Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 534



Tần Vĩ Bác thoáng do dự một chút, đưa tay tiếp nhận lá thư, lúc này không thèmđể ý đến Lưu Phong, chỉ chăm chăm đọc bức thư...

Sau khi đọc xong, chỉ thấy trong ánh mắt hắn thoáng nhiều nét phức tạp, đắnđo.

Lưu Phong cười thầm, biết hắn đã động tâm rồi.

Lưu Phong cười hì hì nói: “Tần tiên sinh, ta có thể nói chuyện với ngươikhông?” Nơi này là chổ nghèo hèn, nhưng Lưu Phong đến đây đã khiến cho đôngđảo người hiếu kỳ đến xem thử.

Tần Vĩ Bác không biết vô tình hay cố ý liếc mắt nhìn Lưu Phong một cái, thấpgiọng nói: “Nếu ngươi không phòng ta hôi hám, thì ngươi tiến vào đi”

Lưu Phong dặn dò thuộc hạ kiên nhẫn chờ đợi, bản thân mình đi vào phòng Tần VĩBác, không đợi Tần Vĩ Bác mời, hắn đã tự mình kiếm một cái ghế rồi ngồi xuống.

Ông trời làm chứng, Lưu Phong hai kiếp làm người vẫn là lần đầu tiên gặp quamột cái phòng hôi hám mãnh liệt như thế này.

Đương nhiên, vì quyết tâm thu phục nhân tài này, nên mùi xú thối này cũngkhông coi ra gì. Lưu Phong phong bế hô hấp, với một gã tu chân Nguyên Anh kỳnhư thế này, phong bế hô hấp trong một khoảng thời gian ngắn cũng không phảilà một việc gì quá khó.

Tần Vĩ Bác thấy Lưu Phong sau khi tiến vào phòng mình, vẫn đang có bộ dángthản nhiên, cười cười như thế, trong lòng hắn thầm nghĩ người này quả thật bấtphàm, quả nhiên là người phi thường.

Dĩ nhiên, hắn không biết giờ phút này Lưu Phong căn bản là không có hít thở...

“Tần tiên sinh, mục đích ta đến đây chắc ngươi cũng biết rồi, chẳng biết ýngươi như thế nào?” Lưu Phong ngồi xuống liền trực tiếp hỏi thẳng.

Tần Vĩ Bác thanh âm lạnh lùng nói: “Điều kiện quả thật rất dụ hoặc, chỉ là tađã già rồi, cái gì cũng làm không nổi nữa...” Tần Vĩ Bác quả thật có chút độngtâm, nhưng mà hắn nếu hắn hạ quyết tâm đi theo Lưu Phong thật là có chút khókhăn. Nói cho cùng, hắn đối với triều đình hoa hạ đế quốc đã tâm tàn ý lạnhrồi. Năm đó hắn từng thề độc rằng sẽ quyết chí làm nên một đại sự nghiệp tạiPhong Thành. Nhưng mà bởi vì đắc tội với gian thần, khiến cho giấc mộng củahắn tan theo dòng nước, mười năm khổ ải triền miên. Hắn sợ lần này sau khi rờinúi, lại một lần nữa gặp nạn tiếp, hắn nghĩ lần này bị nữa thì có lẽ sẽ khôngchịu nổi đả kích như thế.

Lưu Phong điềm nhiên nói: “Tần tiên sinh, ta lần này thành tâm thành ý mờingươi rời núi. Ta biết ngươi là người có lý tưởng vĩ đại, là người để làm đạisự. Ta bây giờ có thể tạo mọi cơ hội cho ngươi, để ngươi phát huy, thi triểntài hoa.”

Tần Vĩ Bác lạnh lùng cười nói: “Ngươi có thể cho ta cơ hội gì? Ngươi thủychung cũng chỉ là hầu tước của Hoa Hạ đế quốc. Trong tương lai, chỉ cần bệ hạhạ một đạo thánh chỉ là ngươi có thể làm gì nữa?”

