Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Em Là Điều Tuyệt Vời Nhất Của Anh - Phần 2

Lạc Lạc

Em Là Điều Tuyệt Vời Nhất Của Anh - Phần 2

Hãy là người đầu tiên đánh giá
Xếp hạng: 0 / 10 từ 0 lượt đánh giá

Đọc truyện Em Là Điều Tuyệt Vời Nhất Của Anh – Phần 2 – Chương 1: Lời hứa Trong một khu vườn của gia đình nhà Dương Thế Minh, trong khi hai vợ chồng...

Thông tin truyện Mã QR

Tác giả: Lạc Lạc

Trạng thái: Hoàn thành

Người theo dõi: 0

Truyện sắc hiệp Ngôn tình Truyện sex nhẹ nhàng

Danh sách chương (57)

Chương 1: Chương 1: Lời Hứa Chương 2: Chương 2: Hẹn Hò Chương 3: Chương 3: Lạc Mất Nguyệt Hàn Chương 4: Chương 4: Hàn Nhi.... Em ở đâu? Chương 5: Chương 5: Triệu Lãnh Tĩnh Chương 6: Chương 6: Về Nhà Chương 7: Chương 7: Lần đầu Gặp Mặt đã Loạn Nhịp Chương 8: Chương 8: Anh Lầm Người Rồi Chương 9: Chương 9: Mất đêm đầu Tiên(h) Chương 10: Chương 10: Sợi Dây Chuyền Của Nguyệt Hàn Chương 11: Chương 11: Tìm Tung Tích Nguyệt Hàn Chương 12: Chương 12: Nữ Phụ đam Mỹ Chương 13: Chương 13: Anh Là Ai? Chương 14: Chương 14: Thân Phận Thật Sự Chương 15: Chương 15: Chuẩn Bị Cho Bữa Tiệc Chương 16: Chương 16: Dự Tiệc (1) Chương 17: Chương 17: Dự Tiệc (2) Chương 18: Chương 18: Dự Tiệc (3) Chương 19: Chương 19: Nụ Hôn Của ác Ma Chương 20: Chương 20: Giống Mẹ Như đúc Chương 21: Chương 21: Nốt Ruồi Son Chương 22: Chương 22: Ăn Hụt Chương 23: Chương 23: Dạy Dỗ Chương 24: Chương 24: Nên Vui Hay Buồn Chương 25: Chương 25: Không Muốn Rời Xa Chương 26: Chương 26: Lại đau đầu Chương 27: Chương 27: Yêu Xa Chương 28: Chương 28: Nhờ Chăm Sóc Chương 29: Chương 29: Lau Tóc Cho Anh!!! Chương 30: Chương 30: Biến Thái, Sao Anh ở Trên Giường Tôi? Chương 31: Chương 31: Vận động Buổi Sáng Chương 32: Chương 32: Con Gấu Bông Chương 33: Chương 33: Làm Thư Kí Của Anh Chương 34: Chương 34: Mộc Chi Kết Hôn Chương 35: Chương 35: Làm Loạn Chương 36: Chương 36: Dám Gọi Tên Người Khác Chương 37: Chương 37: Đi Nhận Việc Chương 38: Chương 38: Chuyện Lạ Chương 39: Chương 39: Ai Dám Bắt Nạt Tôi? Chương 40: Chương 40: Hình Tượng Cool Boy Chương 41: Chương 41: Hình Tượng Lạnh Lùng đâu Rồi? Chương 42: Chương 42: Anh Đang ở Đâu Vậy? Chương 43: Chương 43: Gặp Nguy Chương 44: Chương 44: Sói đói Lâu Ngày (h) Chương 45: Chương 45: Cả đời đừng Mong Thoát Khỏi Anh Chương 46: Chương 46: Sốt Rồi Chương 47: Chương 47: Đã Tính Trước Chương 48: Chương 48: Đã Khỏe Rồi Chương 49: Chương 49: Mùa đông ấm áp Chương 50: Chương 50: Tiêu Châu Chương 51: Chương 51: Tiêu Châu Thích Hắn Chương 52: Chương 52: Có Chút Buồn Chương 53: Chương 53: Hắn Thích Tiêu Châu Rồi Chương 54: Chương 54: Nóng Bỏng Chương 55: Chương 55: Tin Vui Chương 56: Chương 56: Thử Váy Cưới Chương 57: Chương 57: Hạnh Phúc Viên Mãn

Chương 1: Chương 1: Lời Hứa


Đọc truyện Em Là Điều Tuyệt Vời Nhất Của Anh – Phần 2 – Chương 1: Lời hứa

Trong một khu vườn của gia đình nhà Dương Thế Minh, trong khi hai vợ chồng còn trong bếp nấu nướng thì ngoài vườn hai đứa trẻ đáng yêu đang rược đuổi nhau.

Tiếng cười đùa giòn tan của chúng, cậu nhóc lanh lợi này là Dương Thế Bảo ba mẹ hay gọi là Tiểu Bảo còn cô bé có nụ cười tỏa nắng này là Tống Nguyệt Hàn là cô con gái bé bỏng của Tống Xuân Lăng và Tô Nhan.

Tiểu Bảo năm nay đã được mười tuổi ba mẹ của cậu rất muốn sinh thêm cho cậu một người em nhưng có lẽ số phận nên mãi vẫn chưa thể sinh được.

