Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 359



Y Lực cũng hiểu rõ sự lợi hại của Hắc Ám tu chân, không dám chậm trễ, vội vàngthực hiện mệnh lệnh của lão nhân gia: “Tước gia, điều Đại Danh trưởng lão vừanói chính là ý muốn của Hắc Ám tổ chức, chuyện 50 vạn lượng bạc kia...” Vì đểtỏ rõ sự chân thành, Y Lực thậm chí còn định nhượng bộ cho Lưu Phong chút nữa.

Lưu Phong ngắt lời: “Không cần, một là một hai là hai, ba là ba, bốn là bốn,cứ quyết định 50 vạn lượng đi.” Thật ra hôm nay thu hoạch của Lưu Phong rấtlớn. Ngoài việc thu được mười xử nữ tuyệt sắc, hắn còn biết được thân phận củaĐại Danh trưởng lão. Đối với hắn thì hai chuyện này rất đáng mừng. Tối thiểuthì thời gian sắp tới, Hắc Ám tổ chức sẽ không đối nghịch với hắn, hơn nữa hắncó thể từ tổ chức này thu thập được nhiều tin tình báo hữu ích. 50 vạn lượngchỉ là một hạt cát trong đống tài sản khổng lồ của hắn mà thôi.

“Tước gia, ngươi thật là người biết giữ chữ tín...” Y Lực thật không biết làmthế nào để tạ ý đối phương. Ngày hôm này mà nói cũng là ngày thu hoạch của YLực. Đầu tiên hắn biết từ bây giờ mỗi tháng sẽ có thêm 50 vạn lượng cho tổchức, tiếp theo việc Lưu Phong giao thủ với hai vị trưởng lão đã khiến cho hắnsau này dễ dàng sai khiến hơn. Nhờ đó hắn có thể mượn uy lực của Hắc Ám tuchân, giành được sự ủng hộ, cuối cùng là thâu tóm toàn bộ tổ chức Hắc Ám vàotay mình.

“Đại Danh trưởng lão, Y Lực đại thủ lĩnh, Y Đẳng tiên sinh. Trời sắp tối, tacũng phải quay về.” Lưu Phong xoay người lại nói với Mỹ Tử: “Mang theo tỷ muộicủa nàng cùng ta rời khỏi đây.”

Y Đẳng vội vàng tiến lên: “Tước gia, ngươi để ta đưa ngươi về, ta đã đáp ứngvới huynh đệ của người sẽ đưa ngươi về.”

Lưu Phong gật đầu nói: “Được rồi, vậy thì xin phiền Y Đẳng tiên sinh mộtchút.”

Y Lực dường như hiểu được tâm tư của lão nhị, cười nói: “Nhị đệ, ngươi thaymặt tổ chức tiễn Tước gia ra về.”

Trên đường đi, Y Đẳng và Lưu Phong sóng vai đi cùng nhau, thấp giọng nói:“Tước gia, lần trước chuyện ngươi nói với ta, ta đã điều tra rõ ràng.”

Cẩn thận nhìn xung quanh, phát hiện không có ai, Y Đẳng thấp giọng nói: “Tướcgia, chuyện ám sát hoàng đế lần trước, Thái tử phi đã liên lạc với một trưởnglão của tổ chức.”

“Thái tử phi?” Lưu Phong kinh hãi, hắn tưởng Yến Vương phát giác ra tâm tư củaHoa Hạ đại đế nghiêng về phía Hoàng thái tôn cho nên mới hành động. Ai ngờ bảnthân mình đã phán đoán sai, thì ra bàn tay ở phía sau sắp đặt mọi chuyện lạilà Thái tử phi.

“Có chính xác không?” Lưu Phong cẩn thận hỏi lại.

Y Đẳng nghiêm mặt nói: “Tước gia, ngươi yên tâm, chuyện này ta và đại ca đồngthời điều tra, tuyệt đối là chính xác. Đúng là Thái tử phi.”

Lưu Phong nhắm mắt suy nghĩ một chút, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ táobạo: “Chẳng lẽ Thái tử phi bị phát hiện ra manh mối gì?”

