Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Dụ tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí

Chương 70



Chương 12: Gặp gỡ Dennis

Trên đường trở lại Macau, ngay cả khách sạn Lạc Tranh cũng không kịp ghé lại.Sau một hồi kiểm tra lại những thông tin đang có, nàng cùng Tề Lê liền bướcvào đại sảnh của sòng bạc. Vào giờ này, người đánh bạc đông như trảy hội, đaphần là đang đặt cược.

“Lạc Tranh, em định đi tìm người đàn ông kia sao?” Tề Lê nhìn Lạc Tranh vớiánh mắt khó hiểu. Không hiểu sao từ lúc xem đoạn video kia, nàng cứ nhất quyếtquay trở lại nơi này.

Lạc Tranh nhanh chóng đưa ánh mắt sắc bén quét qua căn phòng, cẩn thận khôngbỏ sót bất kỳ khuôn mặt nào mà nàng nhìn thấy, gật gật đầu.

“Nhưng nơi này nhiều người như vậy, em định làm thế nào?” Tề Lê cảm thấyphương án này không mấy khả thi.

“Em nhớ rất rõ hình dáng của người đàn ông kia, chỉ cần nhìn thấy bóng lưnganh ta là có thể dễ dàng nhận ra rồi” Lạc Tranh nhẹ nhàng nói. Nàng rất tintưởng vào khả năng của mình. Tuy không phải một lần nhìn qua là có thể nhớ rõmồn một, nhưng ít nhất, với một luật sư như nàng thì trí nhớ cũng có phần hơnngười bình thường.

“Nhưng mà…”

“Không đúng rồi, không phải nơi này. Chị Tề Lê, hôm nay ngoại trừ sòng bạc nàymở cửa, còn có nơi nào khác không?” Lạc Tranh nhíu mày, dường như vừa thoángnghĩ ra điều gì đó.

Tề Lê suy nghĩ một lát: “Đêm nay, chỉ có duy nhất nơi này tổ chức đánh bạc.Nếu còn chắc chỉ có trên thuyền thôi.”

“Đánh bạc trên thuyền?” Lạc Tranh suy nghĩ một lát, đôi mắt bỗng nhiên sángngời, “Đúng rồi, chắc chắn là đánh bạc trên thuyền!”

“Lạc Tranh!”

“Tề Lê, chắc hẳn chị rất quen thuộc đối với các sòng bạc tại Macau này. Chị cónhớ con thuyền nào mà các phòng đánh bạc được ngăn cách với nhau bằng một bứctường màu xám bạc, trên trần nhà treo chùm đèn pha lê cỡ lớn, toả ra ánh sángmàu vàng thẫm hay không?” Sau một hồi suy luận cẩn thận, Lạc Tranh nhìn Tề Lêđặt ra câu hỏi với thái độ cực kỳ nghiêm túc.

Tề Lê nghi ngờ nhìn Lạc Tranh hồi lâu, thực không biết nàng đang muốn làm cáigì. Suy nghĩ một lúc cô ta mới sực nhớ ra, “A, chị nhớ ra rồi, tám giờ trênchiếc thuyền kia có mở một sòng”

“Dẫn em đi!” Lạc Tranh nhanh chóng quyết định.

Cảnh đêm ở Macau thực sự rất đẹp, từng tòa nhà với các kiểu kiến trúc khácnhau lần lượt hiện ra trước mắt, cảnh tượng hết sức tráng lệ, đối lập hoàntoàn với Honkong. Nhưng đáng tiếc, Lạc Tranh chẳng còn tâm trạng nào mà thưởngthức nữa. Chỉ là nàng cảm thấy cảnh vật thì vẫn thế mà con người thì lại khácxưa. Bốn năm trước, cũng chính tại Macau này, nàng tiếp quản vụ án đầu tiên vàhôm nay cũng tại nơi đây, nàng bắt đầu một chặng đường mới. Nhưng nàng thựckhông biết cái đang chờ đợi mình là gì nữa?

Chiếc thuyền được chọn để tổ chức đánh bạc rất lớn, đèn đuốc sáng trưng, vôcùng hào nhoáng. Tề Lê đang định dẫn Lạc Tranh bước vào một gian phòng thì tạiphía cửa chính có vài tên bảo vệ bước lên. Chúng vừa muốn mở miệng chặn haingười họ lại, liền nghe thấy tiếng nói ôn nhu, thâm trầm của một người đàn ôngvọng ra.

