Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hay Không Bằng Hên

Chương 32



( ..tự nhiên có hứng, viết thêm đoạn ngắn…..hì…)

–Nó không chịu em ẳm chị Hương ơi…

Thấy nhóc cứ ôm cứng ngắt chị Hương, nên tôi nói với chị….

Do nhóc ép sát, rồi đến cánh tay của tôi đã tựa hẳn trên đôi núm vú của chị…

Thật sự là có thể chị Hương cũng ..muốn cho tôi sờ ngực, chứ ngay từ đầu, chị dứt nhóc ra đưa cho tôi ..là xong rồi, chứ đâu cần kêu tôi lại gần để đỡ nó..tạo cơ hội cho tôi..luồn tay qua….ngực..!!!

Bầu vú mềm mại, co giản dưới lớp da tay tôi…tôi còn muốn..để lâu hơn nữa, nhưng chị đã nói:

–Uh..thôi nó không chịu thì ..tao mang nó đi theo..

Tôi đành phải rút tay ra trong luyến tiếc..

Đến hiện nay tôi cũng thế, với tất cả mọi chuyện,tôi luôn bằng lòng với những gì mình hiện có, vì luôn có tâm niệm như vậy nên tôi đã vượt qua rất nhiêu..khó khăn trong cuộc sống…

Lúc này, với chị Hương thì chỉ cần chị cho tôi..thỉnh thoảng được tình cờ thân cận trong một cách không danh chính ngôn thuận lả tôi…thích thú và hài lòng lắm rồi, chứ không dám ..toan tính điều gì sâu xa hơn nữa…

Nhưng khổ nỗi, những va chạm nhỏ nhặt lại làm….lòng tôi gợn sóng, thằng nhóc đã cương cứng lên từ khi chạm tay vào ngực chị….

Ra tận cổng, nhìn chị Hương khuất bóng…

Tôi rón rén đi…xuống bếp….

Ánh lửa bập bùng soi sáng mặt chị Mai đang đỏ hồng đôi gò má, chị đang chăm chú nhìn nồi chè..

Chị đang đứng, bếp nhà chị nới cao lên ngang bụng…

Lưng hơi khom xuống, 1 tay thì cầm muỗng hớt bọt ..đang nổi bong bóng lên, bỏ ra ngoài…1 tay thì thọc..sau đít quần..gãi ngứa…!!!!

Khi chưa có gì thì còn e ngại, nhưng đến thời điểm này, tôi đã đưa được con cu..vào con “chim” của chị thọc ngang thọc dọc rồi, nên tôi tương đối là tự nhiên khi tiếp xúc với chị…

Rón rén, đứng sau lưng chị, tôi thọc tay vào bên trong đít quần, cùng với cánh tay của chị….

–Á….á

Giật mình chị hét..to…như bị cưỡng hiếp vậy…!

Quay lại thấy tôi, chị la:

–Trời…Hải làm gì ..kỳvậy..chị Hương thấy là..toi đời, bỏ tay ra…mau…

Tay chị nắm cứng tay tôi lại, không cho..cử động.

–Hì, thấy chị..ngứa, để em gãi ..ghẻ giùm cho…chị Hương đi rôi, chút nữa mới về..

–Thôi bỏ tay ra rồi nói, càng lúc làm ..càng quá nghen,….chị không thích vậy đâu…

Giọng chị đã dịu lại, nhưng vẫn càu nhàu tôi…

–Hì..em ..giúp chị, không mang ơn còn ..la….

Vừa nói, các đầu ngón tay tôi vừa..ráng nhoi nhoi…gãi nhè nhẹ trên mông của chị, nơi gần..khe đít…

–Thả tay ra đi mà…nhìn mặt nham nhở quá..

Giọng chị đã nhẹ nhàng…thấy chị không phản ứng nữa, tôi làm tới..

–Đâu, ngứa chổ nào, chỉ đi em gãi cho…

–Um…chả biết con gì nó cắn, u 1 cục ngứa quá…

Chị đã rút tay của chị ra, chỉ còn tay tôi đang nằm trên mông chị…

Các đầu ngón tay tôi sờ sờ….một cục u nho nhỏ tôi đã phát hiện ra nằm trên mông, bên cạnh khe đít…

–Uh..đúng rồi, chổ đó đó…

Khi đầu ngón tay kế ngón cái của tôi gãi lên trên đó, chị bị..nhột, nên cười cười…

–Mày gãi thì gãi mạnh mạnh một chút, nó đang ngứa, làm gì mà..cứ..xoa xoa vậy, sao mà đã ngứa..…!!!

