Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Diệu Linh

Chương 28 : Khách Sạn Ngoại Thành



Chương 27 – Khách Sạn Ngoại Thành

Dòng tin nhắn cuối cùng của Hùng vẫn ám ảnh trên màn hình điện thoại, sáng rực trong bóng tối của phòng ngủ. “Anh phải gặp em. Chỉ một lần thôi. Anh không chịu nổi.” Mỗi một chữ như một hòn than nóng đỏ, ghim thẳng vào da thịt Linh. Cô ngồi bất động hồi lâu, trái tim đập rộn lên trong lồng ngực, một nhịp điệu hỗn loạn của tội lỗi, sợ hãi và một sự rạo rực không thể gọi tên. Hình ảnh Hùng đêm trước – ánh mắt rực cháy, bàn tay thô bạo, hơi thở dồn dập – cứ chập chờn trong tâm trí, kéo theo đó là hình ảnh chị Mai hiền hậu, làm ngực cô nhói lên như có dao cứa.

Cô vùi mặt vào gối, cố gắng xua đi tất cả nhưng cơ thể lại không nghe lời. Bụng dưới cô nóng ran, cái lồn nhỏ vô thức co giật ứa ra một dòng nước ấm nóng. Cuối cùng, như một kẻ mộng du bị thôi miên, cô cầm điện thoại lên, những ngón tay run rẩy gõ mấy chữ ngắn ngủi, dứt khoát như một lời tuyên án:

“Mai. Ngoại thành. Ks anh chọn.”

Khi ấn nút gửi, cô cảm thấy lồng ngực mình trống rỗng. Cô thả điện thoại xuống gối, vùi mặt vào lòng bàn tay, bờ vai run lên bần bật. Cánh cửa phòng ngủ khẽ mở. Đức Anh bước vào, ánh mắt hắn bình thản như đã biết trước mọi chuyện. Hắn không hỏi, chỉ ngồi xuống mép giường, bàn tay luồn vào mái tóc mềm của vợ, giọng nói vừa âu yếm vừa ra lệnh.

– Vợ yêu… em làm tốt lắm. Ngày mai, khi trở về, nhớ kể cho anh tất cả, không được bỏ sót một chi tiết nào.

Ngày hôm sau, trời Hà Nội âm u, gió thổi từng cơn lạnh lẽo. Linh đứng trước gương mặc lại chiếc đầm màu rượu vang của đêm định mệnh. Cổ áo được cô kéo trễ xuống một chút, một hành động vô thức của sự phục tùng. Tay cô run rẩy khi chỉnh lại quai túi xách. Đức Anh đứng ở cửa, hôn lên trán cô một nụ hôn của chủ nhân.

– Đi đi. Anh muốn em phải đẹp nhất khi bước vào khách sạn đó. Nhớ… anh luôn biết mọi thứ. Và em sẽ kể lại cho anh nghe.

Linh bước ra khỏi tòa nhà, tim đập loạn xạ. Chiếc xe của Hùng đã chờ sẵn dưới sảnh. Hắn mở cửa xe cho cô, không nói một lời. Suốt quãng đường dài ra ngoại thành, cả hai chìm trong im lặng. Không gian trong xe đặc quánh lại chỉ có tiếng động cơ đều đều và hơi thở nặng nề của hai con người đang bị cuốn vào vòng xoáy tội lỗi. Ánh đèn đường vàng vọt quét qua gương mặt Hùng, hằn rõ những đường gân nổi cộm trên thái dương, đôi bàn tay hắn siết chặt vô lăng đến trắng bệch.

Chiếc xe rẽ vào một khu resort mới xây ở ngoại thành, kiến trúc hiện đại và những khu vườn được cắt tỉa cẩn thận. Đó là kiểu nơi các cặp đôi thường tìm đến để có một kỳ nghỉ lãng mạn, một sự trớ trêu đầy cay đắng. Sảnh khách sạn mát lạnh và tĩnh lặng, họ nhận phòng mà không gặp vấn đề gì. Lên đến phòng 302, với ô cửa sổ lớn nhìn ra khu vườn yên tĩnh, sự im lặng giữa hai người trở nên ngột ngạt đến không thể chịu đựng nổi.

Ánh đèn vàng dịu nhẹ hắt xuống tấm ga trải giường trắng tinh. Chiếc giường Kingsize trông êm ái mời gọi. Linh ngồi xuống mép giường, hai tay xoắn vào nhau, mắt cụp xuống nhìn mũi giày cao gót của mình. Hùng đứng đối diện, lồng ngực phập phồng, đôi mắt hắn nóng hừng hực như có lửa.

