Hi Du Hoa Tùng
“Bởi vì ngươi và hắn có quan hệ.”
Kim Vận phu nhân nói ra câu này thực làm cho Lưu Phong kinh ngạc, mình chínhlà linh hồn xuyên đến thế giới này, nhập vào một thân thể cô đơn, làm sao cóthể có quan hệ với tên rác rưởi kia được chứ?
“Phu nhân, ngươi không phải nói đùa đấy chứ? Ta và hắn làm sao có thể là thânthích được?” Lưu Phong nhíu mày hỏi.
“Công tử, không cần vội, nghe ta nói đã.” Kim Vận phu nhân vũ mị liếc mắt nhìnhắn, cười nói: “Địch gia và Ân gia tại Giang Nam chính là anh em họ. Ngươi làcô gia của phủ Tổng đốc. Nếu xét về vai vế thì ngươi và Địch Nguyên Xuân khôngphải là có quan hệ thân thích sao?”
Thân thích này thật là chó má. Ta kết hôn cũng có thấy lễ vật của tên ĐịchNguyên Xuân này đâu. Lưu Phong chép miệng nói: “Vậy cũng coi là thân thích? Takhông cần mối quan hệ thân thích này.”
“Công tử, chẳng lẽ ngươi đã quên tại Hoa Hạ đế quốc này thì thân tình rất quantrọng sao? Cho dù ngươi không quan tâm thì Ân Nguyên Đạo, Ân quý phi cũng sẽquan tâm. Nếu ngươi ***ng vào Địch Nguyên Xuân thì Ân Nguyên Đạo, Ân quý phi sẽnhư thế nào?” Kim Vận phu nhân khẽ phân tích.
Lưu Phong sắc mặt tức giận nói: “Nói như vậy thì ta không có biện pháp nàosao?” Nghĩ đến vẻ mặt kiêu ngạo của tên rác rưởi kia, Lưu Phong vẫn còn cảmthấy tức tối, hận không được đánh cho hắn một trận.
“Cũng không phải là không có cách.” Kim Vận phu nhân suy nghĩ một chút, nói:“Ngươi phải thuyết phục được Ân Nguyên Đạo và Ân quý phi đồng ý.”
Lưu Phong trầm tư một chút, về phía Ân Nguyên Đạo thì không thành vấn đề, nhạcphụ đối với mình tất sẽ không cự tuyệt. Về phần Ân quý phi thì không chắcchắn.
Lưu Phong quyết định sẽ tìm cơ hội gặp Ân quý phi. Thứ nhất là ân cần thăm hỏicô cô, thứ hai là thuyết phục người về chuyện Địch Nguyên Xuân.
“Công tử, ta định hỏi ngươi một việc. Khi nào thì ngươi định phát triển BátQuái báo nghiệp tại kinh đô?” Kim Vận phu nhân vừa hỏi, vừa ép chặt ngực củamình vào lòng hắn.
Lưu Phong kinh hãi hỏi: “Ngươi đã biết?”
“Đương nhiên.” Kim Vận phu nhân cười nói: “Ngày hôm trước ta còn xem qua mộtbản phát hành tại Giang Nam, nội dung thật là hấp dẫn. Công tử, ta nhận địnhnếu phát triển tại kinh đô thì dám chắc sẽ tiêu thụ được rất nhiều, nhất làgiới quý tộc thượng tầng, các thái thái, các tiểu thư...”
Lưu Phong trong lòng như mở nhạc, đúng là nữ nhân, ai cũng thích tám. Bất quáhiện tại phát triển báo Bát quái tại kinh đô thì chưa được. Đầu tiên hắn phảixác lập được chỗ đứng tại kinh đô đã, hơn nữa tình báo của hắn tại kinh đô rấtyếu nhược, căn bản không thể nào thu thập được tin tức từ các thái thái, tiểuthư.
Kim Vận phu nhân tựa như khám phá được băn khoăn của hắn, chủ động nói: “Côngtử, không cần lo, nếu ngươi nguyện ý, ta có thể chuẩn bị tất cả cho ngươi.”
Lưu Phong trầm tư hỏi: “Ý của phu nhân là...”
“Ta không có ý gì hết.” Kim Vận phu nhân khẽ sục nhẹ bổng bổng của hắn, kiềumỵ nói: “Ta chỉ hy vọng công tử không khách khí, không nên suy nghĩ nhiều. Nếucông tử thích, ta có thể đem hết Bá Tước phủ, giao cho công tử.”
Lưu Phong cười hì hì nói: “Phu nhân, mặc dù ngươi là quý tộc nhưng cũng làthương nhân, thương nhân chỉ biết coi lợi ích trên hết. Như thế nào lại hàophóng với ta như vậy? Muốn cái gì từ ta?”