1 ngón thì..gãi, còn ngón giữa thì..tôi vươn..thấp xuống ngay giữa lổ đít của chị, khi đầu ngón tay..đã đụng lớp lông mềm đang vươn dài từ cái hang gần kề của chị, chị chợt..nhíu đít lại khi ngón tay tôi vừa mò mẩm lùi lại ngay lổ đít…

Ngón giữa tay tôi lại dấn lên đến cái hang nhỏ mà tôi từng thọc vào… Hơi ẩm ướt …từ bên 2 mép gần bao quanh…lông mu chị nó nham nhám dưới ngón tay tôi….

–Hihi…thằng quỷ, thôi đi…chị hết ngứa rồi….

Lần này chị dứt khoát, hất tay tôi ra…sau khi sửa quần lại ngay ngắn, chị đuổi tôi lên nhà trên…

Hi…một buổi tối ngọt ngào…

Khi quay lưng đi, tôi đưa ngón tay hơi ướt dính lại từ trong cái hang của chị, lên mũi..ngửi…

Một mùi..khai khai…nồng nồng…

Chỉ có thế thôi….nhưng lúc này đời có gì..vui bằng..hì..!!!

…chương này bình thường không hay, nhưng với tôi là một kỷ niệm đẹp…định không đưa lên, nhưng nếu thế thì không liền mạch triuyện….

…………………………………………�� �……………………

Chị Hương, chị Mai đi được mấy ngày…

Tối nào Cúc cũng lên nhà ba mẹ chơi và ngủ lại trên đó, nhà cũng gần nhà Yến, có khi nào..nhân dịp này..sờ mó với nhau không ta..???? Tôi hơi thắc mắc là vì có hôm trời vừa hoàng hôn, tôi lên nhà Yến chơi thì gặp Cúc, cả 2 định lấy xe đạp ra định đi đâu đó, gặp tôi thì Yến cười nói:

–Hihi….tui với Cúc đi xuống xã L.C ( đi trên đường quốc lộ 19,cách vùng tôi tầm 10 km ) xem bói, chắc về trễ lắm, Hải đừng chờ tui..nghen..!!!

–Hì, đi cẩn thận xe cộ đó nhe…

Đi mà không..rủ tôi? Lại còn kêu đừng chờ…..quá là chơi…xấu!!!!

Tôi nhủ thầm trong bụng. rồi quay về nhà….

Đêm đó trăng thật sáng hơn mọi lần…

Bầu trời luôn vẩn vũ mây đen, hôm nay đã lũ lượt trôi dạt về chân trời xa xa, nhường cho ánh trăng vàng tròn vành vạnh soi sáng khắp từng ngóc ngách mọi nhà, một khung cảnh tuyệt đẹp mà tạo hóa thi thoảng ban phát cho một ân huệ hiếm hoi trong mùa mưa bão, sương mờ mờ huyền ảo lưu luyến vờn quanh, không đủ tạo nên giá rét, khi ta đang ấm lòng nhìn ngắm thiên nhiên… Khuya…, hầu như nhà nào cũng đã tắt đèn..

Mẹ tôi đã ngủ từ lâu…..

Bầu trời đẹp quá, tôi không đành ngủ sớm, xách đàn ra ngoài hiên hơi xa, vì không muốn đánh động giấc ngủ của mẹ tôi..

Tôi đàn lại những bài nhạc mới đang tập, mà thầy tôi gửi tặng….

Quên hết mọi chuyện, tôi như bay bổng cùng tiếng ngân vang..

Chỉ có tiếng đàn nho nhỏ trầm lắng hòa quyện cùng tôi….

