Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Dụ tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí

Chương 238



Cho tới lúc lên lớp, Vi Như vẫn rất hốt hoảng, trong đầu không ngừng hiện lênkhung cảnh lúc sáng sớm. Đang phải ghi chép bài vở nhưng cô mãi vẫn không cócách nào tập trung được.

“Tên đàn ông chết tiệt, sao không mắc bệnh phong lưu đi cho rồi. Thật khôngngờ anh ta còn dám làm trò quỷ ở nhà.” Nghĩ tới đây, Vi Như vô thức siết chặtngòi bút trong tay ấn xuống quyển sách.

Nhưng nghĩ lại, vóc dáng của anh ta quả thực rất đẹp. Mặc dù quen biết Liệtlâu như vậy nhưng đây là lần đầu tiên Vi Như nhìn thấy thân hình cậu ta. Tuychỉ là nhìn thấy nửa người nhưng Vi Như cũng phải thừa nhận dáng vẻ của Liệtthật sự khiến cả đàn ông và phụ nữ đều phải mê mẩn bởi sự mị hoặc của nó.

Nhưng thân hình của Liệt cũng khiến cho Vi Như được mở rộng tầm mắt. Cậu tavốn đã có cốt cách cường tráng của một người đàn ông mạnh mẽ, lại không cóquần áo che lấp nên sự vạm vỡ càng lộ rõ. Cho tới giờ, Vi Như mới thật sự ýthức được Liệt đã không còn là một đứa trẻ, cậu ta đã là một người đàn ôngtrưởng thành, có thể đem lại cảm giác an toàn cho phụ nữ và cũng khiến phụ nữcảm nhận được cậu ta là một người đàn ông nguy hiểm.

Vì Liệt cũng chỉ lớn hơn Vi Như hai tuổi nên trước giờ cô vẫn luôn coi cậu talà một đứa trẻ mà thôi.

“Khỉ thật! Cho dù thân hình tốt cũng không cần phải khoe mẽ như vây chứ? Chẳnglẽ chỉ có không ngừng thay đổi bạn gái mới thoả mãn tâm lý biến thái của anhta?”

Đáng ghét!

Một tiếng “cạch” vang lên dứt khoát. Trong cơn tức giận Vi Như đã vô tình ấnmạnh tay xuống khiến chiếc bút trong tay gãy đôi doạ cho cô bạn bên cạnh giậtmình, “Cậu sao vậy?”

Vi Như vội vàng nở nụ cười với cô bạn bên cạnh thay cho câu trả lời. Tên LouisLiệt chết tiệt, hại cô mất tự chủ như vậy.

Đến giờ nghỉ trưa, Vi Như cũng không ăn được là bao. Bạn bè của cô tại trườngđại học này cũng không nhiều. Đây cũng là chuyện bình thường đối với nhữngngười tiếp tục học như cô. Mong muốn của Vi Như cũng hệt như những người tiếptục việc học sau một thời gian làm việc, đó chính là mau chóng được nhận bằngtốt nghiệp để tiếp tục công tác.

Trên thực tế, mới đầu quan hệ của Vi Như với mọi người cũng rất tốt. Các bạnhọc nữ đều rất thích nói chuyện với cô bởi sự vui vẻ cùng tính tình thẳng thắncủa cô. Nhưng dần dần bởi Louis Liệt cứ mỗi lần đổi một cô bạn gái lại lôi côra làm bia đỡ đạn cho nên sau đó tất cả các cô bạn kia đều dần lảng tránh ViNhư. Dù sao phụ nữ cũng rất hay ghen ghét lẫn nhau, mà Vi Như nếu nhìn lướtqua cũng không phải người khuynh quốc khuynh thành.

Luận về tướng mạo, Vi Như không có được vẻ xinh đẹp rạng ngời như Lạc Tranhnhưng cô cũng có sức cuốn hút của riêng mình, không giống như những chú chimnhỏ thích nép mình dưới bóng người khác. Luận về vóc dáng, cô cũng không códáng vẻ bốc lửa như những cô gái phương Tây. So với các cô sinh viên Tâyphương trong trường, Vi Như trông giống như một đứa trẻ vậy.

Cho nên mọi người nghĩ thế nào cũng không hiểu lý do tại sao Louis Liệt lạigần gũi với Vi Như đến vậy.

