Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 319



Lưu Phong mỉm cười nói: “Phu nhân, nàng có nói đùa không vậy?”

Kim Vận phu nhân nghe vậy tức thì buông tiểu bổng bổng ra (tại sao lại là tiểubổng bổng nhỉ, hehe) hai tay ôm lấy cổ Lưu Phong, dùng một ngữ khí rất chânthành nói với Lưu Phong: “Công tử, ta nói thật, chúng ta thành thân đi. Chờkhi chúng ta thành vợ chồng, chúng ta có thể quang minh chính đại, mỗi ngàyngủ chung với nhau.”

“Phu nhân, nàng cũng biết là ta đã thành thân rồi.” Lưu Phong bất động thanhsắc nói.

“Ta biết, ta không quan tâm, ta có thể làm tiểu thiếp của ngươi.”

Ngươi không quan tâm nhưng ta quan tâm. Lưu Phong vẫn cảm thấy con người KimVận phu nhân còn nhiều điểm nghi vấn, nếu tùy tiện cùng nàng thành thân thì sợrằng tương lai sẽ có phiền toái.

Lưu Phong bây giờ không cách nào xác định được Kim Vận phu nhân và Nguyệt Ngạcphu nhân có quan hệ gì.

Hơn nữa hắn cũng hiểu dưới tay nàng tuyệt đối không chỉ có Nữ Nhân Hoa-mấy ảnữ nhân đơn giản-như nàng nói vậy.

Tóm lại càng tiếp xúc nhiều hắn càng cảm thấy Kim Vận phu nhân là một nữ nhânrất thần bí.

Thấy Lưu Phong thật lâu không nói gì, trong mắt Kim Vận phu nhân hiện lên mộtchút cô đơn, khe khẽ vuốt ve ngực Lưu Phong nói: “Công tử, sao ngươi khôngnói? Hay là ngươi ngại ta lớn tuổi không xứng làm tiểu thiếp của ngươi?”

Lưu Phong phục hồi tinh thần, khẽ nghịch núm vú nàng, cười nói: “Phu nhân, saolại nói vậy. Ta chỉ là đang suy nghĩ với thân phận của phu nhân mà làm tiểuthiếp thì e là có chút ủy khuất.”

“Thật sao? Nếu ngươi nghĩ được sự ủy khuất của ta thì chi bằng ngươi giớithiệu với thê tử của ngươi, nhanh chóng đón ta về nhà...”

“Phu nhân, chuyện thành thân là chuyện quan trọng. Dù sao thì nàng bây giờcũng là quý tộc của đế quốc, thân phận của nàng như vậy thì không có khả nănglàm thiếp, trừ phi là do bệ hạ ban hôn.”

“Bệ hạ ban hôn?” Mắt Kim Vận phu nhân đột nhiên sáng lên, bất quá nhanh chóngxìu xuống: “Bệ hạ dám chắc sẽ không ban hôn cho ta.”

Lưu Phong kinh ngạc hỏi: “Vì sao?”

“Bệ hạ là một người cổ hủ, hắn nhất định sẽ nói nữ nhân chồng chết phải thủtiết cho đến chết, dám chắc sẽ không hạ chỉ ban hôn.”

Lưu Phong âm thầm bật cười, cuối cùng đã có lý do chính đáng.

“Công tử, ngươi nghe được chuyện này hình như rất vui vẻ. Ta biết ngươi rấtkhông thích lão thái bà ta đây làm thê thiếp.” Kim Vận phu nhân nói ra, trênmặt tràn ngập sự cô đơn.

Lưu Phong có chút cảm động, từ sau lưng ôm lấy nàng, hai tay vuốt ve song nhũcủa nàng, dịu dàng nói: “Phu nhân, nàng sao lại nghĩ như vậy. Nếu ta khôngthích nàng thì sao lại lên giường với nàng. Ta không phải là ngươi tùy tiện.”Lưu Phong trong bụng lại nói thêm 1 câu nữa. Kỳ thật ta không tùy tiện thìcũng không ai dám nói là mình tùy tiện.

“Thật không?” Kim Vận phu nhân trong mắt bắn ra ánh mắt nóng bỏng như nữ nhânbình thường, ôn nhu nói: “Công tử, ngươi thật là hơi thích ta không? Ta còntưởng ngươi đối với ta chỉ là giải quyết sinh lý và trao đổi hợp tác mà thôi.”

Lưu Phong khẽ kinh hãi, âm thầm kinh ngạc, không nghĩ ra Kim Vận phu nhân lạitinh minh như vậy.

“Phu nhân, nàng tốt như vậy, chỉ cần là nam nhân thì không ai không thíchnàng. Ta cũng là nam nhân cho nên ta cũng không ngoại lệ. Yên tâm đi, ngay cảkhi chúng ta không là vợ chồng thì ta cũng sẽ đối đãi nàng như thê tử.”

“Công tử, có những lời này của ngươi thì ta chết cũng cam tâm.” Kim Vận phunhân cảm động nói.

Lưu Phong khẽ vuốt ve vú nàng, nghiêm mặt nói: “Phu nhân, không được nói bậy,sau này không cho nàng nói vậy nữa.”

“Công tử yên tâm, ta không chết đâu. Ta còn phải cho người chơi nữa chứ...công tử, ta bây giờ lại muốn.” Kim Vận phu nhân kiều mị nói.

“Nàng đấy, vĩnh viễn là con mèo nhỏ mạnh mẽ.” Hai tay Lưu Phong không nhịnđược hai tay mạnh mẽ dùng lực kích thích hai vú của nàng.

