Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Dưới Một Mái Trường

Chương 36



Thầy Phương đang tò mò nhìn nó, cách chỉ vài bước chân, ngay ngoài tán cây trứng cá. Động tĩnh trong phòng cũng tự động biến mất như chưa từng có gì xảy ra.

– Cậu làm gì trong đó ? – Thầy Phương vừa hỏi, vừa nhóm chân bước đến.

– Ahhh… Không có gì… Vài ngày trước tui rải thuốc… Bữa nay mới tìm được xác con chuột sau này… Haizz… Thúi um… – Thằng Hàn cúi xuống bới bới tìm cành cây.

– Ah… – Thầy Phương vừa nghe đến đó, liền dừng ngay tại chỗ.

– Cậu nãy giờ có gặp Hiền Mai, vợ tôi không ?

Thằng Hàn ngẩng đầu lên nhìn. Hiền Mai mặt đỏ bừng, lắc lắc đầu ra hiệu.

– Không…

– Vậy ah… – Thầy Phương thở dài, quay người đi.

– Ah… Tới giờ trưa rồi… Thầy không chê… Vào ăn cơm với cha con tui một bữa…

Thằng Hàn chợt quay lại nói lớn. Bên trong phòng phát ra tiếng cọt kẹt thật khẽ, nó lén nín cười.

– Ah… cảm ơn cậu – Thầy Phương lén nhìn bàn tay thằng Hàn huơ huơ khúc que, cổ họng chợt thấy dờn dợn. – Nhưng hôm nay không tiện lắm…. Còn nhiều dịp mà…

– Dạ… Vậy chào thầy Phương… Thầy đi đứng cẩn thận nhé… sỏi đá trơn trượt lắm đấy…

Thằng Hàn mỉm cười nhìn dáng người trí thức, bước vội vàng của thầy Phương. Nụ cười chợt tắt trên môi, nó quay phắt lại. Hiền Mai đang cúi gằm mặt đỏ bừng, tay run run cài nút áo sơmi.

– Cô kia… – Thằng Hàn bước tới, gằng giọng.

– Ahh… Tôi… Tôi…

Hiền Mai hoảng sợ lùi lại, dựa lưng vào vách gỗ. Ánh mắt của gã thanh niên này thật đáng sợ. Khuôn mặt góc cạnh, rám nắng đen đủi của nó gần sát mặt cô. Hơi thở thoang thoảng mùi thuốc lá rẻ tiền làm mặt cô nóng lên.

– Bỏ tay raaa…

Thằng Hàn đột nhiên hét lên, làm Hiền Mai giật bắn cả mình. Bàn tay nắm chặt vạt áo trước ngực chợt buông lỏng. Thằng Hàn cúi xuống, ánh mắt không giấu diếm nhìn thẳng vào khoảng da thịt hồng hào lộ ra của cô.

– Anh… Anh muốn gì ? – Hiền Mai chợt nhớ lại thân phận của mình, ưỡn ngực lên.

– Không có gì… Tui chỉ muốn chắc… là chuyện cô chứng kiến hôm nay không được nói ra mà thôi… – Thằng Hàn trầm giọng, ánh mắt trừng trừng nhìn sâu vào đôi mắt đẹp của Hiền Mai.

– Tôi… Tôi sẽ không nói… – Hiền Mai ấp úng, hơi thở gấp gáp nhìn đôi môi thằng Hàn ngay sát bên.

– Tôi hứa… Nhưng anh cũng… cũng không được nói… nói chuyện của tôi. – Mặt cô đỏ bừng như mận chín.

– Không được… Lời hứa đầu môi… Tôi không tin… – Hơi thở thơm ngát, đôi môi đỏ mọng và cả hàm răng trắng ngọc thẳng đều của cô ta làm Thằng Hàn mê mẩn.

– Vậy… Anh muốn tôi phải làm sao chứ ? – Hiền Mai gấp đến muốn khóc.

