Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 423



Ngay lúc này Hắc Vân đã kịp thời cứu Thiên Đại.

Hắc Vân trong mắt mang theo một tia hận thù, thân thể xoay tít, rất nhanh cuốntới lão đạo, cường hãn kiếm quang trong nháy mắt bắn tới.

Lão đạo khóe miệng lộ ra nụ cười khinh thường: “Chẳng biết sống chết gì cả.”Nói xong phất trần vùng lên, bắn ra một đạo kiếm quang kim sắc.

Kim sắc kiếm quang của lão đạo uy lực quá mạnh mẽ, lập tức bức lui công kíchcủa Hắc Vân, dư lực vẫn tiếp tục như một mũi tên bắn thẳng tới diện môn HắcVân.

Hắc Vân chỉ kịp lách mình sang bên một chút, thân hình đã bị kim sắc kiếmquang đả thương, tốc độ nhanh chóng giảm xuống, lảo đảo đứng không vững.

“Chẳng biết sống chết, còn không mau gọi Lưu Phong ra đây.” Lão đạo khinhthường nhìn Thiên Đại và Hắc Vân bị thương, nói.

“Còn ngươi, mau nói ra sư môn của ngươi. Nếu không ngươi cũng sẽ giống như bọnchúng.” Lão đạo xoay chuyển ánh mắt, lạnh lùng nhìn Đan Hùng hỏi.

“Chết đi.”

Ngay khi lão đạo đang phân tâm thì Thiên Đại đang trọng thương bỗng nhảy dựnglên, thân kiếm hợp nhất nhanh như cắt lao tới, kiếm khí hủy thiên diệt địa nhưnộ hải cuồng long chém tới.

Lão đạo nổi giận gầm lên: “Láo xược, tự tìm chết.” Một đạo sấm sét đột nhiênhiện ra giữa không trung, trực tiếp đánh xuống Thiên Đại. Một tiếng nổ manhvang lên, hai đạo nhân ảnh lập tức tách rời, trong đó một nhân ảnh thân đẫmmáu tươi.

Đan Hùng mắt nhìn thấy Thiên Đại và Hắc Vân liều mạng, trong lòng không khỏisợ hãi nhưng dù sao thì cũng là thuộc hạ của Lưu Phong, mấy ngày nay ba ngườiở chung một chỗ, nay sự tình đến như vậy, há có thể trơ mắt nhìn hai người kiabị giết. Quan trọng nhất là Thiên Đại và Hắc Vân đã thụ thương nhưng hắn thìvẫn bình yên vô sự, thật không chấp nhận được.

“Lão đạo, ta bất kể ngươi là ai, hôm nay ta cũng liều mạng với ngươi.” Quanhthân thể Đan Hùng lập tức di tán ra một cỗ chiến ý cường đại. Một thanh tiênkiếm xanh biếc xuất hiện trong tay hắn tỏa ra hàn quang lạnh lẽo.

Lão đạo sững sốt quát lên: “Ngươi là Kiếm tu?”

“Lão tử chính là Kiếm tu. Ngươi đả thương hai vị huynh đệ của ta, hôm nay taliều mạng với người.” Đan Hùng giờ đây đã coi nhẹ sống chết, quyết tâm đánhmột trận.

“Tiểu tử, mau báo danh tính sư trưởng của ngươi. Miễn cho ta giết ngươi.” Lãođạo đột nhiên hét lớn hỏi.

Bây giờ tại tu chân giới có rất ít Kiếm tu, bất quá mỗi người tu chân theoKiếm tu đều có thực lực cường hãn. Lão đạo cũng biết vài cao thủ Kiếm tu,không nên trêu chọc vào. Lão lo Đan Hùng là đệ tử của các vị này nên muốn hỏirõ, tránh xảy ra hiểu lầm.

Đan Hùng lạnh lẽo mỉm cười, khí tức cường đại nhanh chóng tỏa ra xung quanh,thanh sắc kiếm tiên trên tay khẽ ngân lên, toàn bộ lực lượng trong nháy mắtdồn vào thân kiếm, chuẩn bị liều mạng.

