Dụ tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí
Còn đang nghĩ ngợi, cánh tay của Vi Như liền bị Liệt nắm lấy, cậu ta mở to đôimắt, nhìn thẳng vào đôi mắt tràn ngập lo lắng của cô.
Tâm tình Vi Như lại dâng lên một hồi cuồng loạn, có chút mất tự nhiên nói,“Vậy…còn vết thương trên người anh?”
“Không chết người được!” Liệt rốt cục cũng mở miệng, thanh âm có chút lãnhđạm.
Vi Như cắn cắn môi, suy nghĩ hồi lâu mới khẽ lên tiếng, “Hay là anh cởi áo sơmi ra, để tôi kiểm tra vết thương một chút.”
Liệt đưa mắt nhìn Vi Như một hồi sau đó mới đem áo sơ mi trên người cởi ra.Thân hình nam tính vạm vỡ đầy cân đối hoàn toàn hiện ra trước mắt Vi Như. Vócdáng quá tuyệt mỹ của Liệt khiến cô không khỏi đỏ bừng mặt, lại thấy vết máu ứtrên vết thương sau lưng cậu ta liền cảm thấy một hồi đau đớn như xuyên thấutâm can. Cũng may, miệng vết thương cũng không mấy nghiêm trọng, xem ra thânthể của Liệt thật sự cứng như thép.
“Tôi kêu cô chờ ở dưới ký túc xá, ai bảo cô chạy đến pub?” Liệt khẽ mở miệng,thanh âm lộ rõ vẻ trách cứ.
Vi Như rất nhẫn nại đáp lời cậu ta, “Vì tôi sợ anh xảy ra chuyện.”
Liệt khẽ cất tiếng cười lạnh lùng, “Tôi gặp chuyện không may? Cô không đemthêm phiền phức cho tôi đã là tốt lắm rồi. Tôi thực không biết cô chạy đến đólà giúp tôi hay giúp bọn chúng nữa.”
Vi Như biết rõ Liệt vẫn còn tức giận vì chuyện cô ra tay ngăn cản cậu ta nênsuy nghĩ một chút, cô liền ngồi xuống trước mặt Liệt, cố gắng không nhìn vàothân hình cậu ta mà nhìn thẳng vào đôi mắt Liệt.
“Liệt, nếu tôi không ngăn anh lại, mấy kẻ đó nhất định sẽ mất mạng. Tôi biếtrõ người của gia tộc Louis thế lực rất lớn, nhưng cũng không cần đem chuyệnnày làm lớn thêm mà.”
“Cô không có đầu óc sao? Hành động lúc đó của cô rất có khả năng khiến bảnthân bị tổn thương đấy!” Thanh âm của Liệt đột ngột cất cao lên, ánh mắt nhìnvề phía Vi Như lại lần nữa loé lên ngọn lửa giận dữ.
Vừa nghĩ tới một màn vừa rồi, Liệt không khỏi toát mồ hôi lạnh. Người phụ nữngu ngốc này sao có thể dùng cánh tay mình để bảo vệ loại người như vậy chứ?Vạn nhất cậu ta không khống chế được mà đâm xuống thì sẽ ra sao?
Vi Như đương nhiên không biết được suy nghĩ của Liệt nên trong lòng liền cảmthấy uỷ khuất, “Tôi chỉ muốn ngăn anh lại mà thôi, tôi không muốn anh có bấtkỳ chuyện gì?”
“Chuyện của tôi thì liên quan gì tới cô? Cho dù tôi có thật sự giết người đinữa cũng không đến lượt cô quan tâm.” Liệt càng nghe càng tức giận, những lờilạnh lùng cũng bật ra khỏi miệng.
Trái tim Vi Như theo những lời của cậu ta không ngừng đau nhói. Cô cũng giậndữ hét lên với cậu ta, “Nếu anh cảm thấy tôi và anh không có bất kỳ quan hệ gìthì sao vừa rồi còn cứu tôi? Để cho tôi bị bọn họ bắt đi không phải sẽ tốt hơnsao?”
Liệt vẫn nhìn chằm chằm Vi Như, một lúc lâu sau, cậu ta lãnh khốc cất tiếng,“Tôi, thật hối hận vì đã cứu cô.”
Những ngón tay mảnh khảnh của Vi Như siết chặt lại khiến đầu móng tay đâm sâuvào lòng bàn tay đau nhói. Nỗi đau đớn cũng từ đó lan tràn vào tận sâu tronglòng. Cô nhìn Liệt, trong mắt dần dâng lên màn lệ. Khẽ chớp mắt, cúi đầu xuốngtránh đi tầm mắt của cậu ta, đôi môi đỏ mọng của cô cũng trở nên run rẩy. Mấygiây sau, Vi Như lại nhìn về phía Liệt, màn lệ trong mắt càng lúc càng dângtràn bờ mi, hệt như cánh hoa yếu ớt bị mưa gió vùi dập nhưng từng lời của côlại cực kỳ kiên định…
“Tôi không hối hận vì hành vi đêm nay của mình bởi vì…tôi thích anh. Thích mộtngười thì không thể nhìn người đó phạm sai lầm. Tôi lo cho anh như lo chochính bản thân mình. Dù chuyện này có xảy ra lần nữa, tôi cũng sẽ làm nhưvậy.”
