Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 384



Lưu Phong cười hắc hắc, con ngươi tỏa ra lửa dục vọng, ôm Dương Thị vào ***gngực, động tác thậm chí có chút thô bạo.

Đúng vậy, cảm giác thô bạo này cốt để làm cho Dương Thị tin mình đã câu dẫnthành công, đồng thời cũng để Liên Nguyệt tin nguyên nhân thất bại của mình làđúng.

“Công tử, người muốn ta không?” Nếu là lúc Lưu Phong thanh tĩnh, Dương Thịtuyệt đối không dám đưa ra câu hỏi như vậy. Nhưng lúc này không phải vậy, nàngbiết trong đầu Lưu Phong chỉ toàn dục vọng, cho nên yên tâm đặt ra câu hỏi đó.

Mặc dù nàng biết Lưu Phong bây giờ trả lời chỉ là vô ý thức, nhưng là tronglòng nàng cũng cảm thấy có chút vui vẻ. Có đôi khi, đối với những người nhưnàng, như vậy đã đủ thỏa mãn rồi.

“Ta yêu ngươi, ta thích ngươi.” Trong ánh mắt phóng ra tia dục vọng, Lưu Phongthô bạo ôm Dương Thị trong ***g ngực, hai tay sờ soạng trên thân thể nàng.

Thời gian không lâu, dưới sự kích thích của Lưu Phong, Dương Thị đã không thểtự kìm hãm được nữa, trong ánh mắt Lưu Phong dục vọng phát tán như đã uốngxuân dược, trong nháy mắt ôm nữ nhân trong lòng nhằm thỏa mãn dục vọng.

Ngẩng đầu lên, Dương Thị chủ động đón nhận đôi môi của Lưu Phong, vươn cáilưỡi thơm tho của mình ngạnh tiếp, dùng nhiệt độ thân thể đáp lại sự kích tìnhcủa Lưu Phong.

Mẹ kiếp, người đàn bà này điên rồi.

Vốn Lưu Phong chỉ muốn xem Dương Thị làm thế nào hấp dẫn mình. Không nghĩ rằngngười đàn bà này thật điên cuồng, tự chủ động như vậy.

Trong khi Lưu Phong và Dương Thị đang kích tình, Thái Tử Phi tại Linh NộiĐường đang chờ đợi cho tới khi một nữ nhân thần bí mặc hắc y che mặt xuấthiện.

“Là ngươi, ta không có gọi ngươi tới đây, ngươi tại sao lại ở đây?” Thái TửPhi vẻ mặt kinh ngạc hỏi.

Người đàn bà thần bí cười lạnh nói: “Điện hạ, ta không phải thuộc hạ củangười, người không có quyền hỏi ta.”

“Ngươi...” Thái Tử Phi hừ lạnh 1 tiếng nói: “Ngươi tới đúng lúc lắm, trở vềnói với hắn, lần này ta phải gặp hắn.”

“Không được, hai người không thể gặp mặt.” Người đàn bà thần bí cương quyết cựtuyệt.

“Làm càn, ngươi dựa vào cái gì mà nói với ta như vậy?” Thái Tử Phi sắc mặttrầm xuống, lạnh giọng nói: “Hắc Phượng Hoàng, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy,ngươi ở trước mặt ta ngày càng lớn mật sao?”

Bị gọi là Hắc Phương Hoàng, người đàn bà thần bí thấp giọng nói: “Điện hạ,ngươi đã quên quy định, ngoại trừ tại tổng đàn, còn ở bất cứ nơi nào khác,ngươi đều không thể gọi danh hiệu của ta.”

“Quy định?” Thái Tử Phi khinh thường cười cười nói;”Chẳng lẽ ngươi cho rằng,tất cả quy định cũng vì ta mà đặt ra sao? hắn tuân thủ theo quy định sao? Cácngươi có hay không tuân theo ước định trước đây của chúng ta? Ta lập lại 1 lầnnữa, ta muốn gặp hắn.”

“Không được.” Hắc Phượng Hoàng lại 1 lần nữa cự tuyệt nói: “Điện hạ, nói thậtcho người biết, ta lần này chính là phụng lệnh người đó đến đây để gặp ngươi.”

“Có thật không?” Thái Tử Phi cười lạnh 1 tiếng, khinh thường hỏi.

“Đương nhiên, ngươi xem ta cầm trong tay là cái gì?” vừa nói Hắc Phượng Hoàngvừa xuất ra 1 khối lệnh bài hình khô lâu màu đen, lạnh lùng nói: “Điện hạ, xinmòi ngươi xem rõ ràng đây là vật gì?”

“Truy hồn khô lâu lệnh” Thái Tử Phi có chút biến sắc, lập tức vừa cười nói:“Là thế nào? Nói ta biết, hắn kêu ngươi tới đây làm gì?”.

