Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Dụ tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí

Chương 168



Lạc Tranh là người thông minh, ít nhiều cũng có thể đoán được ý tứ của ông ta,nhưng nàng chỉ khẽ nhếch miệng, cũng không nói lời nào.

“Lạc luật sư, phụ nữ khiến tôi thừa nhận chẳng có mấy người. Hôm nay cô ngheđược tôi cùng Thương Nghiêu nói chuyện, xét theo quy củ thì tôi phải giết côdiệt khẩu, nhưng…”

Shawn nói được phân nửa câu liền ngừng lại rồi chuyển đề tài, “Xem hồ sơ cánhân của cô tôi mới càng hiểu rõ, cô thực sự là một bảo vật, một viên ngọctuyệt mỹ, nếu không mài dũa cho nó thêm sáng bóng thì thật là đáng tiếc. Dùsao, tôi cũng cực kỳ quý trọng nhân tài.”

Nét mặt Lạc Tranh vẫn cực kỳ bình thản, nhẹ nhàng nói, “Mỹ ngọc cũng được, đáthô cũng được, tôi vẫn luôn cho rằng cần phải gặp được điều kiện cùng đối tácphù hợp mới có thể phát huy khả năng của mình. Mỹ ngọc giá trị đối với ngườibiết thưởng thức nó, chỉ có họ mới biết cách để khai phá những mặt đẹp nhấtcủa nó. Thật ra, nếu nhìn từ góc độ khác, mỹ ngọc cũng đâu khác gì đá thôđâu?”

“Tài hùng biện của Lạc luật sư hôm nay rốt cục tôi cũng được lĩnh giáo. VậyLạc luật sư nói đi, tôi vẫn luôn tin tưởng con mắt của mình, rất biết thưởngthức mỹ ngọc, cho dù là đá thô tôi cũng sẽ sửa thành ngọc sáng. Đương nhiên,vẻ đẹp của mỹ ngọc không chỉ đơn thuần ở giá trị của nó mà còn ở sự độc đáovĩnh viễn chỉ có ở riêng nó. Chỉ là viên ngọc đó có nguyện ý nhận sự may mắnđó không thôi.” Shawn cười nhẹ một tiếng, ánh mắt lóe lên vẻ cao ngạo. Nóixong câu đó, ông ta liền lấy từ túi quần ra một tờ séc, đặt lên thành ghếtrước mặt Lạc Tranh, ngay bên cạnh ly rượu sóng sánh đầy mê hoặc kia.”

Lạc Tranh nhìn thoáng qua ly rượu bên cạnh, lại nhẹ nhàng cầm lấy tờ séc, nhìncon số trên đó liền cố làm ra vẻ tán thưởng.

“Shawn tiên sinh thật sự rất hào phóng, tờ séc này quả thực rất hấp dẫn.”

“Đây chỉ là mở đầu thôi.” Shawn cũng đi thẳng vào vấn đề, “Tôi nghĩ Lạc luậtsư là người thông minh, nên biết thứ nào có lợi, thứ nào không. Nếu như Lạcluật sư giúp việc cho tôi, tôi bảo đảm vinh hoa phú quý cô sẽ hưởng khônghết.”

“Còn ngược lại?” Lạc Tranh đặt tờ séc xuống, cầm lấy ly rượu bên cạnh, màuxanh biếc cùng vẻ lấp lánh của nó khẽ che đi đôi mắt đẹp đầy thông tuệ cùngtỉnh táo của nàng.

“Tôi nghĩ ly rượu này của Shawn tiên sinh nhất định là rất trứ danh. Chỉ sợrằng nếu tôi không nhận lấy tờ séc kia thì chờ đợi tôi nhất định sẽ là ly rượunày.”

Kinh nghiệm đối phó với những trường hợp vừa mua chuộc vừa diệt khẩu kia nàngcũng đã trải qua rất nhiều. Đối phương có thể cho nàng mật ngọt nhưng cũng cóthể cho nàng một khối độc dược. Nhận được mật ngọt hay độc dược còn tùy thuộcvào sự hợp tác của nàng như thế nào.