– Linh… anh đã nghĩ cả đêm qua. Anh không chịu nổi nữa. – Em… em biết… nhưng chúng ta không nên… – giọng cô run rẩy, máu dồn lên mặt nóng bừng.

Hắn không để cô nói hết câu, vội ngồi xuống cạnh, bàn tay to lớn siết lấy tay cô. Linh định rút lại nhưng bàn tay đã mềm nhũn, vô lực. Hơi thở của hắn phả vào mặt cô, nồng nặc mùi rượu và khao khát. Hắn cúi xuống, đôi môi thô ráp tìm đến môi cô, run rẩy và nóng bỏng.

Nụ hôn ban đầu chỉ là một cái chạm vụng về. Linh khẽ rụt người lại, một sự chống cự yếu ớt theo bản năng nhưng Hùng đã ghì chặt lấy gáy cô, ép cô vào một nụ hôn sâu hơn. Cái lưỡi của hắn cạy mở hàm răng cô, luồn vào bên trong, khuấy đảo một cách cuồng nhiệt. Sự ngượng ngùng nhanh chóng bị nhấn chìm bởi một ngọn lửa đã âm ỉ từ lâu. Bàn tay đang chống cự của Linh dần thả lỏng rồi vô thức vòng qua ôm lấy cổ hắn.

Hắn đẩy cô ngã ngửa ra giường. Chiếc váy màu rượu vang tốc lên, để lộ cặp đùi trắng nõn và chiếc quần lót ren đen mỏng manh. Hắn vội vàng cởi phăng quần áo, con cặc to lớn, cương cứng đến tím lại bật ra, đầu khấc rỉ ra thứ dịch nhờn trong suốt. Hắn kéo tuột chiếc quần lót của cô để lộ ra cái lồn mọng nước, sưng đỏ. Không một lời dạo đầu, hắn vạch hai chân cô ra và đâm thẳng con cặc của mình vào.

“Á!” – Linh hét lên một tiếng thất thanh, cảm giác vừa đau vì bị xé toạc, vừa sướng vì được lấp đầy khiến cô điên dại.

Hắn thúc như một cái máy, mỗi cú dập đều mạnh bạo, thô thiển, tiếng da thịt va chạm “bộp bộp” vang vọng khắp phòng. Lồn cô co bóp, mút chặt lấy con cặc của Hùng, nước dâm chảy ròng ròng hòa với mồ hôi của hắn. “A… Hùng… địt em… địt mạnh vào… Sướng quá…” Cô không còn nhận ra chính mình nữa, chỉ biết ưỡn cái lồn dâm của mình lên để đón nhận từng cú thúc trời giáng của hắn. Tiếng rên của cô không còn kìm nén mà vỡ ra thành những âm thanh dâm đãng. Cơ thể cô run lên bần bật, hai tay cào cấu tấm ga giường nhàu nát, rồi cô gào lên một tiếng cuối cùng, cả người co giật dữ dội, đạt đến cực khoái trong sự điên cuồng.

Trong căn hộ ở thành phố, Đức Anh ngồi trên ghế, tay thong thả xoay ly rượu. Điện thoại đặt bên cạnh hiển thị chấm sáng định vị của Linh – đang dừng lại ở khu resort ngoại thành. Hắn nhếch mép cười, nhấp một ngụm rượu, ánh mắt lấp lánh một sự đắc thắng lạnh lùng. Hắn biết chắc vợ đang nằm trong vòng tay bạn thân. Nhưng hắn không hề lo lắng. Trong chiếc máy tính của hắn là cả một tập tài liệu chi tiết về đường dây rửa tiền mà Hùng đang nhúng tay vào. Chỉ cần hắn hé răng, sự nghiệp, danh vọng của Hùng sẽ tan thành mây khói. Nhưng hắn chưa cần lộ bài. Hắn muốn để Hùng lún sâu hơn nữa vào vũng lầy tội lỗi này.

– Ông bạn à… – hắn lẩm bẩm, nhếch mép – cứ địt cho đã đi, rồi sẽ tới lượt tôi thu cả vốn lẫn lãi.

Không khí trong căn phòng sang trọng nặng đến nghẹt thở. Linh nằm trên tấm ga trắng tinh nhàu nát, mái tóc ướt mồ hôi dính bết vào gò má, đôi môi sưng đỏ. Hùng cúi xuống, ôm chặt lấy cơ thể mềm nhũn của cô, hơi thở vẫn còn dồn dập. – Linh… – hắn khàn giọng – anh đã chờ giây phút này lâu lắm rồi. Anh muốn có em… thật sự… – Không… anh đừng… – Linh thì thầm, nhưng tiếng run trong giọng nói làm câu cấm đoán mất hết sức lực.

