Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 271



Vương Kim Bằng gật đầu, thấp giọng nói: “Ngươi đã biết nhiều như vậy về Hắc Ámvõ sĩ, ta cũng không sợ nói cho ngươi biết, chúng ta có một tổ chức, lâu naytổ chức vẫn hợp tác với Yến Vương”.

“Vậy tổ chức của ngươi có bao nhiêu người như ngươi?” Lưu Phong âm thầm kinhhãi, tổ chức này quả là siêu cường, nếu thu dụng được thì tốt biết bao.

“Khoảng 100, có thể nhiều hơn” Vương Kim Bằng run giọng nói: “Không gạt ngươi,địa vị của ta trong tổ chức không cao nên chuyện cơ mật ta không được biếtnhiều”.

100 tên hắc ám võ sĩ! Lực lượng cường đại phải biết. Một gã hắc ám võ sĩ mộtkhi phát huy toàn lực thì có thể đạt đến Kim Đan sơ kỳ. Tổ chức như vậy thìquá mạnh mẽ.

Trong lúc Lưu Phong đang ngơ ngẩn suy nghĩ thì Vương Kim Bằng khoé miệng lộ ratia tà tiếu, nhanh chóng huy đại đao chém Lưu Phong.

“Tiểu tử thúi, nguy hiểm”. Trong đầu Lưu Phong đột nhiên truyền đến cảnh báocủa Bạch Khiết.

Lưu Phong vừa nhấc đầu đã cảm nhận được đao uy sắc bén.

“Muốn chết!” một tiếng kêu nhỏ, Lưu Phong phản ứng rất nhanh, một kiếm chémxuống, chỉ thấy một đạo kiếm khí trắng như ngọc, trong nháy mắt đánh xuống, uylực vô cùng.

Vương Kim Bằng không nghĩ tới Lưu Phong phản ứng nhanh như vậy, nhìn kiếm thếmà trong lòng nảy sinh kinh hãi, toàn lực đạp lên trên, ngay lập tức chém rahơn mười đao.

Lưu Phong cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ có chút không đúng, tay có tăng lực,nhuyễn kiếm nhất thời phát ra đạo bạch quang càng thêm chói mắt.

Vương Kim Bằng hiểu được áp lực toàn thân tăng nhiều, hai chân nhịn không đượcbắt đầu run lên, thân thể phảng phất như ngàn cân, vô cùng khó chịu.

Nhìn đạo kiếm khí màu trắng tới gần, Vương Kim Bằng hét lớn một tiếng, toànthân phát ra một trận bạo hưởng, nhất thời một cỗ lực lượng cường đại nổi lêntrong cơ thể, đại đao trong tay bắn ra mấy đạo hắc mang.

Rống giận, Vương Kim Bằng lực lượng bộc phát, hắc mang đại đao có chút đốikháng với bạch quang.

Lưu Phong thấy thế, nhanh chóng vận Thái Âm Thất Tinh Huyền, trong nháy mắtbiến đổi kiếm quyết, trong tay quang mang càng thịnh, một đạo kiếm khí nhưthực chất đè ép tất cả đi tới.

Vương Kim Bằng hoảng hốt cùng cực, vội vàng lui thân, chân đạp mạnh, trongnháy mắt bỏ chạy ra phía ngoài.

Lưu Phong nhìn thân ảnh Vương Kim Bằng, mỉm cười tay phải giơ lên, nhuyễn kiếmrời tay bắn về phía chân trời, tựa như một đạo thiểm điện đuổi tới.

Vương Kim Bằng chỉ thấy một đạo lãnh khí từ sau lưng truyền đến, một bên nhanhchóng bỏ chạy, một bên vứt đại đao cản kiếm.

“Phanh”

Một tiếng, hai binh khí va chạm, phát ra tiếng oanh thiên, rất nhanh nhuyễnkiếm của Lưu Phong thế như chẻ tra xuyên qua đại đao của Vương Kim Bằng tiếptục đi tới, nhanh như tia chớp bắn về lưng của Vương Kim Bằng.

Chỉ nghe Vương Kim Bằng hét thảm một tiếng, nhuyễn kiếm của Lưu Phong đã đánhtrúng Vương Kim Bằng.

“Lưu Phong ngươi muốn giết ta? Chẳng lẽ không sợ tội danh giết mệnh quan triềuđình sao?” Lưu Phong ra tay có chút lưu tình, một kiếm dù trúng đích cũng chỉlàm thương da thịt, không ảnh hưởng tới tính mạng.

