Hành trình khó khăn
Chương 5 : Lần đầu dùng quần lót của mẹ…
Chương 4: Lần đầu dùng quần lót của mẹ…
Sau khi học bài xong, tôi nhìn đồng hồ, 9h rồi vẫn không thấy mẹ về, nhưng tôi đoán chắc cũng sắp rồi, vì mẹ hiếm khi về trễ.
Đột nhiên có tin nhắn gửi tới, mở ra thấy là mẹ nhắn, bảo rằng mẹ cùng các cô đi ăn quán nướng, nên sẽ về hơi khuya, dặn dò tôi nhớ đóng cửa cẩn thận rồi ngủ trước, mai còn đi học.
Tôi nhắn lại bảo mẹ an tâm, tính cất điện thoại đi, nhưng đột nhiên nảy ra một ý nghĩ, nhắn tiếp.
– Mẹ, hôm nay nhìn mẹ thật đẹp, selfie cho con một tấm đi! (icon nịnh nọt với làm nũng)
Chờ rất lâu, bên kia không có tin trả lời, trong lòng tôi có chút thất vọng, đang định lướt tiktok một lát rồi ngủ, đột nhiên có tin nhắn do mẹ gửi tới.
Là hình ảnh chụp từ ghế phụ, chụp hơn nửa khuôn mặt xinh đẹp của mẹ, nhìn vị trí thì hẳn là mẹ để chế độ tự chụp cho mình.
Chỉ thấy trong hình, mẹ đang cầm volang, dáng người có chút lười biếng tựa vào ghế, làm vòng ba kiêu hãnh nhô lên, khóe môi hơi nhếch giống như đang cười mỉm, nhìn đẹp không sao tả xiết.
– Mẹ là nhất!
Tôi vội vàng nhắn tin lại, còn không quên thả mấy cái icon trái tim.
– Lo học xong rồi đi ngủ đi, lớn rồi mà như con nít vậy!
– Thì con vẫn là con trai bé bỏng của mẹ mà, hì hì…
Lần này thì mẹ không nhắn lại lần nào nữa, chán thật.
Bên này thằng con trai đang thất vọng, bên kia Như Tuyết thì đang ngượng ngùng đỏ mặt, nàng cũng không hiểu vì sao mình lại chụp gửi qua, nhất là khi đã biết con trai đang nảy sinh “tình cảm” đặc biệt tuổi dậy thì.
Chắc là do bác sĩ tư vấn, nói nàng nên thân mật và trò chuyện với con nhiều hơn, để nó giảm bớt căng thẳng học tập, cùng với cảm nhận được tình thương của mẹ.
Chỉ là nàng không biết, phương pháp này có lẽ hữu dụng với đại đa số tình huống, nhưng nàng lại quên mình xinh đẹp mê người như thế nào, lại thêm một vài tình huống không cách nào dự đoán, khiến sự việc đi càng lúc càng xa mà nàng không hề hay biết…
Thấy mẹ không nhắn tin lại, tôi chỉ có thể lướt tiktok, nhìn mấy cô gái ăn mặc gợi cảm nhảy nhót uốn éo, tôi lại cảm thấy vô vị, trong đầu chỉ toàn hình ảnh của mẹ.
Tôi lại nhấn vào zalo, mở hình ảnh mẹ gửi lúc nãy, trong người như có máu nóng bốc lên.
Một ý nghĩ to gan xuất hiện trong đầu, phải nói ý nghĩ này đã xuất hiện mấy ngày nay rồi, nhưng vẫn không có cơ hội, với lại tôi còn cảm thấy hơi sợ, nếu chẳng may bị phát hiện…
Nhưng hiện tại…
Tôi giống như tên trộm đi xuống lầu, cẩn thận kiểm tra lại cửa nẻo, hôm nay ba lại không về nhà, chắc lại do công ty nhiều việc, nên nghỉ lại luôn.
Đúng là cơ hội trời cho.
