Dục Vọng và Quyền Lực
Chương 67 : : Hiệp định thương mại
[img=68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e6177732e636f6d2f776174747061642d6d656469612d736572766963652f53746f7279496d6167652f3674393679394144504f6e484b673d3d2d313536323632383939312e313835353666653339383933633831653937323336323033313934332e6a7067.webp]
Chiều ngày 11 tháng 1 năm 2018, ánh nắng vàng nhạt của mùa đông xuyên qua những ô cửa kính cao vút của phòng họp chính tại Nhà Xanh ở Bình Nhưỡng, chiếu lên bàn họp gỗ mun được chạm khắc tinh xảo với các hoa văn truyền thống Triều Tiên, hình ảnh núi Paektu và hoa Kimilsungia. Không khí trong phòng vẫn còn vương vấn chút căng thẳng từ cuộc đàm phán thất bại buổi sáng, khi Nam và Sultan Muhammad V không thể thống nhất về các điều khoản hợp tác kinh tế. Nam, trong bộ vest đen được may đo hoàn hảo bởi thợ may hàng đầu Pyongyang, huy hiệu vàng của Hội đồng Cách mạng Nhân dân lấp lánh trên ngực áo, ngồi ở đầu bàn với tư thế điềm tĩnh, ánh mắt sắc bén nhưng đầy toan tính, như một nhà lãnh đạo trẻ tuổi đã quen với những cuộc chơi quyền lực. Đối diện cậu, Sultan Muhammad V, vị vua của Kelantan, trong bộ lễ phục truyền thống Malay màu xanh thẫm, khăn xếp songket vàng được đính đá quý, toát lên vẻ uy quyền hoàng gia, được hỗ trợ bởi một đội ngũ cố vấn kinh tế và ngoại giao từ Kelantan, ngồi nghiêm nghị, tay đan chặt trên bàn.
Nam mở đầu cuộc họp bằng giọng nói trầm ấm, đầy thuyết phục, như muốn xóa tan bầu không khí căng thẳng: “Thưa Sultan, Cộng hòa Nhân dân Triều Tiên rất trân trọng mối quan hệ với Malaysia, đặc biệt là với Kelantan dưới sự lãnh đạo sáng suốt của ngài. Chúng tôi đề xuất một kế hoạch hợp tác kinh tế toàn diện, mang lại lợi ích lâu dài cho cả hai bên. Malaysia sẽ đầu tư 500 triệu USD vào đặc khu kinh tế Busan, tập trung vào xây dựng nhà máy chế biến dầu cọ và thực phẩm đóng gói, với tỷ lệ chia sẻ lợi nhuận 60% cho Malaysia và 40% cho Triều Tiên. Đổi lại, chúng tôi cam kết cung cấp hệ thống phòng không S-400, radar tiên tiến từ Nga, và đào tạo kỹ thuật viên Malaysia để bảo vệ Kelantan trước mọi mối đe dọa trong bối cảnh thế chiến hiện nay.” Nam nhấn mạnh từ “an ninh,” giọng nói vang vọng, ánh mắt quét qua các cố vấn của Sultan, biết rằng Malaysia đang lo ngại bị kéo vào xung đột giữa Mỹ, Trung Quốc, Nga, và châu Âu.
Sultan Muhammad V, ban đầu giữ vẻ mặt trầm ngâm, tay vuốt nhẹ chuỗi tràng hạt bằng gỗ mun, tỏ ra thận trọng. Ông đáp lại với giọng trầm thấp, mang phong thái của một vị vua giàu kinh nghiệm: “Chủ tịch Nam, Malaysia, và đặc biệt là Kelantan, luôn ưu tiên vị thế trung lập trong các vấn đề quốc tế. Việc hợp tác quân sự với Triều Tiên, dù hấp dẫn, có thể khiến chúng tôi bị các cường quốc như Mỹ hoặc Liên minh châu Âu gây áp lực. Chúng tôi cần một cam kết rõ ràng rằng Malaysia sẽ không bị kéo vào thế trận của Okinawa hay Kyushu, những vùng vẫn còn tranh chấp với Nhật Bản.” Ông ngừng lại, ánh mắt thoáng nhìn sang Che Puan Nur Diana Petra, người đang ngồi bên cạnh, trong bộ kebaya màu ngọc trai may bằng lụa tơ tằm, viền thêu chỉ vàng tinh xảo, mái tóc đen dài buông xõa xuống vai, toát lên vẻ đẹp thanh lịch và quyền uy của một người phụ nữ vừa mang nét châu Âu hiện đại vừa đậm chất hoàng gia Malay. Che Puan, với nụ cười nhẹ, khẽ gật đầu, như thể khuyến khích Sultan tiếp tục.
