Hành trình khó khăn
Chương 10 : Tình huống bất ngờ
Chương 9: Tình huống bất ngờ
*** Ai muốn mua full, thì vào fb liên hệ nik Thiên Vực Thánh Chủ, hoặc link https://www.facebook.com/thien.vuc.thanh.chu
Giá 5k 1 chương, mua lần 10 chương trở lên, thích thì nhắn tin mua, không thích thì lượn, vì đây là truyện tôi viết, không phải lên mạng copy truyện Tàu về để AI dịch, nên đừng vào trả giá kỳ kèo, tôi sẽ chặn luôn.
Lúc này tôi mới có thời gian ngắm nhìn mợ, so về dung mạo, mợ và mẹ không hề kém cạnh nhau, nhưng nói về trình độ dáng người hoàn mỹ, thì lại kém một bậc.
Bất quá mợ cũng có nét riêng, đó là mang nét đẹp đằm thắm dịu dàng, nhìn rất giỏi giang và tháo vác.
Hơn nữa tính cách của mợ khá thoải mái và hoạt ngôn, dù mợ cháu ít gặp, nhưng trò chuyện lại khá hợp tính, hai người nói đủ chuyện trên trời dưới đất.
Mẹ tôi vừa ăn vừa nhìn hai mợ cháu trò chuyện, không biết vì sao lòng lại hơi khó chịu, nhất là khi thấy tôi thỉnh thoảng liếc nhìn ngực mợ, thì càng thêm bực bội.
Thằng nhóc này, chẳng lẽ không biết giác quan thứ sáu của phụ nữ rất nhạy sao?
Sau khi ăn cơm xong, mặc cho ông bà cản, tôi vẫn phụ mẹ và mợ dọn dẹp, làm mợ khen không dứt miệng, còn ước sau này có con, cũng mong nó ngoan ngoãn học giỏi giống như tôi.
Nhìn tôi nở mũi đến muốn nhét được quả trứng gà, mẹ vừa buồn cười vừa bực mình, thầm mắng.
– Đúng là chỉ được cái to xác.
Ở độ tuổi này, tôi đúng là còn rất trẻ con trong mắt mẹ và mợ, hầu như các cảm xúc đều để lộ trên mặt, nhìn một cái liền biết.
Đầu giờ chiều, tranh thủ lúc ông bà ngoại còn nghỉ ngơi, tôi chạy sang hiệu thuốc của ông sáu Nghiêm gần đó, vừa là để chào hỏi “sư phụ”, vừa theo ông sáu học hỏi về Đông y.
Tôi cũng không biết là do mình từ nhỏ đã thông minh, hay là nhờ dựa theo phương pháp thiền định dưỡng sinh thần bí kia, mà đầu óc tôi rất nhanh nhạy, kiến thức học qua là nhớ, phân tích vấn đề cũng vượt xa bạn cùng lứa tuổi.
Vì vậy khi học Đông y, ông sáu khen không dứt miệng, nếu không phải hiện tại người ta xem trọng Tây y hơn, học Đông y không có tiền đồ, thì ông đã kéo tôi vào nghề rồi.
– … Khó khăn như vậy sao?
– Dạ, hiện tại bên Hiệp Phát họ đẩy mạnh sản phẩm trà thanh nhiệt mới, lại thêm dòng vốn mạnh của Hoa kiều đổ vào, muốn cạnh tranh thị phần với mấy ông lớn nước ngoài, vì vậy bắt đầu chèn ép mấy Công ty nhỏ như chúng ta.
– Uhm, loại trà thanh nhiệt kia ba đã thử qua, chỉ tương đương với sâm bí đao của mình…
– Dạ, nhưng hiện tại họ có nguồn vốn lớn, có thể đẩy mạnh quảng cáo và tiêu thụ, trừ khi chúng ta cũng có nguồn vốn lớn như vậy, bằng không chỉ có cách cải tiến sản phẩm…
– Haii, muốn làm ra sản phẩm có vị ngon, mà lại tốt cho sức khỏe khó lắm, vì thảo dược thanh nhiệt tốt cho sức khỏe thực sự, khi nấu ra, vị đều không ngon, không thích hợp thị hiếu của giới trẻ bây giờ…
– Đúng vậy, nếu chúng ta có sản phẩm tốt, như vậy lấy danh vọng của chú sáu trong giới Đông y, nhất định có thể khiến sản phẩm bùng nổ…
– Để chú cố gắng xem có thể cải tiến được không…
Còn chưa vào trong, tôi đã nghe tiếng trò chuyện căng thẳng, vì vậy dừng chân, không có đi vào làm phiền.
