Hi Du Hoa Tùng
Lưu Phong khẽ kinh hãi, không nghĩ tới đàn bà trong lúc kích tình lại chủ độnghỏi vấn đề này, không biết nàng có ý tứ gì?
Nghe nói quý tộc và quan viên tại kinh đô cũng đều lựa chọn theo phe của YếnVương hoặc Đông Cung. Cũng không biết Kim Vận phu nhân này theo đường nào.
Vừa mới thả lỏng tâm tình, giờ lại phải lo lắng rồi.
Kim Vận phu nhân thấy Lưu Phong không nói lời nào, tựa hồ đoán ra được ý nghĩcủa hắn, nhẹ giọng nói: “Công tử, không nên hiểu lầm ta, ngươi yên tâm, tatheo trường phái tự do, ta là chính mình, không có theo phe nào cả”.
Lưu Phong nghe vậy, trong lòng nhất thời thở phào nhẹ nhỏm, thậm chí âm thầmbội phục thủ đoạn của Kim Vận phu nhân. Chỉ dựa vào năng lực của chính mình,tại chốn kinh đô, địa phương đầm rồng hang hổ như thế này, mà có thể pháttriển sự nghiệp được như vậy, thật sự là nữ anh hùng a...
Đúng... quả thật là nữ cường nhân, ngay cả phương diện nào cũng mạnh. Nói thậtLưu Phong là người tu chân, mặc dù như vậy cũng khó khăn lắm mới có thể thỏamãn nhu cầu xxx của Kim Vận phu nhân. Nếu đổi là nam nhân bình thường khác,chắc không được vài ngày phỏng chừng cũng bèo nhèo hết...
Bỏ qua nổi băn khoăn trong lòng, Lưu Phong tâm tình nhất thời nhẹ nhàng đikhông ít, hai tay không ngừng hoạt động trên thân thể nóng bỏng của đàn bà...
Một lát sau, Kim Vận phu nhân đã bắt đầu động dục, mị nhãn như tơ, thân thểkhẽ rung trong lòng ngực Lưu Phong, dịu dàng nói: “Công tử, đừng vội, ta còncó chuyện quan trọng muốn nói... chuyện Hộ Bộ tuyệt đối sẽ không đơn giản nhưvậy đâu. Ta muốn trước khi diện thánh nhắc nhở ngươi vài câu”.
Lưu Phong lúc này mới trấn tĩnh lại tinh thần, khẽ hôn khuôn mặt kiều diễm,nhỏ nhắn của Kim Vận phu nhân một cái, cười nói: “Phu nhân, xin mời người nói:“.
Kim Vận phu nhân nghiêm túc nói: “Hộ Bộ mấy năm nay do Đông Cung nắm giữ, nộibộ bên trong đều là thân tín của Đông Cung, ngươi dù gì cũng chỉ là quan viênngũ phẩm, rất khó có thể hoàn thành nhiệm vụ mà bệ hạ giao cho”.
Lưu Phong đưa tay nhàn dạo trên mỹ đồn của phu nhân, khẽ bóp nhè nhẹ một chútrồi hỏi: “Chẳng biết phu nhân có cao kiến gì không?”.
Mỹ đồn bị sờ mó, gương mặt phu nhân nhất thời đỏ bừng, dịu dàng nói: “Công tử,người nên thành thật một chút... nếu công tử thật sự muốn giúp bệ hạ, ta cómột ý kiến này...”.
Lưu Phong sắc mặt bất động nói: “Phu nhân, người cứ nói...”
“Hộ Bộ thị lang Trương Trạch Toàn” Kim Vận phu nhân chỉ nói ra tên một người.
Lưu Phong đang định hỏi tiếp, nhưng lại không nghĩ Kim Vận Phu Nhân lại dùngtay nói: “Đưa ta vào phòng...”
Mẹ kiếp, xem ra phải thỏa mãn mụ đàn bà này mới được. Trực giác nói cho LưuPhong biết, Trương Trạch Toàn này hẳn là trợ thủ mấu chốt cho sự thành côngcủa mình.
