Hi Du Hoa Tùng
“Vương lão bản, ngươi rõ ràng thấy hắn đánh phụ tử chúng ta, như thế nào lạicó thể trợn tròn mắt nói láo. Còn Lý lão bản, Hàn lão bản, các ngươi đều làmsao vậy hả?” Trương hội trưởng bộ dáng bi thương, kêu khóc động nhân tâm.
“Hội trưởng, chúng ta nói đều là sự thật a, mặc dù quan hệ chúng ta không tệ,nhưng trước mặt Tổng đốc đại nhân chúng ta sao có thể nói láo chứ, hi vọngngươi hiểu cho khó xử của chúng ta.” Hàn lão bản vẻ mặt ủy khuất nói.
“Các ngươi... các ngươi...” Trương hội trưởng đã bị làm cho tức giận đến nóikhông ra lời.
Lưu Phong thừa biết nguyên ủy trong chuyện này, ở đây đều là thương nhân,thương nhân coi trọng nhất chính là lợi ích. Huynh đệ thì sao, so với lợi íchtrước mắt thì chó má cũng không bằng. Ai cũng biết Lưu Phong thế đại, tự nhiênkhông dại cùng hắn đối nghịch. Đừng tưởng Tổng đốc đại nhân ngoài mặt nóichuyện đầy công chính. Nhưng cuối cùng ai mà biết thực sự thế nào. Dù sao thìnhìn nhân gia 2 người một già một trẻ có quan hệ mật thiết tuyệt đối khôngsai.
“Được rồi, Trương hội trưởng, ngươi cũng là người có thân phận. Nếu đã làm saithì đừng có tiếp tục sai thêm nữa. Thấy ngươi ngày thường đối với phát triểnkinh tế Giang Nam có nhiều cống hiến, ta có thể không truy cứu chuyện ngươiphỉ báng mệnh quan hoàng triều. Nhưng chuyện các ngươi hôm nay đến đây thừadịp cháy nhà hôi của, các ngươi cũng phải cho Bạch Vũ tiểu cô nương một cáicông đạo.” Ân Nguyên Đạo quát một tiếng, lập tức khiến Trương hội trưởng câmmiệng.
Xoay người lại, Ấn Nguyên Đạo cười nói: “Bạch đại tiểu thư, lão hữu tuyệt sẽkhông thiên vị, nhất định công bình làm việc, ngươi có yêu cầu gì cứ nói.”
Bạch Vũ vội hỏi: “Tiểu nữ không có yêu cầu gì với hắn, nhưng chỉ xin đại nhâncông chánh vô tư là đã thỏa tâm nguyện rồi.”
“Ân, tốt lắm.” Ân Nguyên Đạo khích lệ nói: “Bạch tiểu thư mặc dù tuổi còn trẻnhưng làm việc đã rất biết cân nhắc, quyết đoán, không hổ là hậu nhân Bạchgia. Yên tâm, việc hôm nay nhất định sẽ cho ngươi một câu trả lời thuyếtphục.”
Chuyện kế tiếp thật quá đơn giản rồi, có sự chủ trì”công chánh vô tư” của Tổngđốc đại nhân, việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ thành không, Trương gia phụ tử cùngGiang Nam thương hội xin lỗi Bạch gia, đồng thời bồi thường danh dự hai mươivạn lượng bạc. Sau đó Trương hội trưởng còn hứa hẹn, Bạch gia từ nay hoàn toàncó thân phận tham gia mọi sự vụ của Giang Nam thương hội.
Đương nhiên Trương gia phụ tử dám”phỉ báng sâu sắc” Lưu Phong nên theo côngđạo cũng phải bồi thường ba mươi vạn lượng bạc. (Bigtet: Nhiều thế làm tathèm)
Đến đây, Trương gia tổng cộng nhờ nỗ lực của hành vi cháy nhà hôi của này màtổn thất năm mươi vạn lượng bạc. Kể từ đó thế lực kinh tế Trương gia bị đảkích rất lớn. Ít nhất phải mất ba năm thời gian mới khôi phục nổi.