Khi chuẩn bị lên lầu, tôi liếc qua chiếc camera gắn ở góc trần nhà, phạm vi có thể soi toàn bộ phòng khách cùng với trước cửa phòng ngủ của ba mẹ.
Bởi vì để tránh tình huống bị hack camera, những thiết bị này gia đình tôi đều tự mua và lắp đặt.
Cái ở phòng khách được thay mới vào năm ngoái, khi đó là tôi tự lắp rồi cài đặt, nên nắm quyền truy cập và điều khiển.
Khi vừa đi lên lầu, tôi nhấn tắt camera, sau đó giống như một cơn gió lao xuống lầu, chạy thẳng tới phòng mẹ mở cửa.
Clok…
Cửa bị khóa, không mở được.
Nhưng tôi sớm có chuẩn bị, từ trong túi lấy ra một chìa khóa dự phòng, nhanh chóng mở khóa, rồi chui vào phòng mẹ.
Vừa đóng cửa lại, tôi lập tức mở lại camera, toàn bộ thời gian không quá 10 giây, giống như bị lỗi mạng, dù ba mẹ có vô tình mở camera cũng sẽ không nghi ngờ gì.
Sau khi bình tĩnh lại, tôi mới cảm nhận được phòng mẹ thật thơm, là mùi thơm của cơ thể mẹ, kèm theo hương nước hoa nhè nhẹ, thoang thoảng trong không khí, khiến người ta chỉ muốn hít nữa, hít mãi.
Tôi cũng tham lam hít vài hơi thật sâu.
Đưa mắt nhìn quanh, phòng mẹ rất gọn gàng sạch sẽ, tông màu chủ đạo là hồng nhạt và trắng.
Tôi không có nhìn nhiều, ai biết ba hay mẹ có bất ngờ trở về không, nếu bị bắt gặp, chắc tôi chỉ có nước bỏ nhà ra đi.
Giống như đã có sẵn mục tiêu, tôi đi ngay vào nhà tắm, nhìn vào trong giỏ đồ chờ giặt của mẹ.
Tuy là đồ chờ giặt, nhưng mẹ lại xếp rất gọn gàng, không hề có chuyện vứt bừa vào đó. Tôi nhẹ nhàng lấy quần áo ngoài ra, rất nhanh đã thấy được thứ mình cần tìm.
Là nội y của mẹ.
Mà sở dĩ tôi có hành động này, là vì mấy ngày qua tôi lén vào vài trang truyện sex, xem vài bộ truyện, chủ đề đương nhiên là mẹ con, loạn luân gia đình.
Chỉ là sau khi xem, tôi cảm thấy mấy truyện này cực kỳ vô lý, ảo tưởng và suy diễn tào lao đến khiến người khó chịu, người khác thì tôi không biết thế nào, nhưng nếu tôi dám làm hay nói những lời như trong truyện với mẹ, bà nhất định sẽ đánh chết tôi.
Còn cưỡng gian, sau đó từ từ chiếm lấy trái tim mẹ gì đó thì càng buồn cười, theo tôi nghĩ dù mẹ không tự sát, thì cũng sẽ trầm cảm hay uất ức đến bỏ xứ ra đi, chứ làm quái gì có chuyện từ từ yêu tôi.
Đương nhiên, chuyện mẹ con loạn luân là có thật ngoài đời, bởi vì tôi đã gặp một ví dụ chính xác 100%, nhưng tình huống trong đó chắc chắc rất khó khăn, chứ không hề dễ dàng qua vài ba chương trong những truyện sex kia.
Chỉ là trong những truyện kia có nói đến một chi tiết mà tôi cảm thấy rất chính xác, đó là dùng đồ lót của mẹ thủ dâm, cảm giác sẽ cực kỳ kích thích.
Bởi vì lúc này, sau khi cầm quần lót và áo ngực của mẹ lên, dương vật tôi đã cương cứng đến đau nhức, hơi thở dồn dập, tay run rẩy xém chút nữa làm rơi đồ.
