Diệu Linh
Đức Anh ngồi trong góc phòng khách căn hộ tầng cao, ánh đèn bàn hắt lên trên chiếc ipad, nơi anh đang note lại những kế hoạch cho chuyến đi sắp tới. Từ phòng ngủ nhỏ, giọng Linh vang lên đều đều, một câu truyện cổ tích cô vẫn thường đọc cho con nghe mỗi tối. Anh khẽ mỉm cười, nghĩ về những khoảnh khắc đời thường trong tổ ấm tám năm qua – buổi sáng Linh pha cà phê thơm lừng, những tối cô livestream bán đồ lót, ánh mắt lấp lánh trêu đùa, hay cách cô nghiêng người khoe đường cong trước gương, như muốn khơi dậy ngọn lửa trong anh. Nhưng tâm trí anh giờ chỉ xoay quanh một kế hoạch táo bạo, một chuyến đi sẽ đẩy cả anh và Linh vượt ra khỏi ranh giới.
Cửa phòng ngủ khẽ mở, Linh bước ra, thân hình mềm mại trong chiếc váy ngủ lụa hồng phấn mỏng manh, ôm sát cơ thể, cổ trễ lộ rãnh ngực sâu hoắm, viền ren nhẹ nhàng phô diễn đường cong gợi cảm. Cô không mặc đồ lót làm cặp ngực đầy đặn rung nhẹ mỗi bước đi, núm vú thoáng hiện qua lớp vải mỏng. Hương nước hoa Dior Hypnotic Poison phảng phất, quyến rũ nhưng nhẹ nhàng, như lời mời gọi thầm lặng. Linh đứng bên cửa sổ, ánh đèn chiếu lên khuôn mặt thanh tú, đôi mắt long lanh phản chiếulấp lánh. Cô quay lại, bắt gặp ánh mắt anh, nở nụ cười lẳng lơ, nghiêng đầu tóc xõa ngang vai. “Chồng nhìn gì mà chăm chú thế!” Giọng cô ngọt ngào, pha chút ngại ngùng, nhưng ánh mắt lấp lánh như thách thức, như muốn kéo anh vào trò chơi gợi tình quen thuộc của họ.
Đức Anh bật cười, đứng dậy bước đến ôm cô từ phía sau, tay vòng qua eo, cảm nhận cơ thể mềm mại qua lớp lụa mỏng. “Vợ anh đẹp quá chứ sao?” Anh thì thầm, môi lướt qua gáy, hít sâu hương nước hoa gợi tình, lòng rạo rực khi nghĩ về những gì sắp xảy ra. Linh khúc khích, né người, giọng giận dỗi nhưng lẳng lơ. “Mãi mới cho con ngủ được đấy! Để em thở chút đã nào!” Cô cố tình uốn người, cọ nhẹ mông vào anh, má ửng hồng như vừa e dè vừa chờ anh tiếp tục. Anh bóp nhẹ eo, tay lướt lên ngực, cảm nhận rõ hai núm vú qua lớp vải, lòng bùng lên ngọn lửa khao khát xen lẫn kích thích, tưởng tượng Linh đang trong vòng tay người đàn ông khác.
“Tuần sau mình đi Hội An một chuyến, em thấy sao?” Anh thì thầm, tay vuốt tóc cô, giọng trầm trầm đầy ý tứ. Linh xoay người, mắt sáng rực, tay bấu nhẹ vai anh. “Thật hả anh yêu? Lâu lắm vợ chồng mình chưa đi đâu xa!” Cô ôm chầm anh, ngực áp sát qua lớp lụa, giọng hào hứng. “ Thấy bảo Hội An lãng mạn lắm, phố cổ, sông nước mọi thứ đều đẹp như tranh! Chồng định đi những đâu để vợ chuẩn bị!” Nụ cười rạng rỡ, ánh mắt lấp lánh, cô tưởng tượng những ngày thơ mộng bên anh, không hề biết anh đang ấp ủ một kế hoạch táo bạo vượt xa suy nghĩ của cô. Đức Anh hôn môi cô, lưỡi quấn lấy lưỡi, tay bóp chặt mông cảm nhận những đường cong mềm mại. “Anh đặt villa ở Anantara Resort, đẹp lắm, có bể bơi riêng, sông nước lộng gió. Vợ chồng mình tha hồ mà quậy, chẳng ai làm phiền.” Linh khúc khích, né người. “Quậy gì mà quậy, anh cứ linh tinh!” Nhưng ánh mắt cô ánh lên sự kích thích, như mong chờ những khoảnh khắc gợi tình trong chuyến đi.