"Ha ha..." Shawn cười lớn, vỗ tay tỏ ý tán thưởng, “Lạc luật sư, cô thật sựrất thông minh. Ly rượu này đúng là do tôi đặc chế, chuyên dùng để tiêu diệtnhững khối mỹ ngọc không biết tốt xấu. Nhưng tôi nghĩ Lạc luật sư là ngườithông minh, hẳn là biết bản thân mình nên làm thế nào, sẽ không muốn hương tanngọc nát chứ?”

“Nói vậy tức là tôi không thể rời khỏi chiếc xe này?” Lạc Tranh khẽ hừ lạnh,nét mặt vẫn cực kỳ bình thản.

“Cô đương nhiên có thể, chỉ cần ngoan ngoãn nhận lấy tờ séc này là được.” Trênmặt Shawn lúc này tràn ngập vẻ âm hiểm.

“Shawn tiên sinh quá đề cao tôi rồi. Có lẽ, tôi không có giá trị lớn như ôngvẫn tưởng đâu.” Lạc Tranh khẽ dựa vào lưng ghế, nhẹ nhàng lên tiếng.

“Không, không! Lạc luật sư quá khiêm tốn rồi, nhưng tôi lại rất thích cô.”Shawn khẽ khoát tay, “Có thể ở lại bên cạnh Thương Nghiêu làm việc đều làngười tài năng. Có thể làm việc bên cạnh Thương Nghiêu, hơn nữa còn khiến anhta quan tâm lo lắng đến vậy, thực sự là long phụng trên đời này. Lạc luật sư,cô nói xem, sao tôi lại có thể đành lòng không có cô đây?”

“Ông muốn tôi làm việc cho ông? Hay là giúp ông làm gián điệp?” Lạc Tranh khẽcười lạnh.

“Nói thẳng thắn, tôi chỉ muốn Lạc luật sư giúp tôi làm một chuyện. Sau khi làmxong, tôi bảo đảm sẽ tuyệt đối không tới quấy rầy Lạc luật sư nữa. Hơn nữa, côcũng sẽ có một số tiền lớn đủ để ba đời cũng tiêu không hết.” Shawn hơinghiêng người về trước như muốn dò xét thái độ của nàng, đưa ra điều kiện cựckỳ hấp dẫn.

Lạc Tranh cười nhẹ một tiếng, cũng hơi nghiêng người về trước.

“Shawn tiên sinh muốn tôi lấy danh sách dự thầu và giá đấu thầu." Ngữ điệu củaLạc Tranh mang đầy tính khẳng định chứ không hề có chút ý nghi vấn nào.

Đáy mắt Shawn đầu tiên thoáng hiện lên tia kinh ngạc, sau đó là sự tán thưởngkhông hề che dấu, “Lạc luật sư, cô thật sự quá thông minh. Nếu như cô có thểgiúp tôi, nhất định tôi sẽ vạn sự thắng lợi. Đúng vậy, tôi chính là muốn lấydanh sách cùng giá thầu. Phần tài liệu này khóa trong két sắt tại phòng làmviệc của Thương Nghiêu. Chỉ cần cô có thể sao chụp cho tôi một bản, tôi bảođảm cả đời cô tiêu không hết tiền.”

Trong mắt Lạc Tranh lóe lên một tia sắc lạnh, cất lên tiếng cười đầy tỉnh táo,khẽ dựa người vào lưng ghế, “Từ con số trên tấm séc này cho thấy Shawn tiênsinh là người rất hào phóng. Tuy nhiên, tôi còn có một sự phân tích khác,không biết Shawn tiên sinh có muốn nghe hay không?”

“Ồ? Cô muốn nói gì?” Shawn cũng ngồi thẳng lại, chăm chú nhìn nàng.