Một tiếng kêu khe khẻ ngoài cổng

–Hải còn thức đánh đàn à…

Giật mình ngẩng đầu lên thì Cúc đang dựng chiếc xe ngoài cổng…

Đi ra kéo cổng rào tôi hỏi:

–Trời ơi..đi đến giờ mới về? Mà Cúc giờ này sao về đây…

Cúc tủm tỉm cười:

–Về hồi nảy lận, tại ngồi trước nhà Yến chơi ….xong rồi tui về nhà trễ quá, ba mẹ tui tưởng tui ngủ bên nhà Yến, nên tắt đèn đóng cửa, thấy vậy tui về nhà dưới này… –Sao không ngủ lại nhà Yến cho tiện luôn…

Tôi thắc mắc.

–Xì, nhà Yến có anh trai tùm lum, sao tui ngủ..lại được, kỳ thấy mồ..!!!

Cúc cong môi trả lời tôi…

Nhìn bóng Cúc dưới ánh trăng ,giữa đêm hoang vắng không một bóng người, chợt thấy Cúc có vẻ yểu điệu mong manh vô cùng..….

–Tui chưa buồn ngủ, thôi vô nghe Hải đánh đàn một lát…

–Uh…

Dựa chiếc xe đạp ngoài rào, Cúc theo tôi đến hiên nhà…

Khi ngồi xuống chiếc chiếu mà tôi mang ra trãi, ngồi xếp bằng, cần đàn nghiêng trước ngực, tôi bắt đầu đàn….

Bài Natalia tôi mới tập…

Theo tôi thì dễ đánh hơn bài Romance, lối đánh cũng đều đều giống nhau…

Ban ngày do hơi dùng sức, nên âm điệu bài Natalia hơi có vẻ réo rắt hơn,nhưng đêm, không gian lắng đọng, chỉ cầm chạm ngón nhẹ trên dây đàn là âm điệu đã vang lên…tôi hầu như chỉ chạm phớt trên các dây đàn, lúc này thì bài nhạc khi nghe rất khác ban ngày… Nó sâu lắng da diết như là bất tận…( hì, đây là cảm nhận của tôi, một tay chơi đàn tay ngang, không dám so với lối thưởng thức chuyên nghiệp của các tay đàn ghita cao thủ nhe…)

Khi nốt nhạc cuối cùng chấm dứt…..

Cúc ngồi 2 tay bó gối, mắt nhìn xa xăm thấy Cúc như là thật cô đơn…

–Nghe hay quá Hải ơi….À…Hải đàn lại bài..” thà như giọt mưa” mà hồi đó đàn trên nhà Yến đi…

Tiếng Cúc rất nhẹ như thì thầm…

Thật ra, chơi đàn classic trong đêm khuya thì..đánh dở cũng thành hay….

“..những giọt run run, ướt giọt lông măng…những giọt run run ướt giọt lông măng….” đang lầm nhẩm theo tiếng đàn, thì tôi thấy Cúc đang ngồi mà nước mắt chảy dài trên má…

Quá bất ngờ, hạ đàn xuống, tôi vô cùng lúng túng khi đối diện với một chuyện..lạ lùng như thế này… –Cúc..Cúc…sao..vậy Cúc…, có gì..nín đi rồi nói…!!!

Nghe tôi khuyên giải, Cúc lúc này như tức nước vỡ bờ, khóc òa lên…

Tôi dường như vô phương với tình huống này….

Lục lạo nhanh trong đầu….

–Uh…thôi lỡ rồi Cúc cứ khóc đi, dựa vào tui mà khóc, đến khi vơi rồi thì kể cho tui nghe chuyện gì, nó sẽ nhẹ nhỏm hơn, tui..tui nghe trong sách người ta nói vậy đó..

Cúc nghe lời tôi….

Nhưng không dựa vào ..tôi, mà ngồi..bó gối khóc một mình…

Bờ vai run run như thấm lạnh vì sương đêm…

Thấy tội nghiệp Cúc quá, nên tôi vào nhà, lấy cái mền ra, phủ trên người Cúc cho ấm….

..một lúc sau…chỉ còn tiếng nấc cục nho nhỏ của Cúc…

Lựa lời khuyên giải và Cúc đã kể cho tôi nghe…

Sau khi chấp vá những đoạn kể rời rạc nối lại, thì tôi hiểu vì sao….