Anh dẫn cô đến sofa rồi kéo cô ngồi xuống, tay vuốt đùi, giọng nhẹ nhàng “Anh gửi lũ nhỏ ở nhà với bà ngoại, lần này chỉ hai vợ chồng mình đi thôi.” Linh mím môi, tay bấu nhẹ áo anh, ánh mắt tin cậy xen chút tò mò. Cô tựa vào ngực anh, thì thầm. “Để vợ chuẩn bị quần áo, phải chụp thật nhiều ảnh đẹp mới đc. Chồng chụp cho vợ nhé!” Đức Anh mỉm cười, nhịp tim tăng dần, nghĩ về căn villa ở HA, nơi anh sẽ dẫn Linh vào cuộc chơi cấm kỵ với Trọc – anh trai ruột của cô, một kế hoạch mà anh cùng Trọc đã chuẩn bị từ lâu. Anh vuốt tóc cô, ánh mắt lướt qua cửa sổ, nơi ánh đèn của thành phố về đêm lấp lánh như mở ra một chương mới đầy kích thích và giằng xé.
Ngày hôm sau, Linh hào hứng chuẩn bị hành lý như một cô gái mới yêu. Trong phòng ngủ, cô mở tủ chọn những bộ đồ quyến rũ: váy ôm sát xanh ngọc khoe eo thon, váy ngắn đỏ rực, áo hở lưng trắng phô lưng trần mịn màng, và bikini dây mỏng họa tiết hoa nhiệt đới. Cô không quên để dành một ngăn cho cả bộ sưu tập váy ngủ gợi cảm: lụa đen xuyên thấu lộ núm vú, đồ lót ren đỏ ôm sát, và váy trắng ren mỏng tang, toàn là những đồ mà Đức Anh rất thích. Đứng trước gương, cô thử từng bộ, uốn éo thử tạo dáng rồi quay sang Đức Anh – đang ngồi trên giường ngắm cô – “Chồng ơi, bộ này được không? Em mặc thế này có ngắn quá không nhỉ?” Cô nghiêng người khẻ đẩy ngực về phía trước, ánh mắt lấp lánh như muốn thử thách sự kiềm chế của anh.
Anh đứng dậy ôm eo cô từ sau thì thầm. “Vợ anh mặc gì chả đẹp haha.” Anh hôn nhẹ sau gáy, hít lấy hương nước hoa, truyền sự căng cứng bên dưới sang cho Linh qua bờ mông căng tròn. Linh cười, né người, giọng giận dỗi. “Anh hư quá, để em xếp đồ xong đã!” Thế nhưng cô cố tình uốn éo thêm làm cho Đức Anh nuốt nước bọt, lòng rạo rực khi nghĩ Linh sẽ mặc những bộ này tại Anantara, không chỉ trước anh mà còn trước một người đặc biệt. Trong đầu anh, hình ảnh cô đứng trước Trọc, váy trễ lộ ngực với ánh mắt lấp lánh và cơ thể run lên vì khoái cảm cấm kỵ khiến lòng anh vừa ghen tuông vừa kích thích.
