Dụ tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí
Chương 21: Ai yêu ai?
Dã thú vốn bị kìm nén bấy lâu trên cơ thể Liệt đã sớm thức tỉnh, ngẩng cao đầutrong tiếng kêu đầy sợ hãi của Vi Như, kề sát vào thân thể mềm mại của cô.
Bị sự thay đổi bất ngờ trên cơ thể Liệt làm cho giật thót mình, Vi Như thựcmuốn đẩy cậu ta ra nhưng lại bị nhiệt độ trên người cậu ta khiến sức lực củacô hoàn toàn tan chảy. Nhìn ánh mắt tràn ngập si mê của Liệt, gương mặt Vi Nhưcàng lúc càng đỏ rực lên, tim cũng đập loạn liên hồi. Cô thích Liệt nhưng hiệngiờ cô thực sự vẫn chưa có sự chuẩn bị tốt.
“Liệt, buông ra…” Hai tay Vi Như chống lên ngực Liệt như muốn chống đỡ sứcmạnh đang ép xuống của cậu ta. Liền ngay đó, cái miệng nhỏ nhắn của cô lại bịLiệt điên cuồng mút lấy, bàn tay to của cậu ta cũng không chịu yên phận, thànhthục luồn vào trong quần áo của cô.
Sự sợ hãi khiến Vi Như hoàn toàn mất đi sức lực để giãy giụa, hô hấp cũng cànglúc càng dồn dập, cho dù lên tiếng năn nỉ cậu ta cũng vô dụng. Liệt dường nhưkhông nghe thấy những lời của Vi Như, bàn tay to vẫn tiếp tục luồn vào vuốt veda thịt mềm mại ấm áp.
Ngọn lửa nóng rực theo bàn tay Liệt dán chặt vào làn da mềm mại nhẵn mịn củaVi Như. Bàn tay cậu ta thực nóng, nóng đến mức dọa người. Bàn tay đàn ông cóchút thô ráp không ngừng nhẹ nhàng chà sát, vuốt ve từng tấc da thịt trắng mịnnhư tuyết.
Cảm giác thô ráp tiếp xúc với da thịt mềm mại thực khiến một hồi khoái cảmkhông ngừng xông tới khắc sâu trong tâm trí Vi Như.
Trước đây, cô không phải là chưa từng chạm vào bàn tay Liệt, nhưng cô tuyệtđối không ngờ tới sẽ có một ngày, bàn tay đó của cậu ta lại làm ra những hànhđộng thế này với mình.
Vi Như có thể cảm giác được sự biến hóa trên thân thể Liệt. Cô cảm thấy mộtmãnh thú đang không ngừng áp sát cơ thể mình. Cô biết đó là cái gì, chính vìvậy, cô mới càng thêm sợ hãi.
“Không phải em thích anh sao? Nếu thích anh thì chứng minh cho anh thấy đi!”Liệt khẽ cất tiếng cười tà mị, nhìn chằm chằm khuôn mặt đỏ ửng của cô gái dướithân mình.
“Liệt, không phải như vậy.” Vi Như sợ hãi nhìn cậu ta, bàn tay nhỏ bé đè chặtlấy bàn tay to của cậu ta, không muốn bàn tay đó tiếp tục tuần du khắp cơ thểmình nữa.
Liệt lại đè chặt Vi Như xuống hơn, nét cười vui vẻ cũng lộ rõ trên gương mặtđẹp mê hồn của cậu ta. Mùi mộc hương thoang thoảng kèm theo mùi rượu tạo nênmột cảm giác hoang dại. Liệt cũng không cho Vi Như có chút thời gian để giảithích gì nữa, bàn tay to của cậu ta đã lập tức luồn vào trong áo lót của cô,điên cuồng xoa nắn bầu ngực căng tròn mềm mại, ngón tay còn bất ngờ siết lấynụ hồng trên đó.
Cảm giác như có một dòng điện mạnh mẽ xẹt qua cơ thể trong một chớp mắt khiếntừ tận đáy lòng Vi Như không khỏi dâng lên những xúc cảm đa dạng không ngừngđan xen. Trái tim thiếu nữ chưa từng trải qua sự kích thích trí mạng khôngkhỏi run rẩy vì sợ hãi. Nỗi sợ hãi đối với những chuyện sắp diễn ra khiếnkhuôn mặt nhỏ nhắn của Vi Như lại đỏ ửng lên cực kỳ quyến rũ.