Quần lót và áo ngực của mẹ đều là hàng thương hiệu cao cấp, sờ vào vừa mịn vừa mát, cực kỳ sướng tay.
Trong truyện thường nói quần lót phụ nữ vừa thay ra sẽ có mùi ngai ngái, nhưng quần lót của mẹ lại không hề, nó chỉ tỏa ra một mùi hương nhẹ nhàng.
Tôi biết mùi hương này, là mùi hoa nhài pha lẫn chút thảo dược, đây là nhờ loại nước mà sau khi học Đông y với ông sáu Nghiêm, tôi đề nghị mẹ uống hằng ngày, như vậy sẽ thanh lọc cơ thể, khiến cả người tỏa ra mùi hương dịu nhẹ.
Quần lót của mẹ thật mềm mại, mềm mại giống như làn da mà đầu tối tôi vô tình lướt qua, sau khi hôn đã đời, tôi tuột quần đùi mình ra đến đầu gối, dương vật gân guốc sừng sững đứng lên, dùng quần lót màu hồng nhạt của mẹ quấn lên thân dương vật mình sục lên sục xuống liên tục.
Cái quần lót mềm mại của mẹ xiết chặc vào dương vật tôi, tay kia thì bóp chặt áo ngực, tôi tưởng tượng như lồn mẹ đang co bóp lấy dương vật gân guốc của mình, tôi khẽ rên lên:
– Mẹ ơi ! Con…. aướng q… u…á!
Khi tôi gồng người phọt ra một đống tinh trùng nóng hổi, miệng rên lớn hơn:
– Con… xuất… tinh… vào mẹ nha mẹ ơ… i…
Từng đợt tinh khí của tôi trào ra ước đẩm cả quần lót màu hồng nhạt mềm mại của mẹ.
Đến tận đây, dường như tôi đã bước một bước xa trên con đường đầy sai trái mà không thể quay đầu.
Sau khi xuất tinh, đầu óc tôi nhanh chóng tỉnh táo lại, nhìn quần lót của mẹ dính đầy tinh dịch, tôi hơi sợ, nếu để mẹ phát hiện, vậy thì hậu quả…
Tôi vội vàng tới vòi nước xả sạch vết tinh trùng, sau đó dùng máy sấy hong khô, rồi cẩn thận xếp lại gọn gàng như ban đầu.
Vết tinh trùng trên sàn cũng bị tôi dùng khăn giấy lau khô, phi tang mọi chứng cứ, khi thấy tất cả dấu vết đều được dọn dẹp, tôi mới an tâm rời khỏi phòng mẹ.
Đương nhiên, trước khi mở cửa phòng, tôi đã tắt camera, đến khi lên cầu thang mới mở lại.
…
Quán nướng Làng Xanh.
Đây là một quán nướng mới mở ở khu vực trung tâm, diện tích rất lớn, bài trí khá đẹp và sạch sẽ.
Những quán như thế nào đương nhiên không phải quán bình dân, người có thể tới đa số là tầng lớp trung lưu trở lên, nên phía ngoài đậu từng dãy ô tô thật dài.
Nhưng khi nhìn thấy chiếc Audi của mẹ, bảo vệ cũng hơi giật mình, vội vàng hướng dẫn đậu vào một nơi rộng rãi, còn ngay tầm quan sát, để tránh gây ra hư hỏng gì.
Vân từ trong chiếc Toyota bước xuống, nhìn mẹ tôi kiêu sa quý phái đóng cửa xe, ánh mắt lóe lên vẻ ghen ghét đố kỵ khó mà phát giác, nhưng thân là giảng viên khoa Sân Khấu – Điện Ảnh, nàng lập tức thay đổi sắc mặt, trở nên cười niềm nở, thân mật chạy tới khoác tay mẹ tôi.
– Chị Tuyết, vào thôi, em đã đặt sẵn bàn rồi.
– Uhm!
Mẹ tôi mỉm cười gật đầu, cùng đám người cô Nhung vào quán, đến một bàn vị trí khá đẹp.