Kim Vận phu nhân nghe vậy, cố ý dùng sức vũ lộng bổng bổng của hắn mạnh hơnnữa.
Lưu Phong nhíu mày nói: “Ý của phu nhân là muốn ta làm nô lệ tình dục cho nàngư?”
Lưu Phong không phủ nhận mị lực của bản thân với đàn bà rất lớn nhưng hắn chưabao giờ muốn lợi dụng mị lực này để đạt được mục đích. Mặc dù hắn quan hệ vớinàng đầu tiên chính là mượn lực lượng của nàng nhưng cũng chỉ là mượn mà thôi.Sau này sẽ là hợp tác. Chứ hắn không muốn mình biến thành một tên đào mỏ.
Hắn chính là mong được hợp tác cùng nàng.
Kim Vận phu nhân nghe Lưu Phong nói vậy, cặp mắt khẽ đỏ lên: “Công tử, ngươixem ta là loại người nào? Ngươi nghĩ rằng ta là loại nữ nhân lăng loan dâmđãng sao? Nếu ta thật sự muốn nam nhân thì dễ như trở bàn tay, bằng vào địa vịngày nay, thì e rằng mỗi ngày có cả vạn nam nhân nhào đến với ta... không dốigạt ngươi, ngươi là người thứ hai sau trượng phu của ta, cũng là nam nhân cuốicùng của ta. Ngươi hiểu chưa?”
Không phải là nữ nhân này đã yêu mình thật đấy chứ? Lưu Phong bất giác ngạcnhiên: “Phu nhân, không cần nổi giận, ta chỉ là tùy tiện nói mà thôi.
“Công tử, ta hiểu chúng ta có rất nhiều sự chênh lệch, kỳ thật ta cũng khôngcó ý gì, ta chỉ hy vọng công tử có thể ở bên ta, làm cho ta cảm thấy ấm áp, antoàn, không hề cô đơn tịch mịch.” Kim Vận phu nhân nói, trong mắt đã lệ tuôntrào.
Lưu Phong sợ nhất là nữ nhân khóc, vội vàng lên tiếng an ủi: “Phu nhân, ngươiyên tâm, ta sẽ thường xuyên đến với nàng.”
Rời khỏi phủ Bá tước, trong lòng Lưu Phong cảm xúc phức tạp đan xen nhau, xemra Kim Vận phu nhân đúng là đã động chân tình với hắn.
Nghĩ thì cũng thấy thương nàng, một nữ nhân phải thủ tiết mấy chục năm, lại tựmình gây dựng một sự nghiệp đồ sộ, quả không dễ dàng chút nào.
Bất quá hắn cũng chưa hề phát sinh tình cảm nam nữ với nàng. Hắn quan hệ vớinàng, thứ nhất là vì sinh lý, thứ hai là vì mưu cầu hợp tác.
Hơn nữa cho đến bây giờ hắn cũng không nghĩ đến chuyện kết hôn với một nữ nhânbốn mươi tuổi.
Vài ngày sau Kim Vận phu nhân cũng không cho người đến tìm hắn, hắn cũng khôngchủ động đi tìm nàng. Nói cho cùng thì hắn vẫn cảm thấy nghi ngờ thân phận củanàng, không biết nàng có phải là tiểu di tử của Yến Vương, Nguyệt Ngạc phunhân hay không? Điểm này phải điều tra thật rõ ràng.
Lưu Phong cũng hiểu được Kim Vận phu nhân là một nữ nhân thâm sâu khó dò, nàngtuyệt đối không chỉ là một Bá tước đơn giản như vậy. Bất quá như thế nào thìhắn còn chưa biết được.
Liên tiếp vài ngày, Lưu Phong đều ở dịch trạm nhàn rỗi chơi không.
Hoa Hạ đại đế từ khi gọi hắn đến kinh đô cũng chưa phát ra động tĩnh gì. Hắn ởđây nửa tháng cũng không được gọi vào cung.
Ngày hôm nay Lưu Phong quyết định đi đến Huyền Tâm các tìm Đình Nhi.
Vận khí của hắn quả thật rất tốt, khi hắn đến nơi thì Đạo Đức chân nhân đã đira ngoài, mấy tên đệ tử của Huyền Tâm chánh tông nhìn thấy hắn thì cũng thậpphần kính sợ, nói xã giao mấy câu đã đi ra ngoài, để lại thế giới rộng lớn chohắn và Đình Nhi.
Hôm nay Lưu Phong cũng không ngoại lệ, hai tay ôm ấp vuốt ve Đình Nhi, thờigian không lâu, đang định thọc tay xuống vùng không gian giữa hai chân nàngthì bên ngoài truyền vào tiếng người ồn ào.