Nam, cảm nhận được sự thay đổi tinh tế trong thái độ của Sultan, nhanh chóng điều chỉnh chiến lược. Cậu đẩy một tập tài liệu dày cộp, được chuẩn bị tỉ mỉ bởi cố vấn kinh tế Ri Jong-ho, qua bàn: “Thưa Sultan, để giải tỏa lo ngại của ngài, Triều Tiên cam kết miễn thuế nhập khẩu 5 năm cho tất cả doanh nghiệp Malaysia tại Busan, Okinawa, và Kyushu. Chúng tôi cũng sẽ triển khai lực lượng đặc nhiệm và hệ thống S-400 để bảo vệ các tài sản của Malaysia tại những khu vực này. Ngoài ra, tôi đề xuất một hiệp định thương mại tự do, giảm thuế nhập khẩu hàng hóa Malaysia xuống còn 2%, bao gồm dầu cọ, cao su, và thực phẩm chế biến.” Nam ngừng lại, ánh mắt cậu thoáng liếc sang Che Puan Nur Diana Petra, nhận ra ánh mắt cô đang dõi theo cậu với sự tò mò và ngưỡng mộ.
Sultan Muhammad V, sau khi tham khảo ý kiến của các cố vấn, bất ngờ tỏ ra cởi mở hơn. Ông gật đầu chậm rãi, giọng nói mang chút quyết đoán: “Chủ tịch Nam, nếu Triều Tiên đảm bảo các điều khoản này bằng văn bản và cam kết không kéo Malaysia vào bất kỳ xung đột quân sự nào, tôi sẵn sàng ký hiệp định. Kelantan sẽ đầu tư vào Busan, và chúng tôi mong muốn mở rộng xuất khẩu dầu cọ sang các đặc khu của Triều Tiên.” Nam, trong lòng thầm đoán rằng sự thay đổi lập trường này không thể thiếu vai trò của Che Puan Nur Diana Petra, người đã khéo léo tác động đến chồng mình trong những giờ nghỉ giữa các phiên họp.
Cuộc đàm phán kéo dài thêm ba giờ, với các cố vấn hai bên tranh luận chi tiết từng điều khoản, từ tỷ lệ lợi nhuận, quy trình kiểm tra an ninh, đến các tiêu chuẩn kỹ thuật cho nhà máy dầu cọ. Cuối cùng, hai hiệp định được ký kết trong không khí trang trọng: Hiệp định Hợp tác Kinh tế Busan-Kelantan, xác nhận khoản đầu tư 500 triệu USD và chia sẻ lợi nhuận 60-40, và Hiệp định Thương mại Tự do Triều Tiên-Malaysia, giảm thuế nhập khẩu xuống 2% và mở cửa thị trường Okinawa, Kyushu, và Busan cho hàng hóa Malaysia. Nam và Sultan Muhammad V đứng dậy, bắt tay nhau trước ống kính của báo chí Triều Tiên và Malaysia, ánh đèn flash lấp lánh, ghi lại khoảnh khắc lịch sử. Che Puan Nur Diana Petra, ngồi phía sau, vỗ tay nhẹ, nụ cười thanh lịch nhưng ánh mắt cô giao nhau với Nam, như ngầm xác nhận rằng cô đã đóng vai trò quan trọng trong thành công này.
Sau buổi ký kết, Nam tổ chức một buổi trà chiều tại sảnh phụ của Nhà Xanh, một căn phòng được trang trí với tranh thêu truyền thống Triều Tiên và những bình hoa Kimilsungia đỏ rực. Bàn trà được bày biện với trà xanh Triều Tiên, thơm mùi thảo mộc, cùng các món bánh ngọt Malaysia như klepon nhân đường thốt nốt và kuih lapis nhiều tầng màu sắc. Không khí thân mật, với tiếng nhạc dân gian Triều Tiên vang lên từ một dàn nhạc nhỏ ở góc phòng, giúp xua tan sự căng thẳng của cuộc đàm phán. Sultan Muhammad V, trong tâm trạng thoải mái, trò chuyện với tướng Kim Hyok-chol về triển vọng hợp tác quân sự, trong khi các quan chức Triều Tiên và Malaysia trao đổi về kế hoạch triển khai nhà máy dầu cọ.