Các món nướng ở đây đều là hàng cao cấp, tay nghề đầu bếp lại cao, nên hương vị nướng ra rất thơm ngon, ngay cả mẹ tôi thường không thích các món đậm vị, cũng nhịn không được gật đầu khen ngợi.
Mọi người đang mới bắt đầu ăn, các bàn xung quanh lại đột nhiên xôn xao, có vài cô gái nhịn không được kích động đứng dậy, chạy nhanh về phía cửa.
Mẹ tôi và đám người cô Nhung tự nhiên cũng phát hiện, tò mò nhìn ra ngoài.
Chỉ thấy từ ngoài cửa quán đi vào một thanh niên dáng người cân đối, khuôn mặt điển trai, ăn mặc lịch thiệp giống như một người mẫu, đang mỉm cười chào mấy cô gái chạy tới xin chụp ảnh chung.
Thái độ của hắn rất hòa nhã và vui vẻ, không hề tỏ vẻ khó chịu hay bực bội vì bị làm phiền, khiến mấy cô gái kia càng thêm si mê.
– Ồ, kia không phải thằng Tuấn sao?
Cô Nhung hơi ngạc nhiên nói.
Thanh niên này tên Lê Quang Tuấn, là diễn viên, người mẫu, đạo diễn phim khá nổi tiếng trong mấy năm nay, xuất thân từ Trường Đại học Văn hóa Nghệ thuật, thường hay về trường giao lưu, casting tuyển diễn viên, nên mọi người ở đây hầu như ai cũng quen biết.
– Đúng là Quang Tuấn rồi, nghe nói nó chuẩn bị sản xuất một bộ phim truyền hình có vốn đầu tư lên tới hơn trăm tỷ, tháng sau sẽ đến trường mình casting chọn diễn viên phụ?
– Uhm, chị có nghe phòng hành chính nói, đã chuẩn bị thông báo cho các sinh viên rồi.
– Trong các sinh viên tốt nghiệp của trường, tính ra cậu này là thành công nhất ấy nhỉ, chưa tới 7 năm đã phát triển đến mức này, đã sắp sánh vai với mấy ông bầu lớn trong giới giải trí rồi.
Mấy giảng viên trong bàn cũng xì xào bàn tán.
Mẹ tôi chỉ liếc qua Quang Tuấn một cái, mày rất khó nhận ra hơi nhíu, nhưng không có nói gì.
Thấy bên kia, các fan hâm mộ đã tản ra, Quang Tuấn như định tìm một bàn nào đó ngồi, Vân đột nhiên đứng dậy vẫy tay.
– Tuấn…
Quang Tuấn giống như ngạc nhiên quay lại, nhìn thấy là đám người cô Nhung, sắc mặt hắn vui vẻ đi tới, nhìn mọi người chào hỏi.
– Em chào các chị, các chị cũng đi ăn ở đây sao?
Trong lúc đi tới và chào hỏi, dù đã cố gắng kiềm chế, nhưng hắn vẫn không nhịn được liếc nhìn khuôn mặt tuyệt diễm cùng dáng người hoàn mỹ của mẹ tôi.
Mọi người cũng lịch sự chào hỏi, đứng dậy bắt tay, chỉ riêng mẹ tôi là gật đầu chào, thái độ khá lạnh nhạt.
Sở dĩ như vậy là vì tên này từ lúc còn là sinh viên, đã từng nhiều lần cố ý tiếp cận lấy lòng, đến hiện tại vào các ngày lễ cũng không quên tặng hoa và quà.
Tuy hành vi của hắn không vượt quá giới hạn, thậm chí có thể xem như galăng, vì cả phòng ai cũng được nhận, nhưng người tính mắt đều sẽ nhìn ra, hoa và quà hắn tặng cho mẹ có ý nghĩa đặc biệt hơn những nữ giảng viên khác.
Lấy tính cách của mẹ, tự nhiên không thích loại người như thế, nên chưa từng cho sắc mặt tốt, hoa hắn gửi tặng cũng chưa một lần nhận lấy.
