Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Dục Vọng và Quyền Lực

Chương 41 : : Nhà đầu tư tiềm năng



[img=68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e6177732e636f6d2f776174747061642d6d656469612d736572766963652f53746f7279496d6167652f574f654855566175376e6e3166773d3d2d313536313339373835392e313835336663363939303937663665643230323639373236303235332e6a7067.webp]

Tháng 4 năm 2017, Nam trở về Bình Nhưỡng sau chuyến công du thành công tại Moskva, nơi cậu đã ký kết các thỏa thuận kinh tế và quân sự với Tổng thống Nga Vladimir Putin, mở ra triển vọng mới cho Cộng hòa Nhân dân Thống nhất Triều Tiên. Chiếc máy bay Il-76, được sơn biểu tượng quốc kỳ Triều Tiên, hạ cánh tại sân bay quốc tế Sunan vào một buổi chiều cuối xuân, khi những cơn mưa phùn nhẹ rơi xuống, phủ lên thủ đô một lớp sương mù mỏng manh. Nam, trong bộ vest đen may đo, bước xuống cầu thang máy bay, mái tóc đen nhánh lòa xòa trước trán, ánh mắt đượm buồn nhưng vẫn toát lên sự quyết tâm. Đội vệ binh mặc đồng phục xanh đậm, đứng thẳng tắp hai bên đường băng, cúi chào cậu, trong khi các quan chức cấp cao như cố vấn kinh tế Ri Jong-ho và đại diện sinh viên Choe Min-soo chờ sẵn để báo cáo tình hình trong nước.

Tại Nhà Xanh ở Seoul, nơi được cải tạo thành trụ sở chính phủ của Triều Tiên thống nhất, Nam bước vào văn phòng riêng, một căn phòng rộng rãi với những bức tường ốp gỗ mun, một bàn làm việc lớn bằng gỗ óc chó, và cửa sổ kính lớn nhìn ra trung tâm Seoul đang dần hồi sinh. Những tòa nhà cao tầng, dù vẫn mang dấu vết của chiến tranh với những mảng tường loang lổ, đang được sơn lại bằng màu trắng và xám, tạo nên một khung cảnh vừa hiện đại vừa mang dấu ấn của sự tái sinh. Các con đường bên dưới nhộn nhịp xe cộ, từ những chiếc xe buýt chở công nhân đến các đặc khu kinh tế đến xe tải vận chuyển hàng hóa từ cảng Busan. Tuy nhiên, áp lực từ các lệnh cấm vận của Mỹ và sự rút lui của các Chaebol như Samsung, Hyundai, và Daesang khiến nền kinh tế Triều Tiên rơi vào thế khó. Nam biết rằng để vượt qua khủng hoảng, cậu cần những khoản đầu tư quốc tế lớn, và tâm trí cậu bất giác trở lại với Maria Sharapova – người phụ nữ đã để lại ấn tượng sâu đậm tại tọa đàm kinh tế ở Moskva.

Hình ảnh Maria – mái tóc vàng óng ả buộc cao, thân hình cao 1m88 đầy sức sống, và ánh mắt xanh biếc sắc sảo như nhìn thấu mọi ý đồ – hiện lên rõ nét trong tâm trí Nam. Không chỉ là một cựu vận động viên quần vợt nổi tiếng, Maria còn là một doanh nhân thành công với thương hiệu kẹo Sugarpova và các khoản đầu tư vào các công ty khởi nghiệp như Therabody và Cofertility. Sự thông minh, tự tin, và phong thái chuyên nghiệp của cô khiến Nam tin rằng cô có thể là chìa khóa để thu hút đầu tư nước ngoài, giúp Triều Tiên đối phó với cấm vận Mỹ. Tuy nhiên, sau nhiều tuần chờ đợi mà không nhận được liên lạc từ Maria, Nam cảm thấy một sự thất vọng xen lẫn khao khát. Cậu quyết định chủ động hành động, không chỉ vì lợi ích kinh tế mà còn vì mong muốn gặp lại cô.

