Dụ tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí
Chương 16: Sự phản kích của Lưu Ly
Cửa phòng tắm vừa mở ra, đập ngay vào mắt là khuôn ngực vạm vỡ của đàn ông.Nhìn thấy cảnh này, Lưu Ly không khỏi đỏ bừng mặt, hơi khép mi lại, đưa bìnhtinh dầu trong tay cho Kỳ Ưng Diêm.
Trên môi Kỳ Ưng Diêm là nụ cười cực kỳ vui vẻ. Anh ta đã sớm biết tên của mìnhkhi được gọi ra từ miệng Lưu Ly nhất định sẽ rất êm ái. Đón lấy cái bình nhỏmàu tím đậm cực kỳ tinh tế, Kỳ Ưng Diêm khẽ nhướng mày hỏi, “Cái này sử dụngnhư thế nào ? ”
“Khi tắm anh hãy cho chút tinh dầu này vào bình đốt hương liệu, nó sẽ giúp xuatan hết mọi sự mệt mỏi của một ngày dài. ” Lưu Ly hướng dẫn xong liền quayngười định đi ra.
Ngay lập tức, Kỳ Ưng Diêm đưa tay kéo lấy cánh tay Lưu Ly khiến cô giật mìnhtròn xoe đôi mắt.
“Sao lại lo lắng như vậy? Sợ anh “ăn” em à?” Kỳ Ưng Diêm có chút buồn cười,lại nhìn đến bộ dạng hoảng sợ cùng mất bình tĩnh của Lưu Ly, nhẹ nhàng lêntiếng, “Em giúp anh đi.”
“A... giúp anh cái gì?” Như một phản xạ có điều kiện, Lưu Ly lập tức hỏi lạianh ta.
Phản ứng của Lưu Ly quá mức khác thường khiến Kỳ Ưng Diêm lại càng đưa khuônmặt mình sát lại gần cô hơn. Sau khi tỉ mỉ quan sát gương mặt Lưu Ly một cáchnghiêm túc, Kỳ Ưng Diêm khẽ cong môi, nở nụ cười mang theo ngụ ý sâu xa.
“Sao anh lại nhìn em như vậy?” Sự hoảng loạn trong lòng Lưu Ly dường như tăngthêm vài bậc. Ánh mắt của người đàn ông này sắc bén hệt lưỡi dao, tựa nhưkhông có gì có thể giấu được anh ta. Lúc này Lưu Ly chỉ có thể cố gắng tỏ rabình tĩnh, cố gắng để không tỏ ra hoảng sợ mà thôi.
Kỳ Ưng Diêm lại cực kỳ nhạy cảm, anh ta rất nhanh chóng nhận ra sự hoảng loạnthoáng qua trong ánh mắt Lưu Ly. Khẽ giơ cao bình tinh dầu đang cầm trên tay,Kỳ Ưng Diêm mỉm cười lên tiếng, “Hay là bình tinh dầu này có vấn đề?”
Hai mắt của Lưu Ly bất giác mở lớn, vội vàng lên tiếng, “Bình tinh dầu này thìcó thể có vấn đề gì chứ? Em chỉ là có ý tốt muốn giúp anh thư giãn một chút màthôi. Nếu anh đã nghi ngờ như vậy thì trả lại cho em.” Nói xong, Lưu Ly đưatay định lấy lại bình tinh dầu.
Cả bàn tay nhỏ bé của Lưu Ly cùng bình tinh dầu tinh xảo đều bị bàn tay to củaKỳ Ưng Diêm ôm trọn lấy, không hề có ý định buông ra. Nụ cười trên môi Kỳ ƯngDiêm cho thấy anh ta đã hoàn toàn hiểu rõ tình hình và nắm trong tay bằngchứng để chống lại Lưu Ly. Tuy nhiên ngữ khí của anh ta vẫn rất dịu dàng, hệtnhư đang chiều chuộng một đứa trẻ làm nũng vậy.
“Ai nói anh nghi ngờ em chứ? Chỉ là anh thấy những lời giải thích của em rấtkhó hiểu nên muốn tự tay em chuẩn bị cho anh mà thôi.”
