Hi Du Hoa Tùng
Hoàng Thái Tôn lạnh nhạt cười”mẫu thân đại nhân không cần lo lắng, người đókhông phải thích khách. Hắn có lẽ là bằng hữu của chúng ta”
“Bằng hữu?” Thái Tử Phi có chút nghi hoặc.
“Mẫu thân đại nhân, người nói cho con biết, con bây giờ có bản lãnh làm hoàngđế hay không?”
Thái Tử Phi suy nghĩ một chút thấp giọng cười nói: “Đương nhiên, con là trưởngtôn, vị trí hoàng đế trong tương lai tự nhiên là của con rồi”
“có đúng vậy không? Nhưng mà có người nói cho con là con không có đủ năng lực”Lời nói của người thần bí vừa rồi vẫn còn văng vẳng ben6 tai hoàng Thái Tôn.
“Con đừng nghe người ta nói bậy, ngươi là trưởng tôn, ngôi vị hoàng đế trongtương lai tự nhiên chắc chắn thuộc về con rồi” Thái Tử Phi khoan tâm cười nói.
“Được rồi, con không muốn nghe lời này nữa” Hoàng Thái Tôn có chút tứcgiận”Mẫu thân đại nhân, người không biết là con bây giờ rất vô dụng sao, đềulà do một tay người tạo ra cả đấy. Từ nhỏ đến lớn, mọi việc gì cũng đều theosự an bài của mẫu thân, sự tình gì người cũng xử lý, con cả ngày không cần longhĩ gì, chuyện duy nhất có thể làm là ăn uống, đàm điếm. Người nọ nói khôngsai, cho dù hoàng gia gia có trao ngôi vị hoàng đế cho con, con cũng không cònmệnh hưởng thụ...”
“Từ hôm nay trở đi, con muốn học đế vương chi đạo, mọi chuyện trong Đông Cung,con sẽ xử lý một nửa, xin thỉnh mẫu thân đại nhân chấp thuận cho” Hoàng TháiTôn mặc dù đang thỉnh cầu, nhưng mà ngữ khí lại rất cương quyết.
Thái tử Phi nao nao, lập tức cười nói: “Con có suy nghĩ như vậy, ta cũng rấtlà cao hứng. Nhưng mà có một số việc, cần phải từ từ, phải có thời gian”
“Người vẫn còn lo lắng về con à?” Hoàng Thái Tôn mặt mày ủ dột, sắc mặt cóchút hờn giận.
Thái Tử Phi điềm nhiên nhìn nhi tử của mình, ánh mắt bình tĩnh nói: “Triệtnhi, kỳ thật ngươi căn bản không cần lo lắng quá, chuyện ngươi nghĩ không cóphức tạp như thế đâu. Ta cũng là con, con cũng là ta. Tương lai con đăng cơngôi vị hoàng đế, ta là mẹ cũng âm thầm ủng hộ con. Con không cần quá sức laolực như thế, ta không muốn con quá mệt mỏi.”
“Nghe ta đi, tóm lại sẽ không sai đâu” Thái Tử Phi ôn nhu nói: “Ta là mẫu thâncủa con, ta chẳng lẽ lại hại con sao?”
Hoàng Thái Tôn chu miệng muốn nói gì đó, nhưng mà cuối cùng cũng không nói ra.
“Triệt nhi, vừa rồi ngươi bị hoảng sợ, hay là về nghĩ ngơi trước đi. HỈ Lai,mặc quần áo vào, bồi tiếp thái tôn nghỉ ngơi” Thái Tử Phi xoay người lại,trừng mắt liếc hỉ lai một cái rồi nói.
Hỉ Lai không dám chần chừ, vội vàng mặc quần áo, cùng đi với Hoàng Thái Tôn.
Một lát sau, Hắc Phượng Hoàng sau khi truy kích thần bí nhân đã quay về.
“Thế nào? Có tra ra là ai hay không?” Thái tử Phi vội vàng hỏi.
Hắc Phượng Hoàng lắc đầu nói: “Người đó tu vi cao hơn ta, ta không có đuổikịp. Bất quá ta phỏng chừng người này cũng không có ác ý, nếu không trước khichúng ta đến, hắn ngàn vạn lần có thể giết chết hoàng thái tôn điện hạ rồi”
“Không sa, người này không hẳn là địch nhân của chúng ta, hắn là ai mà lạicảnh tỉnh Hoàng Thái Tôn” Thái Tử Phi nói một câu đầy thâm ý”Hôm nay ta mớibiết được mấy năm nay ta đối với Thái Tôn đã quá phóng túng rồi. Từ nay sẽ đốivới hắn nghiêm khắc một chút. Còn như vậy nữa, nói không chừng sẽ có người bịđả kích...”
