Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hành trình khó khăn

Chương 14 : Kế hoạch



Chương 13: Kế hoạch

 

*** Ai muốn mua full, thì vào fb liên hệ nik Thiên Vực Thánh Chủ, hoặc link https://www.facebook.com/thien.vuc.thanh.chu

Giá 5k 1 chương, mua lần 10 chương trở lên, thích thì nhắn tin mua, không thích thì lượn, vì đây là truyện tôi viết, không phải lên mạng copy truyện Tàu về để AI dịch, nên đừng vào trả giá kỳ kèo, tôi sẽ chặn luôn.

Tôi nhanh chóng mở UltraViewer, chụp lại ID và pass, vì để tránh mẹ bất ngờ vào phòng thấy màn hình sáng, tôi nhấn tắt màn hình laptop.

– Đi đâu mà như ma đuổi vậy?

Mẹ đang làm bếp, thấy tôi chạy nhanh lên lầu thì hỏi.

– Con đi vệ sinh, à mẹ, mẹ làm thêm cho con món trứng sốt cà chua nhen, nay tự nhiên thèm.

Tôi bảo mẹ làm thêm một món, nhằm mục đích câu thời gian.

– Được rồi, để mẹ làm thêm.

– Cảm ơn mẫu hậu đại nhân.

– Cái thằng này…

Sau khi chạy về phòng, bật lại camera, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất điều khiển laptop của mẹ.

Cũng không có gì khó khăn, đầu tiên là sao chép tin nhắn tư vấn chuyển qua web mới, xóa toàn bộ dữ liệu duyệt web của mẹ vào trang web cũ, sau đó chặn nó, rồi liên tục đăng nhập vào trang web của tôi, để google nó ghi nhớ tên miền.

Sau khi làm xong, tôi kiểm tra lại một lần, thấy không có sai xót gì, thì nhấn shut down máy của mẹ.

Như vậy khi mẹ dùng, thấy máy không lên, thì chỉ nghĩ mình  nhấn nhầm nút shut down mà thôi, tình huống như vậy ai mà không dính phải.

– Vũ, xong chưa, xuống ăn cơm con.

– Dạ, xuống ngay.

Tôi không kịp xem thành quả của mình, vội vàng chạy xuống ăn cơm cùng mẹ.

Trong bữa ăn, tôi cố ý nhìn mẹ nhiều hơn, nhất là vùng ngực.

– Mẹ, hôm nay mẹ thật đẹp!

Khuôn mặt mẹ đỏ ửng, nhẹ nói.

– Mẹ già rồi, còn đẹp nổi gì nữa?

– Không, mẹ đẹp hơn đám con gái lớp con nhiều, đoạn thời gian trước, con để ý con nhỏ bạn cùng lớp, nhưng được một tuần thì chia tay rồi.

Nghe được tin này, mẹ ngạc nhiên hỏi.

– Đúng, nửa tháng trước, được một tuần thì chia tay.

Mẹ nhớ lại đoạn thời gian đó, đúng là có một đoạn thời gian tôi không liếc nhìn nơi nhạy cảm của mẹ nữa, nhưng qua khoảng 1 tuần thì đâu lại vào đấy, thậm chí còn “nặng” thêm.

Mẹ không khỏi lo lắng hỏi.

– Vì sao lại chia tay, mẹ có cấm con quen bạn gái đâu?

– Vì không đẹp bằng mẹ chứ sao, tính cách cũng không dịu dàng như mẹ, cả ngày đỏng đảnh, nhìn thấy ghét.

– Con…

Mẹ nhất thời không biết phải trả lời như thế nào.

Muốn tìm một người con gái có dung mạo như nàng không phải không có, chỉ là rất khó, hơn nữa nhà ai có con gái xinh đẹp như vậy, ở cái tuổi này ai dám cho con mình quen bạn trai?

Nàng cũng không thể đi tìm bạn gái cho con trai chứ? Nếu con mình tốt nghiệp nói còn nghe được, nhưng mới lớp 10, nàng nghĩ thôi đã thấy đỏ mặt.

Nhưng con trai không có bạn gái, nó lại nhắm vào mẹ mình?

Đây là cái tình huống trớ trêu gì vậy.

– Nếu không con chỉ quen để giúp nhau học tập thôi, chờ lên đại học, gặp được người phù hợp lại tính?

