Dụ tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí
Chương 15: Tuyên bố của Kỳ Ưng Diêm
Động tác của Kỳ Ưng Diêm cực kỳ tự nhiên, như thể hai người họ đã sớm trởthành một đôi uyên ương vậy. Giọng nói của anh ta cũng tràn ngập sự yêu chiều,ánh mắt say đắm nhìn người phụ nữ đang dựa vào ngực mình, khoé môi khẽ conglên lộ rõ nụ cười cực kỳ vui vẻ.
Lưu Ly đang tập trung vào đám số liệu trước mặt nên cũng không cảm thấy có gìkhác thường mà chỉ khẽ lên tiếng, “Việc điều chế hương liệu mới đến giờ vẫnluôn gặp thất bại. Thật không hiểu vì sao nữa. ”
“Em muốn có một loại hương liệu như thế nào?” Kỳ Ưng Diêm hiếu kỳ cất tiếnghỏi.
Lưu Ly khẽ thở dài, “Là một loại hương liệu được chiết xuất từ trong cây hoathần, hơn nữa còn có tác dụng làm đẹp hoặc giúp thư thái tinh thần. Đó chínhlà một bài thuốc dân gian, nhưng khi chiết xuất nó ở dạng tinh dầu sẽ mang lạihiệu quả vô cùng tuyệt vời. Nhưng em bào chế rất nhiều lần đều gặp phải thấtbại. Hôm nay là ngày phải nộp công thức pha chế rồi, đáng tiếc nó phức tạp hơnrất nhiều so với tưởng tượng của em.”
“Cây hoa thần?” Kỳ Ưng Diêm khẽ nhíu mày, ánh mắt có chút nghi hoặc. Anh tacầm lên một gốc cây như cây cỏ, nhìn qua có vẻ rất tầm thường, giơ giơ lênkhông trung. “Chính là loại cây này sao? Lấy chút dịch nhựa nguyên chất từ bêntrong này thì có gì khó chứ?”
Lưu Ly lấy lại cái cây nhỏ từ trong tay Kỳ Ưng Diêm rồi khẽ lắc đầu. “Khôngphải như thế. Em đã nói với anh rồi, điều quan trọng nhất đối với một ngườibào chế hương liệu chuyên nghiệp là phải tạo được sự liên kết cộng hưởng vớitự nhiên. Có như vậy, tâm linh của con người và tự nhiên mới có thể hoà hợpvới nhau.
Muốn có một hương liệu tuyệt đỉnh thì loại thực vật đem bào chế cần phải hộiđủ các điều kiện. Một là phải chú ý tới nguồn gốc của nó, hai là môi trườngsống, ba chính là phải chú trọng tới kỹ thuật chiết xuất. Mục đích em đến HyLạp chính là muốn tìm được cây hoa thần thuần khiết nhất. Nhưng loài cây nàylà một loại thực vật hết sức thần kỳ. Có lẽ bởi mang trong mình quá nhiều lờihuyền thoại cổ xưa nên em cảm thấy linh hồn của nó cao quý hơn những loài thựcvật khác.”
“Ý em là loại tinh dầu này nếu chỉ chiết xuất một cách đơn thuần từ trên câyhoa thần thì sẽ không được?” Kỳ Ưng Diêm liền lên tiếng hỏi.
Lưu Ly khẽ gật đầu, “Đúng vậy! Vẫn cần phải thêm vào đó một ít dược liệu khácnữa. Nhưng là những dược liệu gì thì trước mắt em vẫn chưa nghĩ ra.”
Hầu hết các loại tinh dầu thơm trên thị trường đều được dùng với mục đích làmđẹp hoặc thư giãn đầu óc hay dùng làm hương thơm trong phòng để tạo cảm giácthoải mái. Đương nhiên tất cả đều phải được bào chế từ thực vật.
Còn một lượng tinh dầu khác được chế biến thành nước hoa. Các mùi hương khácnhau có được là do sự phối hợp giữa tinh dầu với các loại dược liệu khác nhau.Tuy nhiên, trong quá trình điều chế, nếu tìm được công thức pha trộn thích hợpnhất sao cho cân đối giữa các loại dược liệu và phần dịch nguyên chất đượcchiết xuất từ thực vật thì sẽ mang lại hiệu quả rất cao.