Lưu Phong đầu tiên ngẫng người ra, lập tức cười ha hả nói: “Ta hiểu ý củangươi rồi. Bất quá xin ngươi yên tâm, Phong Thành này bây giờ là đất của ta,hơn nữa còn hoàn toàn thuộc quyền sở hữu của ta. Cho dù bệ hạ có hạ lệnh thuhồi, ta cũng không buông bỏ. Hơn nữa, ta xin ngươi hãy tin tưởng, bệ hạ sẽkhông ngu xuẩn ban bố mệnh lệnh như thế đâu. Có lẽ đến bây giờ hắn vẫn cònnghĩ rằng nơi này là tử địa”

“Phong Thành vốn chính là vùng đất chết mà. Nói nó là tử địa cũng chẳng sai”Tần Vĩ Bác u vấn hỏi”Hầu tước đại nhân, ngươi nghĩ là trên thế giới này có quỷma không?”

Việc này còn phải hỏi hay sao. Tiểu Thiến không phải là quỷ hay sao?

Lưu Phong cười nói: “Đương nhiên có, hơn nữa ta đã thấy qua”

Dừng một chút, Lưu Phong nói: “Ta biết ngươi muốn nói gì, nơi này từng là mộtcỗ chiến trường, xung quanh Lang Yết có oán khí rất lớn. Ngươi yên tâm, việcnày ta sớm muộn cũng nghĩ đến biện pháp giải quyết. Ta sẽ làm cho Phong Thànhbiến thành một thành thị phồn hoa”

Tần Vĩ Bác kinh hãi, có chút ngoài sức tưởng tượng, vội vàng hỏi”Ngươi nói làngươi có biện pháp giải quyết quỷ hồn?” Phong Thành sở dĩ trở thành tử địa,chế ước lớn nhất là do cổ chiến trường xưa kia có lưu lại quỷ hồn. Những quỷhồn này không ngừng hấp thu linh khi, phá phách khắp nơi, làm cho một vùng đấtPhong Thành biến hành bộ dạng xơ xác như ngày hôm nay. Tần Vĩ Bác cũng từngnghĩ đến biện pháp giải quyết, thậm chí đã đi tìm cao nhân để làm phép, ý đồmuốn siêu độ những vong linh này, nhưng mà cuối cùng vẫn thất bại.

Không sai, ta đích xác là có biện pháp” Lưu Phong thành thật trả lời.

“Tần tiên sinh, chi bằng ngươi bây giờ theo ta đi Lang Yết đi” Lưu Phong nhâncơ hội liền nói.

Tần Vĩ Bác lắc đầu theo phản xạ”Kỳ thật Phong Thành có Diệp Văn Lý và Phó LưuVân đã đủ lắm rồi, ta đã già rồi, cho dù có đi cũng không giúp gì được nhiềulắm.”

“Tần tiên sinh lại khách khí rồi, ngươi tài hoa như thế, cho dù là Diệp Văn Lýhay Phó Lưu vân cũng tự thẹn không bằng ngươi” Lưu Phong tiếp tục nói: “Xinngươi hãy tin tưởng ta, ta đích xác muốn làm một phen đại sự. Ta biết ngươibởi vì đắc tội với bọn quý tộc, gian thần của đế quốc mà trong lòng không yên.Ta có thể nói cho ngươi biết, chuyện như thế tuyệt đối sẽ không xảy ra nữ.Phong Thành này bệ hạ đã hạ chỉ ban cho ta, chính là thuộc sở hữu của ta,tương lai cho dù bệ hạ muốn lấy lại, cũng không thể nào được.”

Tần Vĩ Bác hít một hơi, không biết lời này của Lưu Phong là thật hay giả. Nếuthật như lời hắn nói, thật là một cơ hội quá lớn.

“Có thể cho ta suy nghĩ lại không” Tần Vĩ Bác thoáng do dự”Hay là ngươi vềtrước đi, chờ ta nghĩ thông suốt, sẽ đích thân đến tìm ngươi?”