Lạc Tranh chậm rãi lên tiếng, “Tôi hiểu rõ, thương trường như chiến trường,cho dù là anh em ruột thịt cũng không nể tình. Huống chi sản nghiệp của tậpđoàn WORLD lại lớn đến như vậy? Lần đấu thầu này tập đoàn WORLD là nhà thầuchính, thông qua mối quan hệ với các chính phủ để thu hút dự thầu. Shawn tiênsinh đương nhiên muốn lấy được miếng thịt lớn này, bởi vậy mới không ngừng bấtchấp mọi thủ đoạn để giành giật nó. Ông vốn cho rằng Louis tiên sinh sẽ giúpđỡ ông vô điều kiện vì ông là chú của anh ấy. Nhưng Louis tiên sinh chỉ coiông như một nhà thầu bình thường, cho nên ông muốn trộm lấy danh sách dự thầucùng giá thầu. Một khi có được nó, ông không chỉ thu được toàn thắng mà còn cóđược những thu hoạch đầy bất ngờ khác nữa.”

Shawn nghe vậy, khẽ nheo mắt hỏi lại, “Lạc luật sư, cô muốn nói cái gì?”

“Điều tôi muốn nói rất đơn giản. Shawn tiên sinh lần này là muốn chơi trò mộtmũi tên bắn trúng hai con chim. Chỉ cần ông có thể nắm được tài liệu đấu thầu,chẳng những có thể đấu giá thành công mà còn có thể đem Louis tiên sinh kéoxuống, biến phần sản nghiệp trong tay anh ấy thành của mình. Shawn tiên sinh,tôi phân tích không sai chứ?” Lạc Tranh vẫn luôn nở nụ cười nhẹ, dáng vẻ lạnhlùng hờ hững hệt như đám mây nơi chân trời, nhưng từng lời của nàng lại cực kỳsắc bén khiến người ta không khỏi ớn lạnh.

"Lạc luật sư, tôi là chú của Thương Nghiêu, sao có thể hại nó chứ?”

“Nếu như Shawn tiên sinh thật sự coi trọng tình thân như vậy đã không hết lầnnày tới lần khác tìm cách giành lấy tài liệu mật như vậy.” Từ tận đáy lòng,Lạc Tranh không khỏi dâng lên cảm giác khinh thường với ông ta.

“Lần này, Shawn tiên sinh gấp rút như vậy, không những chỉ muốn có được giáthầu mà còn muốn Louis tiên sinh bị mất uy tín trong giới kinh doanh vì để lộthông tin, và hơn nữa là mất đi sự tin tưởng của các trưởng bối trong gia tộc.Như vậy những sản nghiệp trong tay Louis tiên sinh sẽ được giao cho Shawn tiênsinh tiếp quản, kể từ đó, tập đoàn WORLD có thể nói là 3 nhánh hợp lại một,tất cả đều nằm trong tay Shawn tiên sinh đúng như ý muốn của ông rồi.”

Nụ cười trên môi Shawn càng lúc càng quỷ dị. Đợi nàng nói xong, ông ta mớithong thả lên tiếng, “Lạc luật sư, tôi không biết nên dùng từ nào để hình dungsự thông minh của cô. Nếu như có thể hợp tác cùng với cô thực sự là chuyện cựckỳ may mắn, còn nếu là đối đầu, thật sự là tai họa. Cho nên Lạc luật sư, tôirất muốn đưa ra lời mời hợp tác cùng cô.”

“Sao ông dám khẳng định tôi nhất định sẽ phản bội Louis tiên sinh?” Lạc Tranhkhẽ cười lạnh.

“Tôi biết rõ Lạc luật sư là người phụ nữ trọng tình nghĩa, cũng biết con sốtrên tấm séc kia căn bản chưa hấp dẫn được Lạc luật sư. Vậy đi, tôi muốn bànvới Lạc luật sư một chuyện, một chuyện mà cô và Thương Nghiêu nhất định phảiđối mặt.” Shawn ranh mãnh nhìn nàng, chậm rãi lên tiếng.

"Là chuyện gì?" Lạc Tranh khẽ cất tiếng hỏi.