Đi vào phòng ngủ, Kim Vận phu nhân kéo Lưu Phong ngồi xuống giường của mình.
Sao khi ngồi xuống, Kim Vận phu nhân giống như một tiểu cô nương, chầm chậmkhẽ bỏ giày, lộ ra đôi chân trần...
Không phủ nhận rằng, nữ nhân cổ đại trước mắt này quả thật rất đẹp... nhất làđôi chân trần...
Đôi mắt của Lưu Phong hoàn toàn tập trung vào đôi chân trần của đàn bà này,đôi chân trần của Kim Vận phu nhân thật thon dài, mềm mại, da dẻ màu phấn hồngtrông rất hấp dẫn, y phục của nàng cũng đặc biệt hấp dẫn, trong suốt làm ngườita dễ dàng nhìn xuyên qua thấy da thịt mịn màng của nàng...
Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của nam nhân, Kim Vận phu nhân cảm giác thânthể có chút nóng lên. Mặc dù đã cùng Lưu Phong phát sinh quan hệ, nhưng mỗilần nhìn thấy Lưu Phong, Kim vận phu nhân cũng không kìm được vẻ khẩn trương,tim đập thình thịch rất hồi hộp
Kim Vận phu nhân thu hết dũng khí, run run giọng nói: “Công tử, ngươi... sờ...ta...” Nàng rất muốn để cho Lưu Phong sờ soạng mỹ cước của mình, nhưng mà vừamới mở miệng ra lại cảm thấy lời nói có chút bất hảo...
Lưu Phong trong lòng sung sướng, đã nhận ra ý nghĩ trong lòng người đàn bànày, khẽ nhích lại gần một chút, đưa tay cầm lấy đôi chân trần rất đẹp này...
Tại thời cổ đại, đôi chân của đàn bà... là bộ vị mẫn cảm nhất, thời gian khônglâu, Kim Vận phu nhân đã không nhịn được, trong đôi mắt đã loé lên những tiadục vọng...
Đột nhiên nàng ngồi lên người Lưu Phong, dũng cảm nhìn thẳng vào mắt hắn, đôimắt trong suốt, chớp chớp ánh thu thủy: “Công tử, ta muốn người rồi... !”
Lưu Phong ngạc nhiên, chẳng lẽ thục nữ đều trực tiếp như vậy sao? Nhớ kỹ cómột lần cùng Tố Nương hành sự, nàng cũng muốn đặt mình ở dưới. Bất quá LưuPhong cũng rất thích thú với thế mới mẻ này.
Thục nữ cũng rất mạnh mẽ, nàng phi ngựa nước đại trên người Lưu Phong, độtnhiên cỡi đai lưng ra, trước mắt Lưu Phong là một tòa núi đôi, phía trên cóđính hai hột đầu hồng nhạt...
Giờ phút này Kim Vận phu nhân giống như nữ vương bình thường, ánh mắt gắt gaonhìn chằm chằm vào Lưu Phong, nhẹ giọng nói: “Công tử, ta muốn ngươi... !”
Lưu Phong cũng không quan tâm đến vị thế của đàn bà, ngược lại lại rất thưởngthức đàn bà bị kích thích, nhìn chằm chằm vào tòa núi đôi, vào cặp nhũ hoa mềmmại, quyến rũ.
Vẻ mặt của nàng ửng hồng, đôi mắt mông lung một tầng vụ khí bao phủ.
“Công tử, hôm nay để ta phục vụ ngươi nha!” Kim Vận phu nhân tựa hồ hoàn toàngiải phóng tâm tư, mạnh dạn nói.
Dục vọng của Lưu Phong bị mỹ phụ xinh đẹp động lòng người này khiêu khích, chủđộng, làm cho khoái cảm trong lòng hắn nhanh chóng phát khởi, rung động kịchliệt.
Khẽ giơ tay lên vưu vật của kỵ sĩ, ánh mắt Lưu Phong nhìn đăm đăm vào đó,khuôn mặt mỹ nhân e thẹn, đôi mắt nhắm nghiền, cặp vú nhún nha nhún nhẩy lênxuống, cái áo lót không cách nào che đậy được...
