Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 273



Công việc giao hết cho Hắc Vân, Lưu Phong quyết định tới Phượng Viên mộtchuyến, dù sao trên danh nghĩa Trương Mỹ Nhân vẫn là tứ sư phụ của mình, mìnhlại sắp rời xa Giang Nam, về tình về lý cũng nên đến chào nhân gia một tiếng.

Trương Mỹ Nhân vốn đợi Lưu Phong cả ngày để chờ hắn đến chào một tiếng, nhưngđợi từ sáng đến tối cũng không thấy bóng dáng của Lưu Phong.

Nàng đoán là có thể sớm mai Lưu Phong mới đến nên đã chuẩn bị đi nghỉ sớm mộtchút.

Trương Mỹ Nhân có thói quen trước khi đi ngủ đều tắm rửa thay quần áo. Hôm naycũng không ngoại lệ, nhìn bốn phía của sổ đều kín, Trương Mỹ Nhân từ từ tiếntới phòng ngủ tự chế, chuẩn bị cởi quần áo ra tắm.

Tại đó, trong căn phòng của Trương Mỹ Nhân trên mái nhà xuất hiện một đạo nhânảnh, người này rơi xuống một cách vô thanh vô tức, có vẻ cực kì khẩn trương vàcẩn thận.

Bóng người đó tiến vào trong phòng của Trương Mỹ Nhân, liếc một cái, nhìn bốnphía không thấy một ai, liền hướng tới phòng của Trương Mỹ Nhân, cước bộ rấtnhẹ.

Rõ ràng người này chính là Lưu Phong, giờ phút này hắn đến đây gặp Trương MỹNhân để nói lời từ biệt, Nhưng bởi thời gian có hạn, nên hắn đã trực tiếp baytừ trên cao xuống, tránh làm kinh động mọi người xung quanh.

Ngay khi Lưu Phong định gõ cửa thì hắn nghe thấy một tiếng âm thanh rất nhỏ,sửng sốt một chút, rất nhanh hắn đoán đây là tiếng nước chảy.

Lưu Phong nghe thứ tiếng này rất đỗi quen thuộc, nếu hắn đoán không sai thìđây chính là vài ngày trước chính hắn đã sai người lắp đặt tại đây một phòngtắm hiện đại.

“Tứ sư tôn đang tắm?” Lưu Phong rất nhanh suy nghĩ về vấn đề này.

Thoáng do dự một chút, nhưng Lưu Phong quyết định rình xem, mặc dù luân lý làkhông hợp, nhưng người đàn bà này cũng ghê tởm với mình, nhìn xem cũng xem nhưkhông là quá tội.

Lưu Phong chuyển động từ từ không cho Trương Mỹ Nhân nghe thấy, khẽ trườn lênthẳng nóc nhà, lẳng lặng lắng nghe tiếng động bên trong, khẽ dời một viên ngóira, có lẽ đúng là tiếng nước chảy, Trương Mỹ Nhân giờ phút này đang không cóchút đề phòng mà không để ý có người đang rình trộm mình.

Trương Mỹ Nhân chậm rãi cởi áo ngoài ra, rất nhanh tấm thân thể bạch ngọc lộra, áo ngực màu đỏ bao quanh hai gò ngực nhô cao, cực kì mê người.

Quần cũng đã cởi ra, những bộ phận mê người dần lộ ra, là một chiếc nội khốmàu đỏ, đôi kiêu đồn phì mỹ hiện rõ, chiếc nội khố nhỏ nhoi căn bản là khôngthể nào che hết được vùng tam giác vun cao.

Đứng ở trên nhìn, Lưu Phong nhìn thấy rất rõ ràng, Trương Mỹ nhân có kiều đồnrất phì nộn.

Mẹ kiếp người đàn bà ghê tởm này có vóc dáng không tệ lắm, tới cùng vẫn là tuchân tiên tử, những nữ nhân phàm trần đích thực không thể so sánh.

“Nhanh thoát y đi...” Lưu Phong đang mong chờ Trương Mỹ Nhân thoát hết để hânthưởng thân thể hấp dẫn đó.

Rốt cuộc Trương Mỹ Nhân cũng chậm rãi cởi bộ áo ngực, nhất thời làm cho đôibầu ngực đầy đặn nảy lên xuống không ngừng.