Tiểu Bảo thường ngày loay hoay ở nhà chơi với ba mẹ đến trường vẫn có nhiều bạn bè nhưng cậu lại cảm thấy tủi thân vì không có em như những bạn khác.

Từ khi Nguyệt Hàn được sinh ra cậu mừng đến nỗi xuýt nhảy bổ vào người của cô bé rồi, cứ thế Nguyệt Hàn lớn lên trong vòng tay yêu thương của ba mẹ và có cả Tiểu Bảo nữa.

Nguyệt Hàn có hai má phúng phính đáng yêu, môi đo đỏ như quả chery nhìn mà muốn cắn thừa hưởng nét đẹp của ba lẫn mẹ cứ như một thiên thần nhỏ vậy.

Ngày ngày Nguyệt Hàn thường được Xuân Lăng đưa đến nhà của Dương Thế Minh cho có người làm bạn với Tiểu Bảo hai đứa thân nhau vô cùng đùa giỡn nghịch ngợm rồi lại giận nhau rồi cũng làm hòa nhau, đúng là trẻ con.

“Anh Tiểu Bảo đố anh hái được bông hoa lấp lánh trên bầu trời đó”

“Hàn Nhi à… đó không phải hoa mà là mặt trời, rất nóng chúng ta không thể đến gần không thể chạm vào đâu vì khoảng cách nó rất xa, nóng đến nỗi có thể bị thiêu cháy đó”

“Vậy sao? Em muốn có một thứ lấp lánh như thế, thật là đẹp” “Con muốn thứ lấp lánh sao?”

Hoàng Ngọc Niệm từ xa mang đến đĩa bánh gato thơm ngon mà cả hai rất thích, làm Tiểu Bảo và Nguyệt Hàn chạy đến mừng rỡ.

“Bánh gato con cám ơn bác gái”

“Ăn từ từ thôi anh có giành với em đâu mà ăn lắm thế?”

“Tại bánh ngon quá” trên miệng cô bé dính một ít bánh thế là Tiểu Bảo lấy khăn lau vết bánh trên miệng Nguyệt Hàn.

“Nghe nói con thích thứ lấp lánh?”

“Dạ con muốn có thứ như thế” Nguyệt Hàn chỉ tay lên bầu trời ý nói mặt trời đang lấp lánh chiếu sáng kia.

“Hàn Nhi con nhìn xem, thích không?”

Hoàng Ngọc Niệm lấy ra hai sợi dây chuyền vô cùng lấp lánh hình như là một đôi, một viên ngọc màu lục khi đưa ra ngoài ánh nắng nó bắt đầu chiếu sáng vô cùng đẹp.

“Woa đẹp quá”

“Đây là dây chuyền cặp được thiết kế riêng cho hai đứa đấy chỉ có hai sợi duy nhất” “Tuyệt quá mẹ ơi” Tiểu Bảo chạy đến bên Hoàng Ngọc Niệm, cả hai mắt sáng lên nhìn hai sợi dây chuyền sáng lên khi để cạnh nhau.

“Cái này hai đứa nhớ không được tháo ra nghe không?”

“Dạ” cả hai cùng đồng thanh.

Hoàng Ngọc Niệm đeo vào cho Tiểu Bảo và Nguyệt Hàn, Dương Thế Minh đi ra mang theo một chiếc bánh khác để cho cả hai cùng ăn kéo Hoàng Ngọc Niệm vào lòng nhìn Tiểu Bảo và Hàn Nhi vui vẻ.

“Nói không chừng sau này nó là con dâu của mình đấy!!!”

“Em cũng nghĩ vậy”

Trong lúc hai đứa trẻ đang chơi đùa vui vẻ, thì đột nhiên không biết Tiểu Bảo đã làm gì mà cô bé Nguyệt Hàn dỗi bĩu môi trông cực kì đáng yêu.

“Em giận anh Tiểu Bảo rồi”

“Thôi mà, đừng giận mai anh đưa Hàn Nhi đi khu vui chơi mua kem cho Hàn Nhi ăn chịu không?”

“Hứa nha…”

“Được, mà không giận anh nữa sao?” “Hết rồi, thương anh Tiểu Bảo nhất”

Đúng là trẻ con dễ giận lại dễ quên là vậy chỉ cần có đi chơi hoặc ăn uống hay có đồ chơi là dỗ được liền, Tiểu Bảo đúng là biết ý của Hàn Nhi.

“Hàn Nhi, sau này lấy anh nha”

“Lấy là sao vậy anh?”

“Nghĩa là sau này em sẽ là của anh, khi lớn anh với em sẽ sống chung một nhà như ba mẹ anh vậy đấy”

“Vậy hả? Em thương anh Tiểu Bảo lắm nên em cũng muốn lớn lên ở chung với anh”

“Vậy em đồng ý rồi nha”

“Ừ, em đồng ý” Nguyệt Hàn ôm lấy Tiểu Bảo cười, cậu cũng không kém rất vui vậy là cậu sẽ không cô đơn nữa.

Nguyệt Hàn đưa tay lên ngéo tay với Tiểu Bảo như một lời hứa.


Mở rộng
Thu gọn

Truyện sex

Mở rộng
Thu gọn
Đang tải...