Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 190



“Tỷ tỷ, đệ nghĩ đệ không cần phải suy nghĩ lại.”

Hắn dừng một chút, chỉnh sắc mặt lại rồi tiếp: “Tỷ tỷ nếu không còn việc gì,vậy đệ xin cáo từ.”

Nhìn hắn rời đi, trên mặt Kim Vận phu nhân có nét thất vọng, còn có một chúttâm tình phức tạp khó hiểu.

Lưu Phong nói không sai, nàng muốn giữ Lưu Phong, muốn khống chế hắn. Nhưngchính là vì nàng rất thích hắn, bất kể là về tinh thần hay thể xác Lưu Phonghắn đều làm cho nàng thỏa mãn. Cho nên nàng muốn giữ chặt hắn trong tay. Nàngvẫn tin rằng bằng vào tiền của mình, ắt có thể hạ gục được mọi nam nhân trongthiên hạ, rồi đây hắn chắc chắn sẽ đáp ứng mình. Ai biết được kết quả lại lànhư thế này.

“Hoang đường, ngươi nghĩ rằng đây là địa phương nào, muốn tới thì tới muốn đithì đi sao, Bá tước đại nhân còn chưa hề để cho ngươi đi.” Hai thị nữ đeo đơnđao chặn Lưu Phong tại cửa.

Lưu Phong không tức giận, chỉ nhíu mày quay đầu lại nhìn về phía Kim Vận phunhân.

Kim Vận phu nhân khẽ thở dài, thân mình thoáng rung động bất quá thần sắc liềnkhôi phục lại vẻ tự nhiên, ánh mắt như đao sắc hướng về thị nữ nói: “Khôngđược vô lễ với đệ đệ ta.”

Dưới thần quang bén nhọn của chủ nhân, thị nữ giật mình vội vàng thu liễm ýtứ, hướng Lưu Phong cúi đầu xin lỗi: “Công tử, xin lỗi... !”

Lưu Phong lạnh nhạt cười không nói gì. Với thân phận của hắn còn chưa đến lượtmấy bọn thị nữ này với tới.

Kim Vận phu nhân đứng dậy, hướng phía Lưu Phong dịu dàng cười, bất chợt hỏi:“Đệ đệ, có đúng là ngươi sắp thành thân?”

Lưu Phong hơi gật đầu: “Đúng vậy, tỷ tỷ người cũng biết việc này sao?”

“Đương nhiên.” Kim Vận phu nhân phong tình vạn trạng cười cười: “Chỉ cần làtin tức từ trong cung truyền ra, ta như thế nào lại không biết.”

Lưu Phong hơi kinh hãi, mặc dù lão bà này nói hơi quá nhưng lại ngầm ám chỉvới Lưu Phong, thế lực của nàng thì ngay cả chuyện trong triều đình cũng khôngqua thoát khỏi tầm mắt mình.

“Khi đó nhất định phải mời tỷ tỷ đến uống rượu mừng.” Lưu Phong thần sắc tựnhiên nói.

“Tỷ tỷ nhất định cho ngươi một phần đại lễ.” Đang nói chuyện, Kim Vận phu nhânđã đi đến trước mặt Lưu Phong, bộ ngực phong tình cao vút thiếu một chút làchạm vào người hắn.

“Đến đây nói chuyện của chúng ta, ngươi thật sự không động tâm một chút nàosao?” Kim Vận phu nhân áp sát Lưu Phong, cái miệng cơ hồ cắn tới lỗ tai hắn.

Lưu Phong bình thản cười: “Tỷ tỷ, giả sử nếu phải trả lời ngàn lần, câu trảlời của đệ vẫn là không thay đổi.”

Kim Vận phu nhân sắc mặt hơi đổi, thở dài một tiếng, buồn bã nói: “Đệ đệ,chúng ta còn có thể giống như trước không? Chúng ta còn có thể trở thành bằnghữu chân chính được không?”

Lưu Phong thoáng trầm ngâm, rồi cười nói: “Đương nhiên, chỉ cần người nguyện ýchúng ta có thể trở thành bằng hữu tốt.” hắn vừa nói cười vừa xoay người rờiđi.

“Đệ đệ, ngày mai trở về kinh thành ta nhất định sẽ sắp xếp hết thảy mọi việc,tỷ tỷ kỳ vọng ngươi có thể nhanh chóng phát triển tại kinh thành.” Nhìn bónglưng Lưu Phong rời xa, Kim Vận phu nhân lớn tiếng nói với theo.

Chờ Lưu Phong đi rồi, một thị nữ lớn tuổi có chút khó hiểu hỏi: “Phu nhân, tạisao người để hắn rời đi, hắn dám cự tuyệt người, tội ác cùng cực, lẽ ra phảitrừng phạt hắn.”

Kim Vận phu nhân sắc mặt lạnh lẽo nói: “Hỗn trướng, bổn Bá tước còn phải dạyngươi nữa sao? Hắn là Tuần sát sứ Cẩm Y vệ, lại là thiếu gia Phượng Viên,ngươi tưởng có thể dễ dàng đối phó sao.”