Hắc Phượng Hoàng trong mắt hiện lên vẻ phức tạp, cười nói: “Điện hạ tựa hồ cóẩn ý gì...”
Thái Tử Phi hừ lạnh một tiếng”Ta nói cái gì, ngươi hẳn đã rõ ràng rồi”
Dừng lại một chút, Thái Tử Phi tiếp tục nói: “Hắn có định gặp ta không...”
“Nhất định...”
Hắc Phượng Hoàng hướng nhìn tứ phía, lập tức thấp giọng nói: “tháng sau, ngàymười lăm, địa điểm gặp mặt cụ thể ta sẽ thông báo sau”
“Ta cảnh cáo ngươi, không nên nói cho Hoàng Thái Tôn bất kỳ chuyện gì” Thái TửPhi trầm lại, lạnh giọng nói: “Ta không hy vọng hắn biết được thân thế củamình”
“Cho dù phải biết, cũng chờ hắn sau khi đăng cơ” Thái Tử Phi liếc nhìn HắcPhượng Hoàng đầy thâm ý”Đừng tưởng rằng ta chỉ là một nữ tử thì khi dễ. Thayta nói cho hắn biết, ngôi vị hoàng đế của nhi tử hắn, hắn đừng nghĩ đến. Nếukhông, ta tuyệt đối không tha cho các ngươi”
“Đương nhiên, nếu các ngươi thật sự nghĩ rằng thực lực của ta không đủ, thì cóthể thử xem?” Thái Tử Phi lạnh giọng nói: “Ta không ngại cùng các ngươi đấumột trận”
Đàn bà điên, quả nhiên là người điên...
Chẳng biết tại sao, mặc dù thái tử phi là ngươi bình thường, nhưng mà HắcPhượng Hoàng lại cảm giác ớn lạnh cả ngươi, một cảm giác sợ hãi từ từ dâng lêntrong nội tâm của nàng...
“Chủ công nói đúng, trên đời này đáng sợ nhất chính là đàn bà điên...” HắcPhượng Hoàng tựa hồ đã hiểu. Thái Tử Phi tuyệt đối là hạng đàn bà đáng sợnhất, chỉ là ngôi vị hoàng đế đó ai sẽ đạt được? Thái Tôn ư? Hừ, chỉ là mộttên chết nhát mà thôi. Hơn nữa về bản lãnh, hắn được sao.
Thái Vĩ Bác từ khi theo Lưu phong quay về, lúc này đã triển khai công việc.Điều làm cho Lưu Phong không hề nghĩ đến chính là, lão già này đừng xem hắngià cả, nhưng mà trong lòng rất sáng tỏ, mấy năm gần đây hắn thâm cư bất lộ,nhưng mà chuyện Phong Thành hắn đều nắm trong lòng bàn tay.
Hắn thậm chí có thể họa ra một bản đồ toàn bộ Phong Thành.
Lúc này, hắn dùng ngón tay chỉ lên bản đồ, nói: “Chủ công, xin nhìn đây, đâylà ta thu thập được trong nhiều năm vẽ nên bản đồ này, nơi này là Lang Yết,xungq uanh pphu5 cận của chúng ta có ba đạo tặc đoàn, trong đó Ác Lang cườngđạo đoàn nhân số vượt quá 5 vạn, hơn nữa có trọng kỵ binh 1 vạn, thuộc loạicường đạo đoàn có chiến đấu lực tương đối cường hãn. Ác Lang đoàn không trừ,an toàn của Lang Yết hoàn toàn không thể bảo đảm được... Còn có nơi này, CamTrạch, năm đó ta đã khảo sát qua, nơi này có kim quáng, mặc dù khai thác rấtkhó khăn, nhưng mà hàm lượng lại rất lớn. bây giờ bị một bọn cường đạo đoàncầm giữ, thuộc hạ có hơn 6 vạn thành viên, là một trong tam đại cường đạo đoànlớn nhất Phong Thành. Phong Thành nếu muốn phát triển tốt, cần phải khống chếCam Trạch” Suốt một buổi chiều, Thái Vĩ Bác lần lượt giới thiệu toàn bộ cáctình huống, thế lực của Phong Thành, phi thường chi tiết, hơn nữa còn chỉ raphương pháp ứng phó.
Lưu Phong nghe thấy trong lòng cực kỳ vui sướng, nói thẳng ra mình đã quáthông minh...
Sau khi cẩn thận thương nghị xong, Lưu Phong quyết định trước hết theo lờiThái Vĩ Bác, trong đám cường đạo đoàn phụ cận lang yết thì Ác Lang cường đạođoàn thế lực yếu nhất, cho nên Lưu Phong chuẩn bị tiêu diệt bọn đó trước, cướpđoạt trang bị trọng kỵ binh...
