Dưới Một Mái Trường
Thằng Hàn vừa hít hà, vừa nhấp vào chậm chậm. Cảm giác khít khao ấm áp quanh đầu dương vật thật tuyệt diệu. Nó đẩy vào nửa đường, rồi lại rút ra… hai tay bóp nghiến cặp mông con bé, bóp đến đã đời. Đây là tư thế nó nghĩ ngay đến khi đầu tiên gặp con Nga. Con bé trong bộ áo dài ôm sát người, hai cáo bím tóc to dày đung đưa, cặp mông tròn lẳng nhúng nhảy. Thằng Hàn cầm hai bím tóc con bé, kéo nhẹ như hiệp sĩ lên cương. Hạ thể thúc mạnh.
– Ahhh…. Ôi…
Con Nga há hốc, mặt ngữa lên vì bím tóc bị níu ra sau. Thằng Hàn khí thế bừng bừng tay tra cương, tay vỗ mông ngựa chan chát, bắt đầu ra trận. Cặp mông con bé đàn hồi, căng tròn như hai trái banh, hạ thể nó dập vào, nảy ngược ra thật sướng không thể tả. Nó thấy mình như đang chơi bập bênh, bên dưới có một cái lò xo lớn, vừa xuống lại nảy lên. Dương vật nó cứng vừa thẳng, một đường lại một đường đi tới, chèn ép hai mép âm hộ con bé đến nức nở, đỏ tấy lên. Tay nó vuốt ve tấm lưng trần láng mịn, xoa bóp hai bầu vú trắng nõn bị đèn nghiến trên chiếu. Con bé há hốc, đờ đẫn, miệng không phát ra nổi tiếng rên rỉ. Âm hộ con bé tuôn trào nước nhờn ướt vãi dưới sàn. Thằng Hàn không nhớ chính xác, nhưng ít ra hai lần cơ âm hộ con bé co bóp mạnh nhưng lại bị dương vật nó cường thế vượt qua. Đến lúc nó vã mồ hôi, sướng khoái sắp đến đỉnh thì con Nga đã rũ người thiêm thiếp. Thằng Hàn gầm lên, rút dương vật ra.
– Ahhh…
Từng dòng, từng dòng tinh dịch nóng hổi vung vãi khắp lưng con bé. Nó gầm gừ sung sướng, cọ cọ dương vật lên mông con bé, như muốn cảm giác đê mê còn âm ỉ lại.
Căn phòng ông Bần rất nhỏ, ngay cả toilet ông cũng phải dùng chung của trường. Trên sàn nước nhỏ, nơi ông Bần vừa dùng để tắm, vừa để rửa chén, hai cơ thể trần truồng bóng loáng bọt xà bông đang cuống lấy nhau. Tiếng thở dốc nhè nhẹ, cười rúc rích, xì xụp môi lưỡi liên miên không dứt. Thằng Hàn mê mẩn hai bầu vú căng tròn mà hai tay nó không thể bao hết của con Nga. Con bé thì không rời được dương vật to đùng cong cớn của nó. Chợt con bé nói nhỏ:
– Nếu em nói… Anh là người đàn ông đầu tiên của em… Anh có tin không ? – Ánh mắt con bé nhìn sâu thằng Hàn như muốn đọc suy nghĩ của nó.
– Tin… Anh biết mà… – Thằng Hàn nhoẻn miệng cười như đã chuẩn bị sẵn câu trả lời.
– Anh lại nói dối… – Con bé xoay người giận dỗi.
– Không… Anh… thật ra anh… không nghĩ nhiều như vậy đâu… Nếu sau này, không có em, anh vẫn mãi mãi nhớ những giây phút này.
– Hi hi… Anh nói chuyện cứ như đọc sách vậy… – Con Nga cười, nhưng tay lau nước mắt đang chảy dài trên mặt.
– Em…
– Em… đã có chồng… – Nước mắt chảy dài trên mặt con Nga.- Em đã lấy chồng được ba tháng… Em biết chuyện này khó tin…vì em mới hơn 16, nhưng quan trọng gì, luật pháp không công nhận thì đã sao… nhưng đối với gia đình em, em là đứa đã lấy chồng…
Con bé thất thần, ánh mắt nhòa đi, nhìn ra khung cửa sổ.
– Năm ngoái, gia đình em làm ăn xuống dốc, nợ nần ngập đầu… Cha em vì cơ hội giải thoát của gia đình, gả em cho… hắn… Hắn lớn hơn em mười tuổi, theo em từ hai năm trước. Gia đình hắn rất giàu… Kể cũng buồn cười… Ai nói cưới người yêu mình là sung sướng… – Con bé nhếch mép cười cay đắng.
– Ngay đêm tân hôn, em mới biết được… Hắn bị liệt dương… Ha ha… Hắn tham lam cấu xé thân thể em… Nhưng không làm gì được… Cuối cùng, em cũng trở thành đàn bà… bằng… bằng ngón tay của hắn… Hu hu… – Con Nga khóc nấc lên.