Về phần gã ăn bám Lý Hoành, nhờ sự bảo đảm của Ân Nguyên Đạo nên tạm thời đượcLưu Phong tha về. Chỉ có điều trên tay Lưu Phong lại có thêm tờ giấy nợ 20 vạnlượng.
Sau ba ngày, Bạch gia thương hội tiếp tục. Trải qua nội ưu ngoại hoạn, thựclực rất mạnh của Bạch Vũ và Lưu Phong thể hiện rõ trước mắt thân tộc Bạch giavà các chưởng quỹ. Cơ hồ mọi người đều lựa chọn thuần phục Bạch Vũ.
Hội nghị kết thúc, thân tộc Bạch gia cùng chưởng quỹ các nơi đều lần lượt trởvề cửa hàng, tận tâm tận lực mà làm việc.
Sau khi trở về Di Hồng viện, Lưu Phong trùm chăn ngủ liền hai ngày. Bạch giathương hội lần này gây cho hắn xúc động rất lớn, đầu tiên chính là vấn đề nhântài. Thiên Thượng Nhân Gian Ngu Nhạc Thành muốn phát triển không đủ nhân tài ởmọi phương diện quả không được. Mà hiện nay người Lưu Phong hoàn toàn tínnhiệm được lại không nhiều lắm. Phát triển những người thân tín của mình sẽ làvấn đề hàng đầu.
Vấn đề tiếp theo là thực lực. Qua một phen dạy bảo của Ân Nguyên Đạo, LưuPhong càng nhận thức rõ rằng lực lượng của chính mình còn quá yếu.
Đương nhiên nếu muốn thực lực thân tín của mình mạnh thì trước tiên thực lựcbản thân phải mạnh hẳn lên đã. Tu vi Lưu Phong hiện giờ là Kim Đan sơ kì nhưngnếu chẳng may sau này Lưu Phong gặp phải đại sự thì chút tu vi ấy e rằng vẫncòn chưa đủ. Có thể tưởng tượng ra nếu Lưu Phong thực sự muốn hoàn thành tâmnguyện của Chu Phong thì tương lai ngoại trừ thế tục quyền thế, hắn còn có thểphải đối phó với tu chân.
Sự thật cứ nhìn lần ám sát trước là thấy, đối thủ của hắn đã xuất hiện tu chânrồi.
Trong lòng Lưu Phong nảy sinh cảm giác gấp gáp mãnh liệt.
“Lực lượng, ta phải nhanh chóng đề thăng lực lượng--!” Ngủ một ngày, suy nghĩmột ngày, Lưu Phong tung chăn màn, quyết định phấn khởi tiến lên, dành hếtthảy thời gian để đề cao tu vi chính mình.
Thái Âm Thất Tinh Huyền được Bạch Khiết nguyên cứu bổ sung càng trở nên hoànmỹ, vận công vài chu thiên, Lưu Phong cảm giác rõ linh lực trong cơ thể dưthừa. Kim đan trong đan điền cũng lớn lên một chút.
Ngay khi Lưu Phong thu công chuẩn bị đi ra ngoài, bỗng nhiên Bạch Khiết độtngột xuất hiện.
Từ sau lần trước, Lưu Phong đã nhận thức được tầm quan trọng của Tam Phân QuyNguyên Đan, đặc ý tìm người đánh một sợi dây chuyền vàng, đem Tam Phân QuyNguyên Đan đeo lên trên cổ.
