùng người mà, không thể quá câu thúc được.

“Các vị...”Lưu Phong tiếp tục nói: “Các ngươi đều là cha mẹ dân chúng PhongThành, cũng là lực lượng chủ yếu kiến thiết Phong Thành, Phong Thành có thểphát triển tốt hay không, hoàn toàn dựa vào cố gắng của các vị, trên người cácngươi là trách nhiệm tạo phúc dân chúng, phát triển Phong Thành. Ta hi vọngcác ngươi xuất ra trăm phần trăm lực lượng cùng tâm tư vì Phong Thành phụnghiến, vì dân chúng mưu phúc lợi. Các ngươi yên tâm, Lưu Phong ta tuyệt đốikhông phải loại qua cầu rút ván vắt chanh bỏ vỏ đâu. (Câu này cứ ngựa với chủngựa, ta thay luôn bằng thành ngữ Việt Nam cho nó dễ hiểu). Nỗ lực của cácngươi sẽ được hồi báo. Nhưng là nếu ai còn muốn lấy tiền bỏ túi riêng, cònmuốn làm ra chuyện phản bội Phong Thành, Hàn Tuấn chính là tấm gương... Khôngngại nói cho các ngươi, địch nhân chết trên tay ta có chút khác người khác.Địch nhân chết trên tay ta đều là hình thần câu diệt, thậm chí ngay cả cơ hộiđầu thai chuyển thế cũng không có... Cho nên ta hi vọng các ngươi không nên épta ra tay.

“Mặt khác, từ hôm nay trở đi, ta sẽ bắt đầu khảo hạch thành tích quan viêntrong lãnh địa hạng nhất. Phàm là người có công, ta tuyệt đối sẽ không xử tệ.Nếu tương lai Phong Thành phát triển thật tốt, chúng ta sẽ ở Phong Thành tiếptục khai thác bốn phía lãnh địa. Tương ai mọi người ở đây, một bộ phận còn cóthể trở thành bá tước, hầu tước... thậm chí công tước. Các ngươi có thể cho làta mạnh miệng? Vậy ta mời các ngươi nhìn lại và suy nghĩ. Biến hóa của PhongThành mấy ngày nay là như thế nào... Nếu dựa theo tốc độ phát triển bây giờ,ta nói hoàn toàn có thể thực hiện. Mấu chốt là các vị có cố gắng haykhông...”. Hành động của Lưu Phong hiện giờ chính là chính sắch”Củ cà rốt vàcây gậy”. Ân uy đều dùng.

Quả nhiên cơ hồ tất cả quan viên đều bị lời nói của Lưu Phong làm cho tích cựchẳn lên, đều xuất ngôn nói quyết tâm.

Lưu Phong phất tay cười nói: “Các vị dừng lại một chút. Ta không muốn nghe cácngươi nói. Ta hi vọng thấy hành động thực tế của các ngươi”.

Dừng một chút, Lưu Phong nói: “Phía dưới còn có một số chánh lệnh, mời tổngđốc đại nhân tuyên bố”.

Phó Lưu Vân nghe vậy, từ trong ***g ngực xuất ra thông lệnh đã chuẩn bị trướcđọc: “Nhận thấy Phong Thành cảnh nội thổ địa dần dần phì nhiêu, Tổng đốc phủquyết định, lập tức có hiệu lực, tổ chức tiến hành khai hoang chủng điền. Saukhi khai phát hoang địa, Tổng đốc phủ sẽ quan tâm phân phối. Phàm các quậnthủ, dân chúng không có hoặc có ít đều cũng có thể tự thân ra khai khẩn tânhoang địa. Các nơi quận thủ phụ trách khai phá hoang địa phải cung cấp nông cụcho dân chúng, mở mang đất hoang, trong vòng ba năm miễn thuế.

“Thứ hai, vì đề cao tố chất văn hóa dân chúng Phong Thành, từ hôm nay, cácquận thủ dưới Tổng đốc phủ thống nhất lãnh đạo bắt đầu thành lập trường học.Học đường căn cứ nội dung, chia làm tiểu học đường, đại học đường, trong đótiểu học đường học chế năm năm, đại học đường học chế ba năm. Phàm là hài tửngoài sáu tuổi, bất luận nam nữ dều có thể tiến vào tiểu học đường tiếp thugiáo dục. Sau khi tiểu học đường chấm dứt, thông qua khảo thí, phàm hợp cáchcó thể tiếp tục tiến vào đại học đường tiếp thụ giáo dục. Trong đó tiểu họcđường năm năm giáo dục miễn phí, hết thảy phí do Tổng đốc phủ cùng quận thủcác nơi giải quyết. Đại học đường phải nộp học phí, sau khi tốt nghiệp hợpcách, có thể có tư cách tiến vào quan viên Phong Thành...”. Tất cả những chínhsách này, Lưu Phong đều căn cứ vào kinh nghiệm kiếp trước. Vốn còn muốn thiếtkế trung học đường, nhưng là sau đó nghĩ lại, con người thời đại này mà nói,hơn mười tuổi đã thành gia lập nghiệp, học hành quá lâu hiển nhiên không hợplí, vì vậy nên hủy bỏ trung học đường. Tất cả học đường thiết kế tám năm, đợiđại học đường hoàn tất, cơ bản cũng đã mười bốn tuổi, đến lúc đó có thể đạidụng.