Ngươi ngay cả quý tộc cũng dám giết, ta hôm nay chỉ giống ngươi thôi. LưuPhong cười lạnh một tiếng, đá một cước lên vết thương trên vai của Vương KimBằng nói: “Mẹ kiếp, là ngươi trở mặt trước. Nếu không phải lão tử phản ứngnhanh, bây giờ ta đã ra ma đâu còn cơ hội mà giết ngươi... ta nghĩ không sai,ngươi không muốn ta tiết lộ bí mật tổ chức các ngươi, muốn giết người diệtkhẩu sao?”

Nhìn Vương Kim Bằng khẽ run, thân hình khẩn trương nhìn Lưu Phong, Lưu Phongnở nụ cười nói: “Rùa con, ta bây giờ đổi ý, không giết ngươi nữa, lưu lại mệnhcho ngươi có lẽ vẫn còn hữu dụng.”

Vương Kim Bằng thấy Lưu Phong buông tha chính mình, trong lòng không có nhẹnhàng hơn, ngược lại càng thêm sợ hãi, Lưu Phong sở dĩ tha hắn vì tồn tại củatổ chức. Chuyện tồn tại của tổ chức là bí mật, trước đây ngoại trừ Yến Vươngbiết, chuyện này không còn ai biết, nếu tổ chức biết mình tiết lộ bí mật, mìnhphải chết không sai, nghĩ lại thủ đoạn giết người của tổ chức, Vương Kim Bằngmột trận sợ hãi từ xương tuỷ.

“Vương đại nhân, chuyện hôm nay coi như quên đi, chúng ta cùng trở về.” LưuPhong khẽ cười một tiếng nói: “Khi trở về, nên làm như thế nào, ngươi hẳn phảirất rõ”

Vương Kim Bằng từ trên mặt đất đứng lên, run giọng hỏi: “Tiểu tước gia, chẳnghay người có muốn ta làm giúp gì không?” bị người đánh bại, Vương Kim Bằng thulại tính tình, thu đuôi làm người. Dù sao tính mạng cũng quan trọng hơn sĩdiện, huống hồ, hắn quả không nỡ rời xa hoa lệ thế giới này, không nỡ xa thậpphòng kiều thê mỹ thiếp của mình. Tại chiến trường chém giết nửa đời người,bây giờ Vương Kim Bằng an dật hưởng thụ cuộc sống, thân thu không biết baonhiêu tính mạng nhưng giờ tới lượt mạng của hắn.

“Ngươi rất thông minh!” Lưu Phong suy nghĩ một chút nói: “Vương đại nhân, tahy vọng ngươi giúp ta một việc, ta muốn diện kiến đầu mục của tổ chức cácngười.

“Ngươi muốn gặp đầu mục? Ngươi muốn làm gì?” Vương Kim Bằng một trận kinhhoàng.

“Không cần khẩn trương” Lưu Phong giải thích”Ta muốn cùng tổ chức các ngườihợp tác”.

Vương Kim Bằng sợ run: “Tiểu tước gia, không phải ta không muốn giúp, chuyệnnày ta không thể làm được, trước hết thân phận của ta chưa từng được gặp thủlĩnh, huống hồ, bây giờ ngài...” Tránh Lưu Phong tức giận, Vương Kim Bằng cóchút ấp úng không nói lên lời.

Lưu Phong lạnh nhạt nói: “Tiếp đi.”

“Thứ cho ta nói thẳng, thế lực Tiểu tước gia căn bản là không thể cùng chúngta hợp tác. Tổ chức luôn theo đuổi lợi ích. Mỗi lần hợp tác, tổ chức luôn tìmkẻ mạnh. Xem đến tình thế bây giờ, tổ chức cùng Yến Vương hợp tác không thểphá vỡ. Trừ phi, trừ phi... năng lực của Tiểu tước gia ngươi vượt quá YếnVương.” Vương Kim Bằng ngoài miệng không nói nhưng trong lòng thầm tin tưởngđời này Lưu Phong đừng hòng vượt Yến Vương.

“Nga? Nguyên lai là như vậy” Lưu Phong thầm gật đầu, ích lợi là lớn nhất,cường giả vi tôn, xem ra tổ chức này cũng có ý tứ.

“Cũng được, chuyện này coi như bỏ qua.” Lưu Phong cũng không có miễn cưỡngVương Kim Bằng, thật sự thực lực của hắn quả thật có chút nhỏ yếu.

“Nhưng ngươi nói cho ta rất tốt, tuỳ thời ta sẽ tìm ngươi.”

Vương Kim Bằng do dự một chút, nói: “Tiểu tước gia, nếu muốn chúng ta hợp táclâu dài, ngài vạn lần không được nói cho ai chuyện hôm nay.”