Nàng xuất hiện thực sự rất có kịch tính, đầu tiên là cái đầu thò ra trên cổLưu Phong, sau đó thân thể cũng chầm chậm chui ra. Cảm giác này làm Lưu Phongnhớ lại bộ phim kinh dị Nhật Bản kiếp trước đã từng xem”The Ring”, có điềutrong ‘The Ring’ thì con ma là từ trong TV chui ra, còn Bạch Khiết là từ ngọcbội chui ra. Hơn nữa Bạch Khiết so với hồn ma trong ‘The Ring’ còn xinh đẹphơn rất nhiều.
“Công tử, vài ngày không gặp, tu vi người lại tiến bộ một chút. Chúc mừng a.”Bạch Khiết vươn bàn tay nhỏ bé mềm mại như xinh đẹp như ngọc, nhẹ nhàng, phiêudật vén mái tóc mai, trên mặt hiện nụ cười mê người, thân trên hướng Lưu Phongnghiêng tới, tư thế có chút mập mờ.
Mặc dù biết nàng chỉ là nguyên thần, nhưng đối mặt với thân thể bốc lửa này,Lưu Phong nhất thời cũng không thể tiêu hóa được dục hỏa trong lòng.
Động tác thật ưu mỹ, uyển chuyển tự nhiên, trước mũi Lưu Phong còn thấy thoangthoảng một hương thơm say lòng người.
Không đúng a, nguyên thần thể còn có thể phát ra mùi thơm của cơ thể? LưuPhong hơi kinh hãi, vội vàng lui lại từng bước, vẻ mặt lộ ra nét nghi vấn.
Bạch Khiết mỉm cười, nói: “Công tử thị muốn hỏi, tại sao thân thể ta lại tảnmát ra hương thơm phải không?”thanh âm mượt mà mà ngọt ngào, uyển chuyển mangtheo vô tận yêu mị. Lưu Phong nghe được tinh thần phiêu đãng. Hắn trong lòngthậm chí còn có cảm giác muốn cường bạo nàng. Bất quá lý trí cảnh báo hắn, nữtử này vạn vạn lần ăn không được, đừng tưởng nàng bây giờ chỉ là Tam PhânNguyên Thần, dù sao năm đó nàng cũng là Thiên Nhân kỳ cao thủ. Chẳng may làmnàng nổi giận thì quả thực phiền toái lớn.
“Công tử, ngươi tựa hồ có chút sợ ta?” Bạch Khiết mập mờ cười cười, giảithích: “Công tử, đối với người khác, vốn ta chỉ là nguyên thần thể, chỉ là hưảo năng lượng tồn tại. Nhưng đối với ngươi lại không giống vậy.”
Lưu Phong hơi kinh hãi: “Đây là ý tứ gì?”
“Bởi vì nhờ máu của người làm ta từ trong giấc ngủ say thức tỉnh nên chúng tabây giờ tâm thần tương thông. Mặc dù ta là nguyên thần thể nhưng ngươi cũng cóthể cảm giác rõ ràng sự tồn tại của ta, giống như là có chân thân vậy.” BạchKhiết đem mọi chuyện giải thích rõ ràng.
“Chân thân?” Lưu Phong hơi kinh hãi hoài nghi, bước tới, đưa tay sờ tay BạchKhiết một chút. Quả nhiên hắn có cảm giác sờ được tay nàng, thậm chí còn cảmthấy một tia mềm mại ấm áp.
“Bây đã tin chưa, đối với ngươi mà nói, ta với chân thân không có gì khácbiệt.” Bạch Khiết nhìn Lưu Phong mỉm cười: “Thế nào, có phải là đang hối hậnkhông?”
Lưu Phong tự nhiên biết Bạch Khiết nói đến hối hận là vì chuyện gì.
Ngày đó Lưu Phong sở dĩ buông tha không phi lễ Bạch Khiết thứ nhất là do chẳngbiết làm thế nào hoan ái với nguyên thần thể. Hơn nữa Bạch Vũ hiện tại là làchủ nhân của mình, bây giờ giở trò với tổ tông của chủ nhân tựa hồ có hơithiếu thành thực.