Đương nhiên, thực lực yếu, cũng chỉ là tương đối mà thôi.
Tổng binh lực 3 vạn, trọng kỵ binh một vạn, sự thật thì binh lực cũng không tệlắm.
Nếu là trước kia, Lưu Phong đương nhiên không dám động đến đại đoàn như thếnày.
Nhưng mà bây giờ thì lại bất đồng, Tố Nương ngày trước đó vừa dẫn đến 500phượng vệ sơ giai, cộng với Hắc Vân và Thiên Đại mang đến 500 Hắc Áo võ sĩ,bây giờ quân số của thần thánh quân đoàn đã đạt đến con số 1000 rồi.
Ngay ngày hôm qua, Lưu Phong đã đem thần thánh quân đoàn một lần nữa hợp nhấtlại, kiến lập ra một đội quân đoàn khinh kỵ binh 1500 người.
Có người sẽ hỏi trong chủng loại kỵ binh trọng kỵ binh là lợi hại nhất, vì saoLưu Phong hết lần này đến lần khác chỉ kiến lập khinh kỵ binh, chẳng lẽ là dovấn đề trang bị hay sao?
Đương nhiên không phải như vậy, trên thực tế đối với Hắc Ám võ sĩ và Phượng Vệmà n1oi, trọng khôi, trọng giáp thật ra chỉ là rác rưới.
Hôm nay Hắc Ám võ sĩ và phương vệ tác chiến giết địch, chủ yếu bằng tốc độ vàkỹ năng. Mặc vào trọng khôi giáp, ngược lại sẽ phản tác dụng.
Ngay khi Lưu Phong chau63n bị xuất phát, Hoa Cô Tử lại mang đến một tin tứcngoài ý muốn.
Tam đại cường đạo đoàn tại phụ cận Lang yết hôm nay họp mặt thương nghị tạiHoang hỉ Lâu để tìm cách làm sao đối phó Lưu Phong.
Đan Hùng nở nụ cười”Thật là trời trợ giúp lão đại... !”
Lưu Phong nhẹ cười nói: “Đúng vậy, thật là tin tức tốt lành...”
“Truyền lệnh xuống, thần thánh quân đoàn chia ra mai phục phụ cận Hoan HỉLâu.” Cầm tặc trước phải cầm vương. Nếu có thể bắt giữ tam đại cường đạo đoàntrưởng thì chuyện kế tiếp sẽ dễ giải quyết rồi.
Màn đêm buông xuống, khách quý trong đại sảnh Hoan Hỉ Lâu đều là các tiểu đầumục đến từ tam đại cường đạo đoàn, ai nấy đều ôm kỹ nữ trong lòng cùng nhauuống rượu, nghe nhạc.
Một số đầu mục thậm chí không còn để ý đến ai xung quanh, bàn tay to lớn thôbạo trực tiếp tiến vào cấm địa trong quần của nữ nhân, không ngừng kích thích,khiến đại sảnh tiếng rên rĩ dâm dật không ngừng vang ra...
Ở trong trung tâm đại sảnh, mười mấy nữ tử mặc y phục gợi cảm đang lắc eo,thấp giọng rên rĩ, kích thích đám dâm tặc trong đại sảnh...
Đoàn trưởng Ác Lang cường đạo đoàn đang cùng vài tên tiểu đầu mục thuộc hạ hắnngồi ở tiền bài, trong lòng cũng ôm một nữ tử còn trẻ đẹp, quần áo trên ngườinữ tử này cơ hồ đã bị lột sạch, chỉ còn lại đồ lót mà thôi. Ở giữa hai chânhắn là một nữ tử ở trần khác, đang tận lực thi triển kỹ thuật khẩu dâm...
“Ta nói Thiên Lang, ngươi còn sức hưởng thụ sao, ngươi nghĩ kỹ đi, chúng takhông động thủ, tiểu tử Lưu Phong sớm muộn cũng sẽ thu thập chúng ta” Ngườilên tiếng chính là Bổn Hùng-đoàn trưởng cường đạo đoàn Dã Hùng. Người này quảthật người giống như tên, hắn vừa cao vừa to, da thì ngăm đen, trời sanh thầnlực. Nhưng mà cái đầu lại hết sức ngu ngốc, nhìn sơ qua thì giống như cẩuhùng...
Thiên Lang dồn dập thở dài một hơi, phún xuất một đạo tinh hoa bắn thẳng vàomiệng nữ tử, lập tức quay lại cười nói: “Đại bổn hùng, ngươi gấp cái gì, bađạo binh lực của chúng ta tổng cộng hơn 10 vạn, Lưu Phong bất quá chỉ có bảyvạn nhân mã, nhưng mà lại phân tán khắp nơi, thật không hiểu ngươi sợ cái gì.”
