Hi Du Hoa Tùng
Lưu Phong cười lạnh nhạt, cũng không có nói gì.
Không khí trong phòng nhất thời trầm lắng xuống, hai người phảng phất như đắmchìm trong hai suy nghĩ khác nhau, cũng không có ai mở miệng lên tiếng...
Một lát sau, ánh mắt của Tần Thủy Dao hiện lên một tia tinh quang, chậm rãinói: “Hai vị sư tôn của ngươi đã nói với ta, ngươi và Đông Cung có chút chuyệnbất lợi với ngươi. Theo ta thấy, cái sai là do người đàn bà kia. Hoàng TháiTôn đối với ngươi vẫn rất tốt.”
Lưu Phong âm thầm cười khổ, nếu bỏ nguyên nhân chuyện Chu Phong đi, Hoàng TháiTôn quả thật rất tốt. Đáng tiếc, bọn họ đã sớm định thế cục rồi, chỉ có thể làđịch nhân mà thôi.
Đương nhiên, bí mật thân thế của mình, Lưu Phong sẽ không nói cho Tần Thủy Daonghe.
“Đại sư tôn, người muốn ta làm như thế nào?” Lưu Phong không đáp hỏi lại.
“Phong nhi, nghe nói ngươi tại Thiên Thượng Nhân Gian Ngu Nhạc Thành mỗi thángđều thu vào gần trăm vạn lạng bạc, có phải không?” Tần Thủy Dao đột nhiên thayđổi chủ đề.
Lưu Phong trong lòng hơi kinh hãi, hắn không nghĩ tới Đại sư tôn vì sao điềutra rõ ràng như vậy. Trương mục thu chi của Thiên Thượng Nhân Gian đều giữ bímật cực kỳ, hôm nay ngoại trừ Vương Bảo Nhi và hắn ra, theo đạo lý sẽ khôngcòn người nào biết được. Hắn tin tưởng Vương Bảo Nhi tuyệt đối sẽ không bánđứng mình.
Hiện nhìn lại, Đại sư tôn cũng có thể nắm trong tay một lực lượng hết sứccường đại.
“Phong nhi có biết Hoàng thương một tháng lợi nhuận thu vào bao nhiêu không?”Tần Thủy Dao tiếp tục hỏi.
Lưu Phong lắc đầu”Đại sư tôn, người muốn nói cái gì thì trực tiếp nói đi?”.
Tần Thủy Dao thở dài, nàng nhìn thật sâu vào Lưu Phong, chậm rãi nói: “Ta muốnngươi đưa tiền cho Đông cung, ngươi đồng ý không?”
Liên tiếp hai câu hỏi đều làm cho Lưu Phong rất khó chịu.
“Đại sư tôn, ta muốn biết tại sao, tại sao ngươi lại trợ giúp Đông Cung nhưvậy, năm đó tại Vân Mộng Trạch ta và tam vị sư tôn đã nói qua, Hoàng Thái Tônvị tất sẽ trở thành đế vương. Hôm nay đứng trước mặt Đại sư tôn, ta cũng muốnnhắc lại những lời này, Hoàng Thái Tôn hiện tại trong tương lai vị tất làHoàng đế”. Hai vấn đề của Tần Thủy Dao đã bức Lưu Phong không thể không nói rađiều này.
Tần Thủy Dao ngữ khí thâm trầm, trong mắt hiện ra một đạo hàn quang, chậm rãinói: “Phong nhi, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không? Chẳng lẽ ngươi chưarõ ràng, vận mệnh của sư môn đã gắn liền với vận mệnh của Hoàng Thái Tôn.Hoàng Thái Tôn chắc chắn phải lên ngôi hoàng đế”.
“Phong nhi, ngươi nói đi, tại sao ngươi chắc chắn như vậy”. Tần Thủy Dao nhìnvị đồ tôn rất quen thuộc này mà tựa hồ như hiện tại rất xa lạ, ngữ khí hỏi rấtkiên quyết.
Tại sao?
Lưu Phong trầm mặc thật lâu, vấn đề này rất khó trả lời... phải nói là căn bảnkhông có biện pháp trả lời. Nếu nói năm đó suy đoán của Lưu Phong là dựa trêndự đoán lịch sử trong tương lai. Thì hôm nay hắn chắc chắn là dựa vào bảnthân, không ai có thể rõ ràng hơn hắn, vị Hoàng Thái Tôn hiện nay là giả mạo.Sớm muộn chuyện này cũng công bố khắp thiên hạ, cái gì của Chu Phong cũng sẽthuộc về Chu Phong mà thôi.
Lý do là như thế, nhưng không thể nói ra cho Tần Thủy Dao được.
Yên lặng nhìn Lưu Phong không nói gì, Tần Thủy Dao thở dài, lắc đầu: “Phongnhi, ngươi biết không, vì muốn cho Hoàng Thái Tôn đăng ngôi hoàng đế, sư mônđã tốn hao vài chục năm thời gian, đại kiếp sắp buông xuống, chúng ta căn bảnkhông có thể quay đầu trở lại, ngươi có biết không?”.