Ánh mắt Shawn chợt lóe lên đầy ma quỷ, “Tôi biết rõ quan hệ hiện giờ của Lạcluật sư cùng Thương Nghiêu, hai người hiện còn đang sống chung.” Ông ta lạinhấn mạnh từng lời, “Có thể khiến một phụ nữ toàn tâm toàn ý với mình, biệnpháp duy nhất chính là khiến họ động chân tình. Thương Nghiêu quả thực đã làmrất tốt. Nhưng tôi cũng phải nhắc nhở cô một câu, muốn yêu Thương Nghiêu thìphải vượt qua được rào cản về thân phận đã. Cô tưởng rằng dù nó có quyền lựclớn một tay che trời thì sao chứ?

Con người nó đã gắn với cuộc hôn nhân vương thất, cho dù nó không muốn cuộchôn nhân đó cũng không có cách nào thay đổi vận mệnh của mình.Vụ liên hôn nàylà nhằm mục đích khiến quan hệ giữa hai gia tộc càng thêm mật thiết và quangminh chính đại hơn. Một khi Thương Nghiêu thoái hôn, như vậy nó sẽ mất đi sựtin tưởng của ông nội. Lạc luật sư, cô thông minh như vậy chắc không khó đểtưởng tượng ra chuyện tiếp theo chứ? Mất đi sự tín nhiệm của ông già đó thìsao đây? Nó sẽ mất đi tất cả, một chút cũng không còn.”

Trái tim Lạc Tranh theo những lời cuối cùng của ông ta khẽ run lên, ngón taynàng cũng vô thức nắm chặt lại. Nàng không thể không thừa nhận những lời Shawnnói đều là sự thật. Trong gia đình giàu có, tình thân không đáng kể là bao,huống chi đây còn là gia đình vương thất.

"Lạc luật sư, cô không nghĩ lại xem, nếu quả thật đến ngày đó, Thương Nghiêusẽ cho cô được gì đây? Cô đặt tình cảm của mình vào nó rốt cục nhận được cáigì? Đầu tư mạo hiểm như vậy thật không đáng chút nào!” Shawn vừa nói vừa vươnngười về trước, đưa tay đặt lên mu bàn tay nàng, “Chẳng bằng giúp tôi lần này,cả đời cô sẽ không phải lo nghĩ.”

Lạc Tranh thấy bàn tay ông ta bao trùm bàn tay mình, khẽ nhíu mày, nhìn thẳngvào gương mặt tươi cười đầy quỷ dị của người đàn ông trước mặt, tỉnh táo nói,“Tôi nghĩ Shawn tiên sinh không hẳn muốn tôi giúp đỡ đơn giản như vậy chứ?”

“Vậy mới nói, làm việc với người phụ nữ thông minh rất thoải mái. Đúng vậy,tôi đối với Lạc luật sư có tham niệm, nhất là người phụ nữ thông minh như côtôi lại càng không muốn bỏ qua. Cô hãy rời khỏi Thương Nghiêu, ở lại bên cạnhtôi. Tôi không giống như Thương Nghiêu, không phải gánh vác nhiều trách nhiệmnhư nó. Chỉ cần cô đi theo tôi, tôi bảo đảm sẽ cho cô những thứ tốt nhất trênđời.” Ông ta khẽ cười, liền đó liền chuyển qua ngồi bên cạnh Lạc Tranh, taychân bắt đầu không an phận vươn ra kéo nàng vào vòng tay mình.

Lạc Tranh cũng không hề giãy dụa, chỉ dùng ánh mắt lạnh băng nhìn ông ta,“Shawn tiên sinh, xin ông tự trọng một chút!”

Shawn bị ánh mắt lạnh đến thấu xương của Lạc Tranh làm cho kinh sợ, sắc mặt lộrõ vẻ lúng túng cực độ. Vừa rồi ông ta thấy nàng trầm tư như vậy còn tưởngnàng đang cân nhắc. Vừa mới lấn tới lại bị cự tuyệt thẳng thừng như vậy khiếnông ta bối rối buông nàng ra, khẽ hắng giọng, “Đương nhiên tôi vẫn rất quýtrọng nhân tài, nếu Lạc luật sư không muốn ở bên cạnh tôi, vậy lời đề nghị hợptác của tôi vẫn giữ nguyên hiệu lực.”