Mẹ khuyên nhủ.

– Ý mẹ là chơi qua đường ấy hả?

Tôi cười hì hì hỏi.

– Vũ, con học đâu mấy từ bậy bạ này thế hả, mẹ nói là quen để giúp nhau học tập, con có hiểu không?

– Xì, mẹ, nay là thời buổi nào rồi, mẹ nói như vậy con không hiểu lầm sao được.

Tôi không sợ mà còn lý luận, bởi vì muốn cua được mẹ, có nhiều thứ phải thay đổi, mà cái đầu tiên chính là “vượt qua nổi sợ”.

– Con… nay lại dám trả treo với mẹ nữa đúng không?

Thấy tôi không trả lời mà dáo dác nhìn xung quanh, mẹ ngạc nhiên hỏi.

– Con làm gì đấy?

– Con tìm roi mây cho mẹ!

Mẹ:

– …

Mẹ vừa bực vừa buồn cười, nhưng trong lòng đã bất giác nhận ra tôi có sự thay đổi.

Cái này là tốt hay xấu đây?

Cảm nhận được của tôi liên tục liếc qua ngực mình, cả người mẹ không được tự nhiên, vì vậy chỉ ăn qua loa rồi đứng dậy đi ra ngoài.

Tôi nhìn theo bóng lưng mẹ rời đi, khóe miệng hơi nhếch lên nụ cười chiến thắng.

Lúc trước tôi đều lén lút nhìn, khi bị mẹ nghiêm giọng hay nhìn qua, tôi đều sẽ lảng tránh, nhưng bây giờ, dù trong lòng vẫn còn hơi lo lắng, nhưng tôi vẫn có thể đối diện với mẹ.

Tối đến, sau khi học bài xong, tôi vẫn chăm chăm nhìn điện thoại, thần sắc mong đợi.

Quả nhiên, tầm 9h, điện thoại tôi có thanh âm báo tin nhắn, vừa nhìn qua tôi liền kích động, vội vàng ngồi vào bàn máy tính.

Trên trang web của tôi, phần tư vấn hiện lên tin nhắn của mẹ.

– Chào bác sĩ!

Tôi vừa kích động vừa hồi hộp, cố hít thở thật sâu, sau đó nhắn trả lời.

– Chào bạn, bên bạn lại có vấn đề gì nữa sao?

Tôi học theo phong cách trả lời tin nhắn của trang web kia.

– Dạ, bác sĩ, mấy ngày nay tôi cảm thấy biểu hiện của con trai tôi khác trước, cảm giác giống như… nặng hơn.

– Ý bạn là bé có những hành vi quá đáng nào sao?

– Dạ không, cháu không có hành vi quá đáng nào, chỉ là tôi cảm thấy… nó nhìn tôi không còn e ngại như trước.

– À, thì ra là vậy, vấn đề này theo mình thấy thì không nghiêm trọng như bạn nghĩ đâu, có thể là do ảo giác của bạn, cũng có thể là do bé đang so sánh mẹ mình với đối tượng mình định quen, vì thường các bé trai hay lấy mẹ mình ra để làm tiêu chuẩn chọn bạn gái. Bạn cố gắng tìm hiểu xem gần đây cháu có bạn gái không.

– Đúng đúng, cháu có tâm sự, nói vừa chia tay bạn gái vì không đẹp và dịu dàng bằng mẹ.

Nhìn tin nhắn của mẹ, tôi không nhịn được bật cười, may mà mình tìm hiểu và chuẩn bị kỹ, nên mẹ không nhìn ra bất kỳ sơ hở gì.

Tôi nhắn tiếp.

– Vậy thì đúng rồi, bé chỉ là đang so sánh mẹ với đối tượng mình sẽ tìm kiếm tiếp theo thôi, bạn đừng lo lắng quá, cũng đừng khó chịu hay răn dạy, sẽ làm bé bị tổn thương.

– Vâng, cảm ơn bác sĩ!

– Với mình thấy bạn ít khi nhắc đến ba của bé, bé trai ở độ tuổi này, nếu được ba thường xuyên bầu bạn hướng dẫn, tâm sinh lý sẽ hoàn thiện và vượt qua giai đoạn khó khăn này nhanh hơn, đồng thời bé nhìn cảnh ba mẹ hạnh phúc, cũng sẽ cảm thấy vui vẻ, tinh thần thoải mái.

