Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 141



Không biết sao vừa nghĩ đến Bạch Khiết, Lưu Phong lập tức nhớ đến tại kiếptrước hắn có xem qua một quyển tiểu thuyết được xếp vào dạng dâm thư tựa đề làBạch Khiết. Trong lòng cảm thấy cao hứng.

Bạch Khiết mặc dù thuần khiết thế nhưng không phải là ngốc, nhìn ánh mắt dâmđãng của Lưu Phong, nàng cũng đoán được hắn đang nghĩ gì trong đầu.

Bạch Khiết kích động quát: “Hỗn trướng, ngươi... tại sao lại có loại ý nghĩ dơbẩn như vậy?”

Lưu Phong gãi gãi đầu, khẽ cười một tiếng nói: “Ta không thích thái độ củangươi như vậy. Nếu ngươi vẫn như vậy ta sẽ đưa ngươi cho các vị tiền bối tu vithâm hậu, để bọn họ đem nguyên thần của ngươi luyện hóa, hỗ trợ cho việc tuchân.” Nguyên thần luyện hóa chính là khái niệm mà Lưu Phong đã đọc được trongcác tiểu thuyết kiếm hiệp tại kiếp trước.

Bạch Khiết sắc mặt đại biến: “Không được, không nên, xin ngươi ngàn vạn lầnkhông giao ta cho người khác. Ta sau này như thế nào cũng sẽ nghe theo ngươi.”Bạch Khiết bây giờ thân thể chỉ là do nguyên thần tạo thành, sợ nhất là bịngười khác luyện hóa. Như vậy thì một thân tu vi của nàng sẽ tiêu tan hơn nữabản thân nàng cũng hoàn toàn biến mất. Vĩnh viễn không luân hồi.

Cảm nhận được sự sợ hãi cũa Bạch Khiết. Lưu Phong đắc ý nở một nụ cười. Thầmnghĩ đọc sách nhiều quả nhiên là có lợi, bây giờ có thể đem kiến thức trong đóra sử dụng. Hù dọa người khác.

“Có đúng là ngươi thật sự nguyện ý chuyện gì cũng nghe theo ta phải không? Vậynếu ta muốn cùng ngươi... cái kia một chút ngươi có nguyện ý hay không?” LưuPhong vẻ mặt tối vô sỉ, cười cười nói. Trong lòng đoán rằng một người và mộtcái... nguyên thần không thể nào xxx với nhau được.

Đương nhiên Lưu Phong thật sự cũng không muốn cùng Bạch Khiết giao hoan. Hắnsở dĩ nói như vậy là muốn hù dọa nàng một chút mà thôi.

Trong lúc Lưu Phong đang khoái trá thì Bạch Khiết cắn môi nói: “Hảo, ta đápứng ngươi nhưng ngươi cũng chỉ có thể chiếm đoạt được thể xác ta mà thôi.Không thể chiếm lấy trái tim ta được.

Lưu Phong không nghĩ tới nàng thật sự đáp ứng hắn. Bất quá hắn vẫn hoài nghiloài người làm sao có thể cùng nguyên thần làm tình được nhỉ?

“Ngươi thật sự đồng ý hay nói đùa?” Lưu Phong hỏi lại lần nữa.

Bạch Khiết nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta tuy là thân nữ nhân nhưng lời hứacũng đáng giá ngàn vàng. Nếu đã đáp ứng ngươi, tuyệt đối sẽ không nuốt lời.Bất quá ta hy vọng chỉ một lần mà thôi. Nếu không, sau này ta tam nguyên hợpnhất thì sẽ không tha cho ngươi đâu.”

Nghe được tam nguyên hợp nhất, Lưu Phong cảm thấy tò mò, vội hỏi: “Cái gì làtam nguyên hợp nhất? Nghe nói Tam Phân Quy Nguyên Đan còn có hai phần nữa.Chẳng lẽ đó cũng là nguyên thần của ngươi? Trời ạ! Ngươi một người mà có banguyên thần? Xem ra tu vi của ngươi trước kia rất cao?”

Nói đến tam nguyên thần thể của mình, Bạch Khiết rất tự hào: “Không sai, haikhỏa đan dược kia cũng là nguyên thần của ta. Một khi ba phần hợp nhất thànhmột thì cũng là lúc ta sống lại.”

Lưu Phong đột nhiên hỏi: “Lúc nãy ngươi nói chờ tới khi ta đạt đến Nguyên Ahhkỳ thì sẽ nhờ ta đi làm một việc. Có phải là muốn ta giúp người tìm kiếm haikhỏa Tam Phân Quy Nguyên Đan kia?”

Bạch Khiết hừ một tiếng: “Sau này sẽ nói.”

“Đúng như vậy chứ?” Lưu Phong cười hì hì: “Tốt lắm vậy bây giờ chúng ta... xxxnhé.”

“Ngươi sợ không?” Lưu Phong thấy Bạch Khiết không nói gì, liếc mắt nhìn nàng,khóe miệng buông ra một tràng cười.

Bạch Khiết sắc mặt tái nhợt, sợ run cả người. Một lúc sau mới cắn môi chậm rãicởi bỏ xiêm y trên người.

