Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Em Gái Nuôi

Chương 3 : Cái quát đột ngột của tôi khiến cả cô bạn lẫn Đào Tình đều giật mình chết đứng. Tôi gầm thêm lần nữa



Chương 2

Cái quát đột ngột của tôi khiến cả cô bạn lẫn Đào Tình đều giật mình chết đứng. Tôi gầm thêm lần nữa:

“Mau! Cởi quần ra, chổng mông lên bàn cho anh đánh đòn!”

Đào Tình run rẩy bò lên bàn học, kéo quần lót xuống, chổng cái mông trắng trẻo lên cao. Tôi rút thắt lưng da, quất “vút” một phát thật mạnh.

“Bốp!”

“Aaaa!” Nó hét thảm, hai tay vội vàng ôm mông xoa xoa.

Tôi quát: “Tay để làm gì? Bỏ ra ngay, chổng cao lên!”

Nó lại ngoan ngoãn chổng mông, tôi vung thêm phát nữa. Đau quá, nó lại ôm mông khóc lóc van xin.

Tôi bực mình vì cái tội không chịu ngoan, lôi dây thừng đã chuẩn bị sẵn trói chặt hai cổ tay nó vào hai chân bàn phía trước, hai cổ chân thì buộc vào hai chân bàn phía sau, khiến nó chổng mông hoàn toàn không nhúc nhích được.

Trong lúc bị trói, nó không dám phản kháng lấy một lần.

“Giờ thì xem mày còn giãy được không?” Tôi cười lạnh, vung roi da quất liền ba phát vào mông nó. Nó chỉ biết gào khóc và chảy nước mắt.

Bạn gái tôi thấy vậy vội can: “Thôi mà Hành, đừng đánh nữa…”

Nghe cô ấy cầu tình, tôi dừng tay: “Được rồi, để con đĩ này tự nằm đó mà suy nghĩ tội lỗi của mình.”

Sau đó tôi với bạn gái tiếp tục nói chuyện học hành, mặc kệ nó bị trói chổng mông trên bàn. Mãi đến khi bạn gái về tôi mới chịu cởi dây cho nó.

Cô bạn đó sau này thành bạn gái chính thức của tôi, tên Vu San San.

Hôm nay San San lại đến nhà chơi. Tôi gọi lớn:

“Em gái, bò qua đây cởi giày cho chị dâu mày!”

Câu nói đầy sỉ nhục khiến Đào Tình chết sững tại chỗ.

San San vội nói: “Thôi không cần đâu, để chị tự…”

“Không được! Đây là phép lịch sự tối thiểu. Mau cởi giày cho chị dâu!” Tôi ra lệnh.

Đào Tình đành quỳ xuống, cởi đôi giày da nhỏ và tất của San San, rồi xỏ dép vào cho cô ấy.

San San cảm thán: “Anh Hành đúng là giỏi thuần phục em gái thật. Em gái chị mà đừng nói cởi giày, cầm cái cốc nước cho chị còn lười.”

Tôi cười đắc ý, đưa tay búng nhẹ mũi cô ấy: “Em còn chưa thấy hết mức độ nghe lời của nó đâu.”

San San trêu: “Chẳng lẽ nó còn liếm chân cho anh nữa à?”

Tôi không nghĩ ngợi, buột miệng khoe luôn: “Đúng thế, bảo liếm là liếm ngay!”

San San cười duyên: “Thổi chứ gì, làm sao có thật?”

Tôi đã lỡ lời thì phải giữ thể diện trước bạn gái: “Đánh cược không? Anh thắng thì tuần sau mình đi khách sạn. Em thắng thì em muốn gì anh chiều.”

“Cược gì? Cược con em gái anh có chịu liếm chân anh không hả?” San San hứng chí.

“Deal?”

San San gật đầu.

Tôi lập tức quay sang Đào Tình đang quỳ dưới đất: “Quỳ thẳng lên, liếm chân anh!”

Nó ngẩn ra một lúc không phản ứng.

Tôi gầm lên: “Mày điếc à? Muốn tao trói mày lại mới chịu liếm hả?”

Nó sợ quá, hai chân mềm nhũn, quỳ sụp xuống. Tôi đưa một bàn chân lên trước mặt nó, nó lập tức thè lưỡi liếm từ lòng bàn chân lên từng ngón.

San San trợn mắt, tức đến đỏ mặt: “Con nhỏ này bị điên thật à? Liếm cả chân hôi cũng chịu, đúng là rẻ rúng hơn chó!”

