Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hành trình khó khăn

Chương 3 : Trang web tư vấn



Chương 2: Trang web tư vấn

Lúc này mẹ đã thay bộ đồ kín đáo khi lên giảng đường, mặc một bộ đồ lụa màu hồng đậm in hoa, chất vải mềm và mỏng ôm nhẹ những đường cong hoàn mỹ.

Gương mặt trái xoan tinh xảo, làn da trắng nõn, mái tóc đen dài búi gọn sau gáy. Vòng eo thon gọn, bầu vú căng tròn đầy đặn, đôi mắt phượng thon dài, khóe trong cong xuống, khóe ngoài hơi xếch lên, hàng mi lá liễu cong vút, sống mũi thanh tú, đôi môi hồng màu bánh đậu, ánh mắt sáng ngời, sâu thẳm và sắc sảo, toát lên vẻ quyến rũ gợi cảm chỉ có ở phụ nữ trưởng thành.

Năm nay mẹ đã 35 tuổi, nhưng nhìn lại trẻ như mấy cô giáo thực tập mới về trường, có chăng khác biệt chính là loại khí chất thành thục chín mọng, còn có vẻ lạnh lùng và kiêu sa của người có học thức kia.

Tôi nhìn chằm chằm vào đôi mông tròn căng núng nính của mẹ, lúc mẹ vươn người lấy đồ, quần lót bên trong của mẹ hằn lên mông trông rõ mồn một, nhìn rất khêu gợi, những ý nghĩ kỳ quái bị tôi đè nén lại ùa về, đôi mắt cứ dán vào eo lưng và đôi mông to tròn kia…

Giống như cảm nhận được có người đang nhìn mình, mẹ quay lại nhìn về phía tôi, ánh mắt có chút nghi hoặc.

– Con tắm rửa xong rồi sao, có đi dạo mát thì đi đi, lát rồi về ăn cơm, mẹ làm sắp xong rồi.

Giọng mẹ rất ngọt ngào, mang đậm nét đặc trưng của phụ nữ miền nam, khiến tôi giật nảy mình, vội xua tan những ý nghĩ bậy bạ kia, bước nhanh đi ra ngoài, sau đó nói vọng lại.

– Dạ, con đi dạo một chút rồi về.

Mẹ nhìn theo bóng lưng tôi đi xa, vẻ nghi hoặc loại thoáng qua trong mắt, nhưng sau đó lắc đầu, tiếp tục công việc của mình.

Khu biệt thự Thảo Điền này là nơi quy tụ của giới đại gia, không chỉ an ninh tốt, mà cảnh quan cũng cực kỳ đẹp và sạch sẽ.

Tôi đi dạo lanh quanh gần nhà, để làn gió mát buổi xế chiều thổi tan những ý nghĩ lộn xộn kia, nhưng làm cách nào cũng không tan được.

– Vũ, mầy điên rồi, đó là mẹ của mầy…

Tôi tự tát cho mình một cái thật mạnh, nhưng qua một lúc lại lẩm bẩm.

– Nhưng vì sao cô Na lại có vẻ hạnh phúc như vậy, nhìn biểu cảm và những lời nhắn kia, cứ như một thiếu nữ mới biết yêu vậy…

– Nghe nói ba thằng Huy trai gái, có con riêng ở bên ngoài, sau đó bỏ mẹ con nó, ôm hết tài sản theo nhân tình… chẳng lẽ vì chuyện này mà hai mẹ con nó…

Cứ nghĩ mãi như vậy, đến khi điện thoại trong túi vang lên, tôi mới giật mình mở ra xem, là mẹ gọi.

– Con nghe nè mẹ, mãi đi dạo quá nên quên mất, con về ngay…

Bên kia giọng mẹ hỏi sao còn chưa về, tôi vội vàng nói rồi chạy về nhà, mãi suy nghĩ, vậy mà đã hơn nửa tiếng rồi.