Trong văn phòng, dưới ánh sáng dịu nhẹ của đèn chùm pha lê, Nam ngồi trước máy tính, mở phần mềm email được mã hóa bảo mật của chính phủ. Cậu cẩn thận soạn một bức thư dài, từng từ được chọn lọc để thể hiện sự chuyên nghiệp, tầm nhìn lãnh đạo, và một chút sức hút cá nhân. Email được gửi đến địa chỉ liên lạc chính thức của Maria, được cung cấp qua Phòng Thương mại và Công nghiệp Nga:

Kính gửi cô Maria Sharapova,

Kể từ cuộc gặp tại tọa đàm kinh tế ở Moskva, tôi không thể quên câu hỏi sắc sảo của cô về an ninh đầu tư và tầm nhìn chiến lược của cô trong kinh doanh. Cộng hòa Nhân dân Thống nhất Triều Tiên, sau khi thống nhất bán đảo, đang bước vào giai đoạn tái thiết đầy tham vọng. Các đặc khu kinh tế tại Kaesong, Wonsan, và Sinuiju là những trung tâm kinh tế mới, với cơ sở hạ tầng hiện đại, lực lượng lao động trẻ, và các chính sách ưu đãi chưa từng có: miễn thuế 15 năm, hỗ trợ vốn lên đến 200 triệu USD, quyền độc quyền phân phối trong các ngành thực phẩm, sức khỏe, và công nghệ, cùng với bảo đảm an ninh từ lực lượng quốc gia và các hiệp định song phương với Nga.

Với kinh nghiệm của cô trong việc xây dựng Sugarpova, một thương hiệu kẹo cao cấp đạt doanh thu 20 triệu USD mỗi năm, và các khoản đầu tư vào Therabody, Tonal, Supergoop, và Cofertility, tôi tin rằng Triều Tiên là cơ hội lý tưởng để mở rộng tầm ảnh hưởng của cô. Chúng tôi đặc biệt quan tâm đến việc hợp tác trong lĩnh vực thực phẩm cao cấp, sức khỏe, và công nghệ nhân văn, phù hợp với các dự án của cô như Cofertility, giúp phụ nữ tiếp cận dịch vụ đông lạnh trứng.

Tôi trân trọng mời cô đến thăm bán đảo Triều Tiên để khảo sát thị trường và thảo luận chi tiết về các cơ hội hợp tác. Chúng tôi cam kết đảm bảo an ninh tối đa cho cô và đội ngũ của mình, với sự hỗ trợ từ các đơn vị đặc nhiệm và hệ thống giám sát hiện đại. Tôi rất mong được gặp lại cô để cùng xây dựng một tương lai thịnh vượng cho Triều Tiên và các đối tác quốc tế.

Trân trọng,Nam, Chủ tịch Cộng hòa Nhân dân Thống nhất Triều Tiên

Nam đọc lại email năm lần, chỉnh sửa từng câu để đảm bảo giọng điệu vừa trang trọng vừa hấp dẫn. Cậu nhấn nút gửi, cảm giác hồi hộp dâng trào trong lồng ngực, như một thiếu niên lần đầu viết thư cho người mình thầm mến. Cậu tự nhủ rằng đây là vì lợi ích của Triều Tiên, nhưng sâu thẳm trong lòng, cậu biết rằng sự khao khát gặp lại Maria không chỉ đến từ lý trí.

Một tuần sau, vào một buổi sáng đầu tháng 5, khi ánh nắng xuyên qua cửa sổ văn phòng, Nam nhận được hồi âm từ Maria. Email của cô ngắn gọn, mang phong cách của một doanh nhân bận rộn nhưng vẫn giữ sự lịch sự và thân thiện:

Kính gửi Chủ tịch Nam,

Cảm ơn anh vì lời mời chân thành và những thông tin chi tiết về cơ hội đầu tư tại Triều Tiên. Đội ngũ của tôi đã xem xét kỹ lưỡng các đặc khu kinh tế mà anh đề cập, và chúng tôi thấy tiềm năng trong các lĩnh vực thực phẩm và sức khỏe. Tôi sẽ đến thăm bán đảo vào ngày 10 tháng 5 để khảo sát thị trường và thảo luận thêm về khả năng hợp tác. Chúng tôi mong được thấy tận mắt cơ sở hạ tầng, các chính sách hỗ trợ, và kế hoạch phát triển dài hạn của anh.