“Tôi muốn biết nếu mình lựa chọn cự tuyệt thì ngoại trừ ly rượu độc này ra còncái gì nữa?” Lạc Tranh lạnh lùng lên tiếng.

Vẻ mặt Shawn lóe lên tia gian xảo, “Tôi nếu đã dám đưa Lạc luật sư tới nơi nàyđương nhiên đã có chuẩn bị rồi. Không ngại nói cho cô biết, trong tay tôi cóchứng cứ bất lợi cho Thương Nghiêu, nếu như cô thật sự không chấp nhận lời đềnghị của tôi, tôi chẳng những có thể khiến cô mất mạng mà còn có thể làm choThương Nghiêu chỉ trong một đêm thành kẻ trắng tay.”

“Thật sao?” Lạc Tranh nghe vậy chẳng những không chút sợ hãi mà còn nở nụ cườibình thản, “Tôi nhớ Shawn tiên sinh cũng đã nói, ông và Louis tiên sinh cùngngồi trên một con thuyền, ông làm như vậy có chắc mình sẽ thoát khỏi liên quanhay không?”

“Chứng cứ có thể ngụy tạo chẳng chút khó khăn. Tôi có thể kéo Thương Nghiêuxuống thì cũng có thể bảo vệ tốt cho bản thân mình. Tôi cùng Thương Nghiêu tuyđã nhiều lần cùng hợp tác nhưng tôi biết rõ nó vẫn luôn muốn đối phó tôi. Chỉbằng mặt không bằng lòng là chuyện thường trên thương giới. Tuy nhiên, Lạcluật sư, tôi khuyên cô hãy ngoan ngoãn nhìn rõ tình hình một chút. Không cầnbiết tương lai thế nào, ít nhất cục diện hiện giờ đối với cô hoàn toàn bấtlợi.” Shawn cười càng thêm âm hiểm.

Lạc Tranh cười khẽ lắc đầu, ánh mắt vẫn vô cùng sắc bén, “Ông sai rồi, lúc nàyđây người đang ở trong thế bất lợi là ông chứ không phải tôi.”

“Cái gì?” Ánh mắt Shawn khẽ lóe lên tia cảnh giác.

Lạc Tranh lấy điện thoại di động ra, đem đoạn video vừa quay lại tắt đi.“Những gì ông vừa nói đã bị ghi lại hết rồi. Không có nhân chứng cũng khôngsao, đoạn video này chính là bằng chứng sống động nhất.”

Shawn lúc đầu hơi sững sờ, liền đó lập tức cười lạnh, “Cô cho rằng cô còn cócơ hội đem đoạn video này đưa ra ngoài?”

“Shawn tiên sinh, ông thật sự đã quá già hay đã đánh giá quá thấp khoa học kỹthuật hiện giờ rồi?” Lạc Tranh cười nhẹ một tiếng, “Chẳng lẽ ông không biếttrên đời còn có cái gọi là internet sao? Vừa rồi, tôi đã đem đoạn video nàytruyền đến máy tính ở công ty. Máy tính của tôi có cài đặt một phần mềm cùngthiết bị đặc biệt, chỉ cần trong vòng ba giờ đồng hồ tôi không nhập mật khẩuvào thì đoạn video kia sẽ được tự động gửi tới tay kiểm sát trưởng.

Ông cũng biết, tôi là luật sư, năng lực tự vệ đương nhiên cao hơn người bìnhthường, cho nên xin khuyên Shawn tiên sinh hãy để tôi đi thì hơn. À, còn nữa,Thương Nghiêu hiện đang chờ tôi cùng ăn tối. Thử nghĩ xem, nếu tôi không tớiđúng hẹn, anh ấy liệu có không tới tìm hay không? Lúc đó, tình cảnh của ông sẽcàng thêm bất lợi mà thôi. Người Trung Quốc có câu “chưa xuất trận đã mấttướng”, ý nghĩa của câu này hẳn không cần tôi giải thích ông cũng hiểu chứ?”

