Diệu Linh
Chương 21 : Nữ Hoàng Lên Ngôi
Sự im lặng trong phòng lounge đặc quánh lại, nặng trĩu như không khí trước cơn bão. Bị bịt mắt, thế giới của Linh thu hẹp lại thành một vũ trụ của những cảm giác. Cô nghe thấy tiếng thở dốc ngày càng nặng nhọc của bốn gã đàn ông, ngửi thấy mùi rượu sake nồng nàn quyện với mùi nước hoa xạ hương đắt tiền của họ, cảm nhận được luồng gió lạnh từ máy điều hoà mơn man trên làn da trần đang nổi da gà. Hơi thở nóng hổi của Watanabe phả vào gáy cô, ngón tay của Tanaka vẫn đang lướt nhẹ trên đùi cô. Cô không còn là người hy sinh nữa. Lời nói của Đức Anh đã gieo vào đầu cô một hạt giống ma quỷ: Hãy tận hưởng nó.
Sự căng thẳng bị phá vỡ bởi một tiếng “xoẹt” khô khốc và tàn nhẫn.
Tanaka không còn kiên nhẫn, đã dùng cả hai tay nắm lấy phần cổ chiếc váy đỏ của cô và xé toạc một đường thẳng xuống. Lớp lụa mỏng manh không thể chống cự, rách toang ra, để lộ toàn bộ cơ thể trần truồng, trắng nõn của cô dưới ánh đèn vàng vọt. Bầu ngực căng tròn, núm vú hồng hào đã cương cứng vì lạnh và kích thích, run rẩy trong không khí. Bầy sói không còn vờn mồi nữa. Cuộc săn bắt đầu.
Họ lao vào cô như những con thú bị bỏ đói lâu ngày. Watanabe – gã trẻ tuổi và hung hãn nhất, đẩy mạnh cô ngã ngửa ra ghế, hai chân bị banh rộng ra một cách thô bạo. Lão không một chút mơn trớn, nhắm thẳng vào cái lồn đang co rút vì sợ hãi của cô mà đâm vào. Cảm giác đau đớn và bất ngờ vì sự xâm nhập khô khốc khiến Linh hét lên một tiếng. Cùng lúc đó, Tanaka túm lấy tóc cô, kéo đầu cô về phía mình và nhét con cặc cũng đang cương cứng của gã vào miệng cô. Vị mặn chát và mùi nồng xộc vào khoang miệng, khiến cô suýt nôn ọe.
Sato-san và Suzuki-san cũng không chịu thua kém. Hai lão già quỳ xuống hai bên, bắt đầu dùng tay và miệng để phục vụ những phần còn lại trên cơ thể cô. Bàn tay thô ráp của Sato-san bóp nặn cặp vú cô một cách tàn nhẫn, những ngón tay vê mạnh hai núm vú đã sưng tấy, khiến chúng đau điếng. Suzuki-san thì liếm láp cặp mông cô, chiếc lưỡi của lão luồn lách vào tận lỗ đít, cố gắng xâm nhập.
Linh cảm thấy mình như sắp bị xé ra làm bốn mảnh. Cơ thể cô bị chiếm hữu bởi bốn gã đàn ông, bốn luồng khoái cảm và đau đớn khác nhau cùng lúc tấn công. Lời nói của Đức Anh vang vọng trong đầu cô: “Hãy hòa mình vào cuộc chơi, tận hưởng nó.”
Và rồi, một điều kỳ lạ xảy ra. Thay vì chống cự, thay vì sợ hãi, cô bắt đầu thả lỏng. Cô không còn nghĩ đến Trọc, không còn nghĩ đến sự hy sinh. Cô chỉ tập trung vào những cảm giác đang diễn ra trên cơ thể mình. Cô cảm nhận được sự thô bạo của Watanabe bên trong lồn mình, sự nóng bỏng của con cặc Tanaka trong miệng, sự kích thích từ những ngón tay của Sato-san trên ngực và chiếc lưỡi của Suzuki-san ở hậu môn.
Con quỷ bên trong cô đã được giải phóng.