Việc thổ lộ bất ngờ của Vi Như khiến Liệt giật mình sửng sốt, ánh mắt nhìn vềphía cô cũng lộ rõ vẻ nghi hoặc.
Vi Như khẽ liếm môi, hít sâu một hơi, lấy hết dũng khí rồi lại lần nữa nhìnLiệt…
“Anh không hề nghe nhầm. Tôi thật sự thích anh, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấyanh tôi đã thích anh rồi.” Nói đến đây, nước mắt của Vi Như đã chảy xuốngnhưng cô vẫn cười nói như trước, “Lúc đó tôi nghĩ, sao trên đời này lại cóngười đàn ông hoàn mỹ như vậy. Tôi vốn cho rằng người như thế chỉ có trongtruyện tranh mà thôi, không ngờ anh lại chân thật đứng trước mặt tôi đến thế.”
Liệt vẫn lẳng lặng nhìn Vi Như.
“Tôi biết mình rất ngu ngốc cho nên chưa từng dám trực tiếp bày tỏ tình cảmcủa mình. Tôi chỉ là vịt con xấu xí, so với những cô gái bên cạnh anh thì tôirất tầm thường. Nhưng mà chuyện tôi thích anh chẳng có cách nào ngăn được cả.Tôi vốn cho rằng mình sẽ vẫn là một người huynh đệ tốt với anh, nhưng tối naytôi mới biết, tôi sợ mất anh đến nhường nào. Tôi thật sự rất sợ…” Đôi mắt củaVi Như đã hoàn toàn nhoà lệ, cực kỳ rung động lòng người nhưng Vi Như liền lậptức đưa tay gạt nước mắt…
“Nhưng mà anh không cần phải cảm thấy có bất kỳ gánh nặng nào. Cũng như anhyêu sư phụ tôi vậy. Thích một người chẳng phải là chuyện riêng của bản thânsao? Tôi không cưỡng cầu anh đáp lại bất cứ điều gì. Tôi thích anh là chuyệncủa tôi, không liên quan đến anh.”
Liệt nhìn dáng vẻ đau lòng rơi lệ của Vi Như, vô thức nhíu mày, thẳm sâu tronglòng lại dâng lên một chút không đành. Khẽ chớp mắt tránh nhìn vào gương mặtVi Như, một lúc sau Liệt lạnh lùng nói, “Cô nói hết rồi phải không? Vậy trở vềtrường đi!”
Liệt lạnh lùng lên tiếng đuổi khách, dường như cậu ta không có chút cảm độngnào trước những lời thổ lộ của Vi Như.
Trong lòng Vi Như không khỏi âm thầm cười khổ một tiếng, nước mắt vẫn tuônrơi, “Anh nhất định phải thế này sao? Là anh nói, quan hệ giữa tôi và anh vĩnhviễn sẽ không thay đổi, tôi chưa từng nghĩ sẽ đem chuyện này nói ra nên anhkhông cần…”
“Tôi nhắc lại lần cuối cùng, lập tức rời khỏi đây. Còn nữa, sau này đừng đếnbiệt thự của tôi nữa.” Liệt vẫn không hề nhìn Vi Như, thanh âm cất lên lạnhlẽo tựa như mới bước qua hầm băng.
Ngón tay của Vi Như cũng run lên, “Liệt…”
“Lập tức đi ngay cho tôi!” Dường như Liệt đang cố đè nén cái gì đó, giọng nóinghiêm khắc đến cực độ và lạnh lẽo tựa băng giá, “Không đi, cô sẽ hối hận!”
Vi Như không hiểu sao Liệt lại nói như vậy nhưng quả thực cô đã bị những lờicủa cậu ta làm tổn thương. Lặng người nhìn Liệt, nước mắt lại rớt xuống từnggiọt, từng giọt lớn.
“Sao, cô không tin lời tôi phải không? Cô cũng biết, tôi từ trước tới giờ đềukhông phải người tốt.” Liệt rốt cục cũng nhìn về phía Vi Như, lại bị nhữnggiọt nước mắt trên gương mặt cô làm cho tâm tình chấn động, một cảm giác đaunhói cũng dâng lên trong lòng.