Shawn không ngờ kết quả lại thành ra như vậy, phẫn nộ gầm lên, “Cô tưởng rằngcó thể uy hiếp được tôi sao? Cho dù kiểm sát trưởng xem được đoạn video nàythì cũng sẽ nghe thấy trong tay tôi đang nắm chứng cứ bất lợi cho ThươngNghiêu, cô cho rằng nó còn có thể yên thân sao?”

“Nếu trí nhớ của Shawn tiên sinh vẫn tốt, hẳn sẽ nhớ vừa rồi mình đã nói mộtcâu là “Chứng cứ có thể ngụy tạo chẳng chút khó khăn!” Nghĩ lại xem, nếu kiểmsát trưởng nghe được những câu này, vậy sẽ nghi ngờ ông nhiều hơn hay Louistiên sinh nhiều hơn đây?” Lạc Tranh nở nụ cười nhẹ, giọng nói tỉnh táo cùnglạnh lùng đầy sắc bén như xuyên thấu lòng đối phương.

“Tôi là luật sư đại diện của Louis tiên sinh, ông cho rằng tôi sẽ ngồi nhìnanh ấy gặp chuyện không hay sao?”

“Cô muốn thế nào?”

“Tôi biết Shawn tiên sinh sẽ ngụy tạo ra rất nhiều chứng cứ nhưng tôi sẽ khôngđể ông thành công đâu. Còn nữa…” Lạc Tranh nhấn mạnh từng lời… “Cho dù chứngcứ có xác thực cỡ nào đi nữa, tôi cũng sẽ tận dụng lợi thế của mình để phá hủynó, không để cho ông có cơ hội đắc thủ.”

"Đường đường đại luật sư danh tiếng, cô cũng định biết luật phạm luật haysao?” Shawn cười lạnh, “Tôi không tin cô có thể làm được như vậy. Lạc luật sưvẫn luôn nổi tiếng là người hành động theo lý trí. Xử sự theo tình cảm như vậykhông phải là sở trường của cô.”

Lạc Tranh khẽ nở nụ cười có chút mỉa mai, “Không ai lúc nào cũng có thể hànhđộng theo lý trí, cũng không ai có thể hoàn toàn hành động theo cảm tính. Làmngười quá lý tính sẽ rất vất vả, quá cảm tính sẽ rất đau khổ. Shawn tiên sinh,ông nói đúng, tôi yêu Thương Nghiêu cho nên không quan tâm tương lai của anhấy sẽ thế nào. Tôi chỉ muốn một lòng yêu anh ấy là đủ rồi. Cho dù tôi lý tríthế nào đi nữa thì cũng sẽ vì tình yêu mà hành động theo cảm tính. Nếu cả đờinày ngay cả cơ hội xử trí theo cảm tính cũng không thử chút thì cuộc sống thậtvô vị…”

"Cô..."

“Cuộc nói chuyện vừa rồi tôi không hề ghi lại. Để có thể bảo vệ hình tượngchuyên nghiệp của một đại luật sư, tôi sao có thể tự hủy hoại mình chứ?” LạcTranh nở nụ cười đầy thông minh.

“Đương nhiên, ông có thể giữ điện thoại của tôi lại. Nhưng đáng tiếc phải nóicho ông biết, vậy cũng vô dụng thôi, cách duy nhất của ông là để tôi đi.”

Shawn không ngờ lại bị một phụ nữ xỏ mũi như vậy, nắm tay ông ta siết lạithành nắm đấm, khẽ quát lên, “Cô quả thực quá độc ác, thủ đoạn không thua đànông chút nào. Không ngờ tới tôi lại rơi vào cạm bẫy của một phụ nữ như vậy!”