Trong khoảnh khắc mọi người đang mải mê trò chuyện, Nam khẽ tiến đến gần Che Puan Nur Diana Petra, đang nhấp một ngụm trà, ánh mắt cô lấp lánh dưới ánh đèn chùm pha lê. Cậu cúi người, giọng nói nhỏ nhưng đầy ý nghĩa: “Che Puan, tôi muốn mời cô tham quan vườn hoa riêng tại tư dinh Ryongsong của tôi. Đó là nơi tôi tìm thấy sự bình yên giữa những áp lực lãnh đạo, và tôi nghĩ cô sẽ yêu thích vẻ đẹp của nó.” Che Puan Nur Diana Petra, ánh mắt sáng lên, đặt tách trà xuống, mỉm cười thanh lịch: “Chủ tịch Nam, tôi rất vinh dự. Tôi đã nghe nói vườn hoa Ryongsong là một kiệt tác của thiên nhiên và nghệ thuật. Tôi rất mong được chiêm ngưỡng.” Cô quay sang Sultan Muhammad V, đang bận thảo luận với Ri Jong-ho, và nhẹ nhàng nói: “Sultan, em muốn đi tham quan vườn hoa của Chủ tịch Nam. Ngài thấy ổn chứ?” Sultan, với nụ cười ấm áp, gật đầu: “Nur Diana, em cứ đi. Anh sẽ ở lại trao đổi thêm với các quan chức Triều Tiên.”
Nam, hài lòng, ra hiệu cho đội vệ binh chuẩn bị xe bọc thép để đưa cậu và Che Puan Nur Diana Petra đến tư dinh Ryongsong, cách Nhà Xanh 15 phút di chuyển qua những con đường rộng thênh thang của Bình Nhưỡng, được trang trí với cờ Triều Tiên và Malaysia nhân dịp công du. Trên xe, Nam và Che Puan Nur Diana Petra ngồi ở hàng ghế sau, cách nhau bởi một khoảng cách lịch sự, nhưng ánh mắt họ không ngừng trao đổi, mang đầy ẩn ý từ những khoảnh khắc ám muội trước đó. Che Puan Nur Diana Petra, khẽ vuốt nếp kebaya, hỏi: “Chủ tịch Nam, ngài có thường xuyên đến vườn hoa để thư giãn không?” Nam mỉm cười, giọng trầm: “Chỉ khi tôi cần suy nghĩ về những điều quan trọng, hoặc khi tôi muốn chia sẻ một khoảnh khắc đặc biệt với một người đặc biệt, như cô, Che Puan.”
Tư dinh Ryongsong, một quần thể kiến trúc tráng lệ ẩn sau những bức tường cao và hệ thống an ninh nghiêm ngặt, hiện ra dưới ánh hoàng hôn, với những mái ngói cong truyền thống và các tháp canh hiện đại. Vườn hoa Ryongsong, trải rộng trên 5 hecta, là tâm điểm của tư dinh, một tuyệt tác kết hợp giữa thiên nhiên và nghệ thuật, được chăm sóc bởi đội ngũ chuyên gia thực vật hàng đầu Triều Tiên. Những luống hoa Kimilsungia đỏ rực, lan Juche tím phớt, và hoa mẫu đơn trắng tinh khôi được sắp xếp thành các họa tiết hình học, xen kẽ với các hồ nước nhỏ lấp lánh ánh bạc và những cây liễu rủ mềm mại. Dưới ánh đèn LED ẩn giấu trong các bụi cây, vườn hoa lung linh như một bức tranh sống động, vừa hùng vĩ vừa lãng mạn, mang đậm dấu ấn của ý thức hệ Triều Tiên.