“Công tử, không lẽ ngươi không muốn sao? Ngươi xem nó cũng đã lớn lên rồi.”Kim Vận phu nhân xoay người lại, bắt lấy bổng bổng của Lưu Phong, không biếttừ bao giờ nó đã trở nên cự đại.

Nương theo tiếng rên rỉ cao vút, Lưu Phong và Kim Vận phu nhân lại chìm trongbiển tình mê ly...

Sau cơn mây mưa, Kim Vận phu nhân vẻ mặt đỏ hồng, hai tay ôm lấy cổ Lưu Phong,ôn nhu nói: “Công tử, ngươi thật xấu, ta chút nữa đã bị ngươi ‘giết chết’...”

Lưu Phong trong lòng buồn bực. Vừa rồi còn hô là mạnh lên, bây giờ lại bảolà... Đàn bà, thật sự là không thể hiểu nổi.

“Phu nhân, ngươi la lớn như vậy chẳng lẽ không sợ ngoại nhân nghe thấy?”

“Ngươi không phải thích ta rên lớn hay sao, ta chỉ là vì ngươi mà hô lớn nhưvậy đấy. Được rồi, công tử, ngươi không phải vẫn hay hỏi thứ nước đó có vị gìsao?”

“Đúng vậy.” Lưu Phong vội hỏi: “Nàng mau nói cho ta biết.”

“Hi hi. Ta sẽ không nói cho ngươi biết.”

Lưu Phong tức giận đét vào mông nàng một cái để tiết hận. Bất quá Kim Vận phunhân cũng không chịu cam bái hạ phong, nhanh chóng chộp lấy bổng bổng của hắnbóp bóp...

Một trận đùa giỡn tiêu tán, Lưu Phong vội mặc quấn áo từ biệt Kim Vận phunhân.

Kim Vận phu nhân thấy Lưu Phong không lưu lại đêm, sắc mặt có chút hờn giậnnói: “Công tử, ngươi phải đi sao?”

“Ây, ta còn có một số việc cần phải xử lý, hôm khác ta sẽ quay lại với nàng.”Lưu Phong cố ý trêu nàng: “Phu nhân, đêm nay ta mà không đi thì e là sẽ bịnàng biến thành xác khô.”

“Đáng ghét.” Kim Vận phu nhân mặt không còn chút máu, liếc hắn nói: “Ngươitưởng ta là nữ yêu tinh ăn thịt người à? Nếu ngươi có việc thì mau rời đi.Được rồi, ngươi phải bố trị bảo vệ cẩn thận cho Trương Trạch Toàn. Đông cungdám chắc không bỏ qua, sẽ phái người tìm kiếm xem Trương Trạch Toàn và TiểuĐiệp đang ở đâu.”

“Chuyện gì cũng không qua mắt được phu nhân. May mắn thay phu nhân không phảilà địch nhân của ta, nếu không thì thật là đáng sợ.”

“Ngươi lại trêu ta, ta yêu ngươi còn không hết, như thế nào có thể trở thànhđịch nhân của ngươi. Công tử, ngươi hãy nhớ câu nói kia của ta. Chỉ cần ngươinguyện ý thì hết thảy những thứ của ta sẽ thuộc về ngươi. Đương nhiên điềukiện tiên quyết là ta phải trở thành thê tử của ngươi.”

Lưu Phong lập tức đánh trống lảng: “Phu nhân, mấy ngày nữa báo Bát Quái sẽphát hành tại kinh đô. Trong khoảng thời gian này mong nàng giúp ta thu thậpnhiều thông tin hơn nữa.”

Kim Vận phu nhân thấy hắn lảng tránh chuyện hôn nhân, vẻ mặt có chút u oán,bất quá nàng vẫn gật đầu: “Công tử yên tâm, chuyện của ngươi cũng là chuyệncủa ta. Ta nhất định tận tâm. Cho dù là tin tức trong hoàng thành nội cung tacũng có thể thu thập cho ngươi.”

Lưu Phong đang xuất môn thì Kim Vận phu nhân chợt gọi hắn lại: “Công tử, cóđúng là ngươi nghĩ trên người ta có rất nhiều bí mật đúng không?”

Lưu Phong kinh hãi nhìn nàng, cũng không nói gì.

Kim Vận phu nhân thở dài một tiếng nói: “Mặc dù công tử không nói nhưng tabiết ngươi vẫn hoài nghi thân phận của ta.”

“Công tử, xin ngươi hãy nói cho ta biết đây có phải là nguyên nhân khiến ngươikhông muốn lấy ta không?”

Lưu Phong vẫn như trước mỉm cười nhìn nàng.

“Công tử, cho ta một ít thời gian nữa. Thỉnh mời công tử cho ta giải quyết mọichuyện, ta sẽ nói hết cho ngươi biết.”

Lưu Phong rốt cuộc đã mở miệng: “Kỳ thật mỗi người đều có một bí mật của riêngmình. Ngươi không cần nói.” Kỳ thật hắn cũng có bí mật không thể nói với nàng.Linh hồn xuyên qua thế giới này, thân thể lại là trưởng tôn của Hoa Hạ đại đế.Bí mật kinh thiên động địa như vậy phỏng chừng Lưu Phong cũng không dám nói ravới nàng.

Kim Vận phu nhân nghe vậy không những vui vẻ mà còn buồn bã hơn: “Thì ra côngtử đối với ta không có một chút hứng thú. Xem ra ta quả là tự mình đa tìnhvọng tưởng.”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...