“Ông yên tâm, chỉ cần ông không gây bất lợi cho Thương Nghiêu, an ổn quản lýsản nghiệp của mình, tôi cam đoan với ông, đoạn video lúc trước sẽ không tiếtlộ ra ngoài.” Lạc Tranh thẳng thắn nói.

“Cô tốt bụng vậy sao?” Ánh mắt Shawn tràn ngập sự nghi hoặc.

“Có hai nguyên nhân khiến tôi quyết định như vậy.” Lạc Tranh dứt khoát nói,“Thứ nhất, tôi vẫn nhớ ông là trưởng bối của Louis tiên sinh. Thứ hai, cũng lànguyên nhân trọng yếu nhất, tôi không muốn anh ấy gặp phải bất kỳ sự bất lợinào dù là nhỏ nhất.”

Sắc mặt Shawn hiện giờ đã trắng bệch ra. Ông ta chưa từng phải nếm mùi thấtbại như vậy bao giờ.

“Vậy giờ xin hỏi Shawn tiên sinh, tôi có thể xuống xe được chưa?” Lạc Tranhnhẹ nhàng lên tiếng.

Shawn cũng không còn cách nào, chỉ có thể ra lệnh cho thủ hạ mở cửa xe, thảLạc Tranh xuống.

Chiếc xe cũng giống như chủ nhân của nó, mang theo lửa giận ngùn ngụt gầm rúlao đi.

Đứng ở dưới tán cây ngô đồng, Lạc Tranh nhìn theo bóng chiếc xe khuất dần, khẽthở một hơi dài đầy nhẹ nhõm. Nàng còn nhàn rỗi chưa đến hai phút lại thấyphía xa có một chiếc xe con lao tới, mã lực mạnh mẽ tới mức như muốn cuốn tungcả con đường đem theo khí thế dọa người.

Xe đến trước mặt Lạc Tranh liền lập tức dừng lại, ngay sau đó cửa xe bật mở,Louis Thương Nghiêu từ trong xe đi xuống, sải bước tới trước mặt nàng, một tayôm lấy nàng ghì chặt vào trong ngực.

Lạc Tranh cũng ôm chặt lấy hắn, hít thật sâu hơi thở của hắn, cảm giác bất anmơ hồ cũng theo vòng tay rắn chắc của hắn mà tan thành mây khói.

“Vì sao không sớm nói cho anh biết? Em có biết anh lo đến thế nào không?”Louis Thương Nghiêu khẽ cúi đầu kề sát bên tai nàng lên tiếng. Giọng nói củahắn lộ rõ sự lo lắng cùng quan tâm vô hạn.

“Không sao, em không phải đang rất bình an đứng trước mặt anh sao?” Ánh mắtLạc Tranh tràn ngập sự cảm động, vùi sâu vào trong ngực hắn, nhẹ nhàng nói.

Louis Thương Nghiêu khẽ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lên, nhìn nàng bằngánh mắt cực kỳ dịu dàng, “Ông ta có làm gì em hay không?”

“Anh muốn ông ta làm gì em?” Lạc Tranh không nhịn được bật cười.

“Lão già chết tiệt, lại dám có ý với em như vậy. Anh nhất định sẽ không thacho lão.” Đáy mắt Louis Thương Nghiêu đã bừng bừng lửa giận.

“Bỏ đi, em nghĩ ông ta trong một thời gian nữa sẽ không dám làm gì đâu. Dù saoông ta vẫn còn cố kỵ anh.” Lạc Tranh nhẹ nhàng khuyên giải.

“Đều tại anh, nếu không phải anh ra ngoài làm việc, sẽ không khiến em phải sợhãi như vậy.” Tận đáy lòng Thương Nghiêu tràn ngập cảm giác hối lỗi. Khi láixe gọi điện cho hắn, sự phẫn nộ trong lòng hắn cơ hồ hóa thành thanh đao lớn,hận không thể một phát chém vào người Shawn.

Lạc Tranh nghe vậy, nghiêng đầu nhìn hắn, “Anh sai rồi, em không hề sợ hãichút nào. Người bị sợ hãi là người hoàn toàn khác cơ.”