– Tôi muốn… – Ngón tay nó khẽ kéo vạt áo cô mở rộng sang một bên. – Lưu lại giữa hai chúng ta một bí mật… không bao giờ dám thổ lộ…

– Anh…

Hiền Mai mặt đỏ bừng nhìn ngón tay đen nhẻm chai sạn của thằng Hàn vuốt nhẹ lên bầu vú vung tròn dưới lớp áo ngực. Cô muốn lùi người lại, nhưng vách gỗ đã chắn sau lưng. Ngón tay nó to bè, móng tay còn đóng ghét bẩn vuốt quanh mép áo ngực phập phồng hồi hộp của Hiền Mai. Thằng Hàn nín thở ngột ngạt trước hai bầu vú tròn trịa bó chặt như muốn bung ra khỏi chiếc áo ngực ren hồng Vitoria Secret của Hiền Mai. Nó thấy rõ cả lỗ chân lông cô ta đang nổi lên từng đợt theo ngón tay hời hợt của nó.

– Không… Không được đâu… – Hiền Mai thở dồn dập, lí nhí thật khẽ.

– Tôi có nói tôi sẽ làm gì sao ? Không được cái gì chứ ?

– Không phải… Anh muốn… muốn… – Nói đến đó, tự dưng tim Hiền Mai nhảy loạn.

– Haizz… Tui chưa hề nghĩ đến chuyện đó đâu ? – Nó gắt lên cứ như rất oan uổng. – Chỉ có cô gợi ý thôi…

– Tôi không có… tôi gợi ý lúc nào…- Hiền Mai muốn nhảy lên vì tức.

– Thật là không ? Vậy có lẽ tôi đã nhìn lầm… Không phải lúc nảy cô đang… đang….- Nó ấp úng, cố nén cười.

– Im… Không được nói… – Hiền Mai luống cuống bịt miệng thằng Hàn lại, như thể nơi đây còn có người thứ ba đang nghe.

Sự cảnh giác của Hiền Mai không sai, bên trong, ông Bần đang thấp thỏm áp tai vào vách gỗ. Tuyết Nga lõa lồ thiếp đi, trên môi còn điểm nhẹ một nụ cười.

Thằng Hàn cũng im bặt khi bàn tay Hiền Mai bịt kín miệng nó. Ánh mắt nó mê man, hai cánh mũi hít hà bàn tay nhỏ nhắn của cô. Chính bàn tay này vừa nảy thôi còn ướt đẫm mùi hương êm dịu nữ tính của Hiền Mai. Lưỡi nó không nhịn được liếm quanh lòng bàn tay, mắt lim dim thưởng thức.

– Ah… Anh…

Hiền Mai bừng tỉnh, muốn rụt tay lại, nhưng thằng Hàn đã giữ chặt tay cô trên miệng. Cái lưỡi nhám của nó thật ấm áp, liếm quanh lòng bàn tay, đưa vào miệng mút từng ngón ngon lành say mê. Cái lưỡi đáng ghét đó còn cố tình len qua kẽ hai ngón tay, đá đá về phía cô. Hiền Mai thấy hai chân mình như nhũn ra, hạ thể lại nóng bừng lên, cổ họng khô khốc. Bàn tay cô rút về chậm chậm, mang theo cái lưỡi thằng Hàn, áp lên đôi môi hé mở. Như hoàn thành nhiệm vụ dẫn mối, bàn tay rút về để lại hai cái lưỡi khao khát cuốn vào nhau.

– Ưmm…

Đôi môi Hiền Mai thật mềm mại, chiếc lưỡi trơn tuột thơm ngát vừa sợ hãi vừa háo hức. Hai bàn tay thằng Hàn vòng ra sau lưng, chiếc áo ngực căng tức bung ra mạnh mẽ. Trước ngực nó thật mềm mại êm nhu như nước. Nó mò mẫm đón hai chúng vào tay trong hơi thở dồn dập của cô. Hai cánh tay mạnh mẽ rắn chắc xốc nảy cơ thể Hiền Mai lên cao, hai bầu vú căng tròn tuyệt đẹp phơi bày trước mắt. Thằng Hàn vùi mặt vào giữa, hít hà sung sướng mùi nước hoa thơm ngát, quyến rũ trên người cô.

– Ưmmm… Ôi…

Hiền Mai bưng kín miệng, ánh mắt mê man nhìn xuống cái lưỡi tham lam của thằng Hàn đang liếm quanh núm vú đỏ hồng. Đôi môi nó choàng kín lấy bên núm, mút mạnh, rồi nhay nhay kéo ra như trẻ em bú sữa. Thường ngày cô luôn cấm chồng làm chuyện này vì sợ mất dáng ngực. Nhưng hôm nay, cô chỉ biết khao khát ưỡn hai bầu vú ra cho thằng Hàn ngấu nghiến.