“Hài tử kia xuất hiện, có đúng không? Ngươi lúc đầu đã tha cho hắn khônggiết?” Hắc Phượng Hoàng lạnh nhạt nói.

“Là ngươi hỏi hay là hắn hỏi?” Thái Tử Phi cũng không sợ hãi lập tức hỏi.

“Là ta, mà cũng là chủ công.” Hắc Phượng Hoàng thấp giọng quát: “Điện hạ, hyvọng người chăm chú 1 chút, trả lời vấn đề của ta.”

“Không sai, đúng vậy, hài tử đó đúng là đã xuất hiện. Nửa canh giờ trước, tavà hắn thậm chí cùng ở 1 chỗ.” Thái Tử Phi sắc mặt đột nhiên trở nên dữ tợn:“Hắn nói, hắn sẽ lấy lại những gì thuộc về hắn, sẽ thay cha hắn báo thù. Làcác ngươi giết Thái Tử.”

Hắc Phượng Hoàng thấp giọng nói: “Điện hạ, ngươi đừng quên, ”Hắc sắc mạn đàla” chính là ngươi bỏ vào thức ăn, chính ngươi đã hại chết trượng phu củamình, sau đó lại còn giết chết đứa nhỏ kia... được rồi, bây giờ đã rõ ràng,ngươi không có giết chết đứa nhỏ kia. Xem ra, ngươi đối với Thái Tử cũng khôngphải là không có cảm tình. Ít nhất ngươi cũng nghĩ tới tình cảm của hắn mớitha cho đứa nhỏ kia 1 con đường sống.”

Dừng một chút, Hắc Phượng Hoàng tiếp tục nói: “Điện hạ, ngươi hẳn là biết tâmtình của chủ công, chủ công là 1 người coi trọng tình cảm, người sẽ khôngthích một nữ tử như ngươi. Rõ ràng ngươi trong lòng vẫn còn nghĩ tới Thái Tử,nhưng lại vừa muốn gặp chủ công. Ta thật không hiểu ngươi trong lòng đang nghĩcái gì.”

“Nói bậy, ai nói ta thủ hạ lưu tình?”. Thái Tử Phi cãi lại nói: “Năm đó cùngcác ngươi tách ra, khi đi ngang qua Đại Tuyết Sơn ta đã nhét đứa nhỏ xuốngdưới tuyết.”

“Điện hạ cũng quả nhiên độc ác ah.” Hắc Phượng Hoàng cười lạnh nói: “Ngươicũng có tiềm năng làm đại sự ah, ngay cả trượng phu và con nhỏ cũng đều khôngbuông tha.”

“Hắn không phải con ta, hắn là con hoang.” Thái Tử Phi nghiến răng nói.

“Nhưng dù sao hắn cũng kêu ngươi là Mẫu thân, không phải sao?” Hắc PhượngHoàng khẽ cười 1 tiếng: “Nói thật, ngươi là thần tượng của ta, đáng tiếc ah,bất luận ta cố gắng như thế nào cũng không có khả năng độc ác như ngươi.”

Thái Tử Phi sắc mặt phát lạnh, run giọng nói: “im miệng, Hắc Phượng Hoàng,ngươi câm miệng cho ta. Lúc đầu nếu các ngươi không nói với ta”Hắc sắc mạn đàla” sẽ làm hắn hết lòng với ta, ta cũng sẽ không hạ độc.”

“Nhưng thật sự ngươi cũng không thương hắn.” Hắc Phượng Hoàng khiêu khích nói.

“Đúng là ta không thương hắn, nhưng hắn cũng không được phép phản bội ta.”Thái Tử Phi trong mắt hiện lên tia oán hận: “Là hắn chính miệng nói với ta, cảcuộc đời hắn chỉ yêu mình ta. Nhưng sự thật như thế nào, hắn đã phản bội ta,không những thế còn sinh ra 1 đứa con hoang. Ngươi nói xem, nếu ngươi là ta,ngươi sẽ làm như thế nào?”

Hắc Phượng Hoàng khinh thường cười cười nói: “Quên đi, vấn đề của ngươi, takhông có hứng thú. Ông ta kêu ta đến hỏi ngươi, đến tột cùng trong lòng ngươiyêu ai?”

Thái Tử Phi nghe vậy, trầm tư 1 lúc, ngẩng đầu lên nhìn Hắc Phượng Hoàng, cườilạnh 1 tiếng nói: “Nếu muốn biết, tại sao hắn không tự đến đây?”

“Điện hạ, ngươi hẳn là biết, đại sự chưa xong, các người không thể gặp mặtnhau.” Hắc Phượng Hoàng chăm chú nói: “hỏi thì ta đã hỏi, về phần nói haykhông là chuyện của ngươi.”