Bỏ đi áo ngực. Trương Mỹ Nhân cũng không có cởi nội khố mà đi tới phía trướcvài bước, đứng ở gương đồng say mê ngắm nhìn thân thể của mình, say mê dùngbàn tay thưởng thức hai vưu vật của mình. Nói thật nhìn cả người mình, nàngưng ý và hài lòng nhất chính là cặp vú đó, mỗi chỗ đều có thể làm cho ánh mắtnam nhân bị trêu trọc, tiếc là Tam tỷ lại không có như thế.

Một cái suy nghĩ đáng sợ lóe lên trong đầu Trương Mỹ Nhân: “Chẳng lẽ Tam tỷthực sự thích cái đấy của tiểu quỷ đầu...”.

“Không có khả năng vì Tam tỷ là người thông minh nhất định không chịu phạm vàocấm kị đó”.

Loại trừ nốt nội khố, Trương Mỹ Nhân nhẹ nhàng nhấc đôi chân tựa như ngọc,tiến vào trong bồn tắm.

Giờ phút này Trương Mỹ Nhân không biết rằng thân thể của mình hoàn toàn bị LưuPhong nhìn thấy. Lưu Phong có thể nhìn qua khe hở rất nhỏ, hơn nữa tu vi củahắn bât giờ chỉ cần không phát ra âm thanh là Trương Mỹ Nhân sẽ khó phát hiệnra.

Mặc dù bồn tắm của đàn bà là bằng đồng, nhưng là tịnh không ảnh hưởng tới việcLưu Phong xem. Ít nhất Trương Mỹ Nhân quả là một vưu vật.

Cánh tay như ngọc của Trương Mỹ Nhân đưa lên xuống, chậm rãi làm ướt thân thể,làm cho Lưu Phong có một trận kích tình, hạ thể dần có một cỗ nhiệt lưu.

Nhất là khi thân thể đang phơi bày như thế, cặp kiêu đồn phong mãn quay vềhướng lưu Phong, làm hắn trong lòng phát hỏa, nhịn không được thèm được đixuống vuốt ve cái phì mỹ hương đồn kia.

Bất qua, tới cuối cùng lý trí đã chiến thắng dục vọng. Lưu Phong biết rõTrương Mỹ Nhân là người như thế nào, dĩ nhiên Trương Mỹ Nhân rất có ác cảm đốivới nam nhân, làm như thế rất có thể mang đến họa sát thân.

Trương Mỹ Nhân không biết Lưu Phong đang rình coi, thân thể trong nước khôngngừng loạn động, hai tay không ngừng khua khoắng, khiến cho lộ ra trước ngựcđôi nhũ hoa, hấp dẫn Lưu Phong.

Nhìn đôi ngọc thố vừa trắng lại vừa tròn, tâm trí Lưu Phong đang suy nghĩ nếumình đem cặp vưu vật kia dùng tay xoa bóp thì sẽ rất hay.

Nửa canh giờ trôi qua, Trương Mỹ Nhân rốt cuộc cũng kết thúc việc tắm rửa củamình, chậm rãi đứng dậy, chuẩn bị hướng tới bàn trang điểm.

Nhất thời tấm thân đẹp mê hôn lại hiện ra, hoàn toàn hiện ra trước mặt LưuPhong... đôi phong nhũ cao ngất, eo thon mảnh khảnh, bộ kiêu đồn nở nang,không một chỗ nào không hấp dẫn ánh mắt của nam nhân.

Lưu Phong thầm nuốt nước bọt, thầm nghĩ người đàn bà như vậy mà bị đồng tínhthật là đáng tiếc.

Nghĩ đến đồng tính nữ, Lưu Phong không nén nổi năm đó đã cùng người bạn tranhcãi về vần đề này. Nguyên nhân của vấn đề này phần lớn là vì hoàn cảnh sống.Những người như vậy là do sự quản giáo trong gia đình của cha mẹ không tốt.Nhiều nữ nhân không hấp thu được nữ tính như mẹ mình mà ngược lại lại ảnhhưởng bởi cha, phát sinh ra nam tính, đâm ra yêu người đồng giới. Còn có vàiloại giả thuyết khác, do di truyền học, do có thần kinh khác biệt...

Lưu Phong một mực tưởng tượng thế nào mà Trương Mỹ Nhân trở thành một conngười đồng tính? Nguyên nhân là gì? Hay là do tu luyện nhiều qua mà thành. LưuPhong nghĩ có lẽ phải tìm hiểu về qúa khứ của bốn vị sư tôn.