Lưu Ly nửa tin nửa ngờ nhìn Kỳ Ưng Diêm, thầm đánh giá xem anh ta đang nóithật hay nói dối. Cô luôn có cảm giác nụ cười của Kỳ Ưng Diêm có gì đó rất kỳlạ như thể anh ta đã nhìn thấu điều gì đó. Chẳng lẽ đúng là cô làm chuyện xấunên bị anh ta phát hiện ra hay sao? Không thể nào! Nếu đúng là chuyện cô làmđã bị anh ta phát hiện thì sao anh ta còn có thể làm như chưa có chuyện gì xảyra như vậy chứ?
Mặc dù trong lòng vẫn tràn ngập sự nghi hoặc nhưng Lưu Ly vẫn bước vào phòngtắm, cẩn thận mở bình tinh dầu ra, nghiêng bình nhỏ đúng hai giọt vào lò đốthương liệu. Tất cả các thao tác đều được Lưu Ly thực hiện cực kỳ bình tĩnh. KỳƯng Diêm vẫn đứng phía sau với nụ cười tươi rói trên gương mặt anh tuấn. Nhânlúc hơi nóng còn chưa kịp lan toả khắp phòng tắm, Lưu Ly liền nhanh chóng rờiđi, đóng chặt cửa lại sau khi đã dặn dò vài câu.
Kỳ Ưng Diêm nhìn dáng vẻ vội vàng rời đi của Lưu Ly, lại nhìn sang phía lò đốthương liệu, khẽ lắc lắc đầu cười khổ.
Ngồi trước bàn trang điểm, trong lòng Lưu Ly luôn cảm thấy bất an. Nhìn bóngmình trong gương, cô lại cảm thấy có chút buồn cười. Phải chăng cô đã mềmlòng? Nếu so với cách trả đũa lần trước thì lần này đã nhẹ nhàng hơn rất nhiềurồi.
Mấy ngày nay, Kỳ Ưng Diêm luôn nghĩ hết cách này đến cách khác để có thể chạmvào cô, thậm chí còn to gan làm càn. Chịu đựng tới lúc này là cô đã nhânnhượng lắm rồi. Không ngờ, hôm nay anh ta lại càng quá đáng hơn, yêu cầu côlàm hết cái này tới cái kia. Quả thực cô không thể chịu đựng hơn nữa nên mớinghĩ ra cách này để trừng phạt anh ta.
Cô đâu phải là tượng gỗ nên đương nhiên cũng có tâm tư tình cảm của riêngmình. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, trong lòng Lưu Ly vẫn nảy sinh sự trắc ẩn nênchỉ định trừng phạt anh ta một chút mà thôi. Tuy nhiên, tại sao lại có cảmgiác đó thì ngay bản thân cô cũng không giải thích được.
Từng giây từng phút lặng lẽ trôi qua mà vẫn chưa thấy Kỳ Ưng Diêm rời khỏiphòng tắm. Mới đầu, Lưu Ly còn kiên nhẫn chờ đợi nhưng được một lúc, cô lạicảm thấy lo lắng liền đứng dậy nhìn đồng hồ. Đã hơn 20 phút rồi. Thường ngàyanh ta đâu có tắm lâu như thế.
Chẳng lẽ là do hương liệu?
Bàn tay Lưu Ly bất giác nắm lại một cách vô thức khiến đầu móng tay khẽ đâmvào lòng bàn tay mảnh mai. Chẳng phải cô muốn cho Kỳ Ưng Diêm nếm thử chút đaukhổ sao? Tại sao lúc này lại trở nên mềm yếu vậy chứ? Nghĩ một lúc lâu, côkhông kiềm chế được liền đứng dậy đi đến trước cửa phòng tắm, muốn gõ cửanhưng lại có chút do dự. Còn đang lưỡng lự thì cửa phòng tắm liền bật mở, KỳƯng Diêm cũng từ trong bước ra.
Lưu Ly giật mình, vội vàng lùi lại mấy bước, chăm chú quan sát từng biểu hiệndù là nhỏ nhất của Kỳ Ưng Diêm.
Kỳ Ưng Diêm bước ra ngoài chỉ khoác một cái áo choàng tắm trên người. Anh taliên tục gãi gãi cánh tay khiến nó đỏ lên cả mảng lớn. Dường như không chút đểý tới Lưu Ly, Kỳ Ưng Diêm đi thẳng đến bên giường ngồi xuống, vẫn liên tục gãingứa ở cổ và cánh tay.