Thời khắc này, tâm tư của cô vô cùng phức tạp. Cô sợ hãi hành động kế tiếp củaLiệt, cũng sợ hãi phải đối mặt với những chuyện sau đó. Nhưng, cô cũng lại cóchút mong đợi. Bởi vì yêu Liệt nên thân thể cô mới không bài xích sự đụng chạmcủa cậu ta, đồng thời, cô cũng có chút ngượng ngùng bởi trước giờ, Liệt vốn córất nhiều phụ nữ, liệu cô có thể khiến cậu ta thỏa mãn hay không?
Cho đến lúc này Vi Như mới biết rõ, cô chỉ là có thiện cảm với Harry, nếukhông, sao cô lại phản cảm với những hành vi của anh ta như vậy?
Liệt dường như cũng phát giác ra Vi Như không có chút kinh nghiệm nào trongnhững chuyện thế này nên đầu ngón tay cậu ta cũng nương nhẹ hơn trước. Có thểcảm nhận rõ ràng cậu ta đang rất khắc chế bản thân mình không điên cuồng luậnđộng. Nhìn ngắm từng sự thay đổi trên gương mặt đỏ ửng mê người của Vi Như,Liệt không nhịn được lại cúi xuống hôn lấy đôi môi anh đào mềm mại, rồi khẽthì thầm bên tai cô những lời đầy bá đạo, “Vi Như, anh muốn em!”
Tâm tình Vi Như theo những lời này của Liệt cũng không khỏi đập loạn…
Xem ra cô đã không cách nào thoát được nữa, nhưng thứ Liệt muốn là thân thể côhay trái tim cô đây?
Bàn tay thành thục của Liệt thực rất biết cách đầu độc tâm hồn trong trắng củaVi Như. Có thể lặng lẽ trút bỏ từng món quần áo trên người cô mà Vi Như khônghề cảm giác được. Chỉ đến khi cảm thấy thân thể có chút lạnh, Vi Như mới pháthiện trên người mình chỉ còn độc bộ đồ lót khiến trong lòng cô không khỏi dânglên cảm giác vừa xấu hổ vừa sợ hãi. Sở dĩ đến giờ này Vi Như mới phát hiện ralà vì thân thể ấm nóng của Liệt vẫn luôn chống đỡ cô, đem thân thể cô như hòavào làm một.
Khi áo ngực của Vi Như cũng bị đẩy lên tới tận xương quai xanh, hai bầu ngựccăng tròn đã hoàn toàn tự do, rơi vào trong tầm mắt Liệt khiến ánh mắt cậu tacàng thêm u ám, hô hấp cũng trở nên thô cát hơn trước.
"Liệt, đừng nhìn…” Vi Như vô thức đưa tay che ngực. Nếu đã không thể đẩy Liệtra, cô chỉ có thể dùng cách thức này để bảo vệ bản thân mình.
Liệt cong môi cười, ánh mắt lại tăng thêm vài phần phóng túng và si mê hoangdại. Khẽ đưa tay kéo bàn tay Vi Như xuống, nhìn ngắm đỉnh núi hấp dẫn đang khẽrun rẩy, Liệt không khỏi cất tiếng tán thưởng, “Chúng rất đẹp, anh thích…”
Vi Như không có vóc dáng như những cô nàng phương Tây nhưng mỗi một đường néttrên cơ thể cô đều cực kỳ hấp dẫn, từng đường cong hoàn mỹ cùng sự căng trònđều cực kỳ mê người. Cô có mùi thơm ngát của thiếu nữ, không giống như nhữngcô gái dày dặn tình trường kia. Hơi thở yếu ớt thơm ngát như lan, cô tinhkhiết hệt một khối pha lê vô giá. Từ sự ngượng ngùng trên cơ thể cô cùng nétđáng yêu trong đôi mắt đẹp có thể nhìn thấu tâm tư cô. Ngay cả sự đụng chạmnhẹ nhàng của Liệt cũng làm cho cô cảm thấy xấu hổ, cả đến làn da non mềm sautai cũng đỏ ửng lên. Da thịt cô theo từng sự đụng chạm của Liệt cũng chuyểnthành màu hồng phấn mê người. Thân hình nhỏ nhắn xinh xắn như vậy khiến Liệtcàng muốn điên cuồng ôm vào trong ngực mà hung hăng chà đạp. Thân thể mềm mại,mảnh mai của cô khiến mỗi tấc da thịt đều khiến Liệt cảm thấy điên cuồng, cùngthân thể cao lớn của cậu ta dán sát làm một, thực sự là một hình ảnh tuyệt mĩ.