Trong chớp mắt, trong đầu Lưu Phong nảy sinh một ý nghĩ lớn mật, nếu chínhmình có được bốn vị sư tôn cùng Phượng Viên thì đại sự sẽ rất nhanh chóngthành công.

Ngay lúc Lưu Phong sững sờ thì Trương Mỹ Nhân đã lau đi những giọt nước trênngười, đứng trước gương, có vẻ nàng rất muốn thưởng thức thân thể của mình.

Nói thật Trương Mỹ Nhân đối với thân thể mình rất tự tin, đáng tiếc là cóngười lại không biết hiểu lấy mà thưởng thức.

Nhìn những động tác nhu nhuyễn đó, Lưu Phong trong người xuất ra một cỗ nhiệtlưu cố giữ lấy dục vọng của mình.

Lưu Phong không phải chưa bao giờ thấy đàn bà, ngược lại hắn có rất nhiều đànbà. Nhưng đối với Trương Mỹ Nhân hắn luôn có một chút tà niệm. Hai người tuycó chút quan hệ, nhưng Trương Mỹ Nhân là đồng tính nữ, tựa hồ như càng kíchthích tiểu huynh đệ của hắn dần đứng dậy.

Nam nhân vốn là như thế, chỉ muốn theo đuổi những thứ có chút kích thích màlại mang hương vị của sự cấm kị.

Có câu nói, thê không bằng thiếp, thiếp không bằng đoạt tình, đoạt tình khôngbằng cho không. Trước mắt chính là loại tình huống này, cho nên Lưu Phong mớicảm thấy hưng phấn.

Ngay khi Trương Mỹ Nhân chuẩn bị kết thúc việc trang điểm thì, đột nhiên bêntai vang lên một tiếng động rất nhỏ, nhất thời trong lòng nàng vô cùng chấnđộng, tay phải phất lên 1 đạo kiếm khí, quay ngược về phía phòng bắn ra 1 đạosắc bén.

Lưu Phong hơi kinh hãi, vội xoay người bỏ đi.

Trương Mỹ Nhân phản ứng rất nhanh, mặc vội chiếc áo ngoài ở trên người, nhảyqua cửa sổ, theo dấu hơi thở mà truy tìm.

“Là ai. Có bản lãnh thì hãy ra đây, cần gì phải dấu đầu hở đuôi như vậy?”Trương Mỹ Nhân trong lòng vô cùng bực bội, bảo kiếm đã cầm trong tay.

Giờ phút này nàng đã hiểu được, thân thể mình đã bị nhìn thấy hết. Nàng khôngcách nào xác định được người đó đến từ lúc nào, thấy được cái gì.

Lưu Phong vốn định đến chào tạm biệt nhưng do vô tình nên biến thành đi rìnhtrộm, bây giờ lại còn để đối phương nhìn thấy mình. Có trời mới biết Trương MỹNhân có ý định giết người hay không.

“Ra đi, ta đã nghe được hơi thở của ngươi, nếu không thì đừng trách ta vôtình.” Trương Mỹ Nhân ánh mắt đảo khắp bốn phía nhìn quanh, tay phải nắm chặttrương kiếm, quất vang.

Chiêu này cũng cũ quá a, trên TV cũng thường chiếu đều như vậy. Lưu Phong âmthầm khẽ cười một tiếng, tịnh không để ý đến ý của Trương Mỹ Nhân, mà cứ ởđằng xa núp, tìm kế đối sách.

Đúng lúc này, ánh mắt của Trương Mỹ Nhân đảo qua đảo lại chỗ Lưu Phong ẩn nấp.

Không tốt, đã bị phát hiện. Lưu Phong vội thi triển thất tinh cước bộ dời khỏivị trí. Trong những tình huống như thế này thì cách tốt nhất là bỏ chạy.

Trương Mỹ Nhân thấy bóng ác tặc hiện lên, nhanh như điện, mau chóng đuổi theo.

Dần dần, đã bắt kịp thân ảnh của Lưu Phong, phỏng trừng không bao lâu là cóthể chặn đứng được Lưu Phong.

Lưu Phong âm thầm cười khổ, bất đắc dĩ, không thể làm gì hơn là đứng lại.

“Tứ sư tôn, đừng đuổi theo, là ta.” Lưu Phong mỉm cười xoay người lại, nhìnthấy vẻ mặt lạnh lùng của Trương Mỹ nhân, bộ ngực đầy đặn đang phập phồng theosự hít thở có phần gấp gáp của chủ nhân.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...