Vi Như bị những lời vô tình của Liệt làm cho thương tích đầy mình. Cô rốt cụccũng hiểu ngày này cuối cùng đã tới. Cho tới giờ, cô luôn dè dặt bảo vệ mốiquan hệ giữa hai người họ, sợ cái ngày này xảy ra. Kết quả là, theo những lờithổ lộ của cô, mối quan hệ giữa hai người đã hoàn toàn đi vào tuyệt lộ.
“Anh yên tâm, tôi sẽ đi ngay. Từ nay về sau, tôi sẽ không xuất hiện trong cuộcsống của anh nữa, cũng không bước vào biệt thự của anh nửa bước.”
Thanh âm của Vi Như đã trở nên nghẹn ngào, thậm chí thân thể cũng trở nên runrẩy.
“Nhưng trước khi tôi đi, tôi hy vọng anh có thể quý trọng bản thân mình. Saukhi rời khỏi đây, tôi và anh từ nay sẽ coi như không quen biết. Tôi thích anhlà chuyện của riêng tôi, tôi chưa từng hối hận vì hôm nay đã thổ lộ điều đó.Dù sau này nhớ lại tôi cũng sẽ không hối hận, cho dù anh có nhìn tôi như ngườixa lạ tôi cũng sẽ không hối hận. Anh bảo trọng!”
Nói xong câu đó, Vi Như nhìn Liệt một hồi rồi xoay người rời đi.
Khoảnh khắc xoay người lại, lệ đã rơi đầy trên khuôn mặt Vi Như.
Bàn tay Liệt vẫn liên tục siết lại thành nắm đấm.
Bước chân của Vi Như rất nặng nề, đi tới cửa phòng, cô đưa tay nắm lấy tay nắmcửa nhưng đột nhiên có một sức mạnh khổng lồ đem cả người cô kéo lại, sau đólưng Vi Như bị áp chặt vào cánh cửa.
Vi Như sợ hãi mở lớn hai mắt nhìn người đàn ông trước mặt, nhìn ánh mắt đãphát sinh sự biến hoá đang nhìn chằm chằm mình, hai bàn tay to giống như haigọng kìm bóp chặt lấy bả vai của cô.
“Hự…” Vi Như chỉ cảm thấy vai mình như sắp bị bóp nát vụn. Cô đã nói gì saihay sao?
“Tôi đã để em đi, vì sao em còn phải nói nhiều như vậy?” Vẻ mặt Liệt lúc nàyhiện rõ sự phức tạp rất khác thường, đáy mắt không ngừng loé lên những tiasáng kỳ lạ, lại vô cùng khó đoán định.
Vi Như cảm thấy hai vai đều tê dại, sau lưng cũng bị đập mạnh khiến toàn thânđau đớn. Cô nhíu chặt hàng lông mày cố nhịn đau, hàng nước mắt vẫn còn hoentrên gò má, “Anh thả tôi ra, tôi sẽ đi ngay. Sau này tuyệt đối sẽ không xuấthiện trong tầm mắt của anh hay cuộc sống của anh nữa.”
Thanh âm của Vi Như lúc này đã trở nên vô lực.
Cánh môi Liệt cơ hồ đã mím lại hết mức, ánh mắt cũng lộ rõ sự phẫn nộ chưatừng có. Khoá chặt lấy thân hình cùng khuôn mặt rưng rưng nước mắt của Vi Như,một lúc lâu sau, Liệt cắn răng nói từng câu từng chữ…
“Đã quá muộn, tôi không có ý định thả em đi nữa!”
Vi Như bỗng dưng hoảng hồn mở lớn hai mắt, còn chưa hiểu lời của Liệt đã bị bếbổng lên rồi bị ném xuống giường.
“Uhm…” Vi Như chỉ cảm thấy dạ dày như cuộn lại, còn chưa kịp mở miệng nói lờinào, Liệt đã cúi người xuống, đem cô áp chặt xuống dưới thân.
"Liệt..." Vi Như chỉ cảm thấy nửa thân trần của Liệt quá mức nóng bỏng khiếnmặt cô không ngừng đỏ ửng lên, càng không biết cậu ta muốn thế nào. Vừa thốtra tên của Liệt, đôi môi đỏ mỏng đã bị cậu ta cúi xuống chiếm giữ.
Hai mắt Vi Như lúc này mở lớn vì kinh hoàng, lại bị hơi thở nóng hổi của Liệtlàm cho bối rối. Cô chỉ cảm thấy Liệt cực kỳ bá đạo, mạnh mẽ cậy mở cánh môimình, đưa lưỡi tiến quân thần tốc, gặm cắn cánh môi cô rồi cùng đầu lưỡi côtriền miên giao hoà.