Lời của nàng làm cho Louis Thương Nghiêu hơi sững sờ, khiến hắn không kịp cóphản ứng với ẩn ý trong lời nói của nàng. Một lúc sau…

“Ông ta tìm em làm gì? Shawn là người không đạt được mục đích sẽ không từ bỏ,sao ông ta lại dễ dàng để em đi như vậy?”

“Ông ta à…” Lạc Tranh khoác lấy cánh tay hắn, giọng nói có chút hài hước, “Vừagặp mặt đã đưa ra một tấm séc. Thương Nghiêu à, ông ta ra tay còn hào phónghơn anh nhiều nha.”

Louis Thương Nghiêu luôn là người thông minh, đương nhiên có thể hiểu được mụcđích thật sự của Shawn. Hắn nhếch môi cười, tỳ trán mình lên trán nàng.

“Toàn bộ tài sản của anh đều là của em, ngay cả bản thân anh cũng giao cho emluôn, vậy còn chưa đủ hào phóng sao?”

Lạc Tranh không nhịn được bật cười thành tiếng, “Ai muốn tiền của anh chứ? Còncon người anh, có thể suy nghĩ thêm một chút, xem có nên tiếp nhận không đây?”

“Tranh…” Louis Thương Nghiêu nhìn nàng bằng ánh mắt tràn ngập thâm tình, giọngnói cũng ngập tràn cảm động, “Gặp được em là may mắn lớn nhất đời anh.”

“Em cũng vậy!” Lạc Tranh nhìn thẳng hắn, “Thương Nghiêu, em có tài đức gì màlại được anh tin tưởng như vậy? Anh biết rất rõ mật mã két sắt trong văn phòngở trong tay em, chẳng lẽ anh thật sự không chút lo lắng em sẽ bán đứng anh,đem mật mã nói cho Shawn?”

"Không lo, anh biết bất kỳ kẻ nào cũng có thể bán đứng anh, chỉ có em làkhông.” Louis Thương Nghiêu trầm giọng nói tiếp, “Điều duy nhất khiến anh lolắng là em biết quá nhiều chuyện của anh, ngược lại sẽ trở thành mục tiêu côngkích của mấy kẻ đó. Cho nên, anh càng phải bảo vệ em thật tốt mới được.”

Lạc Tranh giật mình nhìn sững hắn một lúc lâu, sau đó lại ôm chặt lấy hắn.

"Cảm ơn anh, Thương Nghiêu, em yêu anh, yêu anh..."

"Nha đầu ngốc!" Trong mắt Louis Thương Nghiêu tràn ngập tình yêu, cúi đầu hônnhẹ lên mái tóc nàng, thâm tình ôm lấy nàng. Siết lấy nàng trong vòng tay, hắnthầm thề với bản thân mình, tuyệt đối sẽ không để tình cảnh như hôm nay phátsinh thêm lần nào nữa.

Một lúc lâu sau, hắn mới buông được nàng ra, cúi đầu nói, “Đi thôi, đêm nayđầu bếp sẽ nấu những món mà em thích nhất. Anh đảm bảo em sẽ rất ngon miệng.”

“Tuyệt quá!” Lạc Tranh cất lên tiếng tán thưởng đầy hào hứng.

“Nhân tiện, anh muốn nghe xem em đấu trí với cường địch thế nào.” Louis ThươngNghiêu cất giọng nói đầy sủng ái, vòng tay ôm nàng vào lòng.

“Đương nhiên, sự tích anh hùng như vậy nhất định phải có khán giả mới được.”Lạc Tranh cười tít mắt dựa sát vào Louis Thương Nghiêu, vẻ tỉnh táo lạnh lùngcủa nữ cường nhân vừa rồi đã hoàn toàn biến mất, nàng lúc này giống hệt mộtchú mèo nhỏ khẽ vùi mình dưới bàn tay vuốt ve đầy dịu dàng của hắn…

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...