Trân trọng,Maria Sharapova

Nam, đọc email, cảm thấy trái tim đập nhanh hơn. Cậu lập tức triệu tập cố vấn kinh tế Ri Jong-ho, tướng Kim Hyok-chol, và đại diện sinh viên Choe Min-soo để lên kế hoạch tiếp đón Maria. “Chúng ta phải khiến cô ấy thấy tiềm năng của Triều Tiên,” Nam nói, giọng đầy quyết tâm. “Mọi chi tiết, từ sân bay đến nhà hàng, phải hoàn hảo.” Ri Jong-ho gật đầu, bắt đầu soạn thảo lịch trình chi tiết, trong khi Choe Min-soo đề xuất thêm các hoạt động văn hóa để giới thiệu bản sắc Triều Tiên thống nhất. Nam, trong lòng, không chỉ nghĩ đến đầu tư mà còn đến khoảnh khắc được gặp lại Maria, dù cậu cố gắng kìm nén dục vọng để tập trung vào mục tiêu lớn hơn.

Ngày 10 tháng 5 năm 2017, Nam có mặt tại sân bay quốc tế Incheon ở Seoul, một trong những sân bay hiện đại nhất châu Á, được khôi phục hoàn toàn sau chiến tranh. Các đường băng được lát lại, nhà ga chính lấp lánh ánh sáng từ những tấm kính lớn, và quốc kỳ Triều Tiên thống nhất bay phấp phới bên cạnh các biểu ngữ chào mừng. Nam, trong bộ vest đen may đo, đeo huy hiệu Hội đồng Cách mạng Nhân dân, đứng bên đội vệ binh mặc đồng phục xanh đậm, mỗi người mang súng trường lễ nghi được đánh bóng sáng loáng. Một đoàn xe limousine Mercedes-Benz S-Class màu đen, được nhập từ Nga, đậu sẵn để đưa Maria và đội ngũ của cô đến các điểm tham quan.

Khi chiếc máy bay riêng Gulfstream G650 của Maria hạ cánh, Nam đứng thẳng, ánh mắt tập trung vào cầu thang máy bay. Maria bước xuống, mặc một bộ suit trắng thanh lịch với áo sơ mi lụa màu kem, mái tóc vàng óng buộc cao, và kính râm che đi đôi mắt xanh biếc. Thân hình cao 1m88 của cô, kết hợp với dáng đi tự tin của một cựu vận động viên quần vợt, khiến mọi ánh mắt tại sân bay đổ dồn về phía cô. Đi cùng Maria là hai cố vấn kinh doanh người Mỹ: một người đàn ông trung niên, mặc vest xám, mang theo laptop chứa dữ liệu phân tích thị trường, và một phụ nữ trẻ, mặc váy công sở, cầm một tập tài liệu dày về các đặc khu kinh tế.

Nam tiến đến, bắt tay Maria, cảm nhận bàn tay cô mạnh mẽ nhưng mềm mại, mang dấu ấn của một người từng cầm vợt thống trị các sân quần vợt thế giới. “Chào mừng cô đến với Triều Tiên, cô Sharapova,” Nam nói, giọng trầm ấm, nụ cười thân thiện nhưng ánh mắt không giấu được sự ngưỡng mộ trước vẻ đẹp và khí chất của cô. “Tôi hy vọng chuyến thăm này sẽ mở ra một chương mới cho sự hợp tác giữa chúng ta, không chỉ vì lợi ích kinh tế mà còn vì tương lai của bán đảo.” Maria tháo kính râm, để lộ đôi mắt xanh sâu thẳm, mỉm cười nhẹ: “Cảm ơn anh, Chủ tịch Nam. Tôi rất mong được thấy những gì anh đã xây dựng sau những thử thách lớn như vậy.”

