Diệu Linh
Linh bị bịt mắt, hai tay bị trói chặt, thân thể mềm nhũn uốn lượn theo từng đợt khoái cảm dâng trào đến mức điên dại. Hơi thở cô dồn dập, đứt quãng, từng tiếng rên rỉ dâm đãng thoát ra từ sâu thẳm cổ họng vừa nức nở vừa van xin: “Sâu nữa đi anh… Ưm… Địt em mạnh vào!” Chiếc miệng nhỏ nhắn của cô đang ngậm chặt lấy một thứ to lớn, nóng bỏng, gân guốc, còn chiếc lồn ướt át thì đang bị một con cu khác lấp đầy, thúc mạnh từng nhịp thô bạo. Tiếng bú mút tóp tép đầy ướt át, tiếng thịt da va chạm “bộp bộp” dồn dập trong không gian kín mít hòa cùng hơi thở hổn hển, đầy dục vọng của những kẻ đang vần vò cô. Mùi tinh dịch thoang thoảng trong không khí càng khiến bản năng dâm đãng của Linh trỗi dậy.
Đức Anh, với mỗi cú thúc hông đều cảm nhận được chiếc lồn của Linh co bóp dữ dội, siết chặt lấy con cu anh ta như muốn nghiền nát, từng thớ thịt bên trong như muốn bóp nát anh ta. Anh ta ghì chặt lấy eo cô thúc mạnh hơn, sâu hơn khiến Linh ưỡn người cong cớn, cặp vú căng tròn run rẩy theo từng nhịp va chạm. Khoái cảm cuộn trào khi anh nghe những tiếng rên rỉ dâm đãng của cô, đặc biệt là khi Linh lơ đãng gọi tên hai gã đàn ông kia, những kẻ mà cô nghĩ đang làm tình với mình: “Trung… Tuấn… mạnh nữa đi… Em muốn! Đụ chết em đi!” Đức Anh không nói lời nào, chỉ cúi xuống hôn hít lên cổ, lên xương quai xanh của cô, hít hà mùi hương mê hoặc của cơ thể cô, tận hưởng khoảnh khắc này. Ánh mắt lấp lánh sự tính toán, Đức Anh nhìn sang Trọc ngầm ra hiệu cho anh vợ.
Bên dưới, Trọc nhắm nghiền mắt cảm nhận sự mềm mại, ướt át, ẩm nóng của đôi môi Linh, của chiếc lưỡi cô đang quấn lấy con cu anh ta một cách điêu luyện. Từng tiếng Linh gọi tên Trung và Tuấn như xát muối vào lòng Trọc nhưng đồng thời lại kích thích anh ta đến điên cuồng, biến sự ghen tuông thành một thứ dục vọng hung hãn, bệnh hoạn. Máu trong người Trọc như sôi lên, anh ta dập từng cú “lút cán” vào lồn Linh, mạnh bạo, thô thiển như muốn xé toạc cô ra, như muốn trút hết cơn giận và sự căm ghét vào thân thể dâm đãng của em gái mình. Anh ta không còn mơn trớn, vuốt ve như những lần trước mà chỉ tập trung vào những cú thúc mạnh bạo, dồn dập, mỗi nhịp dập xuống như muốn xé toạc cô ra, muốn cô phải cảm nhận được sự giận dữ của mình, phải đau đớn và nhục nhã vì những lời cô vừa thốt ra. Cảm giác vừa ghen tuông, vừa tội lỗi, vừa bệnh hoạn này làm con cu anh ta cương cứng hơn, nứng hơn bình thường rất nhiều, vượt xa khoái cảm thể xác đơn thuần. Anh ta nghiến răng cố kìm nén tiếng rên rỉ của chính mình, chỉ có tiếng thúc hông dồn dập mạnh mẽ vang lên thay cho lời nói. Đây cũng là một phần lý do khiến Linh không thể nhận ra anh trai mình, bởi sự thô bạo này khác hẳn với cách Trọc thường địt cô.
Đức Anh nhận ra sự giận dữ tột cùng của Trọc qua từng cú thúc như muốn xé nát của anh vợ, qua từng cái siết chặt hàm răng. Anh ta nở nụ cười nham hiểm, biết rằng Trọc đã hoàn toàn sa vào vòng xoáy bệnh hoạn này, giống như anh ta. Để tăng thêm sự kịch tính và biến thái, Đức Anh hợp tác với Trọc. Anh ta ghì chặt lấy đầu Linh, bàn tay luồn vào mái tóc mềm mại của cô không cho cô cử động. Rồi anh ta ép con cặc của mình đút thật sâu vào họng cô, mạnh đến mức Linh chỉ có thể ưỡn người lên, cơ thể run bắn, cổ họng cô phát ra tiếng “ực ực” đầy khó khăn. Tiếng “ọc ọc” vang lên khi cô cố gắng nuốt trọn thứ to lớn đó khiến Linh ho sặc sụa, cổ họng như bị tắc nghẹn, nước mắt không kiểm soát chảy dài dưới lớp khăn bịt mắt. Khoái cảm lẫn lộn với sự đau đớn, nhục nhã khiến Linh càng trở nên điên dại, cô không thể phân biệt rõ ràng cảm giác nào đang chế ngự mình.