Liệt rốt cục nhịn không được, cúi đầu xuống, há miệng nhẹ nhàng ngậm lấy mộtnụ hồng trên bầu ngực tròn đầy mê người kia.
Một cảm giác mềm mại như có một chiếc lông vũ nhẹ nhàng lướt qua tâm hồn thiếunữ yếu đuối, một cảm giác xa lạ đầy kích thích không ngừng dâng lên. Cô khôngbiết tại sao lại có cảm giác như vậy, nhưng nó cực kỳ chân thật, cực kỳ layđộng lòng người làm cho Vi Như trong nháy mắt như hiểu ra mình đang sợ hãi cáigì… Cô không dám tin, cũng không dám đối mặt thực tế này. Rốt cục cô cũng hiểurõ ràng, thẳm sâu trong đáy lòng mình lại cảm thấy thoải mái dưới sự vuốt vecủa Liệt, còn có chút mong đợi khoái cảm xa lạ đó.
Vi Như kinh hoàng thở dốc, không biết là bởi động tác của Liệt hay bởi phátgiác ra sự biến hóa trong tâm tư mình. Ngước mắt nhìn lên, lại thấy Liệt dùngvẻ mặt như cười như không nhìn mình, như thể đã sớm nhìn thấu tâm tư của côvậy.
Lúc này, ngay cả cần cổ tuyết trắng của Vi Như cũng ửng hồng bởi vì cô cảmthấy Liệt cảm nhận được sự vuốt ve của cậu ta đã khơi dậy phản ứng của cô.
Liệt lại lần nữa cúi xuống. Nhiệt độ nóng bỏng trên cơ thể đàn ông như thiêuđốt, cơ hồ sắp đem Vi Như tan chảy. Muốn đẩy Liệt ra nhưng không thể bởi toànthân đã sớm vô lực, rõ ràng cậu ta đang khinh bạc mình nhưng Vi Như lại cảmthấy một cảm giác tê dại từ trên ngực truyền tới khiến cánh tay mềm mại vừagiơ lên đã mềm nhũn, ngay cả hai chân cũng bị dòng điện kia làm cho run rẩy.
Cảm giác tê dại hệt như một dòng điện không ngừng kích thích tâm hồn thiếu nữnon nớt, càng lúc càng mãnh liệt, rồi lại như hội tụ lại một chỗ, thẳng xuyênthấu thân thể nhỏ bé. Sự kích thích mãnh liệt này khiến lý trí của Vi Như trởnên hỗn loạn, có chút không ý thức được cảm giác tê tê nhột nhột này rốt cụclà thế nào…
Mười đầu ngón tay thanh mảnh đã quên mất việc phải đẩy Liệt ra, giờ khắc nàylại dịu dàng ôm lấy đầu Liệt, từng ngón tay lùa vào trong mái tóc cậu ta, đôimắt đẹp tràn ngập sự ngượng ngùng, một cảm giác khẩn trương cực độ khiến bàntay Vi Như cũng không dám ôm chặt lấy đầu cậu ta.
Khi Liệt khẽ rút lui khỏi thân thể Vi Như, cô chỉ cảm thấy toàn thân thật lạnhlẽo. Lúc này Vi Như mới phát hiện trên người mình không còn chút gì che đậy,quần áo của cô, đồ lót đang vứt tán loạn trên thảm trải sàn, mà Liệt đang…
“Liệt…” Khoé miệng Vi Như khẽ run rẩy…
Liệt cũng tạm ngừng việc trút bỏ y phục, khoé môi hiện rõ sự vui vẻ nhìn ngắmVi Như. Cô biết thân hình cậu ta nhất định rất đẹp, nhất là lúc này Liệt chỉmặc một cái quần tây, khoảng cách giữa hai người họ lại rất gần khiến Vi Nhưcó thể nhìn rõ từng múi cơ rắn chắc trên người cậu ta, vóc dáng cao lớn, cánhtay cứng rắn khiến phụ nữ mê muội trầm luân.