“Để cho các cô ấy qua.”

Đám bảo vệ lập tức lùi về phía sau, Lạc Tranh đưa mắt nhìn xung quanh một hồirồi cùng Tề Lê bước vào. Khi hai người tới một khúc quanh, hiện ra trước mắtchính là một chiếu bạc rất lớn mà người chủ trì chính là người đàn ông trongđoạn băng video kia.

Người này mặc dù đang ngồi nhưng không khó nhận ra dáng người anh ta khá caolớn, tuy không phải người Pháp chính gốc nhưng xem ra cũng khá đặc biệt. Ngũquan sáng sủa, khuôn mặt tuấn tú, nhìn qua thì tuổi cũng khoảng trên dưới bamươi, mọi cử chỉ đều toát lên khí chất trầm ổn.

Sự chú ý của anh ta dường như đều dồn lên các lá bài trước mặt. Trong cănphòng đánh bạc lớn thế này cũng chỉ có một mình anh ta mà thôi. Vừa lúc LạcTranh và Tề Lê đi tới, anh ta cũng không buồn ngẩng đầu lên, chỉ hờ hững cấttiếng.

“Cô chính là Lạc luật sư tới từ Hongkong?”

Lạc Tranh cẩn thận đánh giá người đàn ông trước mắt, trên người anh ta toátlên một khí thế rất kỳ lạ, cảm giác như có chút thờ ơ nhưng lại có chút khóhiểu khiến người ta không thể lường trước sẽ gặp phải những bất trắc gì. Loạicảm giác này… nàng chỉ có thể cảm thấy từ trên người Thương Nghiêu mà thôi.

Lạc Tranh khẽ hít sâu một hơi, bước lên phía trước, đôi mắt thông minh sánglên đầy hiểu biết, giơ tay ra, giọng nói cực kỳ tự nhiên.

“Xin chào, tôi là Lạc Tranh, tối nay tôi là luật sư đại diện của anh.”

Câu nói vừa rồi của Lạc Tranh khiến Tề Lê thực sự kinh hãi, rốt cuộc cũngkhiến người đàn ông kia ngẩng đầu lên. Lạc Tranh thực bị sững sờ, đôi mắt anhta xanh như ngọc, giống như màu xanh biếc của đại dương bao la. Nét anh tuấnhiện trên gương mặt mặc dù không có biểu hiện cảm xúc gì, nhưng có thể nhìnthấy khóe môi anh ta đang cong lên hiện rõ nụ cười.

“Cô rất thông minh.” Một lúc sau, anh ta mới nhẹ nhàng lên tiếng, nhìn vào chỗngồi phía đối diện biểu thị ý tứ, “Mời hai vị ngồi.”

“Cảm ơn.” Lạc Tranh bình tĩnh ngồi xuống phía đối diện anh ta, còn Tề Lê thìvẫn đang kinh hãi không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

“Chỉ bằng một đoạn video ngắn ngủi, cũng không có bất kỳ gợi ý nào mà tìm đượctới chỗ này, Lạc luật sư quả thật không đơn giản.” Người đàn ông kia nhẹ nhànglên tiếng, trong giọng nói lộ ra một tia tán thưởng.

“Anh chỉ cho tôi ba tiếng đồng hồ, đương nhiên phải tận dụng thời gian rồi.”Lạc Tranh nhẹ nhàng cười một tiếng.

“Từ vùng đất tăm tối kia đến đây cũng phải mất ít nhất hai tiếng rưỡi đồng hồ,hay nói cách khác, cô chỉ mất có nửa giờ đồng hồ để tìm ra tôi?” Trong mắtngười đàn ông kia không khỏi có chút ngạc nhiên.

“Vậy xem ra tôi phải tính toán lại một chút, có vẻ xuất hiện ở đây lúc này vẫncòn hơi sớm.” Lạc Tranh đáp lại hết sức lưu loát.

“Đúng là tôi không thể đánh giá thấp cô được. Với một người phụ nữ thông minhnhư cô, xem ra tôi cần phải hết sức đề phòng mới được.” Cuối cùng anh ta cũnghờ hững cười nhẹ một tiếng.