“Hãy bớt nói nhảm đi, có bao nhiêu bản lĩnh hãy thi triển ra.” Đan Hùng thầnsắc trầm ổn, thanh sắc kiếm tiên rung lên, một đạo kiếm khí bá đạo rít lên bắntới lão đạo.

Lão đạo hơi kinh hãi, không dám chậm trễ, phất trần lập tức vung lên nghênhtiếp.

“Bụp, bụp!”

Vài tiếng nổ nhỏ vang lên, lão đạo đã dễ dàng hóa giải kiếm khí của Đan Hùng.Cảnh giới của Đan Hùng và lão đạo chênh lệch rất lớn, cho dù là Đan Hùng cókiếm thế cường đại như thế nào thì cũng vô dụng.

Đan Hùng sắc mặt xám ngoét như tro tàn, trong mắt lộ ra một tia kinh hoàng,toàn thân chuyển động như hổ báo, miệng phát ra những tiếng rú man dại, Thanhsắc kiếm tiên trong tay rít lên không ngừng, mỗi một kiếm phát ra đều mangtheo tận cùng lực lượng.

“Chết đi!” Đan Hùng gầm lên, chỉ thấy một cơn bão kiếm thế phủ lên người lãođạo.

Lão đạo trong mắt hiện ra nét tán thưởng, những sợi tơ trên phất trần lập tứctrở nên cứng rắn, bắn ra ngăn chặn kiếm thế của Đan Hùng.

Đan Hùng lúc này đã thực sự liều mạng, điên cuồng công kích, kiếm thế phát rathực sự chói mắt.

Áp lực lên thân thể lão đạo ngay lập tức gia tăng lên, thậm chí làm cho thânthể lão trở nên rung động, phảng phất như thiên cân đè xuống, ngay cả cử độngcủa lão cũng trở nên chậm đi một chút.

“Hảo tiểu tử, quả nhiên đã đạt tới Chân đế của Kiếm đạo. Đáng tiếc là ngươigặp phải lão phu.” Lão đạo đột nhiên hét lớn, gân cốt toàn thân đột nhiên vanglên lách cách, một luồng khí tức mạnh mẽ đột nhiên bạo phát, xung quanh lậptức bắn ra vạn trượng kim quang, cả không trung lập tức bị nhuộm trong sắcvàng kim quang.

Chỉ trong chớp mắt vòng vây kiếm thế của Đan Hùng đã lập tức bị bào mòn đi mộtchút.

Đan Hùng thấy vậy, sắc mắt đại biến, lực lượng trong cơ thể nhanh chóng phảnhồi, thanh sắc kiếm tiên lại ngân lên, đè ép tới.

Lão đạo sắc mặt sa sầm xuống, thân thể bắn lui về sau ba trượng, mũi nhân điểmxuống trong nháy mắt phóng lên cao, né tránh toàn bộ công kích của Đan Hùng.

Đan Hùng nhìn thấy thân pháp đối phương như sương khói, quỷ mị vô thường, khẽthở dài một tiếng. Thân pháp của đối phương như vậy, hắn thực không thể đốiphó nổi.

Bất quá lúc này chẳng còn biện pháp gì cả, chỉ hy vọng có thể kéo dài thờigian cho Lưu Phong, từ lý thuyết mà nói thì Lưu Phong bế quan tu luyện đã bangày, cũng đã gần xong.

“Sát!”

Đan Hùng song thủ vung lên, Thanh sắc kiếm tiên nhất thời rời tay, như một tiachớp xanh bắn tới lão đạo.

Lão đạo cảm nhận được sát khí sắc bén truyền đến, trong mắt hiện ra vẻ tà dị,quát: “Tiểu tử, ta đã lưu tình nhưng ngươi lại thừa thế bức người, ta khôngthể làm gì hơn là phải xuống tay.” Phất trần trong tay lão cũng lập tức rờitay bay nhanh ra phía trước.

“Keng!” Một thanh âm chói tai vang lên, binh khí song phương va chạm nhau,phất trần của lão đạo, thế như chẻ tre xuyên qua kiếm quang Đan Hùng, như tiachớp bắn tới diện môn của hắn.