“Anh có thể nghiên cứu cùng với em.” Kỳ Ưng Diêm vừa cười vừa nói rồi cúi đầunhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang rất nghiêm túc của cô.
Lưu Ly vốn là kiểu người không nhạy bén lắm trong các tình huống tình cảm. Lúcnày cô mới phát hiện ra khoảng cách giữa hai người gần đến mức nào, hành độnglại hết sức thân mật nữa. Cô nhẹ nhàng đẩy Kỳ Ưng Diêm ra, vẻ mặt có chút mấttự nhiên lên tiếng, “Không cần đâu, đây là công việc của em.”
Kỳ Ưng Diêm vẫn không hề che dấu sự nhiệt tình của mình mà chăm chú nhìn LưuLy nhưng không tiến thêm nữa. Mặc dù anh ta rất thành công trong việc từngbước làm cho cô quen với hơi thở của mình nhưng không có nghĩa là anh ta muốnlàm gì thì làm.
Lưu Ly bị ánh mắt chăm chú của Kỳ Ưng Diêm làm cho toàn thân có chút mất tựnhiên. Lại nghĩ tới những hành động to gan lớn mật vừa rồi của anh ta, ánh mắtsâu thẳm cùng hơi thở thô trọng như một con thú hoang vừa khiến Lưu Ly cảmthấy xa lạ lại vừa cảm thấy sợ hãi.
“Anh, anh nhìn em làm gì vậy?” Lưu Ly cố gắng lên tiếng như muốn trấn an bảnthân thêm một chút.
Ánh mắt Kỳ Ưng Diêm lúc này tràn ngập sự hứng khởi. Anh ta là luật sư, đươngnhiên sẽ có bản lĩnh nhìn thấu suy nghĩ của người khác. Anh ta mỉm cười rồithẳng thắn thừa nhận, “Vì anh thích nhìn em như thế.”
“Anh…” Nhịp tim của Lưu Ly suýt nữa thì lỡ đi một nhịp, đôi môi hồng khẽ runlên, “Anh…tại sao ngay cả trong khi nói chuyện mà một chút lịch sự cũng khôngcó như thế chứ?”
Lần này, những lời nói của Lưu Ly thực sự khiến Kỳ Ưng Diêm cảm thấy buồncười. Anh ta tiến lại gần cô hơn, gần như ép cô sát vào tường. Sau đó, anh takhẽ đưa tay lên, miên man vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, hơi cúi đầu rồidịu dàng lên tiếng.
“Em sai rồi, Lưu Ly. Anh cư xử với em như thế này là lịch sự nhất rồi đó. Nếukhông anh cũng không nhẫn nhịn cho đến ngày hôm nay.”
“Hả? Anh nhẫn nhịn cái gì mới được cơ chứ?” Lưu Ly luôn suy nghĩ rất ngây thơtrong vấn đề này nên nhất thời chưa hiểu được ngụ ý trong câu nói của Kỳ ƯngDiêm.
Dáng vẻ “ngây ngô” của Lưu Ly nằm trọn trong ánh mắt của Kỳ Ưng Diêm khiến anhta càng nảy sinh lòng yêu mến. Người phụ nữ đơn thuần này luôn tưởng rằng cóthể dùng sự lạnh nhạt để kháng cự lại tất cả. Nhưng cô không hề biết rằng tâmtư của mình đã bị anh ta nắm bắt một cách tường tận mất rồi.
Khuôn mặt của Kỳ Ưng Diêm mỗi lúc một gần Lưu Ly hơn, chứng kiến đôi mắt ngàycàng trừng lớn của cô, vừa cười vừa lên tiếng. “Khi một người đàn ông yêu mộtngười phụ nữ một cách sâu sắc, đến một thời điểm nhất định tình yêu đó sẽ càngtrở nên mãnh liệt hơn.”