Ngày đầu tại resort, Linh thức dậy trong căn phòng ngủ master rộng lớn, ánh nắng sớm xuyên qua rèm nhung, chiếu lên cơ thể cô. Cô nằm nghiêng trên giường ga lụa trắng, váy ngủ trễ xuống lộ cặp ngực đầy đặn phập phồng, một chân duỗi ra, váy kéo lên để lộ cặp đùi trắng mịn. Đức Anh ngắm cô mà lòng rạo rực, anh hôn nhẹ lên má. “Dậy đi vợ yêu, dậy đi ngắm phố cổ.” Linh dụi mắt nở nụ cười rạng rỡ, uể oải ngồi dậy, cô bước ra ban phòng ngủ nhìn xuống dòng sông lấp lánh, phía xa vài chiếc thuyền gỗ trôi lặng lẽ. “Đẹp quá chồng ơi!” Cô quay lại ôm anh, giọng hào hứng. “Hôm nay mình đi những đâu đây?”
Anh nắm tay, dẫn cô tới phòng khách nơi bàn gỗ mun bày sẵn bữa sáng: bánh mì kẹp trứng, chả lụa, cà phê thơm nồng. Linh ngồi xuống, cắn một miếng, mắt sáng rực. “Ngon quá! Chỗ này đúng gu của em, lát nữa phải chụp thật nhiều ảnh mới được!” Anh cười, vuốt tóc cô “Để chồng xem nào. Hôm nay mình đi dạo phố cổ, ăn bánh mì, chụp ảnh, chiều ghé lại bờ sông.” Linh gật đầu, ánh mắt lấp lánh mà không biết anh đã chuẩn bị cho kế hoạch “bất ngờ” lớn hơn. Sau bữa sáng Linh thay váy ngắn đỏ, ôm sát cơ thể, cổ trễ vừa đủ khoe cặp ngực và bờ mông tròn trịa. Trước gương, cô kéo váy xuống ngượng ngùng. “Mặc thế này có lộ quá không chồng!” Cô mím môi, ánh mắt e dè nhưng đầy thách thức.
Đức Anh ôm cô từ sau “Vợ anh đẹp thế, cho người ta ngắm chút có sao đâu!” Anh ôm phía sau vợ, lòng rạo rực khi nghĩ Linh sẽ thu hút mọi ánh nhìn trong phố cổ, như gợi mở cho kế hoạch với Trọc, người đang chuẩn bị đáp chuyến bay đến khách sạn gần đó. Linh nhìn anh, giọng giận dỗi. “Anh đúng là biến thái, cứ thích vợ hở hang thế này, ngại chết đi được!” Nhưng dưới sự động viên, cô gật đầu bước ra khỏi villa, hai người tay trong tay, váy đỏ rực nổi bật giữa phố.
Họ bắt đầu ngày đầu ở Hội An bằng chuyến dạo chơi quanh phố cổ, những con hẻm nhỏ rợp đèn lồng rực rỡ, mái ngói rêu phong, không khí yên bình như thời xưa. Hai người dừng tại quán bánh mì nhỏ, mùi bánh giòn tan hòa quyện pate và sốt mayonnaise. Linh cắn một miếng, sốt chảy xuống cằm, cô cười khúc khích “Ngon quá! Vợ phải ăn thêm cái nữa mới được!” Đức Anh cười, lau cằm cho cô, lòng ấm áp nhưng không ngừng nghĩ về kế hoạch tối mai. Anh chụp ảnh Linh trước quầy bánh mì, váy đỏ để lộ cặp đùi trắng bóc, cặp ngực rung rinh mỗi khi cô tạo dáng. “Cúi xuống chút, góc này đẹp đó” anh trêu. Linh đỏ mặt, lườm. “Anh này, chụp như thế lộ hết!” Nhưng cô vẫn tạo dáng như anh yêu cầu, váy trễ xuống lộ đường cong mềm mại, ánh mắt lấp lánh như muốn thử thách anh.