Bởi buổi chiều không có giờ lên lớp nên Vi Như cũng không vội vàng gì. Chậmrãi uống một ngụm nước trái cây, vừa đặt ly xuống thì Louis Liệt đã bưng mộtphần cơm trưa ngồi ngay trước mặt cô, thái độ cùng động tác cực kỳ tự nhiên.

“Sao vậy? Không thấy đói bụng à?” Liệt đưa mắt nhìn Vi Như, nở nụ cười đầy tàmị.

Vi Như nhìn anh ta một cái rồi lại cúi xuống, không buồn để ý đến những lờicủa anh ta rồi cầm lấy ly nước trái cây đứng dậy định rời đi.

“Sao lại không chút thân thiện vậy chứ?” Louis Liệt sao có thể để Vi Như đi d�dàng như vậy. Anh ta liền nắm lấy cổ tay Vi Như vừa cười vừa nói.

Vi Như đưa mắt nhìn bốn phía xung quanh. Có rất nhiều ánh mắt của các sinhviên nữ đang hướng về phía họ. Có rất nhiều người trên mặt lộ rõ vẻ hâm mộ,nhưng cũng có không ít người lộ rõ vẻ ghen ghét. Nếu như ánh mắt của họ có thểgiết người thì Vi Như không biết đã chết bao nhiêu lần nữa.

“Bỏ bàn tay bẩn thỉu của anh ra. Đừng làm ô nhiễm tay tôi!” Vi Như lạnh lùnglên tiếng.

“Ngồi ăn với tôi đi. Ăn xong, muốn đi đâu tôi sẽ đưa cô đi. Tôi biết chiều naycô không có giờ học nào.” Nụ cười trên môi Liệt càng thêm mê người, mà ánh mắtcũng loé lên tia nhìn không chút hảo ý.

Vi Như biết rõ anh ta là người nói được làm được, mà cô cũng không muốn bịngười đàn ông này phiền nhiễu nên dứt khoát giật tay ra rồi ngồi trở lại ghế,nhìn anh ta rồi khẽ cau mày, cũng không nói lời nào mà chỉ cầm lấy ly nướctrái cây chậm rãi nhấp một chút.

“Ngoan ngoãn như vậy có phải tốt không!” Liệt nở nụ cười hài lòng rồi cầm lấyphần hamburger cắn một miếng, “À đúng rồi, sáng hôm nay sao cô tới sớm vậy.Tôi còn tưởng rằng…”

Cạch…Khụ khụ…Đang uống nước trái cây, Vi Như không ngờ Liệt lại chủ động đềcập đến chuyện này nên vô thức đặt mạnh ly nước xuống bàn, lại bị sặc nướctrong khí quản khiến cô ho không ngừng…

“Ai da, sao lại không cẩn thận như vậy!” Liệt nén cười qua ngồi bên cạnh ViNhư, đưa tay vỗ nhẹ phía sau lưng cô.

“Tránh xa tôi một chút!” Vi Như vẫn ho khụ khụ, cố gắng đẩy Liệt ra rồi hítsâu một hơi.

Liệt nhàn nhã khoanh hai tay trước ngực, buồn cười nhìn Vi Như một lúc lâu rồikhẽ nhíu mày, “Vi Như, không phải cô đang ghen đấy chứ?”

Một câu nói này của Liệt khiến Vi Như thiếu chút nữa lại bắt đầu ho sặc sụa.Cô giận dữ trừng mắt liếc cậu ta, “Anh có bệnh không vậy? Tôi ghen với anh đểlàm cái gì?”

“Không phải là ghen với tôi mà là ghen với người phụ nữ bên cạnh tôi!” Liệtvẫn bình thản khoanh hai tay trước ngực.

Trong lòng Vi Như không khỏi nổi lên một chút cảm giác khác thường, còn cóchút không thoải mái. Hàng lông mày của cô càng chau lại chặt hơn, “Phụ nữ bêncạnh anh có gì tốt mà tôi phải ghen với họ? Thay vì ghen, phải nói là tôi thấythương hại họ mới đúng. Louis Liệt, anh cũng thật quá lắm rồi. Không phải anhvẫn luôn dẫn mấy cô đó tới khách sạn à? Tối qua lại mang về nhà như vậy, thậtghê tởm!”

