Giữ Rẫy
Vừa dứt lời thì cả hai đã nghe tiếng xe máy dừng lại trước cổng trang trại , Tuấn loay hoay mở khóa dắt xe vào , rồi chợt dừng lại nhìn đăm đăm vào phía hiên nhà của chủ , dưới bóng cây mít là chiếc xe Dream màu nho dựng ở đó . Dường như đoán biết chắc đây là người trong gia đình mới lên , vì Tuấn biết thường gia đình lên nhà vườn vào dịp cuối tuần mà thôi . Chỉ có người nhà mới có chìa khóa để mở cổng vào được , Tuấn suy nghỉ vội như thế , biết đâu là ông Trung chạy xe lên kiểm tra đột xuất công việc của vợ chồng Tuấn cũng nên .
Nghỉ gì thì cũng phải đem cất cái can rượu hai lít và ít thuốc lá cùng một cục đá lạnh chạy nãy giờ đã như tan đi chút . Tuấn vội đi về phía nhà kho , trên bàn nhậu Tuấn nhìn thấy vợ và thằng Thắng đồng hương của vợ chồng Tuấn đang nói chuyện vui vẻ .
Vừa gạt chân chống xe Tuấn hớt hải như nhăn nhó :
– Vui lắm vào có biết là có người vào không ?
– Là như thế nào hả chồng ?
– Trời ạ , có người vào dựng cả xe máy trên nhà mà cũng không biết à ?
– Ơ ngộ nhỉ ! ai vậy ta , chẳng nghe chó sủa gì nhỉ ?
Nguyệt trố mắt nhìn chồng ngạc nhiên .
– Thế vợ có nhìn thấy chiếc xe đâu nào ?
– Dựng phía sau hè đấy , hay để tôi lên xem thử ai nhé !
– Ừ anh Tuấn lên xem thử ai , biết đâu có thêm bạn nhậu đâm vui ..
Thắng cười nói hùa theo và nhìn anh Tuấn đang hấp tấp đi lên nhà trên . Nguyệt nguýt nhìn Thắng mặt nghiêm lại :
– Lạ nhỉ có người vào mà không hay biết gì …hay là lúc í mình …
– Mình thế nào là thế nào ?
– Lúc í mãi ..rồi quên bén nó đi ..
– Lúc í đang hứng quá chắc là không nghe thấy người vào ..
– Nhỡ họ có nhìn thấy chuyện của mình không vậy em ?
– Thấy là thấy thế nào được ..khéo lo ..
– Lo chứ em nhỡ thì chết chị đấy không giởn chơi được đâu …chớ có mà chủ quan ..
– Lúc í sướng bỏ xừ rên to đéo chịu được …giờ thì lại lo là thế nào ?
– Ôi xấu hổ thật …lần sau thôi đi em nhé chị sợ lắm .
– Thôi là thôi thế nào được . Địt sướng cái lồn còn gì ..
– Thôi nhé chuyện í nói sau giờ ăn đi em rồi chờ anh Tuấn xuống biết ai trên nhà vậy .
Hai người ngồi ăn chờ cũng khá lâu nhưng vẫn chưa thấy Tuấn xuống , chắc là có chuyện gì đây . Nguyệt trong lòng hơi lo , còn Thắng thì vẫn nhâm nhi mồi cá nướng và nốc rượu thỉnh thoảng vẫn không quên liếc về phía nhà trên của chủ trang trại .
– Cái đéo gì mà lâu thế không biết ..
– Chắc chủ lên có chuyện gì rồi nên mới lâu thế ..hay là để chị lên thử xem .
– Ứ cái đồ đàn bà vô duyên .kệ người ta , ngồi yên đó đi hay vào nằm nghỉ đi .
– Ừ mà chị cũng mệt lắm rồi đó , để chị đi nghỉ tí đã .
– Mệt là phải rồi ra mấy lần vậy hả ?
Thắng nhìn chị quay vào nhà bèn trêu .
– Ôi cái đồ vô duyên …ra bao nhiêu là mặc người ta quan tâm làm gì ..
– Nhớ đấy nhé …lần sau em cho chị bò ra luôn đó .
Thắng cười ha hả nhìn chị Nguyệt bước vào buồng trong , Nguyệt giọng vọng ra :
– Bộ dể lắm sao , đây thì không cho thì lấy đâu mà…
– Mà sao nào ?
– Thôi không nói chuyện í nữa nhé !
– Chị nghỉ đi , lắm chuyện ..
– Ừ chị ngủ đây , nhớ dọn sơ cho chị nhé …Thắng !
– Vâng .
Từ lúc Tuấn lên nhà trên để xem đến giờ cũng gần nửa tiếng , trong khoảng thời gian này đã có chuyện bất ngờ xảy ra cho Tuấn .
( còn tiếp )