– Ôi… Ưmm…

Bàn tay thằng Hàn luồn vào trong váy, mân mê cặp mông tròn trịa mát rượi của Hiền Mai. Sát bẹn đùi cô đã là một mảnh trơn trượt ẩm ướt. Ngón tay nó chạm vào đáy quần ren ướt đẫm, cơ thể Hiền Mai co rút lại.

– Ưm… Đừng… Đừng mà…

Cô cuống quít ngăn bàn tay thằng Hàn vừa chui vào quần lót. Đôi mắt đẹp của Hiền Mai ươn ướt sợ hãi nhìn nó như nài nỉ. Thằng Hàn chợt kéo Hiền Mai ra, xoay người lại đối diện vách gỗ. Cô chợt hoảng hốt phát hiện, một con mắt lấp ló nhìn xuyên qua chính khe hở cô đã dùng trên vách gỗ. Hiền Mai vội vàng che ngang ngực, quay mình đi.

– Không phải Hiền Mai thích cảm giác này sao ? Nhìn ông ta đi… – Thằng Hàn nhẹ nhàng gỡ tay cô, kéo vạt áo mở rộng sang hai bên.

– Anh… Đừng mà…

Hiền Mai thở hổn hển, ánh mắt mê man đối diện với ánh mắt cháy bỏng của ông Bần. Nắm tay cô siết chặt, rịn ướt mồ hôi, cơ thể run run để mặc hai tay thằng Hàn nhào nặn thưởng thức hai bầu vú trần trụi căng tròn của cô. Thằng Hàn áp sát lưng Hiền Mai, tay nhẹ nhàng mở chiếc váy. Chiếc quần ren hồng tam giác nhỏ xíu của Hiền Mai cũng lỏng dần, rơi xuống chân. Cảm giác trống trải mát lạnh làm cô khẽ rùng mình. Hiền Mai bưng mặt, cơ thể lõa lồ run rẩy trước ánh mắt của ông Bần từ bên trong vách gỗ. Cô có thể cảm nhận ánh mắt nóng bỏng của ông, đang rà quét theo bàn tay thằng Hàn chậm rãi vuốt ve thân thể cô từ phía sau.

– Ông già… Ra đây nhìn cho rõ nha… hắc hắc…

Câu nói của thằng Hàn làm cơ thể Hiền Mai như nhũn ra. Lòng cô mâu thuẫn kì lạ, vừa sợ hãi vừa háo hức. Chân này cô muốn chạy đi, chân kia lại đứng yên chờ đợi. Tiếng đóng cửa, tiếng bước chân lại xạo lại gần. Lòng bàn tay cô rịn ướt mồ hôi, cơ thể mềm oặt, úp mặt tựa hẳn vào người thằng Hàn. Khuôn mặt ông Bần hơi đỏ, lấp ló nhìn vào.

– Đừng ngại… Ai cũng có một sở thích tình dục thầm kín nào đó…

Thằng Hàn thì thầm bên tai, khẽ xoay người Hiền Mai lại. Mặt cô cúi gắm, hai chân như đóng đinh tại chỗ. Nó phải đẩy cơ thể cô từng bước, từng bước chân như đạp mạnh vào trái tim yếu ớt của Hiền Mai.

