Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Gặp Gỡ Tổng Giám Đốc Tuyệt Tình Tàn Khốc

Chương 256



"Các con đang làm gì vậy?" Kiều Tâm Du không yên lòng về Nhâm Mục Diệu, khixem xong một phần nhỏ trong đống lớn giấy tờ kia tới mức hoa cả mắt, cô bèntới phòng ngủ chính nhìn hắn một lát, không ngờ hai tiểu ác ma vẫn còn chưa vềphòng ngủ.

Nhạc Nhạc hoảng hốt nhìn Kiều Tâm Du, sau đó, lập tức nằm trên người Nhâm MụcDiệu, "Cha, cha mau mau tỉnh dậy đi! Nhạc Nhạc muốn chơi đùa với cha." Lúc cônhóc lớn tiếng la lên, lập tức nháy mắt mấy cái với Khả Khả.

Khả Khả đối với ánh mắt mời diễn xuất cực kì nhiệt tình của Nhạc Nhạc chỉ xemnhẹ, lạnh lùng liếc cô nhóc một cái, đè thấp âm thanh xuống thật nhỏ: "Nghenhư đang khóc tang ấy."

Tiếng gào thóc của Nhạc Nhạc lập tức ngưng trệ, cô nhóc tự nhiên ngẩng đầu,tiện tay lau khô nước mắt, quay đầu, bình tĩnh nói: "Mẹ, chúng con đã trao đổixong với cha rồi."

Trên trán Kiều Tâm Du đầy vạch đen, thật không hiểu nổi tiểu ác ma này đanggiở trò quỷ gì.

"Các con xem thử xem giờ là mấy giờ rồi, ngày mai còn phải đi học, còn khôngmau đi ngủ!" Giọng Kiều Tâm Du nghiêm nghị, vừa vang lên, Khả Khả Nhạc Nhạclập tức leo xuống giường, chạy về gian phòng của mình.

Kiều Tâm Du nhìn hai bóng lưng nho nhỏ, vẻ mặt nghiêm túc dần dần hòa hoãn, lộra nụ cười mềm mại dịu dàng, thật may là trong cuộc đời cô còn có các con, côsẽ không cảm thấy cô đơn, hơn nữa lúc mệt mỏi cũng có nơi có lý do để cô chốngđỡ lấy mình.

Cô chậm rãi đến gần Nhâm Mục Diệu, nhìn gương mặt có phần gầy đi của hắn, haihàng lông mày vẫn đen như mực, lộ ra tính khí kiêu ngạo không kềm chế được củahắn. Nhưng, đôi mắt vẫn như cũ siết chặt.

Lòng bàn tay Kiều Tâm Du mang theo vài tia ấm áp, nhẹ nhàng lướt qua đôi gò máanh tuấn, "Mục Diệu, đừng ngủ nữa được không? Anh đã ngủ đủ lâu rồi. Anh cóbiết, tập đoàn Nhâm thị đã xuất hiện chút chuyện xấu không. Em sẽ tạm thờithay anh bảo vệ nó, ngày mai sẽ phải đi đánh giặc rồi, anh cho em chút sức đi,được chứ?"

————

"Nghe gì chưa, hôm nay vợ Tổng giám đốc sẽ đến công ty!"

"Thật sao? Không phải vợ Tổng giám đốc đã qua đời rồi sao?"

"Vợ Tổng giám đốc tới công ty, có khi nào là vì muốn giảm biên chế, nhằm thuhẹp phạm vi của tập đoàn không? Hay là muốn bán đi cổ phần đang nắm giữ trongtay?"

Kiều Tâm Du còn chưa xuất hiện, trên dưới công ty đã bắt đầu xuất hiện nhữngđợt sóng to gió lớn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Y

Giờ làm việc vừa đến, hai chiếc xe Benz màu đen hộ tống một chiếc Gia TrườngLâm đã xuất hiện trước tòa cao ốc Nhâm Thị. Phụ tá tại bãi đậu tiến lên mở cửaxe ——

Từ bên trong, một cô gái mặc bộ quần áo thanh lịch bước ra, trên mặt Kiều TâmDu thoa một lớp phấn nhẹ, vẫn tươi mát tự nhiên như thường. Chiếc áo khóacChanel màu vàng nhạt, trên cổ áo có một bông hoa nhỏ được thiết kế độc đáo,càng làm tăng thêm vẻ nữ tính. Trên chiếc cổ trắng như sứ được đeo thêm sợidây chuyền "MISS", nó nhanh chóng tỏa ra luồng sáng lóng lánh, tôn lên thânphận của cô.

Những vị quản lý cấp cao đứng thành hai hàng dài tại hai bên cửa, cung kínhhành lễ với Kiều Tâm Du.

Cô hít sâu một hơi, đè nén xuống cảm giác lo lắng hồi hộp trong lòng. Bàn taysiết chặt lấy "MISS" một chút, giống như cảm nhận được Nhâm Mục Diệu vẫn đangđứng cạnh cô vậy.

Kiều Tâm Du vào thang máy chuyên dụng dành cho tổng giám đốc tới phòng họp tạitầng cao nhất. Lúc quản lý mở cửa ra, từng người đàn ông mặc những bộ vestthẳng thớm ở bên trong rối rít đưa ánh mắt nhìn về phía Kiều Tâm Du.