Trên bàn đã dọn mấy món ăn thơm phức, bởi vì tôi đang tuổi lớn, nên mẹ nấu khá nhiều món thịt giàu đạm, đều là những thực phẩm nhập khẩu cao cấp mà người thường hiếm khi ăn được.

– Hôm nay ba lại không về ăn cơm hả mẹ?

Ngồi vào bàn, tôi xới cơm đưa cho mẹ trước, sau đó như thói quen hỏi.

– Hôm nay ba con lại có việc bận ở công ty, nên tối muộn mới về.

Mẹ rất thản nhiên đáp, nhưng bởi vì sự việc kia, nên hôm nay tôi rất để ý đến cử chỉ của mẹ, vì vậy phát hiện ra trong mắt mẹ lóe lên vẻ u sầu nhàn nhạt.

Lòng tôi giật thót một cái, ba mẹ đang cãi nhau gì sao?

Nhưng không đúng, công ty của ba làm ăn khá tốt, công việc của mẹ cũng vậy, gia đình càng không có khả năng xảy ra chuyện gì để khiến hai người kình cãi.

Ba sẽ không nuôi bồ ở ngoài đó chứ?

Tôi bất chợt nghĩ tới ba thằng Huy, nhưng ngay lập tức lắc đầu, xua tan ý nghĩ tào lao kia đi.

Có được một người vợ xinh đẹp giỏi giang như mẹ, trừ khi ba bị thần kinh, nếu không làm sao có thể làm ra chuyện đó được.

– Thôi con ăn cơm đi, rồi còn học bài!

– Dạ!

Tôi vừa ăn vừa len lén liếc nhìn mẹ, vì là giảng viên khoa Múa và biên đạo Múa, nên dáng người phải nói tuyệt đẹp, nhất là đôi tay, ngón tay vừa trắng mịn vừa thon dài như búp măng, móng tay được cắt tỉa gọn gàng, nhìn cực kỳ hấp dẫn.

Mẹ không ăn nhiều các món mặn, mà đa phần là rau và salat trộn, môi son hé mở nhỏ nhẹ, cực kỳ lịch sự quý phái, không hổ danh là tiểu thư quyền quý.

Đang ăn, đột nhiên mẹ ngẩng đầu nhìn tôi, kỳ quái hỏi.

– Sao nay con cứ là lạ như vậy, ở trường xảy ra chuyện gì sao?

Tội giật mình, đầu óc xoay chuyển rất nhanh, che giấu tâm trạng bối rối bằng cách cười hì hì lấy lòng.

– Không có, không có, chỉ là hôm nay thấy mẫu hậu thật xinh đẹp quý phái, nên nhịn không được chiêm ngưỡng mà thôi.

Nghe con trai khen mình, khuôn mặt có chút lạnh lùng kiêu sa của mẹ cũng không nhịn được nở nụ cười.

– Hôm nay lại dở chứng nịnh nọt, lại muốn xin tiền đúng không?

Mẹ cảm thấy đã nhìn thấu mục đích của tôi.

Tôi thì thở phào nhẹ nhõm, may mà mình thông minh, sau đó ra vẻ không vui nói.

– Con khen thật lòng mà, sao mẹ cứ nghĩ xấu về con trai yêu dấu của mình như vậy?

Mẹ liếc mắt nhìn tôi, bộ dạng như muốn nói, tôi đẻ ra anh đấy, anh tính lừa ai?

Nếu như bình thường, khi nhìn thấy ánh mắt này, tôi sẽ chột dạ gãi đầu, nhưng hôm nay nhìn, không hiểu sao tim lại bất giác đập mạnh.

Sao trên đời lại có biểu cảm quyến rũ và mê người đến vậy?

– Nói đi, bao nhiêu?

– Dạ 10 triệu!

Tôi nhanh trí hét một con số trên trời để che dấu vẻ bối rối của mình.