Hôn hít, vuốt ve, sờ soạn... triền miên...
Một thời gian rất lâu sau, Lưu Phong cũng đã làm chủ được tình hình...
Rất nhanh chóng, kỵ sĩ trên người Lưu Phong đã không chịu nổi những kích thíchđó nữa, từ hạ thể của nàng, hoa lộ chảy ra tràn ngập...
Rốt cuộc, mỹ nhân đã không chịu nổi phải đầu hàng... nàng nhanh chóng dẹp bỏtrở ngại cuối cùng là cái quần lót đi, dũng cảm ngồi xuống...
Theo nhịp nhún nhẩy của thân thể mỹ nhân, Lưu Phong cảm giác được bản thân vôcùng kích thích...
Động tác của nàng càng lúc càng nhanh, thân nhiệt cũng không ngừng tăng cao,khoái cảm như luồng điện truyền khắp toàn thân của hai người.
Bởi vì mỹ nhân đang ở trên, cho nên hắn khống chế cảm giác của mình rất tốt...
Ngay khi Kim Vận phu nhận cảm giác được cực khoái của mình đã sắp đến, LưuPhong phía dưới cũng cảm nhận được một luồng nhiệt khí bao phủ lấy bổng bổngcủa hắn...
Nam nhân và mỹ nhân đồng thời phát lên những tiếng hừ... hừ... , cả hai đềunhanh chóng cọ sát, ma sát thân thể nhanh hơn nữa, đồng thời cả hai thân thểrun lên, giải phóng tinh lực...
Nam nhân thở dốc... mỹ nhân rên rĩ... Âm thanh hòa hợp...
Sau cơn cực khoái, khuôn mặt Kim Vận phu nhân đỏ rực và cơ thể mềm mại vô lực,tựa hẳn vào trong lòng Lưu Phong, thở gấp không thôi...
Toàn bộ quá trình từ đầu đến cuối đều do Kim Vận phu nhân chủ đạo, Lưu Phonggiờ phút này bộ dáng như sanh long hoạt hổ, thân thể hắn có chút rung động,sau khi điều chỉnh lại thế trận, khẽ từ phía sau của mỹ nhân, nhẹ nhàng xoabóp khắp người nàng, Kim Vận phu nhân trong nháy mắt cảm giác như chạm phảimột luồng điện quang cực mạnh...
Sau khi sờ soạng một chập, Lưu Phong cuối cùng đặt bàn tay to lớn, nóng hổilên cặp mông mỹ miều của Kim Vận phu nhân.
Khuôn mặt Kim Vận phu nhân xinh đẹp, đỏ bừng, thân thể run nhè nhẹ, nàng cảmgiác được bàn tay hắn không ngừng hoạt động, càng ngày càng hướng gần đến địaphương thần bí của nàng.
Thân thể Kim Vận phu nhân ngày càng run rẩy nhiều hơn, bàn tay của hắn như mộtluồng điện, đi đến đâu làm cơ thể của nàng giật giật đến đó, làm nàng khôngthể nói lên cảm giác kỳ diệu tuyệt vời đó được...
Ngay khi bàn tay của hắn sắp đến gần nơi ướt át đó... đột nhiên... Lưu Phongdừng lại...
Kim Vận phu nhân giây phút này đã nhắm mắt lại, thân hình run rẩy đợi hắn tiếptục lao đến, ai dè bàn tay to lớn của hắn sắp đến gần... đột nhiên đã ngừnglại...
Hành động này của Lưu Phong cũng không kịp làm cho nàng thất vọng, đột nhiênngón tay của hắn thật chuẩn xác điểm tới địa phương ướt át đó, nhanh chóng cọsát ra vào, ma sát liên tục làm cho nàng vốn đã đạt được một lần cao triều lạikhông kìm được tiếng rên rỉ a... a...
Theo nhịp tay của Lưu Phong, thân thể nàng không ngừng run rẩy, khuôn mặtkhông ngừng kích thích, lắc qua lắc lại...