Ánh nhìn hỗn tạp, có xem nhẹ, có khinh miệt, cũng có khiêu khích...... KiềuTâm Du đọc được suy nghĩ trong ánh mắt họ, chẳng có chút thân thiện chào đónnào cả.

Kiều Tâm Du xuyên thủng những ánh mắt này, ngẩng đầu lên, bình tĩnh tự nhiênmà đi vào. Cô không ngồi xuống ghế tổng giám đốc, mà khom người chào bọn họ,"Chào các anh, cám ơn các anh đã bớt chút thời gian bận rộn tới tham dự đạihội cổ đông này, hôm nay là lần đầu tiên tôi gặp mặt mọi người......"

Một người đàn ông trong số đó bỗng dưng đứng lên, cắt đứt lời Kiều Tâm Du, "Ítnói mấy lời đường mật đi, chúng tôi không muốn dài dòng, nói thẳng nhé, tìnhtrạng sức khỏe của Nhâm tổng giám đốc liệu có thể tiếp tục đảm nhiệm chức vịkhông, nếu không được, vì tránh cho tập đoàn gặp tổn thất, phải lập tức đổingười ngay!"

Trước kia, bọn người nay dưới chính sách "thiết huyết" của Nhâm Mục Diệu, chưatừng dám ra vẻ phách lối kiêu ngạo, giờ biết Nhâm Mục Diệu thành người sốngđời thực vật, lập tức muốn bộc phát. Thật là, Hổ không có ở rừng, Hầu Tử đã rangoài xưng Đại Vương.

Đôi mắt sắc bén của Kiều Tâm Du liếc nhìn bọn họ, chầm chậm ngồi xuống, ngóntay vuốt ve chiếc nhẫn với mặt kim cương thật lớn, lạnh nhạt hỏi: "Xin hỏi mọingười, ai mới là cổ đông chiếm nhiều cổ phần nhất ở đây, trong tay anh có baonhiêu cổ phần vậy, xin anh hãy suy nghĩ kĩ trước khi mở miệng!"

Lời này vừa ra, mọi người lập tức nín cười.

Khi nãy, Kiều Tâm Du dịu dàng hào phóng, như một thiếu phụ không rành việcđời. Bề ngoài, cô nhu nhược e sợ, tạo nên hiệu ứng giả tạo, khiến ai nấy đềunghĩ cô rất dễ dàng bị người khác lấn luớt, ai ngờ khi mở miệng mới biết côgái này thật không đơn giản.

"Chúng tôi đều biết Nhâm Mục Diệu là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Nhâm thị,trong tay anh ta nắm giữ hơn 50% cổ phần, nhưng anh ta hiện giờ đã thành......Tập đoàn không thể cứ thế thiếu người lãnh đạo......"

"Về chuyện này, các anh không cần lo, tôi sẽ tạm thay Nhâm Mục Diệu." Kiều TâmDu trực tiếp nói.

"Cái gì! Cô? Cô có bản lãnh gì? Nơi này không phải nhà cô, chúng tôi không cótinh lực để chơi đùa với cô đâu!"

"Một chút kinh nghiệm cũng không có, còn vọng tưởng thay thế chức vị sao, tôinghĩ cô nên về nhà cho con bú thì hơn!"

......

Các tiếng phản đối vang lên không ngừng.

Kiều Tâm Du đã sớm đoán được bọn họ sẽ có phản ứng này, cho nên đối mặt vớinhững lời chất vấn của bọn họ, vẻ bình tĩnh trên mặt vẫn không biến mất.

"Thảo luận xong chưa?" Kiều Tâm Du đứng lên, "Tôi cho các anh thời gian đểliệt kê ra mười lý do phản bác tôi" Nói xong, Kiều Tâm Du bình thản xoayngười, lập tức đi chiến đấu liên tiếp tại các chiến trường khác, chẳng hạn nhưđi tham dự tiết mục "Thăm Hỏi Nhân Vật" tại đài truyền hình của Đinh Hạo Hiên.Dụng ý của Đinh Hạo Hiên là thông qua hình tượng tốt đẹp này, sẽ ổn định cảmxúc của nhân viên, cũng có tác dụng tích cực cho cổ phiếu của tập đoàn Nhâmthị.

Tập đoàn Nhâm thị phát triển không ngừng, Nhâm Mục Diệu vì bọn họ kiếm nhiềutiền như vậy, giờ hắn vừa có chuyện, đã lập tức muốn thay hắn, tự lập. Cứ đểcho mấy ông anh già này ngồi đây chờ cô đi, cũng tốt để giết chết nhuệ khí bọnhọ.

"Nhìn xem! Tuổi còn non, lại thanh cao như vậy, làm được gì chứ!" Trong phònghọp đủ loại tiếng oán trách.

Thư kí giúp việc đưa những ly cà phê thuần chất thơm lừng tới. Bọn cổ đông nóinhững lời nhàm chán vô nghĩa đã khát muốn chết rồi, rối rít thưởng thức cà phê.

"Phụt ——" ào ào phun nước.

"Đây là cái gì?"

Hai bóng dáng nhỏ chạy đến, trên mặt mang theo nụ cười ranh mãnh: "Cà phê đặcchế của chúng tôi đấy, ngon chứ?"

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...