“Đúng, dám chắc là Thái tử phi phát hiện ra Hoa Hạ đại đế hoài nghi thân phậncủa Hoàng thái tôn cho nên mới ra tay hạ sát thủ với lão hoàng đế...”

“Y Đẳng tiên sinh, ngươi giúp ta lưu ý một chút người đàn bà kia, nếu ả cònmuốn mời các ngươi ra tay trợ giúp thì ngươi nhất định phải báo lại cho tabiết.” Lưu Phong lạnh nhạt nói: “Chỉ cần có ta, lão hoàng đế sẽ không thể bịai ám sát.” Lưu Phong rất kỳ vọng Hoa Hạ đại đế có thể sống lâu trăm tuổi. Bởivì hắn tạm thời vẫn chưa thể cùng đối phó với Đông cung và Yến phủ được. NếuHoa Hạ đại đế quy thiên thì cho dù là Yến vương hay Hoàng thái tôn đăng cơ đốivới Lưu Phong cũng đều bất lợi.

Lưu Phong đang suy nghĩ có nên xuất ra một nửa lực lượng bảo đảm an toàn choHoa Hạ đại đế. Vạn nhất ả đàn bà kia liên kết với Hắc Ám tu chân hạ thủ. Thìtên ẩn sĩ bên người Hoa Hạ đại đế cũng không thể nào bảo vệ được.

“Tước gia, ta biết ngươi không hy vọng Hoa Hạ đại đế gặp phải chuyện khôngmay.” Y Đẳng cũng không bản ý của Lưu Phong, cảm thán nói: “Hoa Hạ đại đế cómột thần tử như người thật là phúc khí của hắn.”

“Tước gia, ngươi yên tâm, ý tứ của ngươi ta sẽ chuyện lại với đại ca ta, vàĐại Danh trưởng lão, tin rằng họ cũng sẽ đưa ra quyết định chính xác.”

Lưu Phong đột nhiên hỏi: “Các ngươi thu thập thông tin tình báo của Hoa Hạ đếquốc, hành vi của tổ chức các ngươi là vì nước các ngươi? Nói cách khác, tamuốn biết tổ chức các ngươi có vâng mệnh Phù Tang hoàng thất?”

Y Đẳng run lên: “Tước gia, xin lỗi, chuyện này quá lơn, ta cũng không thể trảlời được.”

“Nếu như vậy thì thôi, ta cũng không truy cứu nữa.”

Đem Mỹ Tử và tỷ muội an bài tại Thiên Thượng Nhân Gian, sau đó Lưu Phong gọiTiểu Điệp và Liễu Oanh lại.

Đêm hôm khuya khoắt, Lưu Phong muốn gặp các nàng, Tiểu Điệp và Liễu Oanh còntưởng Lưu Phong muốn làm chuyện đó, cả hai đều chuẩn bị tắm rửa sạch sẽ, trangđiểm lộng lẫy đi gặp hắn.

Bất ngờ thay khi gặp hắn thì câu đầu tiên hắn thốt ra lại là: “Vài ngày nữahai ngươi không cần biểu diễn kích tình nữa.”

Tiểu Điệp thân thể run lên, sắc mặt đại biến: “Công tử, người... người khôngcòn cần Tiểu Điệp nữa sao?” Trải qua vài lần được Lưu Phong tẩy não, cải biếnsuy nghĩ của các nàng về việc biểu diễn kích tình, Tiểu Điệp đối với công việcnày cũng đã sinh ra thích thú. Hơn nữa Lưu Phong đối đãi với nàng và Liễu Oanhcũng rất tốt, các người khác khi biểu diễn đều phải mặc nội y, riêng nàng vàLiễu Oanh thì có thể mặc quần áo lửng... mặc dù chỉ là chuyện nhỏ nhưng nàngrất biết ơn hắn. Hôm nay nghe hắn nói như vậy, Tiểu Điệp sinh ra ý niệm có khinào Lưu Phong không cần nàng nữa?

Liễu Oanh mặc dù không kích động như Tiểu Điệp nhưng trong lòng cũng sinh rabất an. Nàng vẫn tưởng số phận mình sẽ là hoa tàn bại liễu, ai ngờ Lưu Phongkhôi phục lại sự tự do cho nàng sau đó lại an bài mọi chuyện cho nàng. Nếu hômnay cho dù hắn bắt nàng lên giường thì nàng cũng vô oán, vô hối.