Lưu Phong vẫn còn chưa mở miệng.
Tần Thủy Dao lạnh lẽo, thấy Lưu Phong không nói gì tiếp tục nói: “Ngươi là đệtử Phiêu Hương Cốc, hẳn ngươi cũng hiểu được lợi ích của sư môn là cao hơn tấtcả. Có một số việc, hôm nay ngươi phải cho ta câu trả lời thuyết phục?”
Lưu Phong vẫn không nói gì.
Tần Thủy Dao ánh mắt tập trung vào Lưu Phong, nhẹ giọng nói: “Ta biết ngươi làngười có tính cách quật cường, ả đàn bà kia quả thật đã thương tổn ngươi,nhưng mà không phải là do Hoàng Thái Tôn. Chỉ cần Cẩm Y Vệ sau lưng ngươi đứngvề phía Đông Cung, tin tưởng cơ hội của Hoàng Thái Tôn sẽ gia tăng cực đại”
“Đại sư tôn, Cẩm Y Vệ vĩnh viễn thuần phục bệ hạ, ta vô pháp ảnh hưởng bọnhọ”. Lưu Phong rốt cuộc cũng mở miệng, hắn thấp giọng nói: “Có một số việc kỳthật đơn giản không phải như sư tôn nghĩ đâu, chuyện của ta và Đông cung tuyệtđối không đơn giản là ân oán cá nhân. Đại sư tôn, xin người tin tưởng ta, bấtkể như thế nào ta cũng không làm chuyện gây bất lợi cho lợi ích của sư môn.
Tần Thủy Dao lạnh lẽo, cũng không mở miệng nói gì.
Câu trả lời của Lưu Phong mặc dù làm nàng cảm thấy thất vọng, nhưng câu nóicuối cùng của hắn đã làm thần sắc của Tần Thủy Dao hòa hoãn một chút.
“Phong nhi, chẳng lẽ ngươi còn có chuyện gì dối gạt ta? Có thể nói cho ta biếtkhông?” Ngữ khí của Tần Thủy Dao đột nhiên ôn hòa hơn rất nhiều.
Lưu Phong đột nhiên ngồi thẳng người, ngữ khí trầm trọng: “Đại sư tôn, xinlỗi, có một số việc ta bây giờ còn chưa thể nói với bất kỳ người nào. Nhưng taxin người hãy tin tưởng ta, ta tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện gì có lỗi vớisư môn, có lỗi với tứ vị sư tôn”.
Tần Thủy Dao nghe vậy, trầm tư trong chốc lát nói: “Vậy rốt cuộc là ngươi cũngkhông chịu hợp tác với Hoàng Thái Tôn phải không?”.
Lưu Phong sắc mặt nghiêm nghị: “Đại sư tôn, chuyện này thứ lỗi không thể tuântheo”.
Tần Thủy Dao nghiêm mặt nói: “Ngươi biết không, câu trả lời của ngươi làm chota hết sức thất vọng. Ta không biết... Từ nhỏ ngươi được ba sư tôn nuôi dưỡng,mấy năm nay chúng ta vẫn đối đãi như hài tử của mình, đại sư tôn ngay cả đốivới ngươi có chút nghiêm khắc cũng là vì tốt cho ngươi, cũng là vì lợi ích sưmôn. Nói thật hôm nay ta muốn khuyên ngươi cùng liên thủ với Hoàng Thái Tôn.Không ngờ ngươi lại lựa chọn là địch... với... Đông Cung... Bây giờ ta thậtkhông biết nên nói gì nữa...”
Lưu Phong thần sắc lạnh lẽo nói: “Đại sư tôn có điều còn chưa biết, Phong nhivà Yến Vương cũng là tử địch.”
Tần Thủy Dao nghe vậy, sắc mặt hòa hoãn đi rất nhiều, thấp giọng nói: “Phongnhi, ngươi đắc tội với hai thế lực lớn nhất triều đình, ngươi cuối cùng muốnlàm gì?”.
“Có nhiều chuyện đều là do thân bất do kỷ, nếu có thể nói, ta tình nguyện lựachọn làm một người dân thường”. Lưu Phong có chút cảm khái.
Không biết tại sao nghe Lưu Phong nói xong, Tần Thủy Dao có chút khó chịu. Mặcdù tâm tư cứng cỏi, nhưng giờ phút này tâm tình hết sức khó chịu, không cáchnào khống chế được nội tâm. Cẩn thận quan sát Lưu Phong năm nay bất quá mới 19tuổi, đang tuổi thanh xuân mà tâm tình của hắn đã bi thương và cô đơn như vậy,thật khác xa với những đứa trẻ đồng trang lứa.
Suy nghĩ một hồi, Tần Thủy Dao mới ổn định được tinh thần, sắc mặt âm trầmnói: “Phong nhi, ta có thể không để ý đến lựa chọn của ngươi, nhưng có mộtđiều ngươi nên nhớ kỹ, ngươi là đệ tử, không thể làm ra chuyện có lỗi vớiPhiêu Hương Cốc. Nếu không, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.”