Mặc dù biết rõ nguyên nhân nhưng Lưu Ly vẫn bước tới, giả bộ hỏi thăm, “Anhlàm sao vậy?”
Kỳ Ưng Diêm khẽ kéo tay áo lên, liên tục gãi ngứa rồi khẽ lên tiếng, “Anh cũngkhông biết nữa. Chỉ thấy sau khi tắm xong thì toàn thân bắt đầu ngứa ngáy điêncuồng mà thôi.”
Lưu Ly khẽ “ồ” một tiếng rồi ngồi cách xa Kỳ Ưng Diêm khoảng hai mét, lặng lẽquan sát những biểu hiện của anh ta.
Kỳ Ưng Diêm gãi gãi cổ rồi sau đó nhìn về phía Lưu Ly...
“Sao em lại ngồi cách xa anh thế? Hay là…” Anh ta nhìn cô rồi khẽ cong môi,“Anh thành ra như thế này là có liên quan đến em?”
Ánh mắt của Lưu Ly khẽ run lên. Cô không phủ nhận, cũng không trả lời câu hỏicủa Kỳ Ưng Diêm.
“Bình tinh dầu đó có vấn đề đúng không?” Trong giọng nói của Kỳ Ưng Diêm khônghề có chút ngạc nhiên nào mà cực kỳ thản nhiên giống như mọi sự đã nằm trongdự liệu của anh ta.
Lưu Ly thấy không thể giấu Kỳ Ưng Diêm được nữa nên cũng thẳng thắn thừa nhậnluôn.
“Đúng thế, bình tinh dầu đó đúng là có vấn đề. Thành phần của nó có chứa mộthoạt chất được chiết xuất từ cây cao su tiểu diệp cho nên khi sử dụng nó cầnphải phối hợp với một loại tinh dầu khác mới được. Khi kết hợp lại, nó khôngnhững có thể loại bỏ độc tố mà còn giúp cho đầu óc được tỉnh táo. Vừa rồi emchỉ nhỏ có hai giọt tinh dầu nguyên chất mà thôi. Khi lan toả trong không khívà thấm vào da, nó sẽ khiến người ta cảm thấy ngứa ngáy.”
“Sao em lại có thể đối xử với anh như thế?” Vẻ mặt của Kỳ Ưng Diêm lộ rõ sựkhó hiểu. Anh ta vẫn liên tục gãi gãi cánh tay khiến nó bắt đầu xuất hiện vàivết trầy xước nhỏ.
“Vì anh quá đáng ghét!” Lưu Ly bỗng cất cao giọng, vẻ mặt tràn ngập sự khôngvui. “Anh kiếm cớ để được ở lại đây nhưng lại luôn giở trò với em. Dùng loạihương liệu này để “uốn nắn” anh đã là nhẹ lắm rồi. Không muốn rời khỏi đâycũng được, nhưng từ nay về sau anh phải ngủ ở phòng khách và không được độngtay động chân với em. Nếu không em sẽ không khách khí với anh nữa đâu.”
Sau khi nghe xong, Kỳ Ưng Diêm khẽ nhíu mày, “Lưu Ly, tất cả những gì anh làmđều là muốn chúng tỏ một điều: Anh yêu em, cho nên…”
“Em không muốn nghe anh nói những lời này. Tóm lại từ nay về sau anh khôngđược cư xử mất lịch sự với em.” Lưu Ly ngắt lời anh ta, nhìn vết đỏ ửng trêncổ Kỳ Ưng Diêm bất giác lại cảm thấy có chút đau lòng.
“Anh nghe rõ chưa?” Không thấy Kỳ Ưng Diêm lên tiếng, Lưu Ly liền hỏi lại lầnnữa.
Kỳ Ưng Diêm yếu ớt gật đầu. Đang định nói tiếp gì đó nhưng đột nhiên anh tagiơ tay ôm ngực, hô hấp cũng bắt đầu trở nên dồn dập khác thường, sau đó cảngười ngã vật xuống giường.