Nghe câu đó, Đào Tình cảm thấy nhục nhã tột độ, lưỡi đang liếm cũng khựng lại.

Tôi lạnh lùng: “Kệ mẹ người ta nói gì, tập trung làm việc của mày.”

Nó đành tiếp tục liếm sạch lòng bàn chân, mút từng ngón chân, liếm sạch cả kẽ đầy ghét.

San San vẫn chưa chịu thua, hất hàm: “Dám cược tiếp không? Bảo nó liếm chân em, em thua thì em thổi kèn cho anh. Anh thua thì anh phải thổi kèn cho em.”

Tôi cười lớn: “Được! Em gái, qua liếm chân cho chị dâu mày!”

Đào Tình không phản kháng, bò thẳng đến trước mặt San San.

San San cố ý làm khó: “Mày bị điên thật rồi à? Chân chị hai ngày chưa rửa, hôi lắm đấy. Kẽ chân đầy ghét luôn, mày vẫn liếm được à?”

Tôi quát: “Liếm! Không được nói nhiều!”

Đào Tình thật sự thè lưỡi, liếm sạch từng ngón chân, lòng bàn chân, kẽ chân của San San gỉ của San San. San San thua cược, mặt đỏ bừng, vừa xấu hổ vừa sướng rên lên: “Trời ơi… sướng thật… hóa ra bị liếm chân đã thế này… anh ép nó liếm chân chắc ngày nào cũng sướng lắm nhỉ?”

Tôi chỉ cười.

Liếm xong, San San bảo phải về, còn nói lần sau sẽ qua nữa.

Cô ấy vừa đi khỏi, tôi ngồi phịch xuống sofa, ngoắc tay: “Lại đây.”

Đào Tình lập tức bò tới. Tôi bảo: “Vừa rồi mày liếm chưa đủ lực, giờ làm lại cho tử tế.”

Nó bắt đầu liếm chân tôi thật chăm chút. Tôi dùng hai ngón chân kẹp chặt lưỡi nó, kéo ra kéo vào: “Biểu hiện hôm nay tao rất hài lòng. Sau này trước mặt bất cứ ai tao cũng phải thế này, nghe chưa?”

Lưỡi nó bị kẹp, chỉ biết gật đầu.

Tôi thả lưỡi nó ra, vào phòng lấy dây thừng trói hai tay ra sau lưng, chân cũng trói gập lại kiểu chó bò.

“Ha ha, giờ mày đúng chuẩn con chó cái rồi, tiếp tục liếm đi.” Tôi nhét cả bàn chân vào miệng nó.

Tôi bật tivi, nằm dài tận hưởng hơn nửa tiếng mới rút chân ra.

Lát sau bố mẹ về, tôi mới cởi trói cho nó.

Hai năm trôi qua, tôi đã 18, Đào Tình 15, lên cấp ba.

Nó càng lớn càng xinh, đẹp kiểu trong trẻo thuần khiết.

Trước mặt bố mẹ, nó luôn tỏ ra ngoan ngoãn dịu dàng, ngồi im trên sofa xem tivi.

Nhưng kỳ nghỉ hè này, bố mẹ đi làm cả ngày, trong nhà chỉ còn hai anh em.

Tôi dẫn nó xuống căn hầm bí mật tôi tự bỏ tiền mua.

Ánh đèn vàng yếu ớt, bốn phía đầy đủ đồ chơi: lồng sắt, ghế dài bọc cao su, đủ loại roi da treo tường, còng sắt, xích dài, và vô số dụng cụ tra tấn mà chính tôi còn chưa từng dùng hết.

Tôi ra lệnh: “Cởi hết đồ ra.”

Nó ngoan ngoãn cởi sạch.

Tôi dùng dây thừng trói chặt nó lại, nhét một chiếc tất bẩn vào miệng, dán băng keo kín mít.

Suốt quá trình nó không hề giãy giụa.

Tôi đặt một bàn chân lên khuôn mặt mềm mại của nó, cười nham hiểm:

“Em gái, đây là căn phòng anh đặc biệt chuẩn bị cho mày đấy… thích không?”

Đây là truyện tặng kèm (không bán) khi bạn m.ua truyện bên mình.”Mình chỉ upweb 2 chương”

Nếu bạn muốn m.ua truyện có thể liên hệ mình qua telegram: @tathienmade

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...