Tôi nghe được giọng ông sáu với chú Lâm và một người đàn ông lạ.
Chú Lâm là giám đốc một doanh nghiệp nước giải khát khá lớn trong tỉnh, mấy năm trước còn làm ăn rất tốt, nhưng hiện tại nghe trò chuyện, thì có vẻ như đang bị tập đoàn Hiệp Phát chèn ép.
Cho đến một lúc trò chuyện hơi loãng, tối mới cố ý bước mạnh tới, vừa đi vừa gọi.
– Ông sáu, ông sáu, học trò của ông về thăm ông đây…
Đi vào hiệu thuốc, nhìn thấy ông sáu, chú Lâm cùng một người đàn ông trung niên đang uống trà, nghe tiếng gọi, cả ba người đều quay sang nhìn tôi.
– Ồ, thằng Vũ về rồi đấy à, mấy hôm trước ông còn nghe ông ngoại con khoe khoang, nói con được giải nhất học sinh giỏi toàn thành phố đúng không?
Chú Lâm thì cười giới thiệu với người đàn ông bên cạnh.
– Thằng nhóc này tên Vũ, là cháu ngoại của bác ba Dương hàng xóm.
Vừa nói vừa chỉ chỉ sang hướng nhà ngoại tôi.
Người đàn ông nghe vậy thì khuôn mặt lập tức niềm nở, chào hỏi rất nhiệt tình.
Qua giới thiệu tôi mới biết, người đàn ông này tên Hùng, cổ đông góp vốn với công ty của chú Lâm.
Chú Lâm và chú Hùng trò chuyện hỏi han tôi một lúc, sau đó thì rời đi, vì lúc này bên ngoài đã bắt đầu có khách tới khám bệnh, ông sáu bận rộn khám bệnh, tôi với hai nhân viên bốc thuốc thì trợ giúp ở bên cạnh.
Làm tới tầm 4h thì tôi xin phép về nhà, vì giờ này ông ngoại thường ra vườn tỉa cây, hái quả, tôi muốn về đi cùng ngoại.
– Mới từ nhà ông sáu về hả, chơi có vui không?
Nhìn thấy tôi từ ngoài cổng chạy về, ông ngoại đang tỉa lá cho mấy chậu hoa không khỏi cười nói.
Càng nhìn tôi, ông càng hài lòng, không chỉ thông minh ngoan ngoãn, mà còn rất biết lấy niềm vui của ông.
Nghĩ đến lúc trước suýt nữa ép mẹ phải phá thai, ông chỉ cảm thấy may mắn, bằng không ông kiếm đâu ra đứa cháu ngoan ngoãn hiểu chuyện như thế.
– Dạ, vui thì có vui, nhưng làm sao vui bằng ở bên ông ngoại được.
– Ha ha, cái thằng này…
Ông ngoại vui đến cười ha ha, thì bên cạnh vang lên thanh âm không hài hòa của mẹ.
– Đồ nịnh hót!
Chỉ thấy mẹ mặc pijima kín đáo màu lam nhạt, tay cầm một cái ghế, tay kia cầm rổ, nhìn bộ dáng liền biết muốn ra vườn hái trái cây.
Hôm nay là thứ 7, buổi chiều ngân hàng ngừng giao dịch với khách hàng cá nhân, nhưng vẫn làm việc với các khách hàng công ty và VIP, nên mợ đi làm từ sớm rồi, còn bà ngoại giờ này chắc là đi tìm mấy bạn già tâm sự.
– Lại muốn ăn đòn đúng không?
Ông ngoại trừng mẹ một cái.
Thấy ông ngoại bênh cháu, tôi cười ha ha đắc ý, làm mẹ vừa bực vừa buồn cười.