Chúng quan viên nghe vậy, thập phần kinh ngạc. Thời đại này quan niệm nữ tử vôtài vô đức. Bình thường mà nói, ngoại trừ khuê tú cùng quí tộc, còn lại bìnhdân, bách tính nữ hài cũng không thể được tới trường. Hôm nay, một câu nói củaLưu Phong, cư nhiên nữ tử cũng được học hành, bọn họ thật sự không cách nàogiải thích.

Phó Lưu Vân quát một tiếng nói: “Mọi người yên lặng một chút. Ta còn chưa cónói xong”.

“Từ hôm nay trở đi, Phong Thành cảnh nội cấm buôn bán vũ khí và nô đãi. Quanviên không thể tùy ý mua bán nữ nô, cãi lời, giết không tha”. Cử chỉ này củaLưu Phong hoàn toàn là vì muốn quảng đại dân chúng sống ở tầng chót nhất đượctốt hơn. Dân chúng Phong Thành cảnh nội, nói cho cùng đại bộ phận đều là nạndân, lưu dân, nông dân vô địa, nô đãi. Những người này là trụ cột Phong Thành.Nước có thể đẩy thuyền cũng có thể lật thuyền. Phong Thành của Lưu Phong cònphải nhờ những người này chống đỡ, bảo vệ, cho nên Lưu Phong chế định một nhómthân dân chính sách, thay đổi địa vị bọn họ, để cho bọn họ cảm kích.

“Sau đây còn có một số quyết định phương diện quân sự, ta mời thủ bị ti lệnhtuyên bố”. Phó Lưu Vân tuyên xong chánh lệnh, lui về phía sau một bước.

Diệp Văn Lý sau khi xuất hiện, đầu tiên nhìn một vòng, lập tức trầm giọng nói:“Căn cứ chiến lược cơ bản chủ công, Phong Thành thủ bị quân đoàn tiếp tục mởrộng, đã tuyển thêm vào thành kiến quân đoàn năm vạn, sát nhập các lộ dongbinh đoàn ba vạn. Tổng binh lực ba nhăm vạn. Đồng thời để kiến thiết PhongThành nhanh hơn, tiếp tục tuyển thêm vào thành kiến quân đoàn mười vạn người,mặt khác, từ hôm nay, các quận thủ cũng tổ kiến thủ bị quân đoàn địa phương,hỗ trợ quản lí trị an, đội ngũ kiểm tra phải nghiêm khắc, cụ thể nhân số xinPhong Thành thủ bị ti lệnh thẩm hạch phê chuẩn...”

“Thứ hai, thủ bị quân đoàn các nơi nếu xuất sắc, sau khi đã qua tuyển chọn cóthể tiến vào Thần Thánh quân đoàn cơ địa tiếp nhận huấn luyện hợp cách, gianhập Thần Thánh quân đoàn tác chiến”.

“Thứ ba, nghiêm cấm người tổ chức lực lượng vũ trang ngoài trăm người, phàm cóhành vi phản, giết không tha...”. Điểm này chánh lệnh do chính Lưu Phong đưara. Vốn dựa theo pháp quy Hoa Hạ đế quốc, quý tộc có tổ kiến một chút tư quâncũng là hợp pháp. Nhưng là Lưu Phong không đồng ý, nếu muốn giảm bớt bạo lực,duy hộ tri an, quản chế tư quân võ trang nhất định phải nghiêm khắc. Mượn kiếptrước mà nói, Âu-Mĩ quốc gia đối vũ khí quản chế tương đối lỏng, cho nênthường phát sinh sự kiện đổ máu, nhưng là đồng dạng, tại Trung Quốc lại rất ítphát sinh. Nguyên nhân cũng chính là do sự quản lí vú khí.

Đây là một bước quá độ. Chính là tạo thành bàn đạp cho sự phát triển của PhongThành sau này.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...