Nam dẫn Maria và đội ngũ của cô qua khu vực đón tiếp VIP, nơi một đội nhạc lễ nghi chơi bài “Bài ca Thống nhất,” một sáng tác mới của Triều Tiên nhằm tôn vinh sự hợp nhất bán đảo. Một nhóm thiếu nhi mặc đồng phục truyền thống hanbok, tay cầm hoa hướng dương, tặng Maria một bó hoa lớn, khiến cô mỉm cười rạng rỡ. “Cảm ơn các cháu,” Maria nói bằng tiếng Anh, cúi xuống bắt tay một cô bé, hành động khiến Nam càng thêm ấn tượng với sự gần gũi của cô.

Chuyến tham quan bắt đầu tại đặc khu kinh tế Kaesong, cách Seoul 50 km về phía bắc, nơi từng là biểu tượng hợp tác liên Triều trước khi chiến tranh nổ ra. Nam dẫn Maria qua các nhà máy sản xuất thực phẩm hiện đại, với những dây chuyền tự động được nâng cấp bằng công nghệ Nga, sản xuất kimchi Jongga, mì chính Miwon, và các món ăn chế biến sẵn như bánh bao và xúc xích. Các công nhân, mặc đồng phục trắng sạch sẽ, làm việc nhịp nhàng dưới ánh đèn LED trắng sáng, trong khi mùi hương của gia vị và thực phẩm lên men thoang thoảng trong không khí. Nam chỉ vào một dây chuyền sản xuất kimchi, giải thích: “Kaesong có 10.000 lao động và công suất xuất khẩu 50.000 tấn thực phẩm mỗi năm. Sugarpova của cô có thể thiết lập một nhà máy kẹo cao cấp tại đây, tận dụng nguồn lao động giá rẻ và thị trường Đông Nam Á rộng lớn, từ Việt Nam đến Indonesia.”

Maria, cầm iPad, ghi chú cẩn thận, đặt câu hỏi chi tiết về nguồn cung nguyên liệu, chi phí vận hành, và khả năng kết nối với các cảng biển. “Chủ tịch Nam, kimchi là một sản phẩm văn hóa mạnh mẽ, nhưng Sugarpova tập trung vào kẹo cao cấp với hương vị quốc tế. Làm thế nào để Triều Tiên đáp ứng các tiêu chuẩn an toàn thực phẩm của châu Âu và Mỹ?” cô hỏi, ánh mắt sắc bén. Nam, đã chuẩn bị kỹ lưỡng, đáp: “Chúng tôi đã áp dụng các tiêu chuẩn ISO 22000 và FSSC 22000 tại Kaesong, tương tự như các nhà máy của Daesang trước đây. Tôi sẽ cung cấp toàn bộ báo cáo kiểm định để cô xem xét.”

Tiếp theo, đoàn di chuyển bằng trực thăng Mi-17, được sơn màu xanh đậm của quân đội Triều Tiên, đến Wonsan, một thành phố ven biển phía đông bán đảo. Khi trực thăng hạ cánh, Maria bước ra, gió biển thổi tung mái tóc vàng của cô, để lộ gương mặt thanh tú dưới ánh nắng xuân. Nam dẫn cô dọc theo bãi biển cát trắng, nơi các công trình xây dựng đang dần hình thành một khu nghỉ dưỡng sức khỏe. “Chúng tôi muốn biến Wonsan thành điểm đến quốc tế, với các spa sử dụng công nghệ massage và phục hồi của Therabody, cùng mỹ phẩm chống nắng từ Supergoop, hai dự án đầu tư của cô,” Nam nói, chỉ tay về phía những tòa nhà kính đang được dựng lên. “Wonsan có thể thu hút khách du lịch từ Nga, Trung Quốc, và Đông Nam Á, với các chính sách miễn visa cho nhà đầu tư.”

Maria, đứng bên bờ biển, tay che ánh nắng, gật đầu: “Ý tưởng rất hấp dẫn, nhưng tôi cần dữ liệu cụ thể về lượng khách du lịch dự kiến, cơ sở hạ tầng giao thông, và an ninh khu vực. Cấm vận Mỹ có thể ảnh hưởng đến dòng khách quốc tế.” Nam, không nao núng, đáp: “Chúng tôi đang xây dựng sân bay quốc tế Wonsan và cảng biển mới, với sự hỗ trợ kỹ thuật từ Nga. Về an ninh, lực lượng đặc nhiệm của chúng tôi sẽ đảm bảo an toàn tuyệt đối cho các khu nghỉ dưỡng.”