Ông Bần muốn nín thở, choáng ngợp trước sắc đẹp và cơ thể lõa lồ của Hiền Mai. Hơn ai hết, ông biết rõ thân phận của con bé. Nhưng thằng con đã bước đến bờ vực, có rơi xuống thì ông cũng theo nó. Nếu người ta nói “được một lần, có chết cũng đáng” để mô tả cái gì đó không thể với tới, thì bây giờ ông mới thấm thía được ý nghĩa của nó. Cô gái này không còn trong phạm vi chữ đẹp để hình dung. Từ làn da mơn mởn non tơ của con Vi, bầu vú to lớn no tròn của Tuyết Nga, vùng tam giác hồng hào lông tơ phơn phớt đều như được chải chuốt của cô Ngọc Lan, mà ông đã được xem qua những hình ảnh rải khắp trường… Tất cả, tất cả những nét đẹp đó không những hiện diện trên thân thể Hiền Mai, mà kết hợp với sự kiêu sa, mỹ miều càng thêm sáng chói. Ánh mắt ông say mê nhìn đôi môi đỏ mọng, cắn hờ giữa hàm răng trắng đều của con bé. Cơ hội “có chết cũng đáng” đã tới, nhưng với dương vật mềm oặt lủng lẳng trong quần ông hiện giờ, ngay muốn chết cũng không được… Haizz… Ông thầm thở dài, quỳ xuống như cận thần phủ phục trước nữ hoàng. Hai bàn tay ông nhăn nheo, những ngón tay to bè như nải chuối cau, chậm chậm đưa lên khẽ chạm vào hai bầu vú căng tròn thổn thức.

– Ư…

Hiền Mai rít lên thật khẽ, nhìn xuống hai bàn tay ông ta đang xoa nắn hai bầu vú mình. Những vết chai sạn cứ chà sát lên hai núm vú ray rứt săn cứng của cô. Ánh mắt ông ta say mê nhìn cơ thể trần truồng, tay không ngừng vuốt ve mơn trớn. Lưỡi ông to dầy, môi ông nức nẻ nhăn nheo ngậm mút hai bầu vú.

– Ưmm…

Thằng Hàn từ phía sau, vòng tay vào giữa hai đùi Hiền Mai xoa lên vùng tam giác lông tơ phơn phớt. Tay nó kéo vòng eo nhỏ của cô ra phía sau. Một vật to nóng chui vào khe mông, tìm đến hang động ẩm ướt trống trải. Từng chút, từng chút xâm nhập.

– Ôi… Ưmmm…

Hiền Mai há hốc, hai chân chới với, âm hộ cô căng cứng cố đón nhận dương vật to lớn của thằng Hàn. Hai tay cô bấu chặt lấy vai ông Bần, đôi môi run rẩy chờ đợi thứ đó vào hết trong mình. Hai bầu vú cô áp thẳng lên mặt ông Bần, mặc miệng ông há to bú mút chùn chụt say mê. Thằng Hàn hít hà sung sướng áp mặt lên tấm lưng mịn màn thơm ngát của Hiền Mai. Dương vật nó giữ nguyên, tận cùng trong âm hộ ấm áp khít khao của cô. Miệng nó hớp hớp hôn khắp bờ vai, lên chiếc cổ và đón lấy đôi môi đỏ mọng ướt át của Hiền Mai.

– Ôi… Ưmmm…

Trong tiếng rên rỉ nỉ non của cô, hạ thể thằng Hàn thúc ngược lên từng cái, từng cái chắc nịt. Âm hộ Hiền Mai thật tuyệt vời, như một túi bông thấm đẫm nước ấm, được bó lại ôm chặt lấy dương vật nó. Bờ lưng mảnh mai của cô, cong vòng thắt đáy. Cặp mông tròn trịa vểnh cong méo mó đỏ bừng trong tay thằng Hàn. Nó sung sướng tiếp tục thúc mạnh. Nước nhờn trong người Hiền Mai óc ách liên tục trào ra ướt đẫm, chảy dài ướt đẫm cả đùi nó.

– Ưmmmm…. Ôi… ưuu…

Hiền Mai há hốc rên lớn, cơn sướng khoái cô khao khát đến thật nhanh. Cơ thể cô vẫn lâng lâng bay bổng không dứt. Xung quanh cô trời đất xanh tươi hơn, tán cây trứng cá dập dờn rung chuyển mát rượi. Hai đầu gối Hiền Mai quỳ xuống nền đất, cũng không thấy đau. Hai bàn tay cô chống đẩy, bóp nghiến những bụi cỏ cũng không thấy dơ. Cảm xúc của Hiền Mai đã tê dại, cặp mông đỏ bừng chan chát đón nhận hạ thể người phía sau, hai bầu vú rạo rực háo hức trên miệng người bên dưới.

– Ahhh…

Không ai biết trong một góc khuất từ xa, một ánh mắt hừng hực căm thù như muốn thiêu cháy ba thân thể trần truồng xếp chồng lên nhau, hổn hển cuồng nhiệt.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...