Bàn tay của Lưu Phong cũng không dừng lại địa phương ấy, hắn hai tay phân biệthai nơi, ... cùng khám phá hai địa phương...
Kim Vận phu nhân sao có thể chịu nổi kích thích này, rất nhanh thân thể nàngliền co giật, uốn éo mãnh liệt, thân thể nàng càng lúc càng nóng, càng lúccàng mềm oặt...
Lưu Phong cảm thấy nàng đã rất động tình rồi... trong lòng cũng cảm thấy mộtcảm giác khoái cảm của chinh phục...
“Phu nhân, lần này đến phiên ta... !” Lưu Phong cười hắc hắc, khẽ đặt Kim Vậnphu nhân lên giường, thân thể liền xâm nhập vào...
Bởi vì thay đổi vị trí, nam nhân khéo sát mỹ đồn của nàng lại, Mỹ đồn của KimVận khẽ run rẩy, cố gắng hết sức áp sát địa phương ẩm ướt đó vào, không ngừnggiãy giụa, uốn éo, ma sát làm cho Lưu Phong liên tục nhận được những cảm giácmãnh liệt...
Thân thể hai người gắt gao, uốn éo một chỗ, Nam nhân và nữ nhân liên tục rungđộng, sàng qua sàng lại...
Kim Vận phu nhân không thể kìm chế được, tiếng rên càng to hơn, hai tay bámchặt lấy người Lưu Phong, liên tục siết chặt hắn, ý đồ muốn bóp nghẹt nam nhântrong lòng nàng...
Lưu Phong rất tự nhiên hôn lấy đôi môi mềm mại của nàng, khẽ quấn lấy cái lưỡithơm tho, ngọt ngào của nàng...
Trong cổ họng Kim Vận phu nhân phát ra một tiếng rít dài, nhiệt liệt hưởngứng, lưỡi của hai người không ngừng xoắn chặt lấy nhau...
Nam điên nữ cuồng, hận hai cơ thể không thể tan ra thành nước để có thể cùnghòa nhập thành một...
Hai lần kích dục, nam nhân và mỹ nhân đã hoàn toàn đạt đến đỉnh phong, Kim Vậnphu nhân giờ phút này giống như cô gái hồi xuân, vẻ mặt ửng đỏ, song chưởngvòng qua cổ Lưu Phong, thân thể khẽ tiến vào trong lòng ngực Lưu Phong ôn nhunói: “Công tử, nếu ngươi thật sự nghĩ đến chuyện tại Hộ Bộ, ngươi phải cần đếnsự trợ giúp của Trương Trạch Toàn”. Mỹ nhân sau khi thỏa mãn, rốt cuộc cũngchủ động nói vào vấn đề chính.
“Hộ Bộ thị lang Trương Trạch Toàn?” Lưu Phong nhớ kỹ tên người này, tiếp tụchỏi.
“Người này cuối cùng là người như thế nào? Chẳng lẽ hắn không phải người củaĐông Cung?” Hộ Bộ thị lang là quan viên tối quan trọng ngoại trừ thượng thưra, Hoàng Thái Tôn hoàn toàn không lý do gì mà không an bày người của mình vàovị trí này.
Kim Vận phu nhân một tay đùa giỡn với tiểu đệ đệ của Lưu Phong, khẽ cười nói:“Hộ Bộ thị lang Trương Trạch Toàn tự nhiên là người của Đông cung. Bất quátrước đó vài ngày hắn làm nên một việc, làm hao tốn một trăm vạn lượng bạc củaThái Tử Phi. Thái tử phi đối với việc này rất tức giận, vốn muốn đuổi TrươngTrạch toàn ra khỏi Hộ Bộ, nhưng lại sợ hắn nắm giữ quá nhiều bí mật, cho nênvẫn do dự chưa xuống tay. Ngày nay Trương Trạch Toàn cũng hiểu được hoàn cảnhcủa mình, nếu như ngươi có thể giúp hắn, chuyện của Hộ Bộ cũng sẽ không phứctạp, không khó giải quyết nữa...”