Chỉ nghe hắn hét thảm một tiếng, kim quang sắc bén đã ghim lên người hắn.

“Chỉ có chừng đó bản lĩnh mà cũng dám cùng ta động thủ.” Nhìn ba người trọngthương trước mặt, lão đạo hiện ra vẻ khinh thường.

Ba người Hắc Vân dìu nhau đứng lên, lạnh lùng nhìn lão đạo. Nếu ánh mắt có thểgiết người thì e là lão đạo đã bị ba người bọn họ giết thành trăm lần.

“Mau gọi Lưu Phong ra gặp ta. Nếu không các ngươi sẽ phải chết.” Lão đạo cướcđạp hư không, tay phải vẫy nhẹ, phất trần tự động trở lại tay của lão.

“Chủ nhân không tiện gặp khách.” Hắc Vân quắc mắt nhìn lão đạo, gằn từng chữ.

“Hừ!” Lão đạo hừ một tiếng, tựa hồ như hiểu được: “Tiểu tử thúi đang bế quantu luyện đúng không?”

Đan Hùng thấy trong mắt lão đạo hiện ra một tia âm hiểm, vội vàng dùng mắt rahiệu Thiên Đại và Hắc Vân chuẩn bị liều mạng. Lưu Phong nếu hôm nay không maygặp chuyện bất trắc thì Đan Hùng cũng bị thần hình cụ diệt.

Hắc Vân và Thiên Đại gật đầu, trong lòng ngầm quyết định chủ ý, chuẩn bị đồngthời tự bạo. Với tu vi của hai người nếu đồng thời tự bạo thì cho dù là NguyênAnh kỳ cao thủ cũng không thể coi thường.

“lão đạo sĩ, ngươi muốn gì? Lão đại ta và ngươi không oán không cừu, sao lạilàm như vậy?” Đan Hùng từ trong mắt lão đạo đã phát hiện ra được sát khí.

Dừng một chút Đan Hùng hung hăng nói: “Lão đạo, nếu hôm nay ngươi làm thươngtổn đến lão đại của ta thì ngươi sẽ phải hối hận, hậu quả dám chắc ngươi sẽkhông tưởng tượng được.” Vị trí của Lưu Phong trong mắt sư tôn hắn và mỹ nữtiền bối như thế nào thì Đan Hùng rõ ràng nhất. Nhất là mỹ nữ tiền bối luônmiệng gọi Lưu Phong là tiểu tình nhân, quan hệ tự nhiên là mật thiết. Nếu LưuPhong hôm nay gặp chuyện trở thành cái gì ba dài hai ngắn thì Đan Hùng cũngkhông dám tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra, e là cả tu chân giới cũng sẽ lâmvào cảnh đồ sát. Với lực lượng của sư tôn hắn và mỹ nữ tiền bối thì muốn đảolộn tu chân giới không phải là chuyện khó. Đó là chưa kể đến sư môn của LưuPhong-Phiêu Hương cốc cũng sẽ truy cứu.

Lão đạo tự nhiên là hiểu được ý tứ của Đan Hùng, theo tình báo lão có được thìđứng sau lưng Lưu Phong chỉ có Phiêu Hương Cốc mà thôi, căn bản không thể uyhiếp được lão.

Đương nhiên trong thâm tâm lão đạo cũng không có ý định giết chết Lưu Phong.Dù sao thì đại họa của tu chân giới cũng sắp buông xuống, lúc này lại đối đầuvới Phiêu Hương Cốc cũng không phải là chuyện tốt.

Lão đão hôm nay muốn bức bách Lưu Phong gặp mặt là có chuyện muốn nói với hắn.

Với thân phận của lão đạo thì không nên làm việc này nhưng nếu hắn không đếnthì có một số việc sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát của lão.

“Lão Hắc, lão Tạp mao, chuẩn bị liều mạng.” Tình huống lúc này nếu ngươi khôngtử thì ta vong. Thiên Đại quyết định chết oanh liệt, chuẩn bị đồng thời tựbạo.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...