Họ đến cây cầu biểu tượng Hội An, du khách chen chúc chụp ảnh. Linh đứng giữa cầu, váy đỏ nổi bật giữa khung cảnh cổ kính, tóc bay trong gió, nụ cười rạng rỡ. Đức Anh nháy liên tục từ mọi góc, hai người cười vui vẻ suốt cả buổi. “Vợ anh đẹp quá” anh khen, lòng rạo rực khi thấy du khách Tây huýt sáo nhẹ, vài chàng trai thì thầm, mắt dán vào cô. Linh bấu tay anh. “Chồng thấy chưa, vợ đã bảo mà! Lộ hết rồi!” Đức Anh cười cười “Ngại gì, Đẹp thì mình khoe! Anh đang thích kích thích đây haha” Linh dần thả lỏng, tạo dáng tự nhiên, nhưng trong lòng thoáng chút nghi ngờ.
Họ ghé quán nhỏ, không gian đậm chất Hội An với bàn gỗ thấp và những bức tường vàng rêu phong. Cô ăn ngon lành, líu lo. “Chồng ơi, cao lầu ở đây ngon hơn HN nhiều! Lần sau phải quay lại mới được!” Đức Anh gật đầu, nhưng trong lòng đang nghĩ về thứ khác – khoảnh khắc anh trai chạm vào Linh. Anh chụp ảnh cô bên bàn gỗ, váy đỏ nổi bật, ánh mắt lấp lánh khi nhấp ngụm trà lạnh. “Chụp đẹp chút nhé, để em đăng Instagram!” Linh trêu, nghiêng đầu, đẩy ngực ra, làm anh cười lớn, lòng rạo rực khi nghĩ ảnh này sẽ được gửi cho ai.
Buổi chiều, họ dạo bên sông, ánh nước lấp lánh phản chiếu thuyền gỗ trôi lững lờ, đèn lồng trên bờ sáng lên khi hoàng hôn buông xuống. Linh dựa vào vai Đức Anh, váy đỏ rung trong gió. “Hội An đẹp quá anh nhỉ? Hay là mình ở lại đây lâu hơn đi.” Đức Anh vuốt tóc cô, khẽ nói “Còn nhiều cái đẹp hơn nữa đó em” Linh cười, không nghi ngờ, chỉ nghĩ anh trêu cô như mọi khi. Họ ngồi trên băng ghế gỗ, ngắm hoa đăng trôi ánh sáng lung linh.
Buổi tối, Linh bước ra từ phòng tắm, tóc ướt vẫn còn đọng lại vài giọt nước, mặc bộ đồ bơi dây mỏng màu đen, khoe cặp ngực đầy đặn va bờ mông tròn trịa. Cô đứng bên bể bơi riêng, ánh trăng chiếu lên mặt nước, làm cơ thể như phát sáng. Cô bơi vài vòng, nước mát ôm làn da mịn, rồi nằm trên chiếc ghế dài nhấm nháp cocktail dứa. Trong phòng khách, Đức Anh ngồi trên sofa êm ái, mở laptop,trên màn hình Telegram là đoạn chat với nickname pxnn. Anh gõ nhanh “Có thay đổi gì ko, mai là anh có mặt hả?” Bên kia trả lời. “Chú yên. Mai anh bay về ĐN rồi chạy qua đó. Anh đặt phòng gần resort, cách vài phút đi bộ thôi. Chú sắp xếp ổn chưa?” Đức Anh gõ. “Ổn rồi anh. Vợ em không nghi ngờ gì cả :)). Mai em setup hết, anh cứ theo kế hoạch thôi.” Có tin nhắn trả lời. “Nay có chụp được gì hay không?” Đức Anh cười, gửi vài bức: Linh mặc váy đỏ bên sông, cặp ngực lấp ló; Linh trong bikini đen bên bể bơi; và tấm từ cuộc some trước – Linh nằm cạnh anh, mặt dính đầy tinh dịch, ánh mắt thỏa mãn. “Đẹp không anh?” Anh nhắn, kèm biểu tượng cười. Bên kia đáp. “Đẹp đấy. Hẹn chú mày chiều mai.”