..” cách đây mấy năm, khi Cúc mới 15 tuổi thì đã theo chị Mai tập tành đi buôn!!!…thuở đó, hình như là vì chủ trương mỗi tỉnh là tự túc lương thực, nên mỗi tỉnh đều có những trạm kiểm soát ngăn chặn không cho dân đi buôn lương thực , nông sản ra khỏi tỉnh, nếu bị phát hiện thì sẽ bị..tịch thu..!! Trong một chuyến bao trọn xe tải chở hàng khoa lang, trong đêm khuya, khi gần tới địa bàn tỉnh Nghĩa Bình ( hình như hồi đó sát nhập gồm tỉnh Quãng Nghĩa và Bình Định nên gọi thế. ) thì bị trạm kiểm soát phát hiện và bắt giữ, có khả năng là trắng vốn, nên chị Mai phản ứng quyết liệt để hy vọng vớt vát lại phần nào…cuối cùng thì bị dẫn giải về trạm luôn..

Chỉ còn Cúc ở lại bơ vơ…chờ chị Mai..!!!

Bỗng xuất hiện một người đàn ông lớn tuổi tốt bụng, kêu Cúc về nhà ông ta gần đó nghỉ ngơi, chứ khuya rồi, trạm không giải quyết cho chị Mai ra sớm đâu, sáng Mai, ông ta có quen biết với trạm, sẽ xin hàng hóa lại cho chị em Cúc, ông ta hứa chắc nịch như đinh đóng cột…

Như vớ phải chiếc phao, Cúc riu ríu theo ông ta về nhà tràn đầy hy vọng….

Tôi hôm đó, sau khi tắm rửa cơm nước xong…. Khuya ông ta đã hiện nguyên hình, xông vào chổ ngủ của Cúc…cưỡng bức cướp đi trinh tiết của nàng, mặc cho Cúc van xin, khóc lóc….

Nhưng cũng may là ông ta đã giữ lời hứa, sáng hôm đó..không hiểu bằng cách nào mà chị Mai được thả ra với trọn vẹn hàng hóa…

Sau này, chuyện đã trôi qua….

Chị em Cúc có quen một chủ hàng thu mua ở dưới Qui Nhơn, anh ta cũng khá lớn tuổi so với Cúc ( ngoài 30 ), nhưng anh ta có một mối quan hệ rất rộng ở một số trạm kiểm soát, nhờ anh ta giúp mà chị em Cúc đi hàng tương đối dễ dàng hơn…

Anh ta hết lòng giúp đỡ vì anh ta..yêu Cúc, Cúc cũng thế, cố quên chuyện cũ Cúc đến với anh ta với cả tấm lòng…

Có một lần anh ta đề cập chuyện cưới Cúc sau khi đã gần gủi với nàng…Đang bay bổng với ước mơ thì mới phát hiện anh ta đã có vợ và 3 con gái… Suy sụp chán nản, Cúc dự định trốn tránh anh ta, nhưng anh ta không buông tha…

Không hiểu lý so vì sao mà vợ anh ta đồng ý cho anh ta làm đám cưới với Cúc với điều kiện là anh ta vẫn tiếp tục ở nhà với vợ con…

Trước ngày đám cưới, Cúc mới biết là anh ta đang cần kiếm..con trai cho mình..cho nên vợ anh ta, mới cho cưới Cúc, và tồi tệ nhất là lần say xỉn anh ta đã buộc miệng trách móc, nói là Cúc đã “mất” trước khi gặp anh ta…

Chuyện đã lỡ, vẫn còn phải dựa vào mối quan hệ của anh ta để kiếm sống cho gia đình….”

Một câu chuyện buồn của Cúc, đến giờ tôi mới hiểu vì sao đám cưới làm đơn giản…

Không kềm được xúc động, tôi ôm Cúc vào lòng mà không một chút vấn vương dục vọng……

Cúc cũng dựa vào người tôi run run…

Nàng lạnh….

Nhưng hơi ấm từ cơ thể đang tỏa ra đến với tôi… Thời gian chậm chạp trôi qua…

Đã qua cơn xúc động, Cúc nhẹ nhàng khẽ đẩy tay tôi đang vòng quanh trước ngực ra…

–Hì..tui vô duyên quá, tự nhiên .khóc làm phiền đến Hải..

Cúc vừa nói vừa lấy ống tay…quẹt nước mắt…

–Nói gì kỳ vậy, phiền gì chứ!!! Tụi mình là bạn bè mà, Cúc chờ tui tí..!