Bỗng dưng Kỳ Ưng Diêm ngã lăn ra thế này khiến Lưu Ly thực sự bị sốc. Cô vộiđứng dậy, hoảng sợ nhìn Kỳ Ưng Diêm đang nằm trên giường, không hiểu vì saoanh ta lại ngã gục xuống như vậy. Thấy hô hấp của anh ta càng lúc càng trở nêndồn dập, cô không thể không tiến lại gần cất tiếng hỏi, “Anh làm sao vậy?”
“Anh…anh…cảm thấy vô cùng khó thở…sắp….không thở được nữa rồi.” Kỳ Ưng Diêmkhó khăn lên tiếng, thanh âm cũng cực kỳ yếu ớt.
Thấy khuôn mặt Kỳ Ưng Diêm bỗng chốc trở nên đỏ bừng, hô hấp cũng như đứtđoạn, Lưu Ly sợ đến luống cuống chân tay, vội ngồi xuống bên cạnh Kỳ Ưng Diêm.Định kéo anh ta ngồi dậy nhưng lại không dám hành động, Lưu Ly chỉ đành lolắng lên tiếng.
“Sao có thể khó thở chứ? Chỉ là chút hoạt chất được chiết xuất từ cây sao suthôi mà. Hơn nữa chỉ dùng một lượng nhỏ như vậy, chỉ đủ gây ngứa ngoài da làcùng, sao có thể…”
Nhìn Kỳ Ưng Diêm đang nằm đó, Lưu Ly cũng không biết phải làm thế nào, chỉ cóthể dùng toàn bộ sức lực, cố gắng đỡ anh ta đứng lên, “Như vậy đi, em sẽ đưaanh tới gặp bác sỹ ngay bây giờ, anh hãy cố chịu thêm một chút…”
Chưa đợi Lưu Ly kịp đứng vững, cả người Kỳ Ưng Diêm liền nghiêng sang một bên,xụi lơ dựa vào cô. Lưu Ly đâu có khỏe được như anh ta, trọng tâm không vữngliền bị áp đảo. Hai người ngã nhào vào nhau, chỉ là lần này thì Kỳ Ưng Diêm đèlên người của Lưu Ly.
“Anh…” Lưu Ly vốn đang lo lắng, sợ Kỳ Ưng Diêm ngất đi, không ngờ tới lại bịanh ta đè xuống trong chớp mắt thế này. Kỳ Ưng Diêm nở nụ cười rất gian tà,hơi thở gấp gáp cũng dần trở lại bình thường, sự quỷ dị trong ánh mắt cũngnhanh chóng lan rộng.
Lưu Ly rốt cục cũng hiểu ra mình lại mắc lừa Kỳ Ưng Diêm.
“Nha đầu xấu xa! Để xem anh phạt em như thế nào?” Kỳ Ưng Diêm cúi đầu cườigian xảo, siết chặt lấy vòng eo nhỏ của Lưu Ly, “Hay cũng để em nếm thử chúthương vị của loại tinh dầu này xem sao nhỉ?”
Lưu Ly hốt hoảng mở lớn hai mắt, “Không, không…”
“Trên áo choàng tắm của anh đã thấm đầy thứ hương liệu đó rồi!” Kỳ Ưng Diêmhơi nhướng mày, khuôn mặt đẹp trai cũng ánh lên vẻ tà mị tựa quỷ dữ.
Lưu Ly thực sự kinh hãi, hét lên một tiếng rồi dốc toàn bộ sức lực đẩy ngườiđàn ông ở phía trên ra, nhanh chóng chạy vào phòng tắm. Ngay sau đó, trongphòng tắm truyền đến tiếng nước chảy tí tách…
Kỳ Ưng Diêm khẽ cất tiếng cười cực kỳ sảng khoái, trong đôi mắt sáng lên mộttia kỳ lạ. Không ngờ Lưu Ly lại thù dai đến thế. Nhưng lần này xem ra cô đãtính sai một nước rồi. Tiểu nha đầu này, nếu đã thích châm lửa thì anh ta sẽcho cô biết việc gì nên làm, việc gì không nên làm.
Nghĩ tới đây, bản tính thích chinh phục vốn bị đè nén bấy lâu nay lại bừngbừng trỗi dậy. Cộng thêm sự bá đạo vốn có đã lấn ất hết thảy sự nhẫn nại trướcgiờ của Kỳ Ưng Diêm. Anh ta đứng bật dậy rồi đi về phía phòng tắm.