Liệt vẫn chăm chú nhìn Vi Như như đang nhắm nhìn một tác phẩm nghệ thuật tuyệtmỹ. Lại nhận thấy sự khẩn trương của cô nên động tác của Liệt cũng dừng lại,chỉ dùng ánh mắt ấm áp khiến cô dần dần thích ứng.
Mái tóc đen dài hơi xoã xuống da thịt trắng mịn, lại có chút rối khiến chodáng vẻ Vi Như lúc này lại càng thêm mê hoặc. Màu hồng phấn đã ửng trên dathịt trắng trẻo như bạch ngọc. Thẹn thùng đưa tay che đi nơi tư mật, nhưngđáng tiếc, việc làm của Vi Như lại càng khiến thân thể cô tăng thêm sự hấpdẫn.
Phần bụng thon gọn không có lấy một chút mỡ thừa bởi vì hô hấp quá dồn dậpđang không ngừng phập phồng càng thúc đẩy mạnh mẽ trí tưởng tượng của Liệt.Thân thể tuyệt mỹ hoàn toàn hiện rõ trước mắt cậu ta hệt như một bức tranhtinh tế khiến máu trong người Liệt càng muốn sôi trào.
Khẽ cười, Liệt cũng đem khoá quần kéo xuống, đem quần tây của mình quăng đi.Khuôn mặt Vi Như đột ngột đỏ bừng lên bởi cô nhìn thấy chiếc quần lót nam căngphồng đã sắp không giam được mãnh thú hoang dã kia. Vội vã quay mặt tránh đi,vùi vào trong tấm chăn mỏng, mái tóc dài óng ả cũng theo thân thể đang khẽ runlên của Vi Như mà nhẹ nhàng dao động. Thân thể Vi Như cũng co lại, trái timcũng dường như bị mất kiểm soát mà đập loạn lên.
Quá trình này không phải diễn ra quá nhanh sao? Cô còn chưa có bất kỳ sự chuẩnbị tâm lý nào. Cho tới giờ, Vi Như cũng không muốn sẽ cùng Liệt như vậy. Côvẫn luôn nghĩ những chuyện thế này phải giành cho đêm tân hôn mới được, saolại có thể….
Bên vành tai nhỏ xinh khẽ vang lên tiếng cười trầm khàn của Liệt, ngay sau đóbàn tay cậu ta khẽ xoay khuôn mặt nhỏ nhắn của Vi Như lại, “Mở mắt ra!”
“Không…không mở…” Vi Như liều mạng lắc đầu, hai mắt vẫn nhắm chặt. Cô thực sựrất sợ…
Liệt cũng không lấy đó làm tức giận mà còn bật cười, thậm chí còn rất dịudàng. Giọng nói của Liệt vang lên mang theo ngữ khí cực kỳ ấm áp, lại mangtheo sự bá đạo cùng cường thế khác hẳn lúc trước…
“Mở mắt ra, nhìn anh!”
Vi Như dè dặt mở mắt, nhưng chỉ dám nhìn vào đôi mắt Liệt mà không dám nhìn đibất kỳ nơi nào khác.
“Tự tay cởi cho anh!” Khoé môi Liệt khẽ cong lên, kéo lấy bàn tay nhỏ bé củaVi Như đặt lên dã thú đã căng trướng dưới hạ thân.
“A…” Vi Như thực sự bị doạ cho kinh sợ kêu lên. Dù cách một lớp vải dày cô vẫncó thể cảm nhận được sự nóng bỏng của biểu tượng nam tính đó.
“Không, không, em…” Vi Như sợ hãi rút tay về nhưng lại bị bàn tay Liệt đè lại.