Nam, trong vai trò người hướng dẫn, dẫn Che Puan Nur Diana Petra qua những con đường lát đá granite, hai bên là các luống hoa được tưới nước tự động, tỏa hương thơm ngát. Cậu dừng lại bên một luống hoa Kimilsungia, chỉ vào những bông hoa đỏ rực: “Hoa Kimilsungia được đặt theo tên lãnh tụ vĩ đại của chúng tôi, biểu tượng cho lòng trung thành của nhân dân Triều Tiên. Mỗi bông hoa được chăm sóc tỉ mỉ để nở đúng vào các dịp lễ lớn.” Che Puan Nur Diana Petra, với sự tò mò của một người yêu thiên nhiên, cúi xuống ngắm một bông hoa, ngón tay thon dài chạm nhẹ vào cánh hoa: “Thật tuyệt đẹp, Chủ tịch Nam. Tôi nghe nói Indonesia từng tặng loài hoa này cho Triều Tiên?” Nam gật đầu, ánh mắt cậu dõi theo từng cử chỉ của cô: “Đúng vậy, năm 1965. Và giờ đây, nó là niềm tự hào của chúng tôi.”
Tiếp tục hành trình, Nam dẫn cô qua một cầu đá nhỏ bắc qua hồ sen, nơi những bông sen hồng nở rộ, phản chiếu ánh hoàng hôn trên mặt nước. Cậu chỉ vào một giàn hoa hồng đỏ được uốn thành hình vòm: “Đây là giống hồng được nhập từ Nga, quà tặng từ Tổng thống Putin trong một chuyến thăm. Chúng tượng trưng cho tình hữu nghị giữa Triều Tiên và Nga.” Che Puan Nur Diana Petra, ánh mắt sáng lên, hỏi: “Chủ tịch Nam, ngài có loài hoa yêu thích nào không?” Nam, dừng lại, nhìn thẳng vào cô, giọng trầm đầy ẩn ý: “Tôi thích những gì hiếm có và quyến rũ, như cô, Che Puan. Một bông hoa không chỉ đẹp mà còn mang sức hút không thể cưỡng lại.”
Nam cố ý dẫn Che Puan Nur Diana Petra đến một góc khuất của vườn hoa, nơi các bụi cây cao, gồm những cây liễu rủ và giàn hoa hồng đỏ thắm, che chắn hoàn toàn tầm nhìn từ bên ngoài, tạo nên một không gian riêng tư tuyệt đối, như một thế giới tách biệt khỏi sự hỗn loạn của thế chiến bên ngoài. Dưới tán cây liễu rủ, những cành lá mềm mại đung đưa trong làn gió nhẹ, ánh đèn LED từ các bụi cây gần đó tạo ra những vệt sáng mờ ảo, hòa quyện với hương thơm ngọt ngào của hoa Kimilsungia và mẫu đơn, khiến không gian trở nên quyến rũ và đầy mê hoặc. Nam dừng lại, quay sang Che Puan Nur Diana Petra, ánh mắt cậu cháy bỏng, như muốn thiêu đốt khoảng cách giữa họ. “Che Puan,” cậu nói, giọng trầm thấp, đầy cảm xúc, “tôi biết hiệp định hôm nay thành công là nhờ cô. Cô đã thuyết phục Sultan, và sự thông minh, tinh tế của cô đã khiến tôi vô cùng ngưỡng mộ. Tôi không biết phải cảm ơn cô thế nào cho đủ.”
Che Puan Nur Diana Petra, đứng cách cậu vài bước, mái tóc đen bay nhẹ trong gió, ánh mắt lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo, đáp lại với giọng nói vừa táo bạo vừa chân thành, như một lời mời gọi đầy mê hoặc: “Chủ tịch Nam, ngài đã chinh phục tôi bằng sự quyết đoán, tầm nhìn, và cả sự táo bạo của ngài. Ngài đã mang đến một sức hút mà ngay cả Sultan, với tất cả tình cảm của tôi dành cho anh ấy, cũng không thể sánh bằng. Tôi giúp ngài vì tôi tin vào những gì ngài đang xây dựng, và vì tôi… không thể cưỡng lại ngài.” Lời nói của cô, như một ngọn lửa, khơi dậy dục vọng mãnh liệt trong Nam, khiến trái tim cậu đập nhanh, cơ thể nóng ran.
Nam tiến đến, thu hẹp khoảng cách, ôm Che Puan Nur Diana Petra vào lòng, cảm nhận cơ thể thanh mảnh của cô qua lớp kebaya mỏng, lụa tơ tằm mềm mại áp sát vào ngực cậu. Cậu cúi xuống, hôn cô đắm đuối, môi cậu lướt chậm rãi trên môi cô, cảm nhận sự ngọt ngào và hơi thở ấm áp của cô, như muốn khám phá từng cung bậc cảm xúc. Tay cậu luồn qua lớp kebaya, mơn trớn ngực cô, cảm nhận đầu ngực săn chắc dưới lớp vải, nhịp tim cô đập nhanh dần. Nam tiếp tục, tay lướt xuống vùng âm đạo, ngón tay nhẹ nhàng kích thích qua lớp lụa, cảm nhận sự ẩm ướt dần hiện ra, khiến Che Puan Nur Diana Petra rên khẽ, cơ thể cô run lên vì khoái cảm, đầu hơi ngửa ra sau, mái tóc đen xõa tung trên vai.