Thị nữ đó tựa hồ cũng không e ngại Kim Vận phu nhân trách mắng, ngược lại cườinói: “Phu nhân, ta đã hiểu, nhất định là người đối với hắn sinh ra hảo cảm.Nếu không với tính tình của người sẽ không màng thân phận của hắn là gì.”

“Đừng lắm chuyện.”

Kim Vận phu nhân tựa hồ bị nói trúng tâm sự, có vẻ thẹn thùng, cả giận nói:“Được rồi, các ngươi cũng đi đi.”

Sau khi chúng thị nữ đi rồi, Kim Vận phu nhân khẽ thở dài, hôm nay không thểthuyết phục Lưu Phong thật sự là ngoài dự đoán. Nàng vốn nghĩ rằng hắn sẽ đápứng cùng nhau cá nước vui vầy một phen. Hiện tại xem ra lại chỉ có thể tự mìnhgiải quyết. Từ mười năm gần đây ít nhiều nàng cũng có một số thói quen có thểtự giải quyết một phần dục vọng đang kìm nén.

...

Về cuộc nổi dậy của Sơn Mộc trấn, Trương Thiên Sư cùng Ân quý phi có điểmgiống nhau, cũng hiểu được Lưu Phong đang nắm chắc cơ hội, lập nên chiến công,mặc nhiên tiến vào chính đàn đế quốc Hoa Hạ (ý nói tham gia trò chơi chínhtrị).

Để động viên Lưu Phong tham chiến, Trương Thiên Sư đặc ý cùng Lưu Phong nửađêm không người đến Giang Nam đàm đạo.

Về chỗ đàm đạo này hắn rất muốn 'đóng góp ý kiến' một chút. Lão đạo sĩ có thóiquen thật xấu xa, hắn thường ngày vẫn có thói quen khi bàn chuyện liền trựctiếp ngồi bàn, cần gì phải đêm hôm khuya khoắt dẫn người đến chỗ hoang vu mớixong. Nếu đã đi thì phải đến Thiên Thượng Nhân Gian, gọi một bàn ăn sáng, kêumột hồ rượu, lại gọi mấy cô nàng lên bồi tiếp, hào khí vạn trượng, đó mới thựcsự là địa phương bàn công sự tốt.

Phải biết rằng so với kiếp trước, thân phận Lưu Phong hắn đã tương đương vớiđãi ngộ của cục phó cục Quốc An, chính là đại quan a.

“Công tử, người đang có tâm sự? Vì sao luôn nhíu mày không nói lời nào?”Trương Thiên Sư tựa hồ cảm thấy mình 'lựa chọn' nơi công tác không có vấn đềgì. Đêm khuya trên đỉnh núi mật đàm, thật sự là địa phương tốt.

Lưu Phong bĩu môi, ánh mắt bất mãn nhìn nói: “Lão Thiên Sư, có chuyện gì ngàymai nói không được sao, chỉ nói có mấy câu cũng bắt ta đến nơi này.” Vốn đêmnay Lưu Phong chuẩn bị cùng nha hoàn thiếu phụ chơi đùa vui vẻ, ai biết đượclại bị lão đạo sĩ không biết hưởng thụ thú vui phàm tục này cứ như âm hồn bấttán lôi lôi kéo kéo đến đây.

Trương Thiên Sư trầm giọng nói: “Công tử, hôm nay lão đạo tìm người đến đâyhoàn toàn là vì tiền đồ của người.”

“Tương lai của ta?”

“Không sai, chuyện hôm nay cùng tiền đồ của người có liên quan.” Trương ThiênSư chậm rãi nói: “Công tử, phương Bắc Sơn Mộc trấn bạo loạn ngươi cũng biếtchứ?”

Chuyện này còn có người không biết nữa sao!!!

Lưu Phong lạnh nhạt nói: “Đương nhiên biết, bệ hạ giao trọng trách cho GiangNam thủ bị bao vây phòng thủ, Cẩm Y vệ phụ trách giám sát.”

Trương Thiên Sư ánh mắt sắng ngời, vội hỏi: “Chẳng hay công tử có cái nhìn nhưthế nào?”

Còn có cái nhìn như thế nào, ta là người văn minh, loại chuyện... thô lỗ thếnày ta làm sao hiểu được. Lưu Phong mặc dù nhị kiếp làm người nhưng là đối vớibinh pháp một khiếu cũng không thông. Kiếp trước mặc dù xem qua không ít cuộcchiến, nhưng là chiến tranh cơ giới hóa cùng với chiến lược chiến thuật. Chiếntranh gươm dao đề cao mưu lược này thật sự là không hiểu.

“Không gì phải lưu ý cả, cứ thế mà tiến hành thôi.” Lưu Phong một mặt trả lờichiếu lệ, một mặt suy nghĩ xem lát chạy về còn đủ thời gian vui vẻ với LiễuThanh Nghi hay không.

Trương Thiên Sư lựa lời nói: “Công tử, ta nói không phải là tự ngươi cần phảimang thân ra trong chiến tranh.”