Thằng Hàn ôm chầm lấy con bé. Nước mắt ướt cả vai nó.
– Từ lúc đó tới giờ… Em không dám nói cho ai nghe hết… Cha em bị tim nặng… Nợ nần vẫn chưa xong… Mỗi tối em phải cố làm cho hắn vui… để hắn không thành một con trâu điên cắn xé giày vò em…
Giọng con bé nghẹn ngào, câu chuyện làm lòng thằng Hàn đau thắt lại.
– Anh quả thật là người đàn ông đầu tiên vào trong em… Anh là người cho em biết cảm giác làm đàn bà… Anh là người cho em hiểu mùi vị của ân ái, dù đêm nào em cũng nằm chung với một kẻ được gọi là đàn ông… Anh… Anh tin em không ?Thằng Hàn gật gật đầu, vòng tay siết chặt hơn. Nó muốn nói, nhưng lời lẽ đều tắt nghẽn trong cuống phổi.
Tuyết Nga đi về thật lâu, mà thằng Hàn vẫn tồng ngồng ngồi đó, đến quần áo cũng chẳng buồn mặc. Tâm trạng nó nặng nề, còn đâu niềm vui đắc thắng khi chiếm đoạt được mục tiêu. Đến khi cánh cửa bật mở, nó mới vội vàng chụp cái chăn che ngang hạ thể.
Ông Bần bước vào, trên mặt nở một nụ cười tự hào. Ông đứng bên ngoài đã lâu, nhìn cũng đã nhìn, cafe cũng đã uống, quay lại… lại phải nhìn. Ông mới biết thằng con mình lợi hại như vậy. Mới sáng té một cái 5 mét, tưởng đi tông thằng con cầm gậy. Vậy mà đến chiều… Cứ như cưỡi ngựa xung phong. Chợt ánh mắt ông nhìn xuống cái chăn trong tay thằng Hàn, hét lên:
– Bỏ ra… bỏ ra ngay… Đã nói là không sài cái chăn của tao mà… Mẹ… – Ông giật phăng cái chăn ra khỏi tay thằng Hàn.– Haizz… tui tắm rồi… – Thằng Hàn tồng ngồng đứng lên, lấy quần áo.
Ông Bần thất thần nhìn thứ đong đưa giữa hai chân thằng con. Mẹ nó đã không ngoại tình với thằng nào chứ ? Tại sao con lại hơn cha nhiều như vậy. Ông thấy dương vật mình trong quần tự dưng co rút lại như con thỏ đứng trước sư tử.
– Đừng nhìn tui hâm mộ như vậy ah… Hắc hắc… Đâu phải chưa thấy… Đứng cả buổi chiều mà không mỏi chân… Tui nể ông thiệt đó… – Thằng Hàn dửng dưng mặc quần vô.
– Mẹ nó… Khóa cổng trường, quét sân xong, tao còn đi đâu được hả ? Không nhìn tao biết làm gì ah ? – Ông Bần sừng cồ hét lên. – Mày thấy tao nhìn sao không làm nhanh nhanh đi… tới giờ này còn chưa có miếng cơm trong bụng…
– Hắc hắc… Cũng khó ah… Ông già… Sao ông hay vậy… Đẻ ra tui lợi hại ghê luôn… – Thằng Hàn xoa xoa lưng, nịnh nọt.– Còn nói… – Ông Bần ưỡn ngực lên. – Tao hồi đó chinh phục mẹ mày cũng chỉ bằng một thương….
– Nè… hắc hắc… Bạn gái tui… Ông xem cũng đã xem ah… Còn bạn gái ông… Hay là bữa nào… Cho tui… Hắc hắc… – Thằng Hàn nghĩ đến cảnh phơi thân ngoài sân trường, sáng ra phát hiện muỗi cắn sưng cả người, chi bằng…
– Dẹp… nó nó… đâu phải bạn gái tao… Nó nhỏ tuổi như vậy… – Ông Bần đỏ mặt gạt tay thằng con. – Mày muốn thì tự nói với nó…
– Hắc hắc… Ông nói rồi đó…
– Tao… khoan đã… Tao…
Nghĩ đến cái thứ đung đưa giữa hai chân thằng Hàn, ông Bần hối hận muốn chết. Nó mà dụ được con Vi vài lần, không, có khi chỉ một lần, con bé có khi chẳng thèm nhìn ngó tới ông nữa.
– Này… này… Mày xem… Hay là… – Ông Bần lẽo đẽo đi theo thằng con, nài nỉ.
– Theo tui làm gì ? Tui đi nằm chút đây… Vất vả cả buổi… Nấu cơm xong, gọi tui nha…– Ừ.. ừ… Để tao nấu cơm… mà mày xem… Ý tao là…
– Khò khò…
———-