“Ta biết nên làm thế nào” Ngươi còn có giá trị lợi dụng, ta không thể để xảyra chuyện với ngươi, nhưng ta cũng muốn nhắc nhở một câu, không nên vọng tưởngám sát ta. Ngươi hẳn biết lực lượng của mình, căn bản không phải đối thủ củata. Mặt khác, tác phong của Thủ bị quân cũng nên sửa đổi. Nếu để ta phát hiệnbọn họ cùng cường đạo như nhau, ta sẽ không khách khí đâu...” Lưu Phong khôngphải tâm địa bồ tát, yêu dân yêu nước, nhưng hắn không muốn thấy quan binhhiếp đáp dân chúng, dù sao bây giờ Giang Nam cũng như nhà của hắn vậy.

Một hồi phong ba cứ như vậy kết thúc, Lưu Phong cùng Vương Kim Bằng trong lúcđó xảy ra những gì không ai biết được. Tuy nhiên vẻ hận thù đã được tiêu thất,như không có việc gì xảy ra vậy.

Trở về Di Hồng Viện không lâu, Lưu Phong liền nhận thánh chỉ tiến kinh, thăngquan ngũ phẩm Hộ Bộ viên ngoại lang. Đương nhiên, Cẩm y vệ có thể kiêm nhậnnhiều chức. Bất quá thánh chỉ nói rõ, Lưu Phong lấy Hộ Bộ viên ngoại lang làmviệc chính, dù sao Tuần sát sứ cũng là hữu danh vô thực. Hơn nữa Trương ThiênSư đã mất, Hoa Hạ đại đế cũng không quá để ý đến Lưu Phong, muốn hắn chuyêntâm ở Hộ Bộ làm việc. Hoa Hạ đại đế cũng không có cấp cho Lưu Phong một chứcCẩm y vệ thực quyền để hắn danh chính ngôn thuận thân kiêm hai chức. Dù saomột cái nho nhỏ ngũ phẩm cũng rất khó làm nên đại sự.

Đương nhiên là tất cả phụ thuộc vào hắn. Hắn biểu hiện tốt đương nhiên Hoa Hạđại đế sẽ chú ý.

Hoa Hạ đại đế chính là muốn chờ Lưu Phong tỏa sáng. Giúp lão điều tra Hộ bộ.Chuyện Hộ Bộ bây giờ không thể bỏ qua được nữa. Nói cũng có chút buồn cười, HộBộ bây giờ không thể chu cấp quân lương, nhu yếu cho quân đội được nữa. Nhấtđịnh phải điều tra cho rõ ràng. Năm vừa rồi theo Hoa Hạ đại đế ước tĩnh thìlợi nhuận của Hoàng thương và thuế má thu được cũng phải một ngàn vạn lượngbạc nhưng bây giờ muốn xuất ra năm trăm vạn lượng cho quân đội cũng không có.Vậy số hao hụt kia đã đi đâu??

Phải lập tức chỉnh đốn ngay.

Đối với việc tiến kinh Lưu Phong biểu hiện rất bình thản, ngũ phẩm Hộ Bộ viênngoại lang mặc dù không được gì, nhưng từ đó có thể thấy Hoa Hạ đại đế kì vọngrất nhiều vào hắn.

Lưu Phong không biết lúc đầu Trương Thiên Sư hướng Hoa Hạ đại đế nói những gì,nhưng xem dấu hiệu bây giờ có thể thấy vị quân vương này rất đối tốt với hắn.Đương nhiên chuyện hắn gặp khó khăn là không thể tránh được. Chuyện Hộ Bộ nhìnthì đơn giản nhưng thực chất rất phức tạp. ít nhất tại triều trung không aiđứng ra đảm nhận. Đương nhiên tới cùng là không ai đủ gan, dù đủ năng lực cũngkhông dám đắc tội với Đông cung. Có lẽ vì nguyên nhân này, Hoa Hạ đại đế hyvọng Lưu Phong thu thập được loạn cục.

Hoa Hạ đại đế có ý rõ ràng, hạn Lưu Phong 3 ngày sau phải tiến kinh, trải quasuy nghĩ cẩn thận, lần tiến kinh này Lưu Phong quyết định mang theo Hắc Vâncùng mười hắc ám võ sĩ. Chờ khi ổn định được chỗ đứng tại kinh đô rồi tínhsau.

Chậm rãi trở về lâu các, lầu hai hoàn toàn sáng đèn hiển nhiên chủ nhân khôngcó an giấc. Qua song cửa sổ, có thể thấy một vị mĩ nữ, có chút trầm tư, mộtthân vận lam y bó sát người, làm nổi bật thân thể, trước ngực hai vú cao vút,hết sức đầy đặn, dị thường hấp dẫn sự chú ý nam nhân

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...