Hùng không nói thêm, hắn lật người cô lại, bắt cô quỳ chổng mông lên. Hắn ghì chặt lấy hông cô, thúc mạnh con cặc vẫn còn đang cương cứng vào cái lồn ướt sũng tinh dịch từ phía sau. Linh chống cự yếu ớt, rồi cũng buông xuôi, hai tay bám chặt lấy thành giường, cặp mông căng tròn nhấp nhô theo từng nhịp thúc của hắn. Tiếng da thịt va vào nhau “bạch bạch” vang lên liên hồi, tiếng rên của cô bị bóp nghẹt trong gối.

Căn phòng rung lên bởi tiếng thở dồn, tiếng cọt kẹt khe khẽ của giường. Linh nhắm nghiền mắt, toàn thân run rẩy. Bất ngờ, chiếc điện thoại trên bàn rung lên, màn hình sáng loáng. Trong lúc hỗn loạn, cánh tay Linh quờ trúng, vô tình chạm vào nút nghe trên màn hình cảm ứng. Cuộc gọi được kết nối. Âm thanh từ loa ngoài vang ra, trầm thấp, quen thuộc đến rợn người:

– Vợ anh… em đang ở đâu thế… Anh nghe thấy tiếng em rồi…

Linh cứng người, mắt mở to, tim như ngừng đập. Đó là giọng Đức Anh.

– Không… – cô thở hắt, bàn tay run run định với tới tắt máy. Nhưng Hùng, đang chìm đắm trong cơn thú tính, mắt nhắm nghiền, không hề để ý. Hắn chỉ cảm thấy cái lồn của Linh đột nhiên co bóp chặt hơn, rên rỉ dữ dội hơn, liền tưởng cô đang sướng đến phát điên mà thúc càng mạnh bạo.

Ở đầu dây bên kia, Đức Anh không cần nhìn, chỉ nghe đã đủ. Tiếng thở hổn hển, tiếng rên man dại của vợ, tiếng da thịt “bộp bộp” của bạn thân đang địt vợ mình truyền thẳng về. Hắn mỉm cười, giọng trầm ấm như mật chảy:

– Rên đi vợ anh. Rên to lên nào. Anh muốn nghe em lúc cháy nhất. – A… anh… đừng… – Linh nấc lên, nước mắt tràn ra, nhưng hơi thở càng lúc càng dồn dập.

Cảm giác nhục nhã tột cùng khi bị chồng bắt quả tang, kết hợp với sự khoái cảm thể xác từ những cú thúc của Hùng, đã biến thành một liều thuốc kích thích bệnh hoạn. Cô không còn chống cự nữa, mà gào lên, tiếng rên vừa đau đớn vừa dâm đãng. Lồn cô co bóp điên cuồng, siết chặt lấy con cặc của Hùng. Hùng, không hề hay biết, chỉ cảm thấy mình như đang ở trên thiên đường, điên cuồng dập hết sức lực cuối cùng.

– Nói đi… – giọng Đức Anh rót qua loa điện thoại, lạnh lẽo và quyền lực – em là gì của anh. – Em… em là vợ anh… – Linh nghẹn ngào, tiếng rên xen lẫn tiếng nấc. – Còn nữa. Em là gì? – Em… là con đĩ của anh… ngay cả khi… ở trong anh ấy… em vẫn là của anh…

Tiếng hét cuối cùng xé toang cổ họng, cơ thể cô co giật dữ dội, run bần bật. Cùng lúc đó, Hùng cũng gầm lên, bắn hết tất cả tinh dịch nóng hổi vào sâu trong lồn cô. Hắn gục xuống người cô, thở hổn hển, ngỡ rằng Linh đang dâng trọn cho mình. Còn Đức Anh, ở đầu dây bên kia, nhắm mắt tận hưởng, nụ cười lạnh lẽo kéo dài trên môi.

Sau khi tất cả lắng xuống, Linh nằm thở dốc, tóc rũ rượi, má ướt đẫm nước mắt. Cô quay mặt, nhìn chiếc điện thoại nằm chỏng chơ bên gối. Màn hình sáng lên một tin nhắn mới từ Đức Anh:

“Vợ anh tuyệt vời. Màn trình diễn hôm nay thật sự xuất sắc, nghe em rên rỉ dưới thân nó làm anh vô cùng mãn nguyện.”

Nước mắt Linh lại trào ra. Trong lồng ngực, trái tim cô vừa đau vừa nóng, như bị siết chặt trong một bàn tay vô hình. Ngoài kia, gió ngoại thành hú dài qua ô cửa, kéo tấm rèm vàng lay động.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...