Nụ hôn của Liệt dường như mang theo cả sự giận dữ, lại có gì đó như muốn trừngphạt khiến Vi Như cực kỳ đau đớn, đáy mắt lại dâng lên màn lệ. Đúng lúc này,cô lại cảm thấy nụ hôn của Liệt nhẹ nhàng hơn, bắt đầu mút lấy cánh môi cô.
Làn môi mềm mại khiến Liệt không cách nào khống chế bản thân mình. Cậu ta cũngcảm nhận được thân thể Vi Như khẽ run lên nên càng động lòng. Làn môi mềm mạiđã hoàn toàn bị cậu ta quấn lấy khiến nụ hôn của Liệt cũng dần trở nên dịudàng hơn, hệt như ngày hôm đó tại phòng đọc sách khiến cho cậu ta lưu luyếnkhông rời.
Vi Như thiếu chút nữa lại chảy nước mắt. Cô không phản kháng lại, chỉ nhẹnhàng nhắm mắt lại, cảm thụ hơi thở của Liệt không ngừng phả lên gương mặtmình. Trái tim Vi Như không ngừng đập loạn lên. Cô vốn không có kinh nghiệmtrong những tình huống thế này nên chỉ có thể mặc cho Liệt dẫn dắt mình, gò mácàng lúc càng phiếm hồng, thân thể cũng nóng lên. Vi Như có thể cảm nhận đượcda thịt trên người Liệt cũng càng lúc càng nóng, hệt như gương mặt cô lúc nàyvậy.
“Liệt….” Một lúc lâu sau, Liệt mới khẽ buông Vi Như ra, môi vẫn còn dán chặtvào trán cô, lưu luyến lướt trên chóp mũi cô hệt như bươm bướm nhẹ nhàng baylượn trên những cánh hoa khiến Vi Như có chút kinh ngạc cùng sợ hãi, ánh mắtcũng hiện rõ sự dè dặt khi nhìn cậu ta.
“Chết tiệt! Đừng có nhìn anh bằng ánh mắt đó!” Liệt khẽ gầm lên bên tai cô. ViNhư có thể nghe thấy thanh âm của Liệt đã trở nên thô cát, không hề giống vớitrước kia, còn ánh mắt cậu ta cũng hệt như hôm ở phòng đọc sách… Không, so vớihôm đó còn u ám hơn nhiều!
Vi Như đã quên mất lời cảnh cáo của Liệt, kinh ngạc nhìn cậu ta rất lâu màkhông dời đi ánh mắt. Vốn là một cô gái rất đơn thuần nên Vi Như không hề haybiết vẻ mặt đầy bất lực của phụ nữ không những không làm đàn ông mất đi hứngthú mà ngược lại sự sợ hãi cùng yếu ớt đó càng khiến đàn ông thấy hưng phấnhơn. Hơn nữa, hai thân thể kề sát nhau không ngừng ma sát đã khơi lên nhữngham muốm mạnh mẽ bị đè nén bấy lâu trong cơ thể Liệt.
Đây là lý do khiến Liệt lạnh lùng quát lên muốn cô rời đi sao? Kỳ thật đêm naylúc uống rượu giải sầu, trong đầu Liệt toàn là hình ảnh Vi Như, men rượu cồntrong người cậu ta không ngừng quấy phá khiến Liệt còn điên cuồng khát vọngchiếm được Vi Như, thậm chí còn mất đi lý trí gọi điện cho cô. Thật ra mụcđích của cậu ta lúc đó rất đơn giản, chính là muốn kéo cô trở lại, chiếm hữucô hoàn toàn.
Sau một trận đánh nhau tơi bời, Liệt mới thoáng khôi phục lại chút lý trí. Cậuta thừa nhận mình thực sự điên rồi, có thể trong tư tưởng dâm loạn một cô gáitốt như vậy. Cậu ta không muốn tổn thương cô, ít nhất khi cậu ta còn chưa xácđịnh rõ râm tư của mình thì sẽ không làm như vậy. Nhưng mà, cô lại to ganhướng cậu ta thổ lộ tâm tình, những lời của cô hoàn toàn xuyên thấu lòng cậuta, nhất là bộ dạng mỉm cười rơi lệ của cô đã sớm khiến lý trí của Liệt hoàntoàn tan rã.
Liệt nhìn Vi Như rất lâu, sau đó mới cất lời tuyên cáo, “Vi Như, anh đã cảnhcáo em, đáng tiếc, đã quá muộn. Đừng trách anh!”
Đầu óc Vi Như vẫn có chút mơ hồ, đến khi nghe thấy những lời cuối cùng củaLiệt rốt cục cũng hiểu cậu ta sẽ làm gì với mình. Còn chưa kịp cất tiếng kêusợ hãi hay thẹn thùng, toàn thân Vi Như đã bị thân hình cao lớn nóng bỏng củaLiệt áp chặt xuống…