Thái Tử Phi hừ lạnh nói: “Nếu vấn đề này hỏi ta trước đây vài chục năm, tanhất định không chút do dự nói với ngươi ta yêu hắn. Nhưng là bây giờ...”.

“Ta có thể hiểu, ngươi bây giờ không còn yêu ông ta nữa.” Hắc Phượng Hoàngcười nói: “Cũng tốt, ta thật sự nghĩ ngươi và ông ta sẽ không có kết quả.”

“Im miệng, chuyện của chúng ta không đến lượt ngươi nói.” Thái Tử Phi lời vừanói ra, khinh miệt cười nói: ‘ Chắc ngươi còn chưa biết... thực lực của đứanhỏ kia giờ như thế nào?”

Hắc Phượng Hoàng cười lạnh 1 tiếng nói: “Xin lỗi, làm ngươi thất vọng, tất cảchuyện của Lưu Phong chúng ta đều biết rõ.”

“Lưu Phong? Đích thực là hắn.” Thái Tử Phi thất thanh hỏi: “Các ngươi như thếnào biết được, các ngươi như thế nào biết đứa bé đó là Lưu Phong?”

Hắc Phương Hoàng đắc ý cười cười: “Nếu ngươi đã biết ta cũng không cần giấudiếm. Ngươi có nhớ lần trước có Thần bí nhân nhắc nhở ngươi đi ám sát LãoHoàng Đế không?”

“Là ngươi...” Thái Tử Phi tức giận nói: “Đáng chết, chính vì làm theo lời đềnghị của ngươi, mọi chuyện thiếu chút nữa đã trở nên hệ trọng rồi.”

“Ngươi không cần cảm kích ta, là ta nhắc nhở ngươi biết, Lão Hoàng Đế đã bắtđầu hoài nghi thân phận của Hoàng Thái Tôn” Hắc Phượng Hoàng cười giải thích:“Lão Hoàng Đế và Trương Thiên Sư đã âm thầm điều tra chuyện này, nếu ta khôngnhắc nhở ngươi, có lẽ ngươi và Hoàng Thái Tôn vẫn còn ỷ y vào sự sủng ái củaLão, có ngày sẽ xảy ra chuyện lớn.”

“Nói như vậy, Trương Thiên Sư cũng là do các ngươi giết chết?” Thái Tử Phikinh hô 1 tiếng.

“Không sai, đúng thế.” Hắc Phượng Hoàng cười nói: “Chuyện này ngươi hẳn là cảmkích chúng ta, nếu ngày đó chúng ta không giết Trương Thiên Sư, sợ rằng thânphận của Hoàng Thái Tôn đã sớm bại lộ.”

“Vậy các ngươi cuối cùng muốn làm như thế nào với Lưu Phong, chính là hài tửkia?” Thái Tử Phi không giải thích được khó hiểu hỏi.

“Trương Thiên Sư trước khi chết, thám tử đã nghe được lời giữa hắn và TrươngThiên Sư, bất quá tới bây giờ chúng ta vẫn còn nghi ngờ, chưa hoàn toàn tintưởng, cho đến khi hắn tới kinh đô, hai lần cùng ngươi nói chuyện, chúng tamới chính thức xác nhận thân phận của hắn.”

Thái Tử Phi sắc mặt lại biến đổi kịch liệt: “Các ngươi theo dõi ta?” nghĩ đếntheo dõi, Thái Tử Phi cảm thấy lạnh người, nói như vậy, mình và Lưu Phongtrước đây quan hệ mập mờ cũng bị họ nhìn thấy được.

“Ngươi lại sai rồi, không phải theo dõi mà là bảo vệ.” Hắc Phương Hoàng thấysắc mặt Thái Tử Phi liền nói: “Chính là chủ ý của ông ta. Ông ta sợ tánh mạngcủa ngươi bị uy hiếp, mới âm thầm phái người bảo vệ ngươi. Về phần đối thoạigiữa ngươi và Lưu Phong chỉ là ngẫu nhiên phát hiện được. ’

“Được rồi, Điện hạ, ta thật sự muốn nói với ngươi, ngươi thật sự vô sĩ, thậtđiên cuồng. Dám đem thân thể chính mình ra giao dịch. Nếu ta là ngươi, cho dùchết ta cũng không thể nào làm được chuyện như vậy.” Hắc Phượng Hoàng hừ lạnh1 tiếng, trong giọng nói rõ ràng mang theo sự khinh thường: “Điện hạ, ngươinói, ta đối với chuyện ngươi và Lưu Phong vuốt ve nha có cần nói cho hắnbiết?”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...