Trong phòng tắm, Lưu Ly vẫn ra sức gột rửa thân thể của mình. Cô luôn là ngườicẩn thận tỉ mỉ, thế mà vào lúc này lại bỏ sót những sơ hở chí mạng. Sơ hở thứnhất là việc cô quên kiểm tra xem trong phòng tắm có hương liệu thật haykhông? Còn sơ hở thứ hai là do vội vàng chạy vào nhà tắm mà cô đã quên mấtviệc khoá cửa lại.
Giữa khe cửa hé mở là đôi mắt đen sâu thẳm của một người đàn ông. Kỳ Ưng Diêmvốn dĩ chỉ muốn hù dọa Lưu Ly một chút, không ngờ chứng kiến cảnh tượng trongphòng tắm lại khiến nhiệt huyết đàn ông của anh ta bỗng chốc sôi trào.
Từng bọt nước trong suốt như pha lê từ vòi hoa sen phun xuống cơ thể tuyệt đẹpcủa Lưu Ly khiến toàn thân cô nhanh chóng ướt đẫm. Những dòng nước nhẹ nhàngchảy dọc theo từng đường cong mê người trên thân thể cô khiến toàn thân Kỳ ƯngDiêm như căng lên khi thấy dáng vẻ thanh xuân mê người của cô hiện ra trướcmắt.
Mái tóc dài của Lưu Ly xõa ra cũng bị làn nước làm ướt nhẹp và có chút hơi rốiđã che lấp một phần thân thể của cô. Màu đen của mái tóc càng làm nổi lên lànda trắng như ngọc, mịn như tuyết của cô. Thân hình mềm mại, cân xứng hệt mộtcành liễu tha thướt khiến người ta hồn xiêu phách lạc.
Dường như Lưu Ly rất sợ bị hương liệu vấy lên người nên hơi thở của cô cũngtrở nên dồn dập. Tuy Kỳ Ưng Diêm không nhìn thấy chính diện qua cánh cửa hémở, nhưng anh ta có thể thấy được những đường cong quyến rũ mê người đangkhông ngừng phập phồng theo từng hơi thở. Những bọt xà phòng đọng lại trên cơthể tựa như những bông tuyết trắng xóa khiến những đường cong trên cơ thể côcàng được khắc thêm vẻ tao nhã, cuốn hút đầy ma lực và khêu gợi tới cả thánhnhân Liễu Hạ Huệ.
Bàn tay Kỳ Ưng Diêm đã nắm chặt lại từ bao giờ. Anh ta không ngừng thúc giụcbản thân phải lập tức rời khỏi nơi này bởi hành động nhìn trộm này trước giờvẫn luôn bị anh ta coi thường. Nhưng hiện tại, hai chân Kỳ Ưng Diêm cứ như bịđóng đinh tại chỗ, không cách nào rời đi. Cánh tay rắn chắc giống như bị mộtma lực khống chế khẽ đem cửa phòng tắm đẩy rộng ra hơn một chút khiến nhữngđường nét đẹp đẽ nhất của người con gái đang tắm hoàn toàn hiện rõ trong tầmmắt anh ta.
Không phải Kỳ Ưng Diêm chưa từng nhìn thấy cơ thể phụ nữ mà ngược lại anh tacòn thấy quá nhiều, nhiều tới mức khiến anh ta cảm thấy chán ghét, thậm chítới mức anh ta cảm thấy dường như cơ thể của tất cả phụ nữ trên thế giới nàyđều chẳng có gì khác biệt. Sau mỗi cuộc tình chóng vánh, anh ta đều nảy sinhcảm giác giống nhau. Khi sự cuồng nhiệt qua đi, anh ta đều nảy sinh cảm giácthân thể phụ nữ chỉ là một khối thịt có khả năng di chuyển mà thôi.
Nhưng cảm giác với Lưu Ly thì khác, nó mang lại cho Kỳ Ưng Diêm quá nhiều sựrung động. Rung động tới mức có thể làm lay động linh hồn của anh ta.
