Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 430



Yên lặng một hồi, Hắc Phượng Hoàng đột nhiên lớn mật đặt cặp mông tròn đầy gợicảm ngồi vào lòng của trung niên nam nhân: “Chủ nhân, mấy năm nay người đã haotâm nhiều rồi, hãy để ta hầu hạ người, hãy hoàn toàn quên người đàn bà kia đi,nàng đã không còn yêu người nữa...”

“Yêu?” Trung niên nam nhân hừ lạnh một tiếng: “Trên đời này có mấy người chínhthức hiểu được tình yêu...”

Trung niên nam nhân thở dài, cũng không đẩy Hắc Phượng Hoàng ra, mà là ôm nàngsát lại, đưa tay hướng đến vùng đất thần bí giữa hai chân nữ nhân.

“Ưhhm!!”

Hắc Phượng Hoàng kiều mị rên lên một tiếng, chủ động nhấc mỹ đồn lên, kéo quầnxuống, để bàn tay nam nhân có thể tiếp xúc trực tiếp với nơi thần bí ấy.

“Thật là nhiều nước nha”

Trung niên nam nhân khắp người rạo rực, lập tức nói: “Mấy năm nay, người chịukhổ là nàng rồi.”

“Phượng Hoàng không khổ, đây là chuyện của chủ công, Phượng Hoàng ngàn vạn lầnkhông từ chối.” Đôi mắt Hắc Phượng Hoàng hiện lên vài tia kiều mị, ngồi tronglòng trung niên nam nhân không ngừng giãy dụa, vặn vẹo mỹ đồn, làm cho ngóntay của trung niên nam nhân tiến sâu hơn vào hố đen (he he).

Kích tình một khoảng thời gian không lâu, Hắc Phượng Hoàng thân thể run rẩy,cùng với một tiếng rên cao vút, đạt đến cao trào trong lòng trung niên namnhân.

Tuy nhiên trong mắt Hắc Phượng Hoàng cũng có chút thất vọng, vốn dĩ nhiệm vụchính của nàng là vì Công hội, nhưng nàng vẫn mong muốn mình trở thành nữ nhâncủa Chủ công.

Từ nhỏ nàng đã có mục tiêu trở thành Mẫu nghi thiên hạ, mà hôm nay cơ hội đangở ngay trước mắt. Cho nên, nàng muốn mình phải trở thành nữ nhân của Chủ công.

Trung niên nam nhân tựa hồ cảm nhận được tâm tư của Hắc Phượng Hoàng, nhẹnhàng nói: “Xin lỗi, trước khi đại sự thành công, ta sẽ không thân cận nữ sắc.Hôm nay chỉ có thể giúp nàng giải tỏa chút phiền muộn như vậy thôi.”

Hắc Phượng Hoàng không ngừng kinh ngạc lẫn cao hứng. Nàng rõ ràng cảm giácđược khi nghe tiếng rên rỉ của mình thì bổng bổng của nam nhân này đã trở nênnóng hổi, nhưng là hắn không phải nam nhân bình thường, nên không thể thỏa mãnđược.

Nam nhân bình thường không thể chịu đựng dục vọng này, người có thể chịu đựngđúng là người có thể làm đại sự a.

Vỗ vỗ mỹ đồn Hắc Phượng Hoàng, trung niên nam nhân lạnh nhạt nói: “Trở về đi,theo sát Thái tử phi, ngàn vạn lần đứng để nàng phạm sai lầm.”

Hắc Phượng Hoàng nhìn nhìn trung niên nam nhân, kéo quần lên, kiều mị liếc hắnmột cái, chỉ chỉ thứ chất lỏng vương vãi đầy trên đùi hắn, không ý tứ cườicười nói: “Chủ công, xin lỗi đã làm ướt quần người.”

“Hi hi!”

Không đợi trung niên nam nhân phản ứng lại, Hắc Phượng Hoàng đã mang theo mộttiếng cười vũ mị biến mất khỏi phòng.

Trung niên nam nhân cúi nhìn một chút quần của mình, khẽ nhíu mày...

Hắc Phượng Hoàng đi rồi, trung niên nam nhân như trước vẫn ngồi trên ghế, mắtnhắm hờ lại, cảm nhận ánh nắng mặt trời chiếu rọi. Rất nhanh, dưới ánh mặttrời, vùng ẩm ướt đã biến mất.

“Thanh Long!”

Đột nhiên, trung niên nam nhân mở mắt, nhẹ giọng kêu một tiếng.

Rất nhanh một đạo thân ảnh đã xuất hiện trước mắt hắn, người nọ đầu tiên hướngtrung niên nam nhân hành lễ, sau đó lẳng lặnh đứng qua một bên, chờ lệnh chobước tiếp theo.