Linh từ bể bơi bước vào, bikini đen ướt dính chặt, cặp ngực rung theo bước, nước nhỏ xuống sàn gỗ. Cô vô tình liếc màn hình laptop, thấy Đức Anh gửi ảnh cô – cả ảnh hôm nay và từ cuộc some cũ. Linh cau mày, giọng nghi ngờ “Ai vậy chồng? Chồng gửi ảnh em cho ai thế hả?” Đức Anh gập laptop, cười tự nhiên, kéo cô vào lòng. “Một người bạn thôi, vợ yêu. Anh ấy khen em đẹp nên anh khoe chút.” Anh hôn má, tay bóp mông cô đánh lạc hướng. Linh đỏ mặt, mắng yêu. “Anh nhanh nhảu thế! Lần sau đừng gửi lung tung, lỡ em gặp anh ấy ở ngoài thì sao? Có mà ngại chết!”
Đức Anh kéo cô ngồi lên sofa, hôn ngấu nghiến, lưỡi quấn lấy lưỡi, tay lột bikini, để lộ cặp ngực đầy đặn. Anh đè Linh xuống, tiến vào mạnh mẽ, mỗi nhịp khiến cô rên khe khẽ. “Anh ơi… chậm lại chút, em run hết người rồi…” Giọng cô mềm mại, xen chút e dè, hòa với tiếng sóng sông vọng qua cửa sổ, tạo bản hòa ca gợi tình. Anh bóp ngực, vê núm vú, thì thầm. “Thích không, con đĩ của anh?” Linh rên nhỏ, giọng run rẩy đầy khoái cảm. “Ư… anh làm em điên mất thôi…” Lồn Linh co bóp từng, má ửng hồng, mắt nhắm hờ như ngại ngùng nhưng đắm chìm. Anh nhấp mạnh, tưởng tượng ra cảnh Linh với Trọc rên rỉ trước anh. “Mai anh có bất ngờ cho em,” anh thì thầm. Linh rên, giọng lẳng lơ. “Bất ngờ gì cơ, ôi… em chịu hết…” Cô lên đỉnh, rên. “Ôi… em… anh ơi…” Đức Anh đạt cao trào, cả hai run rẩy, Linh thở hổn hển, không biết “bất ngờ” sẽ vượt xa tưởng tượng.
Sáng hôm sau, Đức Anh thức dậy sớm, Linh còn ngủ say trên giường.. Anh ngắm cô, lòng rạo rực nhưng cố kìm lại, lấy túi đồ chuẩn bị từ trước. Anh lén đặt camera quay lén khắp phòng ngủ: góc trần ghi toàn cảnh giường, trong đèn ngủ góc cận ngực, nơi bí mật bắt mọi tư thế. Anh kiểm tra kỹ, đảm bảo ghi hình rõ nét, lưu vào ổ cứng riêng, tim đập mạnh khi nghĩ về tối nay – Trọc xuất hiện và mọi thứ được ghi lại.
Anh quay lại giường, hôn má Linh. “Dậy đi vợ yêu, dậy đi chơi tiếp nào!” Linh dụi mắt, hào hứng. Cô chọn chiếc váy hở lưng, khoe trọn tấm lưng trần mịn màng. Trước gương, cô trang điểm nhẹ, son hồng phấn, tóc xõa, quay sang hỏi chồng. “Em mặc thế này đẹp không chồng?” Đức Anh ôm cô thì thầm. “Đẹp chết đi được” Linh cười, né người. “Nay chồng em ngọt ngào thế, tối về em thưởng nhé!” Anh cười lớn che giấu sự hồi hộp, dẫn cô rời villa.