“Sớm muộn gì em cũng sẽ quen với nó, đừng sợ…” Nụ cười của Liệt dường như trànngập tà ý, ánh mắt loé lên tia đùa bỡn tựa ma quỷ. Nói xong câu đó, Liệt bắtđầu dẫn dắt bàn tay nhỏ bé của Vi Như, đem vật che đậy cuối cùng trên ngườicậu ta kéo xuống.
Mãnh thú khổng lồ được phóng thích mang theo nhiệt năng nóng bỏng hiện ra sừngsững trước mắt Vi Như. Cô chỉ cảm thấy đầu óc như trống rỗng, cảm giác như sắpngất xỉu tại chỗ.
“Không…” Vi Như sợ hãi hét ầm lên, vô thức đưa tay chỉ vào cậu ta, “Anh…saoanh có thể lớn như vây?” Phản ứng mang đậm bản năng này của Vi Như vào lúc thếnày chỉ càng làm cho đàn ông cảm thấy thêm hưng phấn.
“Bé cưng, phản ứng của em thật khiến anh cực kỳ kiêu hãnh.” Liệt có chút hănghái tiến đến gần Vi Như, bộ dáng hệt như một con báo nhanh nhẹn vồ lấy conmồi. Không những thế, so với những người đàn ông bình thường, dã thú của cậuta quả thực còn to lớn hơn rất nhiều.
“Đừng…đừng…Liệt, anh đừng tới đây…” Thân thể nhỏ bé của Vi Như bị Liệt dồn tớiđầu giường, không còn đường để lui nữa. Cô chỉ có thể đưa tay chống đỡ lồngngực của cậu ta.
Vô thức, trong đầu Vi Như lại hiện lên mấy lời bàn tán của các cô sinh viêntrong toilet lần trước. Xem ra, bọn họ nói không sai chút nào.
“Em sao vậy? Lúc này em đừng ngốc mà nghĩ rằng anh sẽ bỏ qua em. Anh khôngphải là thánh nhân, không làm được điều đó.” Liệt cười càng thêm vui vẻ. Cậuta phát hiện những lời có chút ngây ngô này của Vi Như thực sự còn hơn vạn lờitán dương của mấy cô nàng khác. Kéo lấy cánh tay Vi Như, dịu dàng nhưng dứtkhoát, đôi môi nóng bỏng của Liệt chậm rãi trượt từ phần ngực tròn đầy của ViNhư xuống phần bụng thon gọn.
Trái tim Vi Như lúc này cơ hồ nhảy lên tận cổ, cảm giác như đang mắc kẹt ở đó.Dù vẫn liên tục giãy giụa nhưng Vi Như không khỏi cảm thấy từ thẳm sâu cơ thểmình đang không ngừng dâng lên một cảm giác xa lạ…
“Liệt…em...” Vi Như sợ hãi đến mức phát khóc..
Nhẹ đưa tay nâng cằm Vi Như lên, thấy đôi mắt đẫm lệ của cô, không kìm lòngđược Liệt lại khẽ hôn lên cái miệng xinh xắn kia, cúi đầu thì thầm, “Anh biếtđây là lần đầu tiên của em, không phải sợ, tất cả hãy để anh…”
“Nhưng mà…nhưng mà…” Vi Như cũng không dám nhìn xuống. Bộ dạng run rẩy đã sớmbán đứng tâm tình khẩn trương của cô. “Em sẽ chết, nhất định sẽ chết…”
Gạt người, nhất định là gạt người. Thân thể phụ nữ sao có thể dung nạp đượccon quái vật khổng lồ kia? Cô nhất định sẽ chết!
Bị những lời của Vi Như chọc cười, Liệt lại dịu dàng ôm chặt lấy cô, “Em sẽkhông chết, em sẽ cảm thấy rất vui vẻ…”
Nhẹ nhàng xoay người Vi Như, để cô nằm nghiêng trên giường, ánh mắt của Liệttràn ngập đam mê nhìn cô gái trong ngực mình. Bàn tay của Liệt có chút gấp gápdao động khắp da thịt mềm mại. Bởi đang nằm nghiêng nên từng đường cong tuyệtmỹ của Vi Như lại càng được tôn lên, bầu ngực mê người không ngừng phập phồnglên xuống vì căng thẳng, đẹp không bút nào tả xiết.