Chặng cuối của chuyến tham quan là đặc khu kinh tế Sinuiju, gần biên giới Trung Quốc, nơi Nam giới thiệu kế hoạch phát triển một cảng biển hiện đại và trung tâm logistics. Dưới ánh hoàng hôn, những cần cẩu khổng lồ di chuyển các container hàng hóa, trong khi các công nhân mặc áo phản quang làm việc không ngừng. “Sinuiju sẽ là cửa ngõ giao thương với Trung Quốc và Nga, với các chính sách miễn thuế 15 năm và hỗ trợ vốn 100 triệu USD cho nhà đầu tư,” Nam nhấn mạnh. Maria, quan sát cảng biển qua cửa sổ xe limousine, hỏi: “Cấm vận Mỹ sẽ ảnh hưởng đến xuất khẩu. Triều Tiên có kế hoạch gì để vượt qua rào cản này?” Nam đáp: “Chúng tôi đã thiết lập các kênh tài chính qua Ngân hàng Phát triển Châu Á của Trung Quốc và các ngân hàng Nga. Tôi cam kết cá nhân rằng mọi khoản đầu tư của cô sẽ được bảo vệ.”

Tối hôm đó, Nam mời Maria và đội ngũ của cô đến nhà hàng fine dining Le Ciel ở Gangnam, Seoul, một địa điểm từng là biểu tượng của giới thượng lưu Hàn Quốc trước khi thống nhất. Nhà hàng được tái thiết dưới sự quản lý của chính phủ, với nội thất xa hoa: bàn gỗ mun phủ khăn lụa trắng thêu hoa văn truyền thống, đèn chùm pha lê nhập từ Áo lấp lánh ánh vàng, và cửa sổ kính lớn nhìn ra sông Hàn, nơi ánh đèn thành phố phản chiếu như những vì sao trên mặt nước. Đội ngũ của Maria ngồi tại một bàn dài gần cửa sổ, thảo luận sôi nổi về các số liệu đầu tư, trong khi Nam và Maria được sắp xếp tại một góc riêng tư, với rèm lụa đỏ ngăn cách, tạo nên một không gian vừa sang trọng vừa kín đáo.

Bữa tối là một hành trình ẩm thực kết hợp giữa truyền thống Triều Tiên và tinh hoa Hàn Quốc. Món khai vị là súp tôm hùm với kimchi nhà làm, vị cay nồng hòa quyện với hương biển đậm đà. Món chính gồm bò Wagyu bulgogi nướng trên đá nóng, thịt mềm tan chảy trong miệng, kèm theo các món phụ như nấm hương xào, củ cải muối, và salad rong biển tươi. Món tráng miệng là bánh gạo nhân sô-cô-la đen nhập từ Pháp, được trình bày trên đĩa sứ trắng với đường viền vàng tinh xảo. Nam chọn một chai rượu vang Château Margaux 2010, hương vị đậm đà với nốt hương quả mọng và gỗ sồi, hòa quyện hoàn hảo với không khí ấm áp của buổi tối.