Họ thăm cây cầu biểu tượng, du khách chen chúc chụp ảnh. Linh đứng giữa cầu, váy vàng rực rỡ, tóc bay, nụ cười rạng rỡ. Buổi chiều, họ về khu resort, Linh thay bikini đỏ hai mảnh bước ra bể bơi, nước lấp lánh dưới hoàng hôn càng tôn lên thân hình gợi cảm. Đức Anh nhìn cô, lòng rạo rực khi thấy cô thu hút ánh nhìn khách trong resort. Anh nói. “Em bơi đi, anh đi cà phê với bạn một tiếng, rồi quay lại. Tối mình đi ăn nhé.” Linh gật đầu, cười lẳng lơ. “Đừng đi lâu nhé, em đợi!” Nhưng khi anh vừa bước đi, cô chợt nhớ câu nói của anh về “bất ngờ đêm nay”, lòng rối bời nhưng tò mò.
Đức Anh đến khách sạn gần đó để gặp Trọc – vừa từ Nhật về, anh ta mặc sơ mi xám quần jeans, dáng phong trần. “Chú sắp xếp ổn chưa? Linh thế nào?” Trọc hỏi. Đức Anh gật đầu, đưa anh chiếc thẻ từ villa họ thuê. “Ổn rồi anh. Tối nay anh đến trước rồi trốn trong phòng ngủ. Em sẽ dẫn Linh về đúng giờ, mọi thứ phải thật tự nhiên.” Trọc cười, vỗ vai. “Yên tâm, anh biết cách. Mày lo Linh đi.” Đức Anh dặn. “ Nhớ đừng làm gì để Linh biết trước, phải bất ngờ không là hỏng việc đấy anh” Trọc gật, ánh mắt kích thích. “Đừng lo, anh chuẩn bị cho ngày này lâu rồi” Đức Anh cười, không đáp.
Anh quay lại đón Linh, thấy cô bên bể bơi, bikini đỏ ướt, má hồng vì nắng và cocktail. Anh khen. “Vợ anh đẹp quá. Về villa thay đồ rồi vợ chồng mình đi ăn.” Linh thay váy ôm sát đỏ rượu, cổ trễ khoe đường cong, son đỏ mọng, mắt kẻ sắc, trông cô như một minh tinh. Đức Anh nuốt nước bọt cố gắng kìm lại, anh biết tối nay sẽ còn tuyệt vời hơn.
Họ ăn tối tại nhà hàng sang trọng bên sông, ánh đèn lồng phản chiếu, lãng mạn. Họ gọi tôm hùm nướng, cá hấp, rượu vang đỏ. Linh nhấp vài ly, má ửng hồng, ánh mắt lấp lánh, hơi say nhưng trông thật quyến rũ. Cô cười khi Đức Anh trêu. “Em say đấy à, tối nay sẽ vui lắm đây.” Linh cũng không vừa, giọng lẳng lơ. “Còn để xem chồng em có chịu được không đã!” Ánh mắt kích thích, cô rướn người về phía anh thì thầm. “Tối nay anh định làm gì em hả? Lại như mấy lần trước đúng ko? Em nghi lắm!” Đức Anh nắm tay, thì thầm. “Thi tối vợ sẽ biết. Cứ chờ xem.”
Linh mím môi, ánh mắt lấp lánh, nghi ngờ về món quà mà chồng cô nhắc tới. Cô nghĩ chắc anh sẽ tìm một người lạ giống những lần trước, trong mỗi chuyến du lịch chỉ có hai người. Lòng cô vừatlo lắng nhưng vừa kích thích, bởi những cuộc chơi của anh luôn làm cô đê mê. Cô nhấp thêm rượu làm đôi má hồng lên, như sẵn sàng cho những điều anh mang đến. Đức Anh nhìn cô tim đập mạnh, biết kế hoạch mà anh chuẩn bị bao lâu này sắp đến gần.
Bữa tối kết thúc, họ rời nhà hàng, tay trong tay bước trên phố rợp đèn lồng, ánh sáng vàng chiếu lên váy đỏ rượu của Linh làm cô nổi bật. Linh dựa vào vai anh, hơi say, cười khúc khích. “Hội An đẹp thật anh nhỉ” Đức Anh ôm lấy vai cô, lòng rạo rực. “Còn nhiều cái đẹp hơn kìa. Tối nay anh sẽ cho vợ thấy.”anh trêu.