Lần này mẹ không trả lời ngay, mà rất lâu sau mới nhắn.

– Vâng, tôi sẽ chú ý.

Lòng tôi hồi hộp, chẳng lẽ suy đoán kia là đúng, bằng không nếu gia đình thật hạnh phúc, mẹ sẽ không suy nghĩ lâu như vậy.

Cũng có thể là mẹ bận gì đó không kịp nhắn tin, để chắc ăn, tôi nhắn hỏi.

– Nếu hôn nhân của bạn có vấn đề, hi vọng bạn có thể tâm sự thật lòng, vì đây đều là dữ liệu quan trọng để bác sĩ có thể tư vấn chuẩn xác cho khách hàng.

Mẹ lại dừng rất lâu, sau đó mới nhắn.

– Dạ vâng, vợ chồng tôi đã ly thân hơn mười năm. Nhưng vì sợ tổn thương cháu, nên chúng tôi chưa ly hôn, chờ cháu tốt nghiệp, mới sẽ nói chuyện này cho cháu.

Sau khi nhìn thấy tin nhắn này, cả người tôi như hóa đá, trong lòng dâng trào những cảm xúc lẫn lộn.

Có đau khổ, có bàng hoàng, có lo lắng bất an, nhưng cũng xen lẫn chút kích động, mừng rỡ…

Loại cảm xúc này, quả thật không cách nào diễn tả bằng lời.

Qua rất lâu, tôi mới bình tĩnh lại, ánh mắt như nhòe đi, cố gắng viết vài dòng.

– Nếu vậy bạn cứ tạm thời theo dõi một thời gian, nhớ chú ý quan tâm bé một chút, vì trẻ thiếu tình thương của ba, sẽ rất dễ sa ngã.

– Dạ vâng, cảm ơn bác sĩ.

– Chào bạn.

Nhìn thấy mẹ thoát khỏi web, tôi không nhịn được nữa gục xuống bàn khóc nghẹn.

Có lẽ mẹ nói đúng, tôi cuối cùng chỉ là một đứa trẻ to xác mà thôi, khi biết được gia đình mình sẽ tan vỡ, ba mẹ sẽ ly hôn, có mấy người con có thể giữ được bình tĩnh?

Huống hồ ở trong mắt người ngoài, gia đình tôi là một gia đình gương mẫu, ai ai cũng ngưỡng mộ.

Đêm hôm đó, tôi trằn trọc đến 2h sáng mới mơ màng chìm vào giấc ngủ.

Trong mơ, tôi thấy ba đánh mẹ, rồi hai người ly hôn, ba tôi cưới một người phụ nữ khác, mẹ cũng nhanh chóng tái giá, không ai còn quan tâm tôi, cuối cùng tôi thành một đứa trẻ mồ côi, bị người người khinh bỉ.

– Vũ, con làm sao vậy, đừng làm mẹ sợ.

Tôi hét lớn rồi giật mình ngồi dậy, chỉ thấy mẹ đang ngồi bên giường, ánh mắt lo lắng nhìn tôi.

– Mẹ…

Ánh mắt tôi đỏ bừng, trên mặt còn vươn nước mắt.

– Mẹ đây, con mơ thấy gì mà hét lớn như vậy, còn khóc nữa, làm mẹ sợ muốn chết.

Nghe vậy tôi càng tủi hơn, khóc nấc lên nói.

– Con… con mơ thấy ba mẹ ly hôn, ba có vợ mới, mẹ cũng cưới người đàn ông khác, con thành trẻ mồ côi, bị người đuổi đánh.

Mẹ nghe được lời này thì sững sờ, hai mắt rơm rớm lệ.

– Mẹ, chuyện này…

Mẹ hít sâu lấy lại bình tĩnh, nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng, đưa tay vuốt mái tóc của tôi.

– Thằng ngốc này, tự nhiên là mơ rồi, ba mẹ đang hạnh phúc như vậy, sao lại ly hôn? Lần sau đừng có mơ mấy cái giấc mơ bậy bạ này nữa nghe chưa?

Tôi gục đầu vào bộ ngực to tròn mềm mại của mẹ, cảm nhận được tình thương dâng trào kia, trong lòng không có chút tạp niệm nào.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...