Lưu Phong cũng không đứng dậy, cười nói: “Tần tiên sinh, nói thiệt cho ngươibiết, ta không có nhiều thứ cho ngươi, cũng không có nhiều thời gian chờđợi...”

“kiến thiết Phong thanh bây giờ đã đến thời khắc quyết định, cũng là thời giancần nhân tài cấp thiết nhất. Hy vọng ngươi đừng chối từ”. Lưu Phong hứa hẹnnói: “Băn khoăn trong lòng ngươi ta cũng hiểu rất rõ, ta có thể bảo đảm vớingươi, trên ngươi ta, một điểm băn khoăn như thế cũng không tồn tại. Đi theota, ngươi muốn thi triển tài hoa thế nào, cũng sẽ không bị hạn chế”

Tần Vĩ Bác nghe thế, trầm tư trong chốc lát, tựa hồ hiểu ra được một chút, độtnhiên hỏi”Ngươi có dã tâm lớn thế sao?”

Lưu Phong thản nhiên thừa nhận”Không sai, nếu không có dã tâm, ta cần gì phảicống hiến cho bệ hạ sáu trăm vạn lạng bạc. Nếu không có dã tâm, ta cần gì phảiphí tâm lực để kiến thiết Phong Thành”

Tần Vĩ Bác hai tròng mắt nhìn chằm chằm vào Lưu Phong”Ngươi nói như vậy, chẳnglẽ không sợ ta mật báo triều đình sao?”

“Tần Tiên Sinh, kỳ thật chúng ta cùng một loại người, ngươi cũng là người códã tâm, chỉ là ngươi không có cơ hội thực hiện mà thôi. Bây giờ, ta đến là đểcho ngươi cơ hội” Lưu Phong điềm nhiên nói.

Tần Vĩ Bác hừ nói: “Không sai, ta có dã tâm, nhưng mà dã tâm của ta và ngươilại bất đồng”

“Bất đồng cái gì, dã tâm cũng là dã tâm mà thôi” Lưu Phong điềm nhiên nói.

Tần Vĩ Bác thầm giật mình, nhìn vị Hầu gia này tuổi còn trẻ như thế mà tầmnhìn thật khiếp hãi, hắn cẩn thận đánh giá một chút rồi hỏi Lưu Phong”Ngươi cótính toán gì không? Ngươi hẳn là phải biết, ngoại thần rất khó...”

Lưu Phong ngắt lời nói: “Chuyện tương lai ta còn chưa nghĩ xa như thế. Bây giờđiều ta muốn làm nhất là nhanh chóng phát triển Phong Thành mạnh lên. PhongThành diện tích rộng lớn, nếu như phát triển cho tốt, dù là so sánh với GiangNam cũng không thua kém bao nhiêu”

Tần Vĩ Bác yên lặng gật đầu, vẻ mặt kiêu ngạo và nghiêm túc nói: “Chủ công, tanguyện ý đi theo người. Bất quá ta còn có một điều kiện”

Lưu Phong cười nói: “Nói đi?”

Tần Vĩ Bác suy nghĩ một chút nói: “Ta còn có mấy lão huynh đệ năm đó, bọn họđều là người có chí khí, năng lực giống như ta, ta hy vọng chủ công cho phépta triệu tập bọn họ lại, cùng nhau đồng thời hiệp lực phò tá chủ công”

Đối với đề nghị của Tần Vĩ Bác, Lưu Phong tất nhiên cầu còn không được, cònphải từ chối sao. Cái mà hắn thiếu nhất bây giờ chính là nhân tài.