Nhìn bóng dáng uyển chuyển của mẹ đi sâu vào trong vườn, tôi rất muốn đi theo để ngắm nhìn, nhưng ngặt nỗi không thể bỏ ông ngoại lại một mình đi theo mẹ được.
Đang suy nghĩ tìm cách rời đi, đột nhiên bên ngoài có một ông cụ gọi vào.
– Anh ba, qua nhà em làm ván cờ không?
– Được chứ!
Ông ngoại nghe vậy thì cất dụng cụ tỉa cây, quay sang nói với tôi.
– Cháu đi chơi đi, ông qua nhà lão Lý đánh ván cờ, chiều sẽ về.
Trong lòng tôi mừng húm, dạ một tiếng rồi chạy đi tìm mẹ.
Vườn nhà ông trồng đủ loại cây ăn trái, đường đi được lát gạch đỏ, hơn nữa mỗi tuần đều thuê người về dọn dẹp cắt tỉa, nên cả khu vừa đẹp vừa sạch sẽ, nhìn rất đã mắt.
Lúc này mẹ đang hái mận xanh, vì nhành cao nên mẹ đứng trên ghế, hơi rướn người lên, làm áo dưới hở ra, lộ phần bụng trắng ngần không chút mỡ thừa.
Nếu ngồi xuống nhìn lên, nhất định có thể thông qua tà áo thấy được áo vú màu hồng nhạt đang bao trùm bầu ngực to tròn đầy đặn.
Tôi đương nhiên biết, nhưng không dám làm, nếu để mẹ phát hiện, chỉ sợ mẹ sẽ đánh chết tôi mất.
– Mẹ, chùm kia kìa, chùm đó to hơn.
Tôi ở dưới vừa ngắm nhìn dáng người và bờ mông to tròn của mẹ, vừa đánh trống lảng nói.
– Biết rồi, giỏi thì lên đây hái.
– Thôi, mẹ hái đi, con thích ăn trái cây mẹ hái cơ.
– Con… hừ…
Cảm giác bị người nhìn vào nơi nhạy cảm rõ ràng như vậy, làm toàn thân mẹ nhột nhạt khó chịu, nhưng lại không thể mở miệng mắng thằng con mắc dịch kia.
Nàng chỉ âm thầm thở dài, hi vọng tôi nhanh chóng vượt qua giai đoạn tâm sinh lý thay đổi này.
Còn tôi thì cũng chỉ được ngắm cơ thể mẹ nhiều thêm một chút, chứ không dám có hành vi bậy bạ gì, nhưng đôi khi chuyện trên đời là kỳ lạ như vậy, lúc ngươi cầu thì không được, nhưng lúc không dám mong cầu thì nó lại đến.
Rắc…
Bởi vì kéo cành quá mạnh tay, làm cành mận bị gãy, thân thể mẹ theo quán tính ngã sang một bên, trượt chân khỏi ghế.
– Á…
Mẹ giật mình kêu lên, tôi ở bên cạnh giật mình, vội vàng đưa tay ra đỡ.
– Mẹ, cẩn thận!
Tôi vòng tay ôm lấy thân thể mềm mại thơm ngát của mẹ, nhưng bởi vì bất ngờ, trọng tâm không vững, nên cũng ngã theo mẹ ra sau.
Cảm nhận được trong lòng đang nằm một thân thể mềm mại, mùi hương cơ thể thơm nhưng không đậm, nhất là trước ngực, dù cách lớp áo lót, nhưng tôi vẫn có thể nhận rõ sự co giản kinh người.
Vì vậy thằng đệ của tôi lập tức cứng ngắc, mà bởi vì tư thế nằm, đầu dương vật lại chuẩn xác chỉa vào khu tam giác huyền bí mê hồn kia.
Tôi và mẹ đều sững sờ, mẹ không ngờ lại xảy ra tình huống trớ trêu như vậy, còn tôi thì hạnh phúc đến quá bất ngờ, nên đầu óc cả hai giống như chập mạch, ngưng trệ.
Qua giây lát, tay tôi theo bản năng mách bảo, bóp nhẹ lên bờ mông đầy đặn của thân thể tuyệt diễm đang đè trên người kia.
– Uhm…