Bây giờ quay đầu ngẫm lại, thực sự có chút hối hận. Tin rằng chẳng có mấy namnhân có cơ hội này nọ với thần tiên mỹ nữ như thế này.
“Nếu ngươi hối hận, ta bây giờ có thể thỏa mãn yêu cầu của ngươi?” Bạch Khiếtnét mặt như cười như không, dùng ánh mắt khiêu khích Lưu Phong.
Lên hay không lên? Lưu Phong lần đầu tiên lâm vào cảnh khó lựa chọn, nữ nhântrước mắt thật quá hấp dẫn. Vấn đề là nếu thực sự xông lên thì sau này biếtgiải thích với Bạch Vũ tiểu nha đầu làm sao. Chẳng nhẽ nói với nàng, tiểu muộimuội, xin lỗi a, ta đã đem tổ tông ngươi xơi rồi?
Ngoài ra, trực giác mách bảo với Lưu Phong người đàn bà này tuyệt không đơngiản. Còn nhớ rõ lần trước biểu hiện của nàng thực sự giống trinh tiết liệtnữ, lần này lại chủ động câu dẫn. Có trời mới biết là có âm mưu gì hay không.Hoặc có thể Bạch Khiết muốn thử phẩm hạnh Lưu Phong một chút. Còn chưa biết rõthực lực của Bạch Khiết, Lưu Phong hiện tại thật sự không dám trêu chọc nàng.
Chứng kiến Lưu Phong do dự không thôi, Bạch Khiết cười lạnh một tiếng nói:“Ngươi đến cùng sợ hãi ta cái gì?”
Đối mặt với khiêu khích của nữ nhân, Lưu Phong xúc động dâng tràn, dù sao cũngchẳng có gã nam nhân nào tình nguyện để nữ nhân khinh bỉ.
“Có gì phải sợ. Chẳng lẽ ngươi ăn thịt được ta sao?” Lưu Phong bá đạo nắm vòngeo tuyệt vời của Bạch Khiết, khinh bạc hướng tới trước ngực nàng mà sờ nắn,cười dâm đãng nói: “Chẳng lẽ ngươi tịch mịch một ngàn năm, bây giờ chịu hếtnổi rồi? Nếu quả thật như vậy ta đành giúp ngươi thôi.”
Bạch Khiết thân thể mềm mại khẽ run lên, đôi mắt thăm thẳm trở nên mê man, haimá trắng trong như ngọc ửng hồng mê người, tiếp theo từ trong đôi mắt đẹp độnglòng người hiện lên ánh mắt giảo hoạt nói: “Công tử, ngươi quả thật hiểu rõlòng của phụ nữ, không sai, ta quả thật có chút tịch mịch, hy vọng ngươi đừngcho ta thất vọng.”
“Vì nữ nhân phục vụ là trách nhiệm của Lưu Phong ta, yên tâm, ta sẽ không làmngươi thất vọng đâu.” (hoan hô câu vì nữ nhân phục vụ ^^) Lưu Phong cười hắchắc, tay phải đã đặt tại song nhũ đầy đặn của Bạch Khiết.
Thân thể thục nữ quả nhiên mẫn cảm, hơn nữa hai người tâm thần tương liên, mớichỉ mơn trớn nhũ phong, Bạch Khiết đã có chút chịu không nổi, tay ngọc nắm lấybàn tay Lưu Phong đang làm chuyện xấu, thân thể mềm mại uốn éo, lâng lâng nhưrời mặt đất, đôi mắt thoáng một tầng hơi nước, thở gấp gáp, sẵng giọng hỏi:“Công tử, ngươi thực sự muốn ta sao?” Mặc dù Bạch Khiết đã nắm lấy tay LưuPhong nhưng thân thể nàng lại như linh xà vặn vẹo, thỉnh thoảng lại ma sátnhững bộ vị mẫn cảm của hắn, khiến dục hỏa Lưu Phong bốc lên không ngừng.
