Dưới Một Mái Trường
—————
Ngày hôm sau, thằng Hàn ngủ dậy trễ. Ông Bần kêu mấy cũng không được, đành bỏ ra quét sân trường trước. Đến khi thằng Hàn rửa mặt, làm một tô mì gói xong thì học sinh đã lục tục đến trường.
– Sao đeo mắt kiếng vậy ?
– Mình bị… đau mắt…
Thằng Hàn đang lúi cúi bấm phiếu giữ xe, chợt nghe một giọng nói êm dịu quen thuộc, nó ngẩng đầu lên. Tuyết Nga nửa khuôn mặt che kín với gọng kính đen sang trọng. Cô bé quay đi như né tránh ánh mắt nó. Nhìn Tuyết Nga, lòng thằng Hàn chợt bồn chồn lạ kì, cô bé có gì rất khác với mọi ngày. Nhìn tấm lưng thon thả uyển chuyển bước đi, nó chợt nhận ra. Hai bím tóc của con bé đã biết mất, mái tóc đen dầy lăng tăng gợn sóng phủ gần kín lưng.
– Nhìn Nga xõa tóc… khác quá…
– Ừm… Không biết Nga có chuyện gì ? Nghe nói mới nghỉ học gần một tuần đó…
Tiếng rù rì nói chuyện của hai thằng học sinh, làm thằng Hàn nín lặng. Cô bé nghỉ học gần một tuần, phải chăng từ sau bữa trưa đó ? Suốt tuần rồi, nó mãi loay hoay với chuyện cô Ngọc Lan, rồi con Vi… quên bẵng đi Tuyết Nga. Linh tính mách bảo, chuyện con bé nghỉ học có liên quan đến nó.
Cả buổi hôm đó, thằng Hàn cứ quanh quẩn trước lớp Tuyết Nga. Tay cầm chổi quét qua, quét lại đến nền xi măng cũng muốn bóng lên. Con Nga như không nhìn ra ngoài, nhưng hành động có vẻ bồn chồn thiếu tự nhiên. Một lúc sau, con bé đứng lên, xin phép ra ngoài. Thằng Hàn cũng hiểu ý, đi hướng ngược lại, vòng quanh khối lớp học ra sau sân trường.
– Anh đừng đứng trước lớp em nữa… Em không học được…
Câu đầu tiên Tuyết Nga nói với thằng Hàn sau một tuần không gặp mặt, lại lạnh lùng đến vậy.
– Em sao vậy ? Em đau mắt đỏ thật sao ? – Thằng Hàn bước lại, muốn chạm vào mặt con bé.
– Anh đừng như vậy nữa được không ? – Con Nga lùi lại, gắt lên. – Em đau mắt đỏ hay không, liên quan gì đến anh ?
– Anh… Anh đã làm gì ? Tại sao em lạng lùng với anh như vậy ? – Thằng Hàn muốn nổi nóng.
– Ha… Ha… Anh không làm gì ? Thôi được rồi… Vậy tôi sẽ nói hết với anh một lần… – Tuyết Nga kéo mắt kính xuống.
Vẫn khuôn mặt xinh đẹp đó, nhưng bên mắt trái của cô bé có vết xanh mướt nhàn nhạt.
– Mắt em ? Ai đánh em ? – Thằng Hàn trầm giọng.
– Ai đánh tôi không quan trọng… Nhưng anh có biết vì lý do gì tôi bị đánh không ? – Con bé mím môi mắt rưng rưng.
– Không lẽ… Sau bữa đó… Chồng em biết ? – Thằng Hàn thấp thỏm.
– Không… Không biết… – Tuyết Nga lắc đầu, giọt nước mắt chảy dài trên mặt. – Sau đó hai ngày… Tôi… tôi… tự nhiên… nhớ… rất nhớ anh… Tôi lén lấy xe chạy đến trường…
– Tôi đứng ngoài cửa thật lâu… Không ai mở cửa… Cho đến khi… tôi thấy con Vi, lớp 11A5… Nó không thấy tôi… Nó tự lấy chìa khóa mở cửa… Đi vào trong… – Con bé lau nước mắt nói tiếp. – Tôi cũng lén lấy chìa khóa chỗ con Vi vừa lấy… mở cửa đi vào…
Thằng Hàn bắt đầu thấp thỏm, hai tay bóp cứng với nhau.
– Tôi thấy hết… Đến giờ tôi vẫn không tin… nhưng tôi đã thấy hết… – Con Nga che miệng, nghẹn ngào. – Anh… còn chú Bần, cha anh… làm chuyện đó với con Vi… Tôi quá sợ hãi… Tôi chạy về nhà… hắn hỏi tôi đi đâu… Tôi không nói… thế là….
– Nga… Nghe anh nói… thật ra… – Thằng Hàn bước tới.
– Anh xê ra… Đừng chạm vào tôi… – Con Nga lùi lại. – Thật ra tôi không ghét hắn… Hắn đánh tôi rất đúng… không một người chồng nào chấp nhận được vợ mình như vậy… Nhưng tôi càng ghét bản thân mình hơn… Tại sao tôi ngu như vậy chứ ?