Tuy là con nhà đại gia, nhưng xưa nay cha mẹ đều không cho tôi sử dụng tiền bừa bãi, mỗi tháng đều chỉ cho một số tiền tiêu vặt nhất định, để tránh tôi có tiền sinh hư.

Vốn tưởng mẹ sẽ tức giận mắng một trận, nhưng không…

Nghe tôi nói con số này, mẹ hơi ngạc nhiên, sau đó không trả lời, mà quay đầu nhìn ngó xung quanh.

Tôi tò mò hỏi.

– Mẹ tìm gì vậy?

Mẹ thản nhiên đáp.

– Cây roi mây bình thường để ở góc nhà đâu rồi?

Lần này đến tôi ngạc nhiên.

Này tự nhiên không phải vì mẹ tìm roi, mà là mẹ lại biết nói đùa, còn làm ra bộ dáng đáng yêu như vậy.

Này hoàn toàn đánh đổ nhận thức của tôi, bởi vì trước giờ mẹ luôn lạnh lùng nghiêm khắc, hiếm khi nào đùa giỡn như thế.

Điều này khiến tôi vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ, vội vàng xua tay lấy lòng.

– Mẹ, đừng, con nói đùa thôi, chỉ cần 1 triệu là được, tháng này trong lớp có đứa ba bị tai nạn, nên lớp muốn quyên tiền đi thăm.

Nghe vậy mẹ mới cười khinh bỉ nhìn tôi.

– To xác mà nhát gan như vậy sao? Không lấy 10 triệu nữa?

Tôi vội vàng lắc đầu.

– Không, không lấy nữa! Với lại này có gì mà xấu hổ, con trai sợ mẹ không phải rất bình thường sao?

Mẹ nhìn tôi, ánh mắt nghiêm lại, giống như có ẩn ý nói.

– Biết thế thì tốt, mẹ là mẹ của con đấy, nếu hư đốn, cẩn thận mẹ đánh chết con.

Người tôi đột nhiên run lên, lời nói này, còn có ánh mắt nghiêm khắc kia, giống như có thể nhìn thấu suy nghĩ bậy bạ trong đầu của tôi, làm tôi nhịn không được cảm giác sợ hãi.

Nhưng lúc này nhìn thấy mẹ lại ăn cơm bình thường, không để ý tới tôi nữa, nên chỉ có thể tự an ủi là mình suy nghĩ nhiều.

Trải qua chuyện vừa rồi, tôi không còn dám nhìn lén mẹ nữa, chỉ lo cắm đầu ăn cơm, nên không biết ánh mắt mẹ thỉnh thoảng liếc qua tôi, trong mắt thoáng hiện vẻ suy tư và lo lắng.

Sau khi ăn cơm xong, tôi phụ mẹ dọn dẹp, rửa chén, sau đó đi đánh răng súc miệng rồi trở về phòng học bài.

Mẹ cũng đi về phòng, mở máy tính, đăng nhập vào trang web dạy con tuổi dậy thì.

Tôi dù sao cũng mới lớn, hiểu biết chưa nhiều, nên quá xem thường giác quan của phụ nữ.

Bị một người đàn ông nhìn vào nơi nhạy cảm thời gian dài, còn có những biểu hiện khác lạ trên mặt và lời nói, có mấy phụ nữ nhìn không ra?

Nói gì đến tôi chỉ là một thằng con trai mới lớn, dù thông minh lanh trí, nhưng làm sao có thể thoát được ánh mắt sắc bén của mẹ.

Huống hồ chuyện này mẹ đã sớm quan tâm và chuẩn bị từ trước, nên mới nhạy cảm nhận ra sự khác lạ của con trai mình.

Sau khi đăng nhập tài khoản ẩn danh, nàng nhắn tin với bác sĩ tư vấn.