Lưu Ly lập tức hiểu ngụ ý trong lời nói của Kỳ Ưng Diêm. Khuôn mặt nhỏ nhắnthoáng chốc đã trở nên đỏ ửng. Đang lúc chuẩn bị chết chìm trong hơi thở củaanh ta, cô liền đẩy mạnh người đàn ông trước mặt ra, hô hấp có phần gấp gáp,lên tiếng.
“Em thấy bệnh tình của anh cũng đã thuyên giảm nhiều rồi. Anh nên đi đi. Hơnnữa anh còn là luật sư, ắt hẳn công việc rất bận mới đúng. Em…em…”
“Nếu như anh không đi thì sao?” Kỳ Ưng Diêm cười cười nhìn dáng vẻ ấp a ấp úngcủa Lưu Ly, bộ dạng anh ta giống như mèo đang vờn chuột vậy.
Lưu Ly trừng lớn hai mắt nhìn Kỳ Ưng Diêm. “Anh… Anh không thể vô lại như thếđược!”
Kỳ Ưng Diêm lập tức cười ha hả vô cùng sảng khoái, dáng vẻ vẫn vô cùng anhtuấn.
“Anh…” Lưu Ly luôn cảm thấy như bị anh ta đùa cợt, trong lòng vừa cảm thấythẹn thùng lại xen chút lo lắng, vội vã quay người rời đi.
“Lưu Ly…” Kỳ Ưng Diêm vừa cười vừa đuổi theo. Bám riết lấy Lưu Ly là chiếnthuật của anh ta. Mấy ngày nay anh cảm thấy chiến thuật này cũng có chút hiệuquả. Ít nhất cô cũng không phản đối việc tiếp xúc thân mật với anh ta nữa. Hai người vừa mới định bước vào rừng hoa đào, liền nhìn thấy một bóng người từtrong biệt thự chạy ra, đang hướng phía hai người mà chạy tới. Cả Kỳ Ưng Diêmvà Lưu Ly cùng dừng bước, quay ra nhìn nhau. Người khách không mời mà đến nàythực ra không còn hướng đi nào khác chỉ có thể xuyên qua rừng hoa đào này mớicó thể rời khỏi nơi đây.
Tật xấu khó bỏ, phen này không thể buông tha cho tên trộm này được.
Đang lúc định tẩu thoát lại nhìn thấy hai người dừng bước ngay trước rừng hoađào. Vẻ mặt của người đó không khỏi nổi lên một hồi cảnh giác vì không ngờrằng bọn họ lại trở về vào đúng lúc này.
Kỳ Ưng Diêm chăm chú quan sát tình hình. Hóa ra kẻ trộm là một phụ nữ, cô taăn mặc khá gọn gàng và đơn giản, chắc là để thuận tiện cho việc lẻn vào nhàngười khác. Hàng lông mày của Kỳ Ưng Diêm khẽ nhếch lên, nhanh chóng bước vềphía trước…
“Giao ra đây!” Kỳ Ưng Diêm ít nhiều cũng có thể đoán ra người phụ nữ này làai.
Lưu Ly thì vẫn đứng nguyên một chỗ không hề nhúc nhích. Ánh mắt nhìn người phụnữ có chút phức tạp.
Người phụ nữ kia có chút giật mình, đứng ngẩn ra một lúc khi bị giọng nói củangười đàn ông cao lớn phía trước làm cho sợ hết hồn. Sau khi đánh giá tướngmạo của Kỳ Ưng Diêm, cô ta quay sang Lưu Ly cất giọng hết sức mỉa mai…
“Lưu Ly, cô quả thật cũng không đơn giản chút nào. Ngay cả luật sư Kỳ Ưng Diêmnổi tiếng cũng bị cô mê hoặc. Joseph nếu như còn sống nhất định sẽ rất hối hậnvề những hành động của mình trước kia.”
Ánh mắt của Kỳ Ưng Diêm có chút rung động. Suy đoán của anh ta quả không sai,người phụ nữ này chính là Amelia mà Lưu Ly từng nhắc tới.