Lưu Phong rất thành thật trả lời: “Đại sư tôn, về điểm này người cứ yên tâm”.
Tần Thủy Dao lạnh lẽo, lập tức hỏi: “Ta hy vọng trong thời gian gần đây, ngươicó thể cùng hòa bình với Đông Cung”.
“Chỉ cần Đông Cung không ***ng chạm, trêu chọc đến ta, ta sẽ không chủ động tấncông”. Lưu Phong lạnh nhạt gật đầu.
Tần Thủy Dao trầm giọng nói: “Theo lời Tứ sư tôn nói, Hoa Hạ đại đế sắp có mộtquyết định, ta không muốn có người ngoài quấy nhiễu đến quyết định của Hoa Hạđại đế”.
Lưu Phong liếc mắt nhìn Đại sư tôn một cái, tựa hồ hiểu được chuyện gì, cấptốc hỏi: “Chẳng lẽ là chuyện trữ quân”.
“Có lẽ là vậy”. Tần Thủy Dao tựa hồ cũng không ngờ Lưu Phong cũng biết rõ nhưvậy, tùy ý nói: “Tình huống cụ thể, Tứ sư tôn bây giờ vẫn chưa nắm được”
“Chuyện Hộ Bộ ngươi định như thế nào?” Tần Thủy Dao lại hỏi.
Lưu Phong trầm tư một chút nói: “Mấu chốt là ý tứ của bệ hạ”.
Tần Thủy Dao thở một hơi, không nói gì.
Một lúc lâu, Tần Thủy Dao lại hỏi: “Phong nhi, nghe nói giai đoạn trước, ngươivà Trương Thiên Sư quan hệ rất mật thiết?”
Lưu Phong không biết vì sao Tần Thủy Dao hỏi chuyện này, bất quá hắn vẫn trảlời thành thật: “không sai, lão Thiên Sư đối với ta luôn rất tốt, đáng tiếclại bị người ta hạ độc thủ. Ta đáp ứng qua, có cơ hội nhất định tìm ra hungphạm, giúp hắn báo thù”.
“Đối với cái chết của Trương Thiên Sư, ngươi cũng không có manh mối gì haysao?”.
Lưu Phong gật đầu nói: “Đúng vậy, đã lâu như vậy rồi mà một chút manh mối cũngkhông có”.
“Trương Thiên Sư trước khi chết đã nói với ngươi chuyện gì?” Tần Thủy Dao tựahồ đối với chuyện này rất quan tâm, trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề.
Lưu Phong thoáng tự hỏi một chút, nhẹ giọng nói: “Lúc ta đến, Lão thiên sư đãsắp chết, hắn chỉ nói cho ta biết đối thủ rất cường đại, hắn cũng không biếtlà ai”.
“Đại sư tôn, người tại sao lại có hứng thú hỏi chuyện này?” Lưu Phong cố ýhỏi.
“Thật ra mà nói, vi sư và Trương Thiên Sư cũng có chút quan hệ sâu xa, đối vớicái chết của hắn, vi sư trong lòng cũng có chút khổ sở, nếu có thể, nếu ngươitìm ra nguyên nhân cái chết của hắn, trước nhất phải báo ta biết” Tần Thủy Daongữ khí có chút trầm thấp.
Lưu Phong nao nao, có chút không tin rằng Đại sư tôn và Trương Thiên Sư cóquan hệ, vốn Lưu Phong còn muốn hỏi lại, Tần Thủy Dao đột nhiên nhắm mắt lại,sắc mặt có chút bất định.
“Phong nhi, nói vậy là chuyện tiền bạc ngươi không đáp ứng sư tôn sao?” TầnThủy Dao nói đầy ngụ ý.
Lưu Phong khẽ cười một tiếng nói: “Đại sư tôn nói quá lời, tiền của Phong nhicũng là tiền của người, nếu người muốn, ta sẽ đưa cho người”.
Tần Thủy Dao đối với câu trả lời của Lưu Phong có chút bất ngờ, thấy hắn vẻmặt thản nhiên, trong lòng liền nhẹ nhàng một chút, thấp giọng nói: “Quên đi,sư tôn kỳ thật cũng là nói cho qua thôi. Ta là một người tu chân, lấy bạc làmcái gì?”.
“Lúc này cũng không còn sớm nữa, Phong nhi cũng sớm trở về nghĩ ngơi một chútđi, ngày mai sáng sớm ta cũng trở về rồi” Tần Thủy Dao vung tay lên, ý bảo LưuPhong rời đi.
Chính lúc Lưu Phong đi đến cửa, đột nhiên lại hỏi hắn: “Bí mật của Tam PhânQuy Nguyên Đan, ngươi có phải là đã phá giải rồi?” Tần Thủy Dao một mực hoàinghi, tốc độ tăng trưởng tu vi của Lưu Phong quá nhanh, có thể là do khỏa TamPhân Quy Nguyên Đan này.