Đây là một trang web thu phí, tài khoản cũng ẩn danh, tính bảo mật cực cao, nên trong giờ hoạt động, bác sĩ tư vấn sẽ trực tiếp trả lời các câu hỏi của khách hàng.

– Chào bạn, bạn cần tư vấn điều gì?

– Chào bác sĩ, con trai tôi đang tuổi dậy thì, hôm nay tôi phát hiện nó có những biểu hiện khác lạ.

– Bạn có thể kể rõ chi tiết của những biểu hiện khác lạ kia không? Để tiện cho bác sĩ có thể nắm đủ thông tin dữ liệu tư vấn.

Mẹ hơi đỏ mặt, sau đó tả lại những phát hiện của mình cho bác sĩ.

– Ồ, trước hết mong bạn an tâm và đừng lo lắng, đây đều là biểu hiện bình thường của bé trai khi tới tuổi dậy thì. Nguyên nhân dẫn đến có rất nhiều, nhưng đa phần là do áp lực học tập, môi trường bên ngoài tác động, hoặc đơn giản chỉ là trẻ đang mắc hội chứng yêu mẹ (Oedipus complex) mà thôi.

Vấn đề của con bạn theo tôi thấy chỉ là những hành vi khá bình thường, không có gì quá nghiêm trọng, chỉ cần bạn quan tâm con, thường vui đùa với con nhiều hơn, để con cảm nhận được tình mẹ, đừng quá khắc khe tạo áp lực tâm lý, khiến con nảy sinh tâm phản kháng hoặc xấu hổ tự trách, như vậy có thể sẽ dẫn đến nhiều hệ lụy xấu khác…

Chỉ cần vượt qua giai đoạn ngắn này, thường thì chỉ vài tháng hoặc một năm, tâm lý bé trai sẽ quay về trạng thái bình thường, nhất là khi các bé nảy sinh tình cảm với bạn khác giới, hoặc có đối tượng thầm yêu… như vậy những vấn đề này sẽ hoàn toàn được giải quyết…

Sau khi nghe bác sĩ tư vấn một lúc, Như Tuyết cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy vấn đề của con mình không quá nghiêm trọng, chỉ là một biến đổi nhỏ trong tâm sinh lý của bé trai đang dậy thì mà thôi.

Lại thêm con trai trước giờ rất ngoan, chăm học, thông minh, lại còn thường theo ông sáu Nghiêm học Đông y và thiền dưỡng sinh, hẳn sẽ nhanh chóng vượt qua giai đoạn này.

Mẹ ra ngoài sân vườn đi dạo một chút, không bao lâu thì thấy một chiếc Mercedes mới bóng đi vào sân, từ trong xe bước xuống một trung niên lịch lãm, dáng người cao to, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, đúng chuẩn “tổng tài thúc thúc” trong các phim ngôn lù của TQ.

Mẹ nhìn người đàn ông kia, có một nháy mắt lóe lên cảm xúc rất khó diễn tả, nhưng vẻ mặt nhanh chóng thay bằng vẻ lạnh lùng, không nói gì mà đứng dậy đi về phòng.

Người đàn ông kia chính là ba tôi, nhìn thấy mẹ rời đi, có lẽ do quen rồi, nên ông cũng không nói gì, lặng lẽ lấy cặp tài liệu đi vào nhà, sau đó đến phòng riêng của mình.

Cả ngôi nhà rơi vào yên tĩnh, chỉ có tôi lấp ló đầu ở cửa sổ trên lầu, lặng nhìn cảnh này, càng khẳng định là cha mẹ đang giận nhau rồi.

Sáng hôm sau, cả nhà ba người cùng nhau ăn sáng, nhưng bầu không khí lúc này lại khá hòa hợp, ba mẹ thỉnh thoảng trò chuyện vài câu về công việc và gia đình hai bên, ba cũng hỏi tôi vấn đề học hành, làm tôi vui vẻ, nghĩ cha mẹ đã làm hòa.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...