Không chờ Cúc trả lời, tôi đứng dậy, ra sau nhà lấy cái khăn, nhúng nước vắt khô rồi mang lên cho Cúc..

Một tay tôi tựa sau ót Cúc, một tay tôi lau chậm rãi trên đôi má bầu bầu của Cúc…Cúc ngước mặt lên và nhắm mắt lại tùy ý để cái khăn qua tay tôi đang nhảy múa trên khuôn mặt nàng….

Khi tôi lau xong và ngồi xếp bằng bên cạnh Cúc thì Lúc này Cúc đả tỉnh táo lại với nét lanh lợi thường ngày…

–Tại hồi nảy nghe tiếng đàn buồn quá, mà tôi thấy Hải với Yến vui vẻ với nhau, tui thích lắm, nghỉ đến chuyện của mình, tui hơi tủi thân nên…hihi…đừng cười nhe..! Tôi không đáp lại, chỉ nghỉ đến số phần của Cúc, nàng không đẹp đến mức gọi là …” hồng nhan họa thủy “ nhưng trong vùng có nhiều cô gái nhan sắc bình thường hơn Cúc nhiều, nhưng họ vẫn yên vui, hạnh phúc với gia đình của mình…

Chợt nhớ đến 1 chuyện, tôi nói:

–Cúc nè..

–Gì ?….

–Cúc có biết là khi mới về đây, tui để ý đến ai đầu tiên hông?

–Hihi…thì Hải mới về một thời gian ngắn là quen với Yến rồi, vậy mà cũng..hỏi..!!!

Cúc cười cười, khi nghe tôi hỏi một câu..lãng nhách, đối với suy nghĩ của Cúc..

–Có chuyện này, tui định không nói cho ai biết, nhưng sẵn hôm nay tui nói ra 1 lần cho xong, vì nó cũng ..hơi hơi liên quan đến Cúc..!

Đến lúc này, Cúc mới..tò mò, hỏi tới dồn dập…

–Ủa..chuyện gì, nói lẹ coi!!…cái gì mà..có tui ở trong đó nữa…hihi…đừng nói là..Hải cũng thương tui à… –Uh…chắc Cúc không ngờ, hồi tui mới về, người đầu tiên tui để ý là Cúc.., nhưng vì lúc đó thằng M. nó đang đeo Cúc dữ quá, mà M. là bạn của tui, nên tui đành..nín thinh, cho đến khi gặp Yến…

–Trời đất…có chuyện này nữa hả…

Tôi gật đầu thay cho câu trả lời…

Sau một hồi im lặng, Cúc cười dòn tan..

–Hihi….cũng may cho tui, chứ con Yến nó kể với tui, là lần nào gặp Hải, Hải cũng..ăn hiếp nó hết…

Oạch…gì nữa đây trời, chẳng lẽ những chuyện…sờ mó cũng kể hết à….

Giờ thì đến phiên tôi..trúng đòn..tò mò, còn hơn Cúc lúc nảy:

–Ê..mà Yến kể cái gì vậy, nói cho tui nghe coi…

–Hông nói…xì…!!!

Cúc cười và lắc đầu không nói..

–Giờ kể cho tui nghe hông, nếu hông tui…thọt lét à….

–Hihi..có thọt lét cũng hông nói, chuyện của người ta..vô duyên.. Thấy Cúc đã vui vẻ trở lại, tôi không ngại nữa, 2 tay tôi luồn từ phía sau lưng thẳng lên tới ..nách của Cúc..thọt lét nàng…

Cúc cười rũ rượi, nhưng vẫn không chịu nói…

Trong khi vì nhột, Cúc lắc người qua lại, thỉnh thoảng những đầu ngón tay tôi từ nách ..trượt xuống bên hông..đôi bầu vú của nàng…, vú Cúc đang căng tròn, đã to hơn từ lúc lấy chồng, do đó chiếc áo ngực không ôm hết bầu vú mà chỉ ôm hơn nữa, trên đôi bồng đảo của nàng, tay tôi nó đã vô tình ve vãn ở gần cuối chân vú của Cúc !!!…tôi chỉ biết là nó hơi đàn hồi trong da đầu ngón tay của tôi…

–Nói cho tui biết hông?…không thì tui không ngưng lại đâu nghen…

Chỉ có cách này tôi mới khai thác được Yến đã nói những gì với Cúc..