Đình Nhi nhân cơ hội chạy ra xem, Lưu Phong bất giác một trận buồn bực, lầnnào cũng bị quấy rầy.
Cánh cửa lớn đang đóng chặt chợt truyền vào tiếng gõ cửa dồn dập, Lưu Phongthấy vậy, nhíu mày nói: “Đình tỷ tỷ, không phải là sư đệ của người quay vềchứ?”
“Không thể nào, khi nào chưa đến tối thì bọn họ sẽ không quay về.” Đình Nhinhẹ giọng nói: “Để ta đi xem.”
Lưu Phong âm thầm mừng rỡ, Đình Nhi quả là càng ngày càng hiểu chuyện, quảnhiên là hiểu ý, dặn sư đệ đi đến tối mới về. Chỉ đáng tiếc là kích tình lạivừa bị cắt đứt.
Ngay khi hắn đang say xưa với dâm ý của mình thì Đình Nhi đã ra mở cửa. Mộtđột hộ vệ võ trang tiến vào, đi giữa là một nam tử ăn mặc xa hoa, vẻ mặt dườngnhư đang tức giận.
Đối với hoa nhân này, Lưu Phong cũng không hề xa lạ, đó chính là Địch NguyênXuân và thuộc hạ của hắn.
“Đình Nhi tiểu thư, xin chào, bổn hầu hôm nay đến đây thỉnh mời tiểu thư dựtiệc, chẳng biết ý tiểu thư như thế nào?”
Đình Nhi khẽ nhíu mày: “Xin lỗi, ta đang có bằng hữu.”
“Có bằng hữu? Là quý tộc nào?” Địch Nguyên Xuân cười nói: “Đừng lo, Đình Nhitiểu thư có thể cùng đi với bằng hữu của mình, đi càng nhiều người thì càngnáo nhiệt.”
“Là Địch Nguyên Xuân sao?” Lưu Phong nhất thời âm nhạc trong lòng nổi lên.Thiên đường có cửa không đi, địa ngục vô lối ngươi lại bước vào. Chuyện lúctrước ta chưa tính sổ, hôm nay ngươi lại định câu dẫn nữ nhân của ta, còn nóilà mời dự tiệc. Quỷ mới tin, đơn thuần chỉ dự tiệc thôi sao?
“Ngươi là ai?” Vài tên hộ vệ nhất thời đi đến, không chút khách khí nói: “Lớnmật dám nói ra danh húy của Hầu gia ta.”
Nhìn thấy ánh mắt của mấy tên hộ vệ này, Lưu Phong hiểu được bọn người nàykhông hề nhận ra hắn. Cẩu tử không nhận ra chủ nhân đây mà.
Lưu Phong cười to, tiến lên, quay về phía Địch Nguyên Xuân đang giật mình hỏi:“Địch hầu gia, chúng ta lại gặp nhau. Không biết ngươi tìm hôn thê của ta cóchuyện gì?”
Vị hôn thê? Địch Nguyên Xuân bất giác như bị trọng chùy kích trúng ngực. Hắnkhông thể nào tưởng tượng được mỹ nữ xinh đẹp như tiên tử này đã thành thân.
Hơn nữa tình báo đã cung cấp cho hắn Lưu Phong đã thành thân, thê tử chính làbiểu muội của mình ở Giang Nam. Bất quá Đình Nhi không hể phủ nhận, ĐịchNguyên Xuân cũng chỉ còn nước phải tin lời Lưu Phong nói.
Chỉ là hôn thê mà thôi, chỉ cần ngươi không có trên giường thì lão tử sẽ thếchỗ ngươi. Địch Nguyên Xuân hừ lạnh một tiếng: “Nam tước đại nhân, ta và ĐìnhNhi tiểu thư là bạn tốt. Ta lấy thân phận bạn tốt mời Đình Nhi tiểu thư đi dựtiệc mà thôi. Ta nghĩ ngươi sẽ không phản đối chứ?” Sau sự kiện tại tiệm trangsức, Địch Nguyên Xuân đã biết được thân phận của Lưu Phong.
“Ta đương nhiên không phản đối, chủ yếu là Đình tỷ tỷ có nguyện ý hay không,đương nhiên ngươi cứ việc mời nàng đi dự tiệc.” Lưu Phong thủy chung vẫn duytrì nụ cười trên môi.
“Đình Nhi tiểu thư, Nam tước đại nhân đã đồng ý, không biết ý nàng ra sao?”Địch Nguyên Xuân lại một lần nữa nói ra tước vị của Lưu Phong, ngầm cho ĐìnhNhi so sánh tước vị của mình và Lưu Phong