“Đoàng!”

Một tiếng nổ mạnh vang lên trong đầu hắn, thần tình choáng váng. Khoảng khôngtrước mắt Lưu Phong bỗng bừng sáng. Bạch Khiết đã hoàn toàn lõa thể. Một thânthể băng thanh ngọc cốt hiện ra, chiếc eo thon nhỏ mảnh khảnh, hai vú căngtròn trắng mịn, vùng bụng xinh xắn phẳng lì, mông không lớn thế nhưng lại rấtbầu bĩnh. Bất quá những chi tiết trên vẫn không hấp dẫn bằng cặp chân thon dàitrong suốt của nàng.

Khi lõa thể đàn bà thường xấu hổ. Bạch Khiết cũng không ngoại lệ. Nàng dùngsong chưởng ôm lấy bộ ngực của mình. Hai chân khép lại che đi giải đất hìnhtam giác tràn đầy mị hương. Nhất thời những động tác này lại càng khiến chothân thể của nàng thêm quyến rũ.

Một giọt nước mắt trong vắt từ khóe mắt long lanh ướt mi, khẽ rung rung theothân thể nàng.

Lưu Phong cảm thấy hạ thể mình truyền lên một ngọn lửa nóng bỏng. Hận lúc nàykhông thể lấp đầy khoảng trống nơi hạ thân của nàng.

“Ngươi là người của Bạch gia? Ngươi có biết Bạch Vũ không?” Lưu Phong độtnhiên nhớ đến Bạch Vũ.

Bạch Khiết nghe thấy Lưu Phong hỏi đến Bạch Vũ, mở to mắt lạnh lùng nói: “Tachính là tổ tông của Bạch Vũ.” Bạch Khiết thức tỉnh cũng đã một thời gian, từhắn mà biết Bạch Vũ. Bạch Trong huyết dịch của Bạch Vũ ẩn chứa khí tức củaBạch Khiết. Từ đó kết luận tiểu cô nương đó chính là hậu nhân của mình.

“Ngươi thật sự là lão tổ tông của Bạch Vũ?” Lưu Phong bất giác lạnh người, cắnchặt răng, vận chuyển Thái Ất Thất Tinh Huyền áp chế dục vọng trong cơ thểxuống.

“Lạy thần, thiếu chút nữa đã đắc tội với lão tổ tông của Bạch Vũ.” Lưu Phongsuy nghĩ lại mình vốn đang là nô bộc của Bạch Vũ, nay lại dám đắc tội, muốngiao hoan cùng tổ tông nàng. Tiểu nha đầu này mà biết được chắc sẽ liều mạngvới mình.

“Như thế nào vậy? Ngươi sợ à?” Bạch Khiết thấy Lưu Phong chần chừ, khóe miệngmỉm cười như giễu cợt Lưu Phong.

Lưu Phong vốn đã muốn quên đi không ngờ lại bị Bạch Khiết hiểu lầm, xemthường.

Ài, ca ca xin lỗi ngươi nhé Bạch Vũ. Ai mà biết lão tổ tông của ngươi chẳngbiết tốt xấu gì cả.

“Ta sợ? Đùa à? Nhìn xem ai sợ ai nhé?” tính tình ương ngạnh của Lưu Phong bấtgiác nổi lên.

Tiến lên được hai bước, Lưu Phong lại do dự. Mặc dù hắn không còn là xử namnữa, nhưng Bạch Khiết lại không phải là người. Không biết như thế có gì kì dịkhông nhỉ?

Bạch Khiết thấy Lưu Phong đi tới. Vốn đã chấp nhận nhắm mắt đưa chân, đợi LưuPhong lăng nhục một trận, ai mà biết hắn lại một lần nữa dừng lại.

Lưu Phong lúc này quả thật cảm thấy tiến thối lưỡng nan. Làm, không làm, làm,không làm... làm.

Lúc này khóe mắt Bạch Khiết đã ngân ngấn nước mắt chảy ra, lăn dài xuống haimá, ánh mắt tràn đầy hận ý nhìn Lưu Phong: “Đến đây đi, còn chờ gì nữa?”

Lưu Phong cũng không kiêng kị, ánh mắt nhìn thẳng vào thân hình mềm mại, trắngmuốt của nàng, đột nhiên cười một tiếng nói: “Ta đối với lão bà không có hứngthú. Ngươi mặc quần áo vào đi.”

Nói xong những lời này. Lưu Phong liền xoay người lại không thèm nhìn BạchKhiết lấy nửa cái.

Bạch Khiết nghe vậy trên mặt chẳng những cao hứng mà còn phẫn nộ hơn. Nàngkhông mặc quần áo má đến gần Lưu Phong, cả giận nói: “Ngươi có thể vũ nhụcthân thể ta nhưng ngươi không thể vũ nhục mỹ mạo của ta.” Bạch Khiết là ai?Ngàn năm trước tại tu chân giới chính là đệ nhất mỹ nữ. Nam tử trong thiên hạthấy nàng như túy như si. Tên nhóc con này giờ đây lại dám chê nàng là lão bà.Bạch Khiết như thế nào cũng không thể chấp nhận được chuyện này.