Nhưng trong lúc này, phản ứng tự nhiên của tôi khi đã chạm ..vú của Cúc, con cu nó đã đội lên cứng ngắc trong chiếc quần pajama ( nhà tôi vẫn giữ thói quen xưa, là tối ở nhà ai cũng thường mặc đồ bộ kiểu này..). ….hic, lúc ôm ấp thì ..không sao..!!! –Xí…hihi..hihi..Hải chơi xấu …kể không được đâu…hihi..con Yến nó..giết tui mất…!!!

Cuối cùng Cúc cũng thoát ra được 2 tay tôi, tóc Cúc bị bung chiếc kẹp ra , tóc xỏa dài dưới ánh trăng lung linh mờ sương khói, cái áo thì xộc xệch…

–Thôi tui năn nỉ mà, nói cho tui nghe, muốn gì tui cũng..chịu hết..!!!

Tôi đành xuống nước với Cúc…

–Hihi…đừng có..dụ..tui..

Không dông dài nữa nếu cứ ..năn nỉ kiểu này thì ..tới tết Congo mới biết được những chuyện mà Yến kể, lần này tôi ôm chặt Cúc lại và tiếp tục..dở trò thọt lét…

–Hihi….thả tui ra..tui giận à…tui giận thiệt à…

Thoáng nhìn nét mặt Cúc, không tỏ vẻ gì là ..giận cả, tôi làm tới…

Cúc vừa vùng vẩy vừa cười cố né những ngón tay tôi….

Khi Cúc thoát được tay tôi, thì cả người nàng đã trùi xuống mé dưới bụng tôi, khi ấy tôi vẫn còn ngồi xếp bằng.. Tôi vẫn cố với thọc tay vào nách nàng….

Lúc này cả người Cúc, nằm hẳn trên lòng bụng tôi mà…dãy dụa, khi nàng đã nhoài 2 chân tránh xa tôi ra, cả 2 chân nhảy múa loạn xạ ra cả ngoài chiếu luôn…

Uhm…cái đầu của Cúc đã lọt thỏm gần ngay chổ con cu tôi đang đội cao lên, khi nàng lắc lắc cái đầu vì nhột, một bên má của Cúc..đã thoáng chạm nhẹ ngay con cu của tôi….

–Hihi thả tui ra…..tui cắn cho mà ..coi…

–Ai ..da….da…

Trời…Cúc cắn thật…

Nàng cắn ngay…bắp đùi của tôi, gần bẹn háng….

Đau quá, tôi buông tay ra, và co chân lên…

Hì…một chuyện ngoài tính toán của tôi…

Cả người của nàng đã lọt ra mé ngoài…chỉ còn cái đầu là vướng lại trên chân của tôi…

Khi chân tôi co lại, đã ép nhẹ cái đầu của Cúc, làm một bên má nàng ép vào sát bên con cu đang thẳng cứng đội lên trong lớp quần vải.. Cả 2 như chết lặng…..

Thoáng qua phút chốc, Cúc nhăn nhó nói, chắc nàng cũng cảm nhận được sự cương cứng của tôi..

–Thôi được rồi, thả tui ra tui kể cho !!!…hết ăn hiếp con Yến..giờ cũng muốn..ăn hiếp tui luôn… !!!

–Ãn hiếp..ăn hiếp cái…gì, tự nhiên..tự nhiên nó vậy chứ đâu phải ..tui đâu có.. !!!

Nghỉ là Cúc ám chỉ chuyện con cu đang chạm vào khuôn mặt nàng, tôi vừa thanh minh vừa đỡ Cúc ngồi dậy..

–Hì..thôi hông nói nhiều nữa, ăn hiếp là ..ăn hiếp, hồi nảy có nói là nếu tui kể, thì muốn gì cũng chịu phải hông…

–Uh…

Tôi gật đầu xác nhận.

Thế là một tràng liên thanh xổ ra…

–Nhớ nhe, mai mốt phải dắt tui đi hái Trâm nè, hài Gùi nè, hái Bứa nè..Me đất nữa..( các loại trái cây ăn được ở rừng khu vực của chúng tôi..)..A..còn phải kiếm tổ ong..lấy mật cho tui nữa… Hic…choáng….

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...