Nam và Maria bắt đầu trò chuyện bằng các chủ đề kinh tế. Nam chia sẻ chi tiết về chiến lược tái thiết của Triều Tiên: chính sách miễn thuế 15 năm, các khoản vay ưu đãi từ Ngân hàng Phát triển Triều Tiên, và kế hoạch mở rộng đặc khu kinh tế Rason với sự hỗ trợ từ Nga. “Chúng tôi muốn biến Triều Tiên thành trung tâm sản xuất thực phẩm và sức khỏe của châu Á,” Nam nói, ánh mắt kiên định. “Cô có thể dẫn đầu xu hướng này với Sugarpova và Therabody.” Maria đáp lại, kể về hành trình kinh doanh của mình: từ việc ra mắt Sugarpova năm 2012, một thương hiệu kẹo cao cấp với doanh thu 20 triệu USD mỗi năm, đến các khoản đầu tư vào Therabody (thiết bị massage phục hồi), Tonal (thiết bị tập luyện thông minh), Supergoop (mỹ phẩm chống nắng), Public.com (nền tảng đầu tư tài chính), MoonPay (công nghệ blockchain), và Cofertility (dịch vụ đông lạnh trứng cho phụ nữ). “Tôi luôn tìm kiếm những dự án mang lại giá trị bền vững,” Maria nói, giọng điềm tĩnh nhưng đầy đam mê. “Cofertility, chẳng hạn, giúp phụ nữ tự do lựa chọn tương lai sinh sản. Triều Tiên cần chứng minh rằng các dự án của anh cũng có giá trị nhân văn như vậy.”

Cuộc trò chuyện dần chuyển sang các chủ đề cá nhân. Nam hỏi về hành trình từ sân quần vợt đến phòng họp của Maria, tỏ ra ngưỡng mộ khi cô kể về 5 danh hiệu Grand Slam và 11 năm liên tiếp là nữ vận động viên được trả lương cao nhất thế giới theo Forbes. Maria, đổi lại, tò mò về hành trình của Nam, từ một sinh viên quốc tế đến Lãnh tụ tối cao của một quốc gia thống nhất. “Chủ tịch Nam, anh còn rất trẻ, nhưng đã làm được những điều không tưởng. Điều gì thúc đẩy anh?” cô hỏi, ánh mắt chân thành. Nam, ngập ngừng, đáp: “Tôi làm tất cả vì người dân Triều Tiên… và vì một người đặc biệt.” Cậu không nhắc đến Ri Sol-ju, nhưng ánh mắt cậu thoáng buồn, khiến Maria nhận ra sự phức tạp trong tâm hồn cậu.

Nam, bị cuốn hút bởi sự thông minh và phong thái thanh lịch của Maria, không kìm được lòng. “Cô Sharapova, cô đã đạt được mọi thứ – từ danh hiệu Grand Slam đến những khoản đầu tư triệu đô. Vậy còn cuộc sống riêng tư? Một người phụ nữ như cô chắc hẳn có ai đó đặc biệt bên cạnh?” cậu hỏi, giọng nhẹ nhàng, ánh mắt lóe lên sự tò mò và một chút dục vọng. Maria, nhận ra ý đồ của Nam, đặt ly rượu xuống, mỉm cười tinh tế, ánh mắt xanh biếc như nhìn thấu tâm tư cậu. “Chủ tịch Nam, tôi đã đính hôn với Alexander Gilkes, một doanh nhân người Anh. Chúng tôi gặp nhau vài năm trước, và dự định làm đám cưới vào năm 2018. Anh ấy là người đồng hành tuyệt vời, cả trong cuộc sống lẫn kinh doanh,” cô nói, giọng vừa thẳng thắn vừa khéo léo. “Nhưng điều đó không có nghĩa chúng ta không thể là đối tác tốt trong kinh doanh. Tôi rất mong chờ báo cáo chi tiết từ đội ngũ của mình sau chuyến thăm này.”

Nam, dù cảm thấy một chút thất vọng, nở nụ cười lịch thiệp, che giấu sự hụt hẫng trong lòng. “Tôi tôn trọng điều đó, cô Sharapova. Tôi hy vọng chúng ta sẽ hợp tác lâu dài để đưa Triều Tiên vươn xa trên bản đồ kinh tế thế giới. Triều Tiên cần những người như cô – không chỉ vì tài năng mà còn vì tầm nhìn.” Maria nâng ly rượu, đáp lại: “Cảm ơn anh, Chủ tịch Nam. Tôi sẽ nghiêm túc xem xét cơ hội này.” Cả hai chạm ly, tiếng thủy tinh leng keng hòa lẫn với tiếng nhạc violin nhẹ nhàng từ ban nhạc sống trong nhà hàng, kết thúc bữa tối trong không khí chuyên nghiệp nhưng không kém phần ấm áp.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...