Che Puan Nur Diana Petra, ngạc nhiên trước sự táo bạo của Nam, nhưng ánh mắt cô lộ rõ sự thích thú, đáp lại bằng cách ôm chặt cậu, tay siết lấy vai cậu, móng tay bấm nhẹ vào áo vest, như muốn hòa nhịp với từng động tác của cậu. Cô thì thầm, giọng run rẩy nhưng đầy đam mê: “Chủ tịch Nam, ngài… thật sự biết cách khiến tôi không thể cưỡng lại.” Nam, không dừng lại, cởi từng nút kebaya của cô, chậm rãi và đầy ý tứ, để lộ cơ thể thanh mảnh với làn da sáng mịn, phản chiếu ánh đèn mờ ảo của vườn hoa. Cậu cúi xuống, hôn lên ngực cô, lưỡi lướt nhẹ qua đầu ngực, khiến cô thở hổn hển, tay bám chặt vào vai cậu, cơ thể cong lên vì khoái cảm. Nam tiếp tục kích thích vùng âm đạo, ngón tay mơn trớn lồn cô, cảm nhận sự ẩm ướt và ấm nóng, khiến cô đạt cực khoái đầu tiên, cơ thể cô run rẩy, ánh mắt mơ màng nhìn Nam, như muốn cầu xin thêm.
Nam cởi quần, để lộ dương vật cương cứng, và nhấn vào lồn Che Puan Nur Diana Petra, từng cú thúc chậm rãi nhưng mạnh mẽ, hòa quyện với tiếng gió nhẹ và hương hoa Kimilsungia ngập tràn không gian. Cậu giữ cô trong tư thế đứng, một tay đỡ eo cô, tay kia vuốt ve ngực, cảm nhận cơ thể cô hòa nhịp với từng chuyển động. Che Puan Nur Diana Petra, ánh mắt lấp lánh, rên khẽ, cố kìm nén để không phát ra âm thanh lớn, nhưng cơ thể cô không thể che giấu sự đê mê. Cô ôm chặt Nam, môi cô cắn nhẹ lên vai cậu, như muốn giải tỏa khoái cảm đang dâng trào. Nam tăng nhịp độ, từng cú thúc trở nên mãnh liệt hơn, khiến cả hai chìm vào cơn sóng dục vọng, hòa quyện với không khí lãng mạn của vườn hoa.
Sau lần cực khoái đầu tiên, Nam không dừng lại. Cậu xoay Che Puan Nur Diana Petra lại, để cô tựa vào một cây liễu rủ, váy kebaya được vén lên, để lộ cặp mông tròn trịa. Nam hôn lên gáy cô, tay tiếp tục kích thích vùng âm đạo, ngón tay lướt qua lồn cô, cảm nhận sự co bóp nhẹ nhàng. Cậu lại nhấn dương vật vào từ phía sau, từng cú thúc sâu và chậm, khiến cô rên lên, âm thanh bị át đi bởi tiếng lá xào xạc trong gió. Che Puan Nur Diana Petra, ánh mắt mơ màng, đạt cực khoái thêm lần nữa, cơ thể cô run rẩy, tay bám chặt vào thân cây để giữ thăng bằng. Nam, cảm nhận được sự hòa quyện hoàn hảo, tiếp tục quan hệ, thay đổi nhịp độ từ chậm rãi sang nhanh dần, khiến cả hai chìm vào một trạng thái đê mê, như thể thời gian ngừng trôi trong góc khuất của vườn hoa.