Kỳ Ưng Diêm chưa từng biết rằng, nhìn một người phụ nữ tắm lại là một sự hưởngthụ sung sướng như thế này. Anh ta nhìn không hề chớp mắt, ánh mắt dán chặtvào cơ thể Lưu Ly đang ở trong nhà tắm. Trông cô lúc này thật chẳng khác nàoThiên Sơn thánh nữ hạ phàm, gò má thanh tú khẽ ngước lên để mặc làn nước nhẹnhàng chảy xuống thân thể mình.
Dòng nước dịu nhẹ chảy xuống rồi khẽ đọng lại trên mắt, má, mũi của Lưu Ly.Cái miệng nhỏ khẽ hé mở, mái tóc hơi rối xoã xuống bờ vai, hương thơm từ trêncơ thể phảng phất trong không khí. Mà cánh tay trắng mịn của cô khẽ vuốt nhữngsợi tóc xoà xuống mặt cũng khiến người ta có cảm giác bối rối khó tả.
Thân thể như ngọc của Lưu Ly thực khiến tầm mắt của Kỳ Ưng Diêm như bị hútvào. Từ bờ vai thon thả, tới vòng eo nhỏ nhắn, làn da trắng trẻo không mộtchút tỳ vết với phần bụng phẳng tới mức hoàn hảo cho tới từng đường cong mềmmại như tơ lụa.
Đây là một cảm giác rất khó diễn tả thành lời, là sự thuần khiết không ai cóthể mạo phạm.
Lưu Ly không hề hay biết thân thể mình sớm đã bị người ta nhìn thấy hết. Saukhi tắm rửa cẩn thận một hồi cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm và an tâm hơn, vừa quaysang định với lấy khăn tắm…
Á… Đôi mắt Lưu Ly vừa đối diện với đôi mắt rực lửa như loài sói hoang củangười đàn ông đang đứng ở cửa liền hét lên, ngón tay cũng trở nên run rẩykhiến khăn tắm rơi ngay xuống đất.
Lưu Ly giống như nhìn thấy ma quỷ vậy. Trong lúc nhất thời, vì mải hét lên màcô cũng quên mất việc phải che cơ thể mình lại. Thấy Kỳ Ưng Diêm cong môi nởnụ cười đen tối, Lưu Ly mới hoàn hồn và vơ vội một chiếc khăn sạch khác quấnlấy cơ thể mình. Ngón tay cô vẫn run rẩy chỉ về phía Kỳ Ưng Diêm, “Anh…anh…bỉổi!”
Kỳ Ưng Diêm không những không vội vàng rời đi mà còn ung dung đứng dựa vàocửa, nghiêng đầu nhìn Lưu Ly, “Anh bỉ ổi? Sao lại nói anh bỉ ổi?”
“Anh…” Lưu Ly đỏ bừng mặt, cánh tay nhỏ bé nắm chặt lấy góc khăn tắm đang baotrước ngực, ánh mắt tràn ngập sự lo lắng cùng không vui, “Tại sao anh lại cóthể nhìn lén phụ nữ tắm như vậy? Thật quá vô liêm sỉ!”
Cho tới bây giờ, Lưu Ly cũng chưa từng nghĩ anh ta là loại người này.
Kỳ Ưng Diêm cũng không lo cô sẽ xông ra ngoài nên cũng không mấy quan tâm, dùsao anh ta cũng đứng chặn ở cửa rồi. Xem ra Lưu Ly cũng không có gan dám xôngvào ngực anh ta. Thế nên anh ta càng tỏ vẻ vô tội, khẽ giơ hai tay lên.
“Lưu Ly, việc em lên án anh quả thực không có chút căn cứ nào. Việc em đi tắmquên khoá cửa là sự thật. Anh cũng muốn dùng nhà tắm nên mới tình cờ bước vào.Sao có thể kết luận anh vô liêm sỉ chứ? Theo lý mà nói, điều này có nghĩa làgì? Có nghĩa là em không quan tâm xem rốt cuộc anh có nhìn thấy gì hay không?Anh chỉ là hành động theo nhu cầu của bản thân mà thôi. Em cũng biết là anhyêu em đúng không? Cho nên việc anh mất tự chủ mà nhìn lén em một chút cũng làđiều bình thường mà thôi.”