– Nga… Em… – Thằng Hàn gấp đến mức câu chữ đều bay biến mất.
– Anh nói đi… Nếu Anh dự định bao giờ… chia sẻ tôi với cha anh hả ? Tôi là nạn nhân thứ mấy… ở cái trường này ? Tôi thật sự không tưởng tượng nổi… Mấy người… Mấy người…- Con bé ôm đầu hét lên.
– Bọn tôi làm sao ?
Đột nhiên có tiếng nói vang lên. Con Vi mím môi bước ra, mặt hơi đỏ vì ngượng, nhưng ánh mắt rất kiên quyết. Trước ánh mắt ngạc nhiên của hai người, con Vi bước đến, chắn ngang trước mặt thằng Hàn, đối diện với Tuyết Nga.
– Nga nói sai rồi… Sự thật là…. tôi có lựa chọn của mình… không phải tôi bị chia sẻ như Nga nghĩ đâu… – Con Vi quay lại nắm tay thằng Hàn. – Vi… Vi… với chú Bần… còn trước anh Hàn…
– Nếu cho lựa chọn lại… có lẽ Vi cũng sẽ đi con đường này… – Con bé lùi người, mông khẽ cọ lên khối u dưới quần thằng Hàn, mắt lim dim nhìn con Nga – Vi và Nga cũng như nhau thôi… không có ai là nạn nhân hết…
– Tôi… Tôi không giống ! – Tuyết Nga đỏ mặt, nói cứng.
– Hi hi… Không giống sao ? Vậy nói cho mình nghe thử… – Con Vi đưa tay ra sau, chợt tóm lấy thứ to lớn đang ngọ nguậy trong khe mông con bé. – Nga đến với anh Hàn vì lý do gì ? Tình yêu sao ? Hi hi…
– Tôi… Tôi… không biết… – Con Nga đỏ mặt, quay đi, không muốn nhìn bàn tay con Vi đang sục sạo sau lưng.
– Vậy để Vi nói cho Nga nghe… Nga cũng vì thứ này thôi… – Tay con bé dứ dứ mạnh như muốn lôi thứ đó ra khỏi quần thằng Hàn.
Thằng Hàn nén nhịn mặt đỏ bừng lên. Hai con bé này nói chuyện lại đem nó ra nhá nhá như đồ chơi. Mà không sao… nó có bao giờ quan tâm đến thứ gì tình yêu chứ ?
– Không… không phải vậy… Tôi… Tôi có nhớ anh Hàn mà… – Con Nga chống đỡ yếu ớt.
– Phải nhớ da diết như… – Con Vi từng bước lấn tới, tay vẫn nắm chặt lôi theo thằng Hàn. – … Cổ họng khô khốc… đầu vú ray rứt… Hạ thể nóng ẩm…
– Không… Không phải vậy… Tôi… Tôi…
Tuyết Nga hoảng sợ hét lên, cô bé phát hiện ra những điều con Vi nói đều đúng đối với mình. Tuyết Nga quay mình, toan chạy đi. Chợt trước mặt tối sầm, con bé lao vào một vòng tay rắn chắc, mặt áp dụi vào ***g ngực nở nang ấm áp của thằng Hàn. Con Nga chưa kịp hoảng hốt thì một bờ môi ấm áp đã ngậm kín môi con bé.
– Ưmm… Đừng mà…
Con bé thều thào yếu ớt. Lưỡi thằng Hàn đã kịp chui vào rút hết sức lực cuối cùng của con bé. Vị ngọt ngào, thơm mát quen thuộc, những hình ảnh da thịt lõa lồ cuống quít hổn hển, ào về làm đầu óc hai đứa mê muội. Thằng Hàn bế bổng con Nga lên, đi về phía căn phòng của cha nó. Con Vi mặt đỏ bừng, dáo dác nhìn quanh như cận vệ.
– Đừng anh… – Con Nga ngăn bàn tay thằng Hàn cởi áo dài, mặt nó đỏ lên nhìn con Vi đang ngồi bên cạnh.
– Không sao ! Vi rất thân với anh đó… Em rồi sẽ quen thôi… – Tay nó tiếp tục rút tay con bé ra khỏi áo. – Vi… qua đây…
Tuyết Nga nhắm mắt hồi hộp, Thúy Vi che miệng nén cười. Bàn tay thằng Hàn nhẹ nhàng cởi bỏ từng mảnh áo dài trên người hai con bé. Áo lót hồng xinh xắn, áo lót trắng ren half cup quyến rũ, quần lót ren mỏng manh lộ thịt da hồng hào, quần lót mảnh chữ T lọt khe thành thục. Thằng Hàn thẫn thờ nhìn ngắm hai cơ thể tuyệt đẹp trước mặt, da thịt lồ lộ chỉ còn che chắn với vài mảnh đồ lót. Mới ngày nào khi mới lên đây, thằng Hàn còn nhớ giây phút mình thèm thuồng nhìn theo những bờ mông căng tròn nổi gân viền quần lót. Vậy mà giờ đây, hai con bé xinh đẹp, mơn mởn nhất nhì của trường, đang hồi hộp chờ mình cấu xé.