Lưu Phong cũng không biết được tâm tư của hai nàng, chỉ thấy hai người đều lộra vẻ bối rối, nghi hoặc nói: “Tiểu Điệp, Liễu Oanh, các ngươi làm sao vậy? Tacó nói không cần các ngươi đâu.”

Dừng một chút, chừng như hiểu được một chút ý nghĩ hai nàng, hắn cười ha hanói: “Các ngươi nghĩ gì thế? Ta không muốn các ngươi biểu diễn kích tình chínhlà vì có việc quan trọng khác muốn giao cho hai ngươi.”

Sau đó Lưu Phong giải thích: “Là như thế này, ta mới có được mười người congái xinh đẹp ở Phù Tang. Mấy ngày sắp tới, hai ngươi sẽ phụ trách chỉ dạy nghệthuật biểu diễn cho các nàng ta. Đợi khi các nữ tử đó có thể lên đài biểu diễnthì các ngươi sẽ phụ trách công việc của Thiên Thượng Nhân Gian.”

Tiểu Điệp và Liễu Oanh nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm.

Thực ra biểu diễn kích tình cũng chưa hẳn là tốt, mặc dù chỉ là biểu diễn,không lên giường nhưng đối với một nữ nhi cũng không hẳn là chuyện tốt lắm.

“Tiểu Điệp, sau này ngươi chính là đại chưởng quỹ của Thiên Thượng Nhân Giancòn Liễu Oanh chính là nhị chưởng quỹ.” Sau này mở thêm phân điếm thì LiễuOanh sẽ trở thành đại chưởng quỹ nơi đó, bây giờ ngươi phải chịu ủy khuất mộtchút.

Liễu Oanh vội cung thân nói: “Công tử quá lời, tiếp tục được biểu diễn đã làphúc khí của Liễu Oanh, huống chi bây giờ đã là chưởng quỹ.”

Tiểu Điệp cũng cảm kích nói: “Công tử, đại ân này... sau này người muốn TiểuĐiệp làm gì thì Tiểu Điệp sẽ làm cái đó.”

Liễu Oanh lại thêm vào một câu: “Liễu Oanh sống là người của công tử, chết làquỷ của công tử.”

Lưu Phong cười khổ không thôi, khẩu khí của hai nàng quả thật là có chút mờám. Thật ra hắn đối với hai nàng cũng có chút động tâm, bất quá hắn hiểu rõcũng giống như công ty tại kiếp trước vậy, nếu muốn công việc phát triển tốtthì lãnh đạo và nhân viên phải có quan hệ thật thuần khiết.

Lưu Phong bên người không hề thiếu mỹ nữ, cho nên hắn đối với Tiểu Điệp vàLiễu Oanh vẫn chưa hề nghĩ sẽ xơi hai nàng.

“Tiểu Điệp, Liễu Oanh, nếu các ngươi thật sự muốn cảm tạ ta thì cứ giúp taquản lý Thiên Thượng Nhân Gian cho thật tốt là được. Nơi này các ngươi cứ coinhư là nhà của các ngươi.” Lưu Phong chính thức bày tỏ rõ thái độ của mình,tuyệt không để các nàng câu dẫn mình nữa.

Tiểu Điệp và Liễu Oanh cũng là người thông minh, tự nhiên hiểu ý của LưuPhong. Hai người đồng thanh nói: “Công tử yên tâm, Tiểu Điệp và Liễu Oanh tựbiết nên làm thế nào.” Tiểu Điệp và Liễu Oanh kỳ thật cũng không dám trèo cao,Lưu Phong đã chính miệng nói ra, các nàng cũng thuận theo như vậy.

Sáng sớm hôm sau, Kim Vận phu nhân đã phái người đến, nói có chuyện quan trọngmuốn gặp Lưu Phong.

Lưu Phong trong lòng âm nhạc nổi lên, tám phần mười là thục nữ tỷ tỷ lại muốnlên giường rồi. Nữ nhân ba mươi như hổ, bốn mươi như lang, quả không sai.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...