“Ha…xem ra cô còn rất quan tâm tới hành tung của tôi.” Liệt không chút tứcgiận mà còn cười khẽ, nghiêng đầu nhìn Vi Như, “Tiểu thư à, đó là nhà tôi, tôicó quyền làm gì trong nhà của mình thì làm chứ. Làm sao tôi biết cô sẽ đến đósớm như vậy.”

“Nếu không phải vì sợ KITY bị bỏ đói thì còn lâu tôi mới thèm tới đó. Khôngngờ anh còn thành ra cái dạng này, chơi bời cùng phụ nữ đến nỗi ngay cả KITYcũng không chăm sóc.” Vi Như càng nói càng tức giận, ánh mắt nhìn Liệt cơ hồmuốn bốc lửa.

Liệt nghe vậy lại có chút bất đắc dĩ lắc đầu, “Vi Như, sau này cô sẽ thành đạiluật sư, sao có thể nói mà không chịu trách nhiệm với lời nói của mình nhưvậy? Sự thật là tôi có nhờ cô tới nhà giúp tôi chăm sóc KITY, nhưng cũng đâucó nói muốn cô lập tức tới đó. Còn nữa, đại tiểu thư cô còn không nhìn lại xemsáng sớm hôm nay cô đến nhà tôi là lúc mấy giờ. Còn chưa tới 6h đó. Bìnhthường cô chạy xong nếu qua đó cũng phải 7h rồi, nếu cô cứ tới như bình thườngsẽ không phải chứng kiến một màn đó.”

Vi Như nghe xong có chút kinh ngạc nhìn Liệt, “Nói vậy là anh đang oán hận tôiquấy rầy chuyện tốt của anh?”

“Đâu có, tôi cảm ơn cô còn không kịp nữa là. Nếu không phải cô đến, tôi nghĩcô nàng kia còn không chịu rời đi đâu. Lần này không thể trách tôi nhé, là côchủ động tìm tới làm bia đỡ đạn đó.” Liệt cất tiếng cười khẽ.

Vi Như lạnh lùng nhìn cậu ta, “Cho tới giờ tôi chưa từng gặp người đàn ông nàokhông có lương tâm như anh. Chắc hẳn tối hôm qua cùng Tina phong lưu khoáihoạt thì không nghĩ nhiều như vậy, sáng nay tỉnh dậy mới biến thành kẻ lãnhhuyết vô tình.”

“Tina…Tina là ai?” Trên mặt Liệt lộ rõ vẻ nghi hoặc.

Trên mặt Vi Như tràn ngập vẻ kinh hãi, “Trời ạ, tối qua anh ở cùng với ai màngay cả tên người ta cũng không biết?”

“Tôi chưa bao giờ thích nhớ tên phụ nữ cả. Hơn nữa, nhớ tên họ để làm gì?”Liệt nhún vai khẽ trả lời, rồi lại nhếch môi cười, khẽ thì thầm, “Nhưng mà phụnữ Tây Ban Nha quả thực rất nhiệt tình, hệt như hổ đói vồ mồi vậy. Nhưng giờnghĩ lại, nếu để cho tôi động vào cô ta lần nữa tôi quả thực không có chúthứng thú nào.”

Vi Như nghe xong cảm giác chán ghét trong lòng lại càng nặng hơn. Khẽ hít sâumột hơi, nén xuống cảm giác muốn mắng người, cô nhẹ nhàng lên tiếng, “Tôiquyết định đưa KITY về chỗ mình.”

“Cô muốn đưa KITY đi? Không được! Tôi đã quen với việc sống chung với nó rồi.”Liệt cũng không chút nghĩ ngợi lập tức lên tiếng cự tuyệt.

“Tôi chỉ là không muốn làm vẩn đục tâm hồn của KITY mà thôi. Anh thường xuyênthay phụ nữ như vậy khiến tôi thật sự sợ KITY sẽ bị nhiễm bệnh độc.” Vi Nhưnói xong liền khẽ gõ bàn một tiếng, “Quyết định vậy đi, anh chăm sóc cho KITYnhư vậy rõ ràng là không tốt cho nó chút nào.”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...