Trung niên nam nhân nhắm mắt tiếp tục hưởng thụ ánh mặt trời rực rỡ, một lúclâu sau hắn đột nhiên mở miệng hỏi: “Với năng lực của ngươi, nếu âm thầm theodõi Hắc Phượng Hoàng, có thể không bị phát hiện không?”

Thanh Long trầm tư một chút, lập tức xác định được đáp án, cẩn thận trả lời:“Trong bốn Hắc Ám Hộ Vệ, thuộc hạ tu vi mạnh nhất, Hắc Phượng Hoàng là yếunhất, thuộc hạ nếu theo dõi nàng, tự nhiên là không bị phát hiện.”

“Tốt lắm, từ hôm nay trở đi, ngươi đi theo dõi Hắc Phượng Hoàng, đem nhất cửnhất động của nàng nhớ kỹ, nói cho ta biết.”

Thanh Long hơi kinh hãi, cẩn thận hỏi: “Chủ công, chẳng lẽ người hoài nghi HắcPhượng Hoàng đối với người không trung thành? Không có khả năng ah, Hắc PhượngHoàng như thế nào phản bội người chứ?”

Trung niên nam nhân cười lạnh 1 tiếng nói: “Ta có nói Hắc Phượng Hoàng phảnbội ta sao?”

“Thuộc hạ đáng chết, không nên tự tiện suy diễn ý tứ của Chủ công.” Thanh Longsắc mặt biến đổi, vội vàng qùy xuống đất thỉnh tội.

Trung niên nam nhân gật đầu, tựa hồ rất hài lòng với phản ứng của Thanh Long,lạnh nhạt nói: “Đứng lên đi, ta sở dĩ kêu ngươi theo dõi Hắc Phượng Hoàng, chỉvì nàng chính là nữ nhân. Mà cộng sự là nữ nhân thì luôn rất phiền toái ah.Ngươi không cảm thấy gần đây Hắc Phượng Hoàng có chút dị thường sao? Được rồi,chuyện vừa rồi ngươi cũng thấy, ngươi theo ta thời gian đã lâu, ngươi hẳn làbiết, ta đối với người làm việc cho ta cũng không muốn phát sinh tình cảm.”

Thanh Long trầm mặc. Tâm tư Hắc Phượng Hoàng trong lòng hắn biết, nàng muốntrở thành Mẫu nghi thiên hạ, nàng muốn trở thành nữ nhân của Chủ công.

Trung niên nam nhân mắt nhắm hờ nói: “Ta biết ngươi thích Hắc Phượng Hoàng,đúng không?”

Thanh Long nghe vậy, hoảng sợ liền qùy xuống mặt đất, vội vàng giải thích:“Chủ công minh xét, Thanh Long đối với Hắc Phượng Hoàng chỉ là tình cảm huynhmuội, tuyệt đối không có 1 chút tình cảm trai gái.”

“Ngươi đứng lên đi.” Trung niên nhân thở dài 1 tiếng nói: “Nhớ kỹ, vài nămtrước, ta từng nói với ngươi, làm đại sự tuyệt đối không thể động ái tình,trong bốn Hộ Vệ Hắc Ám, ta vốn coi trọng ngươi, nhưng là ngươi hết lần này tớilần khác ngay lúc này tại động ái tình. Ngươi làm ta rất thất vọng.”

“Chủ công thứ tội, Thanh Long nhất định chặt đứt ái tình, lấy đại sự làmtrọng.” Thanh Long thành tâm nói.

“Uhm, Tốt, tốt lắm!” Trung niên nam nhân khẽ cười nói: “Ngươi theo ta lâu nhưvậy, ta cũng hiểu rõ ngươi, ta biết ngươi khả năng tự khống chế rất tốt, khôngnên phạm sai lầm, ngàn vạn lần không nên. Thanh Long, Bổn công cũng không phảiloại người không có tình cảm, làm việc tốt cho ta, tương lai khi đại sự thànhcông, ta nhất định thành toàn cho ngươi và Hắc Phượng Hoàng.”

Thanh Long trong mắt hiện lên một tia vui mừng, trên mặt vẫn tĩnh lặng như cũnhưng sâu trong nội tâm cảm động muốn khóc. Ai nói Chủ công là ma đầu giếtngười không chớp mắt, hắn cũng có tình cảm ah. Chỉ bất quá Hắc Phượng hoàngcũng bị hắn mê hoặc... Hey, ai kêu mình nguyện ý chứ! Cũng may Chủ công khôngcó phản đối.

Nghĩ tới đây, Thanh Long trong tâm nhất thời bình tĩnh trở lại.