“Không phải không cần nhọc đến bản thân ta? Vậy ngươi muốn nói...”

Lưu Phong tức giận không nói nên lời. Nhân gian đạo sĩ đều là niệm kinh, nóithử xem, đêm hôm khuya khoắt lại bàn chuyện chiến tranh?

Có. Tim hắn đập mạnh một cái, ý ngươi... không phải cùng một dạng với Ân QuýPhi để cho ta nhân cơ hội lập công sao.

Vừa nghĩ đến đây, Lưu Phong vội vàng nói: “Lão Thiên Sư, ta nghĩ ta đã hiểudụng ý của ngươi. Ngươi là muốn ta nhân cơ hội lập công.”

Trương Thiên Sư tự nhiên cũng rất ôm lấy hắn một cái để cổ vũ, nhưng nghĩ tiếpnữa lại thấy không ổn, dù sao hai người cũng đều là nam tính a.

“Không sai, công tử quả nhiên thông minh. Cùng người thông minh nói chuyệnthật là sảng

khoái. Trương Thiên Sư cười hắc hắc, nói: “Công tử, chẳng biết người có nghequa tu đạo tình lữ không? Nếu công tử nguyện ý, hôm nào lão đạo giới thiệu mấyngười cho.”

“Là người trong môn phái lão?”

“Đúng vậy, có chuyện gì sao?” Trương Thiên Sư vội vàng nói: “Người yên tâm, tacó mấy người sư điệt tư sắc đều ổn, ta nghĩ các ngươi sẽ rất tâm đầu ý hợp.”

Để cho Trương Thiên Sư 'dắt gái' cho ngươi ư? xuống địa ngục mà chết đi!

Tu chân giới còn ai không biết các nữ sư điệt của hắn đều không phải đại khủnglong, khó coi đã không nói, lại còn lãnh đạm, bất quá cũng có một số mỹ nữnhưng chỉ là khi song tu mới có chuyện kia mà thôi.

“Lão Thiên Sư, chúng ta đang nói chuyện quốc gia đại sự, người thế nào lạichuyển qua chuyện nhi nữ tình trường rồi.” Lưu Phong lảng sang chuyện khác:“Lão Thiên Sư, người xem ta làm thế nào để lập công?”

Mặc dù sớm đã nghĩ đến Ân Tố Tố, nhưng hắn vẫn còn muốn nghe ý kiến của lãođạo sĩ. Dù sao lão bất tử cũng là sành sõi chuyện lăn lộn trong chốn quantrường, sớm quen biết nhiều hồng nhân.

Trương Thiên Sư nghiêm trang nói: “Việc này không khó, ngươi có thể dùng thânphận Cẩm Y vệ làm Phó Nguyên soái tiễu trừ thổ phỉ, đến lúc đó chỉ cần VươngĐức Vọng đại thắng, ngươi liền có một phần công lao. Đồng thời ngươi cũng kiêmtrách nhiệm giám sát, một công đôi việc, việc này nếu thành ngươi ít nhất cũngcó hai phần công lao.”

Ta khinh, gừng càng già càng cay có khác. Lão già này so với Ân Tố Tố thì quảnhiên là biết cách thuyết phục hơn rất nhiều.

“Lão Thiên Sư, nếu không có việc gì nữa ta xin phép cáo từ. Nếu quả nhiên lậpđược đại công, người nhất định cũng có một nửa. Lưu Phong thủy chung vẫn muốnmau mau đoàn tụ vui vầy cùng với Liễu Thanh Nghi.

Thực ra cũng không trách Lưu Phong vội vã, phải biết rằng về chuyện xem suốiphun, Lưu Phong hắn chính là phải cạn khô nước miếng mới khiến Liễu Thanh Nghiđồng ý. Trước đó cùng lão đạo sĩ vội vã đi ra, cũng không có nói qua với ThanhNghi, nói không chừng bây giờ thiếu phụ nha hoàn vì chờ không thấy hắn mà sinhra sầu muộn. Đàn bà mà một khi tâm tình bất hảo thì cũng sẽ không có hứng thúvới chuyện phòng the, không có hứng thú thì chuyện ‘suối phun’ mà hắn mong chờđã lâu cũng không xong.

Nghĩ sâu xa Lưu Phong cũng không muốn trì hoãn thêm chút nào nữa.

“Chờ một chút.” Trương Thiên Sư một tay kéo hắn lại nói: “Công tử chậm bước,hôm nay lại đây lão đạo còn có vài lời muốn nói cùng người.”

Mẹ nó, ai nói La Sách nhất định phải thành Đường Tăng (ý nói không thể nhịnđược nữa), nhìn lão đạo sĩ trước mắt, thật là muốn chửi a. Lưu Phong thảnnhiên nói: “Lão Thiên Sư, hình như hôm nay ngươi rất nhàn nhã a.”

Trương Thiên Sư thần sắc có chút rùng mình, trầm giọng nói: “Công tử tựa hồphải vội vã trở về? Nếu lão đạo đoán không sai, người vội trở về hẳn là vìmuốn đoàn tựu với nha hoàn trong phòng?”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...