Lưu Phong làm như vô tội, nhún vai nói: “Ta không có nói ngươi xấu, ta chỉ lànói ngươi tuổi đã lớn trong khi ta mới mười tám tuổi.”

Bạch Khiết tức muốn ói máu, ngay cả ý niệm tự sát cũng hiện lên trong đầu. Từkhi sanh ra đến giờ chưa có nam nhân nào dám đánh giá nàng như vậy.

“Được rồi, Đại mỹ nhân của ta. Ta không làm chuyện đó với ngươi vì ta còn cóchủ nhân của ta nữa (Bạch Vũ), ngươi có hiểu không?” Chứng kiến với hành vinhư con nít của Bạch Khiết, Lưu Phong muốn khóc cũng không được, muốn cườicũng không xong.

Mặc quần áo xong, Bạch Khiết đột nhiên kêu lên: “Ngươi, tại sao trong cùng mộtthân thể lại có hai linh hồn?”

Hai linh hồn? Lưu Phong kinh hãi, không lẽ là tên tiểu tử Chu Phong? Hắn chưaphải là đã tiêu tan sao?

Nghĩ vậy, Lưu Phong hô to một tiếng: “Chu Phong là ngươi sao? Mau bước ra chota.”

Lưu Phong sợ hãi nhất chính là việc Chu Phong đồng sở hữu thân thể này.

Bạch Khiết đột nhiên nói: “Ta có thể làm cho hắn xuất hiện.”

“Vậy nhanh lên.” Lưu Phong thúc giục.

Bạch Khiết trừng mắt nhìn Lưu Phong bất mãn nói: “Hừ ngươi cầu người khác giúpđỡ bằng thái độ như vậy đấy?”

“Được rồi, Đại mỹ nhân của ta, xem như là ta van xin ngươi, mau làm cho tiểutử kia xuất hiện.” Lưu Phong buồn bực nói.

“Không cần, ta tự sẽ bước ra.” Ngay khi Bạch Khiết chuẩn bị động thủ thì từtrong đầu Lưu Phong vang lên một thanh âm.

Lưu Phong nhất thời nhảy đổng lên mắng to: “Mẹ ngươi không quản ngươi hay sao?Tại sao cứ trốn tránh trong thân thể của ta thế?”

Chu Phong cười nói: “Để ta nói cho ngươi rõ ràng. Thân thể này vốn dĩ là củata. Ngươi mới là người chiếm thân thể của ta.”

Lưu Phong nghe hắn nói vậy không khỏi nổi giận, bất quá hắn vẫn đang nắm quyềnkiểm soát thân thể, liền nói: “Lần trước chúng ta đã thỏa thuận xong. Ta làmviệc cho ngươi, ngươi hoàn toàn biến mất. Bây giờ sao lại thế này? Ngươi có ýgì? Ngươi tưởng rằng bằng một chút linh hồn yếu ớt của ngươi có thể đoạt lạiquyền khống chế của ta sao?”

Chu Phong tựa hồ có tâm sự, yên lặng một lúc lâu sau mới nói: “Ta cho đến bâygiờ cũng không nghĩ đến chuyện đoạt lại quyền kiểm soát thân thể. Nếu không cóngươi xuất hiên thì năm đó ta cũng đã chết rồi.”

“Vậy bây giờ ngươi còn muốn thế nào?” Lưu Phong thở dài một hơi, thương xótcho Chu Phong nhưng trong lòng vẫn cảm thấy tức giận vì tên tiểu tử này vẫn âmthầm ở lại trên cơ thể mình. Như vậy không phải hắn đã bao nhiêu lần được xemphim xxx miễn phí do mình đóng hay sao?

“Ta...”

Không đợi cho Chu Phong nói, Lưu Phong cắt lời hắn: “Ta biết là ngươi vẫn hoàinghi ta, không tin ta. Muốn ở tại thân thể ta để giám sát ta đúng không?”

Chu Phong thở dài một hơi nói: “Cũng không phải như vậy. Ngươi đã dùng linhhồn khởi thệ. Nếu ngươi không làm những chuyện ta nhờ thì sẽ chết rất thảm. Kỳthật lần trước ta hoàn toàn không biến mất. Chuyện này chỉ là ngoài ý muốn củata mà thôi.”

“Vậy sao ngươi không liên lạc với ta sớm?” Lưu Phong khó chịu hỏi: “Mấy ngàynay ngươi ở trong thân thể ta, cái gì cũng thấy hết đúng không?”

“Chuyện tốt của ngươi, ta cũng thấy mà chuyện xấu của ngươi, ta cũng thấy.”Chu Phong mượn cơ hội này trêu Lưu Phong một chút.

“Ta... ngươi... nói đi, bây giờ ngươi tính như thế nào?” Lưu Phong cố gắng giữcho mình bình tĩnh không nổi cáu lên.

Chu Phong buồn bã nói: “Lần này ta sẽ lựa chọn, hoàn toàn biến mất.”

“Thật sự? Ngươi thật sự biến mất?” Lưu Phong lo lắng hỏi.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...