“Đi thôi, nhiệm vụ của Hắc Phượng Hoàng là ngăn cản Thái Tử Phi làm chuyệnđiên rồ, mà nhiệm vụ của ngươi, chình là ngăn cản Hắc Phượng Hoàng làm chuyệnđiện rồ.” Trung niên nam nhân nhàn nhạt, thản nhiên nói.

Thanh Long đi rồi, trung niên nam nhân ngẩng đầu lên, ngắm nhìn ánh mặt trờichói chan, thở dài nói: “Đàn bà cuối cùng cũng không thể sử dụng ah, nhất làngười đàn bà trong tim mình.”

Sau khi vận chuyển tam ti diêm thiết, Hộ Bộ khố phòng Giang Nam cũng tra ravấn đế, một khoản tiền lớn, không biết đã đi về đâu.

Lão Hoàng Đế nhận được hồi báo, lập tức khẩn cấp phái người 800 dặm lệnh choGiang Nam Tổng đốc Ân Nguyên Đạo hỗ trợ Cẩm Y Vệ khống chế Giang Nam khốphòng.

Công tác thanh tra tiến hành đến bây giờ đã thành ra lớn chuyện. Lão Hoàng Đếmột mực quan sát động tác của Đông cung. Cũng vui mừng là Đông Cung cũng khôngcùng hắn có hành động quá khích. Ngay ngày hôm qua Giang Nam lao phòng bị trakhảo, Đông Cung thậm chí còn có động tác hỗ trợ.

Hoa Hạ đại đế tựa hồ rất hài lòng với phản ứng của Đông Cung. Hắn thậm chícười giễu mình lớn tuổi rồi cũng có chút đa nghi hơn.

Theo kiến nghị của Hắc Ảnh, Lão Hoàng Đế cuối cùng quyết định chấm dứt thanhtra.

Đương nhiên, dù sao gây ra động tỉnh như vậy, muốn xong việc cũng không phảidễ dàng. Chuyện Tổng đắc có người phản kháng, chuyện lớn như vậy, Lão hoàng đếphải hướng bá quan văn võ, cấp cho một chút công đạo.

Tất nhiên Hình Văn Danh cùng một đám Hộ Bộ quan viên cũng bị bắt đến thanhtra.

Chuyện kết thúc cũng có chút kịch tính.

Theo lời đề nghị Lưu Phong và Túc Vương, Lão Hoàng Đế cuối cùng giao quyềnthẩm vấn cho Hoàng Thái Tôn.

Đương nhiên, cùng thẩm tra còn có quan viên các nha môn, tỷ như Cẩm Y Vệ, Đôsát viện, Hình Bộ, Đại Lý Tự... Tóm lại, công tác thẩm vấn quy mô cũng rất lớnah.

Khi Hoàng Thái Tôn xuất hiện tại Hộ Bộ, ngay lúc thẩm tra Hình Văn Danh, bọnhọ có 1 tia hi vọng, nghĩ rằng Hoàng Thái Tôn sẽ cứu bọn họ.

“Người đang qùy bên dưới là ai? Hãy xưng tên ra.” Hoàng Thái Tôn lạnh lùngnhìn Hình Văn Danh quát hỏi.

Hình Văn Danh ngẩn ra, thân thể run lên kì quái nhìn Hoàng Thái Tôn. Yên lặngmột chút, lạnh nhạt nói: “Phạm quan Hình Văn Danh.”

Hoàng Thái Tôn gật đầu, ý bảo quan viên Đô Sát viện đem bản lời khai đến, sauđó hắn sắc mặt bình tĩnh, nhìn Hình Văn Danh nói: “Xem kỹ một chút, cái nàyđều là tội trạng của ngươi, nếu không có vấn đề gì, lập tức ký vào.”

Hình Văn Danh trong lòng run lên, một cảm giác không tốt dâng lên trong lòng.Hắn phát hiện, Hoàng Thái Tôn điện hạ tựa hồ không có ý cứu hắn.

Khi hắn nhìn vào bản lời khai, cả người nhất thời ngây dại, giống như bị sétđánh vậy.

Hoàng Thái Tôn trầm quát 1 tiếng: “Ngươi thấy rõ rồi chứ, không có gì sai sótthì ký đi.”

Hình Văn Danh phục hồi tinh thần lại, hai tay run run, không cầm nổi bản lờikhai, bản lời khai liệt kê tội trạng cũng đủ cho hắn chết ngàn lần, tru di cửutộc cũng không quá đáng. Nhưng là đây là tội của hắn sao? Mặc dù một số việchắn có tham gia, nhưng nếu không có lệnh của Đông Cung, hắn dám làm sao? Đápán là không, không dám làm.

Hình Văn Danh thanh âm run rẩy nói: “Điện hạ, ta không thể ký, những tội danhnày đều là ngụy tạo, ta không thể nhận tội.”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...