Họ bước vào villa, Linh dựa vào vai anh, váy đỏ rượu trễ xuống, mùi rượu vang và nước hoa hòa quyện, quyến rũ khó cưỡng. Bên ngoài ánh trăng rọi qua cửa kính, chiếu lên bể bơi, không khí lãng mạn xen hồi hộp. Ngay từ cửa, họ hôn nhau đắm đuối, Đức Anh ghì Linh vào tường, lưỡi quấn lấy lưỡ. Linh rên nhẹ, giọng mềm mượt. “Từ từ thô chồng, còn cả đêm cơ mà…” Cô đáp lại, tay ôm cổ, cặp ngực áp sát, thân thể nóng bỏng như muốn hòa tan. Họ dìu nhau vào phòng khách, ngồi xuống sofa êm ái, không khí gợi tình tràn ngập.
Đức Anh rút dải lụa đen, giơ trước mặt Linh. Cô nhìn, mỉm cười lẳng lơ. “Lại trò gì thế chồng? Muốn làm em hồi hộp hả?” Đức Anh cười. “Đổi gió chút, để anh đeo cho vợ nhé.” Anh để Linh tựa vào mình rồi bịt mắt cô bằng lụa, thắt nút nhẹ, đảm bảo cô không thấy gì. Linh run run, cô thì thầm, giọng e dè “Anh… định làm gì em thế này…” Đức Anh kéo nút thắt, để váy tụt xuống, lộ ra bộ đồ lót ren đen. Anh với tay tháo áo ngực, cặp ngực bật ra, núm vú hồng hào cứng lên. Chỉ còn quần lót ren mỏng, ướt sũng, ôm sát nơi bí mật.
Anh hôn cổ, tay vuốt ngực, vê núm vú, cảm nhận cơ thể cô run nhẹ. Linh rên nhẹ, giọng mềm mại đầy khoái cảm. “Ư… anh yêu, em chịu không nổi đâu…” Cô bấu vai anh như giằng xé giữa ngại ngùng và dục vọng. Đức Anh bế thốc Linh, cô ôm chặt cổ, cặp ngực cọ vào áo sơ mi. Họ qua hành lang mờ ảo, ánh trăng từ bể bơi phản chiếu đầy cám dỗ. Đức Anh biết Trọc đang chờ đâu đó trong phòng ngủ – và “bất ngờ” sắp diễn ra.
Trong phòng ngủ, Đức Anh đặt Linh xuống giường, ga lụa mát lạnh chạm lưng khiến cô rùng mình. “Anh ơi…” Giọng cô run rẩy, đầy khoái cảm, xen chút e dè. Anh hôn sâu, lưỡi quấn lấy lưỡi, hơi thở nóng hòa tiếng rên. Linh mò mẫm ôm anh, chân dạng nhẹ, quần lót ướt sũng. Anh thì thầm. “Thích vậy không, con đĩ của anh?” Linh rên nhẹ, khẽ gật đầu ngượng ngùng nhưng đắm chìm. Anh hôn, tay lướt xuống, ngón tay thọc qua lớp ren, cảm nhận nước dâm chảy lênh láng. “Sẵn sàng cho bất ngờ chưa, con đĩ của anh?” Anh thì thầm, giọng dục vọng. Linh gật đầu, rên lẳng lơ. “Em sẵn sàng…, làm đi anh…”
Cô không biết các camera quay lén – góc trần, đèn ngủ, gương – ghi từng khoảnh khắc, từ cận cảnh ngực đến toàn thân gần trần truồng. Cô không biết Trọc đang chờ trong bóng tối, sẵn sàng mang khoái cảm cấm kỵ mà cô chưa từng tưởng tượng. Dải lụa che mắt – âm thầm khơi máu dâm ngầm trong cô, như ngọn lửa chờ bùng nổ. Ánh trăng từ sông chiếu qua cửa sổ, rọi lên cơ thể Linh những đường cong hoàn mỹ.