“Anh sắp xếp ra những chuyện này, chẳng qua muốn thay mặt tập đoàn WORLD thửxem Lạc Tranh tôi có đủ bản lãnh xử lý công việc ở nơi này không mà thôi. Vìthế, quan hệ công việc giữa tôi và anh cũng chỉ tồn tại trong đêm nay. Anh làngười làm việc lớn, hà cớ gì phải đề phòng một cô gái nhỏ bé như tôi đây.”Từng lời của Lạc Tranh đều vô cùng sắc sảo, không những đề cao đối phương màcòn khiến họ cũng không thể coi thường mình.

Người đàn ông kia có chút ngỡ ngàng sau khi nghe Lạc Tranh nói như vậy, cầm lyrượu lên nhấp một ngụm, rồi lại nhẹ nhàng đặt xuống, khẽ nghiêng người về phíatrước.

“Tôi thực sự hiếu kỳ đối với việc Lạc luật sư đã tìm tới nơi này như thế nào?Cô cũng nên biết, những luật sư trước đây đều không khiến tập đoàn hài lòngcho lắm.”

Lạc Tranh dịu dàng cười một tiếng: “Tài liệu video kia đã cho tôi khá nhiềumanh mối nên tìm được tới đây cũng là điều hết sức bình thường. Tôi nghĩ chínhanh cũng đã cho tôi nhiều gợi ý”.

Người đàn ông kia hơi mỉm cười, cảm thấy rất hài lòng với khả năng nói chuyệnvô cùng sắc sảo và khéo léo của cô gái này.

“Tại sao lại nói bản thân tôi để lại nhiều gợi ý?”

Lạc Tranh nhẹ nhàng cầm lấy cuộn băng ghi hình, hướng về phía người đàn ôngkia nói, “Anh không phiền nếu xem qua nó chứ?”

Người đàn ông kia khoát tay, ra lệnh cho vệ sỹ cầm lấy bỏ vào máy.

Tề Lê liên tục bị Lạc Tranh làm cho choáng váng đầu óc, nay cũng vừa đúng lúccô ta muốn xem xem tại sao nàng lại có thể tìm ra manh mối nhanh như vậy?

Ngay sau đó, trên màn hình xuất hiện đoạn băng mà hai người họ đã xem qua lúcở căn nhà gỗ. Thời gian của cuộn băng rất ngắn, hình ảnh cũng vô cùng đơnđiệu. Một người đàn ông không thể bình thường hơn xuất hiện trên màn hìnhnhưng cũng chỉ có thể nhìn thấy một bên mặt anh ta mà thôi.

“Trước tiên, chúng ta đều hiểu rõ rằng, luật sư đại diện chính là người cố vấnvề pháp luật cũng như bảo vệ quyền lợi cho thân chủ, vì thế việc nhận ra đâulà thân chủ của mình, đâu là đối thủ là điều hết sức quan trọng”. Lạc Tranhngước mắt nhìn lên màn hình nhẹ nhàng lên tiếng. Nói xong, nàng quay về phíangười đàn ông kia nói tiếp.

“Anh để tôi đi một quãng đường dài như thế để lấy tài liệu chắc chắn ý nghĩavà tầm quan trọng của nó không hề bình thường. Trực giác của một luật sư khinhìn thấy người đàn ông xuất hiện trong đoạn video kia mách bảo tôi rằng, đóắt hẳn phải là một nhân vật quan trọng.

Mà vụ sòng bạc tại Macau này, tập đoàn cũng chỉ có ý thử sức tôi mà thôi, chonên hình ảnh người đàn ông trong đoạn video chính là nhiệm vụ của tôi trongtối nay. Đối với một luật sư, đây cũng chính là một phương thức bảo vệ thânchủ của mình.

Trong giới thương nghiệp, có rất nhiều người không muốn lộ ra thân phận củamình, cũng không muốn có mặt tại hiện trường. Như vậy, sử dụng cách thức nàyvừa có thể đưa ra nhiệm vụ trực tiếp, vừa đảm bảo thân thế không bị bại lộ màcũng không cho đối thủ có cơ hội nắm bắt được bất kỳ manh mối nào.”

Người đàn ông kia khẽ gật đầu bày tỏ sự tán đồng với lời giải thích của LạcTranh. Cô luật sư này quả thực là một người có sự nhạy cảm nghề nghiệp rấtcao. Đúng là trong làm ăn, các bên thường dùng cách thức này để gặp luật sưđại diện của mình.