Cô bắt đầu chủ động đáp trả. Cô dùng lưỡi mình cuốn lấy con cặc của Tanaka mút mạnh, thỉnh thoảng lại dùng răng cắn nhẹ vào đầu khấc khiến gã phải gầm lên. Cô ưỡn người về phía Watanabe, cái lồn co bóp liên tục, siết chặt lấy dương vật của lão. Tiếng rên của cô không còn là sự đau đớn, mà là sự đòi hỏi, sự thách thức.
“Fuck me harder! Come on, you old fucks! Is that all you’ve got?” (Địt mạnh nữa lên! Nào, mấy lão già khốn kiếp! Chỉ có thế thôi à?) Cô hét lên bằng tiếng Anh, giọng nói khàn đặc vì dục vọng.
Sự hoang dại của cô khiến cả bốn gã đàn ông càng thêm điên cuồng. Chúng như những con thú được tiếp thêm doping, bắt đầu chà đạp cô một cách tàn bạo hơn. Watanabe rút cặc ra, bắt cô chổng mông lên. Lão dùng cây roi da, vút những đường roi đỏ ửng lên cặp mông trắng nõn của cô. Cảm giác đau đớn sắc lẻm xen lẫn với khoái cảm tột độ khiến Linh hét lên, cơ thể co giật và đạt đến cực khoái đầu tiên, một cơn cực khoái dữ dội đến mức khiến cô gần như ngất đi.
Sự cực khoái này khiến cô hoàn toàn mất kiểm soát, biến thành một con thú hoang dại đúng nghĩa, gào thét và đòi hỏi nhiều hơn nữa. “More! Hit me more!” (Nữa đi! Đánh em nữa đi!)
Sau cơn cực khoái điên cuồng, cơ thể Linh mềm nhũn ra, nhưng tâm trí cô lại tỉnh táo và sắc bén hơn bao giờ hết. Cô không còn là con mồi. Cô là trung tâm của cơn bão. Watanabe lật ngửa cô lại trên ghế, một lần nữa chiếm lấy cái lồn đang co giật của cô. Nhưng lần này, Suzuki-san không còn kiên nhẫn với việc liếm láp nữa. Lão lấy tuýp gel bôi trơn trên bàn, bóp một lượng lớn ra tay rồi trét đầy vào lỗ đít của Linh.
“No… please…” (Không… làm ơn…) Linh rên rỉ, một lời phản kháng yếu ớt cuối cùng, nhưng nó lại càng kích thích thú tính của lão.
Suzuki-san không nói gì, chỉ nhắm thẳng vào cửa sau của cô mà đâm vào. Một cơn đau xé ruột ập đến, dữ dội hơn bất cứ thứ gì cô từng trải qua. Cô hét lên, nước mắt trào ra sau tấm bịt mắt. Cảm giác bị căng ra đến cực hạn, bị hai con cặc cùng lúc lấp đầy hai lỗ huyệt khiến cô cảm thấy mình không còn là con người nữa, mà chỉ là một cái lồn, một cái đít để bọn họ tuỳ ý sử dụng.
Nhưng rồi, giữa cơn đau đớn tột cùng đó, lời nói của Đức Anh lại vang lên. Tận hưởng nó. Đây là quyền lực.
Cô cắn chặt răng cố gắng thả lỏng cơ thể, chấp nhận con cặc của Suzuki-san. Dần dần, cơn đau dịu đi, nhường chỗ cho một cảm giác căng tức, đê mê đến bệnh hoạn. Bị lấp đầy. Bị chiếm hữu hoàn toàn. Đó là một sự phục tùng tuyệt đối, và trong sự phục tùng đó, cô tìm thấy một loại quyền lực mới.
Cô không còn rên rỉ vì đau nữa. Cô bắt đầu rên lên vì khoái cảm. Tiếng rên của cô trở thành bản nhạc nền cho cuộc truy hoan. Thấy cô đã chấp nhận, Sato-san và Tanaka cũng không chịu ngồi yên. Hai người họ đứng ở hai bên, đưa con cặc đang cương cứng của mình đến trước mặt cô.