Cuối cùng, sau một loạt khoảnh khắc mãnh liệt, Nam đạt cực khoái, xuất tinh ngập lồn Che Puan Nur Diana Petra, cảm nhận sự ấm nóng bao bọc quanh dương vật. Cô, thở hổn hển, quay lại nhìn Nam, ánh mắt lấp lánh sự thỏa mãn xen lẫn kinh ngạc. “Chủ tịch Nam,” cô thì thầm, giọng run rẩy, “đây là bí mật của chúng ta, và tôi sẽ không bao giờ quên khoảnh khắc này.” Nam gật đầu, ánh mắt cậu khóa chặt vào cô, như muốn khắc ghi hình ảnh cô trong tâm trí. Cậu giúp cô chỉnh trang kebaya, vuốt lại mái tóc rối, trong khi cô buộc tóc cao, nụ cười kín đáo vẫn đọng trên môi, đôi má ửng hồng dưới ánh đèn vườn hoa.
Nam dẫn Che Puan Nur Diana Petra trở lại lối đi chính, tiếp tục giới thiệu các loài hoa như chưa có gì xảy ra. Cậu chỉ vào một luống hoa mẫu đơn trắng: “Hoa mẫu đơn tượng trưng cho sự thịnh vượng. Tôi hy vọng mối quan hệ giữa Triều Tiên và Malaysia sẽ nở rộ như loài hoa này.” Che Puan Nur Diana Petra mỉm cười, giọng nhẹ nhàng: “Tôi tin là vậy, Chủ tịch Nam. Và tôi mong được quay lại đây, để ngắm vườn hoa… và hơn thế nữa.” Ánh mắt cả hai trao đổi, đầy ẩn ý, như một lời hứa về những cuộc gặp bí mật trong tương lai.
Chiều muộn, Nam tiễn vợ chồng Sultan Muhammad V và Che Puan Nur Diana Petra tại sân bay quốc tế Bình Nhưỡng, nơi máy bay hoàng gia Malaysia, một chiếc Boeing 737 được sơn biểu tượng hoàng gia Kelantan, đã sẵn sàng. Đội quân danh dự Triều Tiên, trong quân phục trắng với mũ lưỡi trai đỏ, đứng thẳng hàng, tay nâng súng chào. Quốc thiều Malaysia vang lên, hòa quyện với tiếng gió lạnh mùa đông, trong khi cờ Triều Tiên và Malaysia tung bay trên các cột cờ. Sultan Muhammad V, trong bộ lễ phục mới màu đen viền vàng, bắt tay Nam, giọng chân thành: “Chủ tịch Nam, chuyến công du này đã mở ra một chương mới cho quan hệ Triều Tiên-Malaysia. Tôi mong sớm gặp lại ngài tại Kelantan, có lẽ trong một hội nghị về dầu cọ.” Nam, với nụ cười lịch sự, đáp: “Thưa Sultan, Triều Tiên luôn chào đón ngài và Che Puan. Cảm ơn hai vị vì sự hợp tác quý giá này. Tôi hy vọng nhà máy Busan sẽ sớm đi vào hoạt động.”
Che Puan Nur Diana Petra, trong bộ kebaya xanh lam mới, viền thêu bạc lấp lánh, bước đến bắt tay Nam. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, khi tay họ chạm nhau, cô kín đáo nhét một mẩu giấy nhỏ vào lòng bàn tay cậu, được gấp gọn gàng, chứa một địa chỉ email cá nhân và mã truy cập vào ứng dụng nhắn tin mã hóa Signal. Cô thì thầm, giọng nhỏ nhưng đầy ý nghĩa, chỉ đủ để Nam nghe thấy: “Chủ tịch Nam, hãy giữ liên lạc. Tôi mong được trò chuyện riêng với ngài, để tiếp tục những gì chúng ta đã bắt đầu.” Nam, cảm nhận được sự táo bạo và mạo hiểm của cô, khẽ gật đầu, ánh mắt lấp lánh như xác nhận một mối quan hệ bí mật. Cô mỉm cười thanh lịch, bước lên cầu thang máy bay, quay lại nhìn Nam một lần cuối, ánh mắt cô như muốn lưu giữ hình ảnh cậu trước khi biến mất vào khoang hoàng gia.
Khi máy bay cất cánh, để lại một vệt khói trắng trên bầu trời Bình Nhưỡng, Nam siết chặt mẩu giấy trong tay, cảm nhận được sức nặng của bí mật này. Cậu biết rằng mối quan hệ với Che Puan Nur Diana Petra không chỉ là một sự kết nối cá nhân đầy cám dỗ, mà còn có thể mang lại lợi ích chiến lược trong bối cảnh thế chiến ngày càng khốc liệt, với Triều Tiên đang phải cân bằng giữa Nga, Trung Quốc, và áp lực từ Mỹ cùng Nhật Bản.