“Không có vấn đề gì.” Lưu Phong cười nói: “Bất quá ta phải nói trước cho rõràng, bọn họ phải tuyệt đối trung thành, nếu không thì đừng trách ta vô tình”

Tần Vĩ Bác nghiêm nghị nói: “Điểm này, xin chủ công yên tâm, người ta triệutập đều là những người năm đó bị quý tộc hoàng đế bệ hạ chèn ép. Ngươi cho bọnchúng cơ hội, bọn họ tuyệt đối trung thành cẩn cẩn. Nếu bọn họ thật muốn phảnbội, không cần người phải động thủ, ta là người trước tiên không buông tha chohắn.”

Lưu Phong vẻ mặt nghiêm túc nói: “hảo, quyết định như vậy đi.”

“Từ giờ trở đi, ngươi sẽ đảm trách chức vị tổng trường Phong Thành” Lưu Phonglúc này ra lệnh.

Tần Vĩ Bác đối với chức vị”Tổng trường” này không hiểu chút nào, vẻ mặt ngungốc...

Lưu Phong cười cười giải thích”Chức vụ này do ta mới sáng tạo ra, quyền lợilớn nhỏ 9e62u giống như Tổng đốc và Thu Bị ti lệnh”

“Bệ hạ từng hứa hẹn qua, Phong Thành có thể tự quản, các quan viên đều có thểbãi miễn, thậm chí thuế má đều do ta làm chủ. Cùng với Hoa Hạ đế quốc khôngquan hệ gì.” Lưu Phong sợ Tần Vĩ Bác lo lắng, lại giải thích vài câu.

Tần Vĩ Bác nghe thế, đôi mắt rực sáng”thế thì tốt quá. Xem ra 600 vạn lượngbạc thật đáng giá a...”

Lưu Phong âm thầm cười khổ, đáng giá gì. Lão hoàng đế sở dĩ đáp ứng sảng khoáinhư vậy cũng không hẳn là do tác dụng 600 vạn lượng bạc, mà là hắn hiểu đượcPhong Thành không có khả năng phát triển.

Người thông minh ai cũng biết, lão hoàng đế cấp cho Lưu Phong Phong Thành, bấtquá là muốn mượn cớ này điều hắn ra khỏi kinh đô.

“Xin hỏi chủ công, tâm của người chỉ muốn phát triển Phong Thành hay là cảthiên hạ”

Lưu Phong trầm giọng nói: “Cả thiên hạ! Nếu không có chuyện Chu Phong, LưuPhong tình nguyện làm vua tại Phong Thành thôi, nhưng mà trên vai hắn phảigánh vác trách nhiệm, cho nên phải hoàn thành. Cho dù không phải vì lời hứavới Chu Phong, cũng phải vì cái mạng nhỏ của mình. Ai kêu hắn lúc trước nhấtthời không thận trọng, đã phát ra linh hồn thệ ước làm chi.

“Ha... ha... quá tốt. Chủ công chí hướng to lớn như vậy, làm thần tử mới cóthể có cơ hội phát dương quang đại...” Tần Vĩ Bác lúc này đã hạ quyết tâm, hắnvội vàng quỳ xuống dưới đất nói: “Chủ công, xin nhận của ta một lạy”

Lưu Phong vội vàng xuất ra một đạo vô hình kình khí khẽ nâng Tần Vĩ Bácdậy”Tiên sinh không cần khách khí”

Tần Vĩ Bác cũng được coi là vũ giả (người học võ), chỉ là không ngờ đến LưuPhong lại cao cường như thế. Trong lòng hắn càng thêm bội phục”Không theo quycủ ắt sẽ loạn. Người và ta là lễ quân thần, quyết không thể bỏ được.”

Màn đêm buông xuống, ánh trăng sáng trên bầu trời chiếu rọi khắp nơi, hoàngthái tôn vừa cùng mấy vị đồng liêu bàn bạc đại sự xong, quay trở về Đông cung,dưới sự hầu hạ của các cung nữ, đang thoải mái tắm rữa. Trở lại tẩm cung củamình, hắn liền gọi Tân Thu, sủng oc7 được yêu mến tới, một tay thoát ý nàng,cười dâm đãng”Bảo bối, để cho ta hưởng thụ chút nào...”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...