Linh, trong cơn điên loạn của dục vọng, đưa hai bàn tay vẫn còn bị trói hờ của mình ra. Một tay cô nắm lấy con cặc của Sato-san, bắt đầu tuốt một cách thành thạo. Tay kia, cô quay đầu sang, há miệng ngậm lấy con cặc của Tanaka, bắt đầu bú mút ngấu nghiến.
Giờ đây, cô đang cùng lúc phục vụ cả bốn người đàn ông. Một con cặc trong lồn, một con cặc trong đít, một con cặc trong miệng và một con cặc trong tay. Cô là một cỗ máy tình dục, một nữ thần của sự trụy lạc, ban phát ân huệ cho những tín đồ của mình. Cô cảm nhận được từng nhịp thúc từ hai phía, cảm nhận được vị tinh dịch bắt đầu rỉ ra trong miệng và trên tay mình. Cô không còn thấy ghê tởm. Cô chỉ thấy một sự thỏa mãn đến tột cùng.
Trọc đứng ở cửa, chứng kiến toàn bộ cảnh tượng. Anh ta bị choáng ngợp bởi sự hoang dại của em gái mình. Anh ta lảo đảo vào nhà vệ sinh, gọi cho Đức Anh. Lần này, giọng anh ta không còn là sự ghê tởm, mà là sự phấn khích không thể che giấu. Anh ta tường thuật lại cảnh tượng một cách chi tiết, dâm đãng.
“Nó… nó đang bị hai thằng địt cùng lúc… một lồn một đít… Miệng nó đang bú cho một thằng, tay thì sục cặc cho thằng còn lại… Mẹ kiếp, nó như một con điếm thực thụ…”
Đức Anh ở đầu dây bên kia cười khoái trá. “Thấy chưa? Đó mới là con người thật của em gái anh! Một Nữ thần! Anh thật may mắn khi được làm Tu sĩ, được chứng kiến sự vĩ đại của Nữ thần. Hãy quay lại và thờ phụng đi!”
Lời nói của Đức Anh đã phá vỡ rào cản cuối cùng trong Trọc. Anh ta không còn thấy tội lỗi, chỉ thấy sự sùng bái. Anh ta quay trở lại khe cửa, đứng đó nhìn em gái mình bị chà đạp và bắt đầu thủ dâm, nước mắt và nước bọt chảy ra trong vô thức. Đó là sự giải thoát cuối cùng của anh ta.
Cuộc truy hoan kết thúc bằng một màn bắn tinh tập thể. Cả bốn gã đàn ông cùng lúc gầm lên, bắn hết tinh dịch của chúng vào trong và trên người Linh. Họ mệt lử, nằm la liệt như những con thú vừa xong trận chiến.
Linh, ngược lại, lại trông đầy năng lượng. Cô bình tĩnh dùng tay tự cởi trói. Cô đứng dậy, cơ thể phủ đầy tinh dịch, những vệt roi đỏ ửng trên da thịt. Cô không yếu đuối mà trông như một nữ chiến binh Amazon. Cô nhìn những gã đàn ông đang nằm thở hổn hển với một ánh mắt lạnh lùng,. Trò chơi đã kết thúc, và cô là người chiến thắng.
Trọc bước vào phòng khi các vị khách bắt đầu lảo đảo mặc lại quần áo. Linh không nhìn những người kia, cô nhìn thẳng vào Trọc.
“Lấy cho em một ly champagne. Và dọn dẹp chỗ này đi.” Giọng cô không phải là một lời nhờ vả, mà là một mệnh lệnh.
Trọc cúi đầu tuân lệnh. Khi anh ta đưa ly rượu cho cô, cô nhấp một ngụm, rồi nhìn anh ta với một nụ cười săn mồi.
“Tối nay, sau khi về nhà… đến lượt anh.”
Câu nói đó khẳng định vị thế mới của cô. Cô không chỉ là Nữ thần của những kẻ xa lạ, mà giờ đây, cô cũng là Nữ hoàng của chính anh trai mình. Trọc hiểu rằng, anh ta không chỉ là Tu sĩ, mà còn là một trong những tín đồ phải phục tùng cô vô điều kiện.