“Nhưng tại sao cô lại nghĩ ra được là sòng bạc trên thuyền này?” Anh ta cóchút hiếu kỳ hỏi, “Cô nên biết, đêm hôm mà còn mở một sòng bạc trên thuyền thếnày là chuyện không hề bình thường.”

“Chẳng phải những hình ảnh trong đoạn video đã quá rõ ràng rồi sao?” Lạc Tranhnhẹ nhàng cười một tiếng, quay đầu lại nhìn về phía đoạn băng. “Tôi để ý tớibức tường ở bên cạnh người đàn ông trong cuộn băng có màu xám bạc. Dựa theomức độ của ánh sáng thì dường như cả căn phòng đều là màu xám bạc.

Còn nữa, chính là bóng đèn. Chất liệu của mỗi loại bóng đèn khác nhau sẽ tạonên hiệu ứng hình ảnh khác nhau. Tôi nhìn thấy trên vách tường có những gợnsóng nhấp nháy. Lúc đầu tôi nghĩ là do ngọn đèn chuyển động tạo ra. Nhưng suynghĩ một hồi thì cảm thấy không giống lắm. Tôi đoán chắc rằng chất liệu củabóng đèn là thủy tinh hoặc pha lê, hơn nữa phải là một chùm đèn treo tường lớnmới có thể tạo ra hiệu ứng như vậy”.

“Ồ!” Người đàn ông kia dường như không để ý tới điểm này, ngẩng đầu nhìn ngọnđèn phía trên, quả nhiên là chùm đèn pha lê rất lớn, bất giác gõ nhẹ lên đầu.“Nhưng tại sao Lạc luật sư lại khẳng định là đánh bạc trên thuyền? Sao khôngphải là sòng bạc tại Macau chứ?”

Lạc Tranh nhẹ nhàng chỉ vào ly rượu bên cạnh anh ta “Chính là ly rượu này củaanh nói cho tôi biết. Hơn nữa còn vì ánh đèn ở xung quanh nữa.”

Người đàn ông kia cảm thấy vô cùng hứng thú: “Xin rửa tai lắng nghe!”

Lạc Tranh hơi cong môi, nói tiếp, “Khi nhìn vào ly rượu trong đoạn video kia,rượu bên trong ly không ngừng dao động. Quan trọng nhất là gợn sóng bên trongly rượu kết hợp cùng với ánh sáng của đèn thủy tinh hòa quyện vào nhau tạo nênhình tượng hết sức đẹp mắt.

Chỉ riêng hai điểm này cũng đủ chứng minh anh đang đánh bạc trên thuyền. Hơnnữa, thời gian đánh bạc ít nhất cũng bắt đầu từ hôm qua. Và đồng hồ đếm ngượcphía dưới chính là thời gian giới hạn cho tôi tìm được đến đây”.

Người đàn ông quay lại nhìn màn hình một lần nữa, sau đó không khỏi tán thưởnglên tiếng, “Chỉ là một chi tiết nhỏ trong đoạn băng vừa rồi mà Lạc luật sư tìmđược đến nơi đây. Hơn thế nữa, phân tích của cô rất tinh tế và chính xác, chỉdựa vào một bên mặt của tôi mà nhận ra, quả thực Lạc luật sư không hề đơngiản.”

“Anh quá khen rồi, thân làm luật sư như tôi tối thiểu cũng phải có trí nhớcùng với khả năng quan sát chứ.” Lạc Tranh nhẹ nhàng đối đáp.

“Lạc luật sư không cần quá khiêm tốn như thế.” Người đàn ông có vẻ không đồngtình, khe khẽ lắc đầu. “Có thể từ nơi hoang vu kia tới đây, Lạc luật sư khôngchỉ dùng tới chút trí nhớ cùng khả năng quan sát đơn giản như vậy. Tôi thấycon người cô có được bản lĩnh, có sức chịu đựng, hành động cũng hết sức thôngminh mà một người phụ nữ bình thường không có được.

Cô cũng biết rõ, tình hình của tập đoàn rất phức tạp, liên quan đến khối sảnnghiệp lớn cũng như phải tiếp xúc với nhiều hạng người khác nhau. Muốn giữchức vụ luật sư đại diện cho tập đoàn mà chỉ dựa vào khả năng ứng biến trêntòa án thì không thể được.”

Lạc Tranh gật đầu.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...