Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Đồng Nghiệp Biến Thái Có Sở Thích Trói Buộc

Chương 4



Sáng hôm sau, D đến công ty như không có chuyện gì xảy ra. Anh ta vẫn giữ vẻ ngoài điềm tĩnh và lịch sự, chào hỏi mọi người với nụ cười thân thiện. Không ai có thể ngờ rằng, bên trong con người ấy đang ẩn giấu một bí mật kinh khủng và một dục vọng đen tối. Thậm chí, nếu ai đó để ý kỹ, họ có thể thấy ánh mắt D có chút khác lạ, một sự hưng phấn kỳ quái không thể che giấu được.

D ngồi vào bàn làm việc, mở máy tính và bắt đầu kiểm tra email. Anh ta cố gắng tập trung vào công việc, nhưng tâm trí anh ta cứ liên tục bị ám ảnh bởi hình ảnh Thùy Dung. Anh ta nhớ lại cảm giác mềm mại của làn da cô dưới lớp băng dính, tiếng rên rỉ nghẹn ngào của cô sau lớp bịt miệng, và sự bất lực của cô khi bị trói chặt. Một cảm giác tội lỗi và khoái cảm trào dâng trong lòng anh ta, một sự giằng xé giữa con người và con thú.

Để thỏa mãn sự thôi thúc bệnh hoạn của mình, D mở phần mềm quản lý camera của công ty. Anh ta đã bí mật cài đặt một chiếc camera nhỏ trong căn hầm dưới nhà mình, nơi anh ta đang giam giữ Thùy Dung. Hình ảnh từ chiếc camera hiện lên trên màn hình máy tính, và D không khỏi rùng mình trước cảnh tượng trước mắt. Đó không chỉ là sự ghê tởm, mà còn là một sự kích thích tột độ.

Thùy Dung vẫn nằm trên chiếc giường cũ kỹ, tay chân bị trói chặt bằng băng dính, miệng bị bịt kín, đầu trùm kín bằng một lớp latex đen bóng. Cô đang giãy giụa một cách điên cuồng, cố gắng thoát khỏi những ràng buộc đang giam cầm mình. Cơ thể cô uốn éo, tạo ra những đường cong gợi cảm, khiến cho D không thể rời mắt khỏi màn hình. Hắn ta như bị thôi miên, đắm chìm trong từng chuyển động của cô.

“Ư… ư… ư…” Thùy Dung rên rỉ, những âm thanh nghẹn ngào phát ra từ phía sau lớp bịt miệng. D có thể cảm nhận được sự đau đớn, sợ hãi và tuyệt vọng của cô. Và điều đó chỉ khiến cho hắn càng thêm thích thú. Hắn ta không chỉ muốn nhìn, hắn ta còn muốn nghe, muốn cảm nhận, muốn chiếm đoạt hoàn toàn.

D ngồi dựa vào ghế, hai mắt dán chặt vào màn hình, không bỏ sót một chi tiết nào. Hắn ta tưởng tượng mình đang ở bên cạnh Thùy Dung, vuốt ve cơ thể cô, trêu đùa với sự bất lực của cô. Hắn ta muốn chiếm đoạt cô, không chỉ thể xác mà cả tâm hồn, biến cô thành một con búp bê hoàn hảo của riêng mình. Hắn ta mơ về một thế giới nơi chỉ có hắn và cô, nơi hắn là chúa tể và cô là nô lệ.

Một nụ cười nham hiểm hiện lên trên khuôn mặt D. Hắn biết rằng mình đang làm một việc tồi tệ, một việc không thể tha thứ. Nhưng hắn không thể dừng lại được. Sự thôi thúc trong hắn quá mạnh mẽ, nó chi phối mọi hành động và suy nghĩ của hắn. Hắn ta không còn là D hiền lành, nhút nhát của ngày thường nữa. Hắn ta đã trở thành một con người khác, một kẻ biến thái với dục vọng không đáy.

D tiếp tục theo dõi Thùy Dung qua camera trong suốt cả ngày làm việc. Mỗi khi nhìn thấy cô giãy giụa, rên rỉ, khoái cảm trong hắn lại dâng lên một bậc. Hắn ta không còn quan tâm đến công việc, đến đồng nghiệp, đến bất cứ thứ gì khác ngoài Thùy Dung. Mọi thứ xung quanh trở nên mờ nhạt, chỉ còn lại hình ảnh Thùy Dung đang giãy giụa trong căn hầm tối tăm.

Tuy nhiên, sự vắng mặt của Thùy Dung không khỏi khiến mọi người chú ý. Đồng nghiệp bắt đầu xì xào bàn tán, gọi điện hỏi thăm. Gia đình Thùy Dung lo lắng gọi đến công ty, hỏi về tình hình của cô. D phải cố gắng giữ bình tĩnh, viện ra những lý do khác nhau để che đậy sự thật.

Khác với vẻ lo lắng giả tạo hôm qua, hôm nay D tỏ ra khá thản nhiên, như thể không hề quen biết Thùy Dung nhiều. “Tôi cũng không rõ Thùy Dung đi đâu nữa. Sáng nay tôi đến thì đã không thấy em ấy ở chỗ làm rồi,” D nói với đồng nghiệp, nhún vai tỏ vẻ không biết. “Anh không gọi điện hỏi thăm em ấy à? Thường ngày hai người khá thân mà,” một đồng nghiệp hỏi, giọng đầy nghi ngờ. Họ không tin rằng D lại không biết gì về sự biến mất của Thùy Dung. “Tôi có gọi nhưng không liên lạc được. Chắc em ấy có việc riêng thôi,” D đáp, cố gắng tỏ ra bình thường. Để chắc chắn mọi người không nghi ngờ, D đã cẩn thận soạn sẵn tin nhắn giả từ số của Thùy Dung gửi cho người thân và đồng nghiệp. Nội dung tin nhắn nói rằng cô có việc bận đột xuất, phải nghỉ làm vài ngày và không tiện liên lạc.

Cuối ngày, D rời khỏi công ty với một tâm trạng thỏa mãn đến bệnh hoạn. Hắn ta biết rằng mình sẽ còn tiếp tục giam giữ và hành hạ Thùy Dung. Và ý nghĩ đó khiến cho hắn ta cảm thấy vô cùng hưng phấn. Hắn ta không thể chờ đợi để được trở về căn hầm của mình, để được nhìn thấy Thùy Dung giãy giụa dưới sự kiểm soát của hắn.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...