Trong cơn giận giữ lẫn với khoái cảm tột đỉnh, Trọc không kìm được vỗ mạnh vào hai mông căng tròn trắng nõn đang rung rinh của Linh, tạo ra tiếng “chát chát” vang dội trong phòng. Hằn lên trên làn da trắng muốt của cô là những vết đỏ ửng, như dấu ấn của sự chiếm hữu. Trong Trọc bây giờ là một mớ cảm xúc hỗn loạn đến điên rồ: một thứ khoái cảm bệnh hoạn khi làm tình với em gái ruột, một sự hưng phấn tột cùng từ cảnh tượng dâm đãng của cô và sự ghen tuông điên cuồng khi cô gọi tên những thằng đàn ông khác. Tất cả hòa quyện lại làm anh ta còn sướng hơn cả lần đầu địt Linh. Anh ta muốn Linh phải cảm nhận được cơn giận của mình, muốn cô phải chịu đựng sự trừng phạt đầy nhục dục này và điều đó càng khiến anh ta đạt cực khoái mãnh liệt hơn, khiến cơ thể anh ta run rẩy từng hồi. Cảm xúc đó không thể che giấu và bị Đức Anh nhìn thấu, khiến Đức Anh càng thêm thỏa mãn với sự thành công của kế hoạch.
Linh, trong bóng tối và sự hỗn loạn của khoái cảm dâng trào bắt đầu nhận ra một điều gì đó lạ lẫm. Hai con cu này, một cái đang cắm trong lồn, một cái đang chôn trong miệng có cảm giác rất khác so với Trung và Tuấn. Cái trong miệng cô to hơn, gân guốc hơn và có một mùi rất quen thuộc, một mùi mà cô đã ngửi thấy hàng ngàn lần nhưng cô không thể gọi tên, không thể kết nối với ký ức. Cái trong lồn cũng vậy, mạnh mẽ hơn, và có một sự quen thuộc đến rợn người, một thứ cảm giác mà cô đã từng trải qua nhưng trí óc không thể kết nối rõ ràng. Linh bắt đầu giãy giụa nhẹ, tiếng rên rỉ trở nên lẫn lộn giữa khoái cảm tột độ và sự bối rối, sợ hãi. Một cảm giác bất an len lỏi qua từng tế bào như một luồng gió lạnh lướt qua tâm hồn. Sự hoang mang chỉ thoáng qua trong tích tắc rồi lại bị những đợt sóng khoái lạc dữ dội nhấn chìm, khiến cô không còn tâm trí để suy nghĩ.
Mặc dù đã có một nỗi sợ hãi mơ hồ dâng lên khi nhận ra sự khác lạ, nhưng dục vọng mãnh liệt đã chiến thắng nỗi sợ hãi đó một cách áp đảo. Dù trong tiềm thức có sự bối rối và hoang mang, Linh vẫn tiếp tục quan hệ một cách rất dâm đãng, bản năng dâm phụ đã hoàn toàn trỗi dậy chiếm lấy toàn bộ cơ thể cô. Cô nhún nhảy theo từng cú thúc, chủ động mời gọi như một con điếm thực thụ. Hai chân cô quấn chặt lấy eo người đàn ông, mông cô không ngừng nhún nhẩy, ép sát từng nhịp ra vào. Chiếc lồn cô ướt át đến mức phát ra những tiếng “tõm tõm”, “chẹp chẹp” đầy gợi dục. Những tiếng rên rỉ, những lời van xin vẫn tuôn ra không ngừng, thể hiện sự thỏa mãn tột độ bất chấp sự thật đang dần hé lộ. Khoái cảm đã hoàn toàn chế ngự lý trí và bản năng tự vệ của cô, đẩy cô sâu hơn vào vòng xoáy dục vọng như một con thiêu thân lao vào ngọn lửa. Cô cảm thấy mình như bị kéo vào một xoáy nước đen tối vừa sợ hãi vừa bị cuốn hút không cưỡng lại được, hoàn toàn bất lực và cam chịu.
Đức Anh không nói một lời, gương mặt anh ta ẩn hiện trong bóng tối với nụ cười nham hiểm. Anh ta lập tức đổi vị trí cho Trọc. Đức Anh quan sát Linh đang cố giãy giụa điên cuồng để tháo khăn bịt mắt nhưng không được vì tay đang bị trói chặt, khuôn mặt cô méo mó, nhăn nhó trong bóng tối vừa khao khát vừa hoang mang. Từ phía sau, Đức Anh trong tư thế doggy vươn người tới, một tay giữ chặt lấy hai cổ tay đang bị trói của Linh, không cho cô cựa quậy. Tay kia anh ta mạnh mẽ, thô bạo chỉnh miệng Linh vào đúng con cặc đang cương cứng, gân guốc phía trước của Trọc, ép cô ngậm sâu hơn nữa. Đức Anh dập thật mạnh con cặc vào lồn Linh, cú thúc dứt khoát đến tận cùng, khiến Linh phải rướn người về phía trước, ngậm chặt lấy cặc Trọc. Con cặc đi sâu vào họng cô khiến Linh cảm thấy nghẹt thở, hai mắt cô trợn ngược dưới lớp khăn bịt mắt, cơ thể cô giật nảy lên vì vừa đau vừa sướng, một sự kết hợp bệnh hoạn của khoái cảm và sự ép buộc.
“Ưm… Ai… ai đấy…” Linh thốt lên, giọng nói đứt quãng, nghẹn ngào vì những cú thúc dồn dập như búa bổ của Đức Anh và những cú nhấp không ngừng của Trọc, xen lẫn tiếng ho sặc sụa. Đức Anh cười nham hiểm, thúc mạnh thêm một nhịp vào lồn cô, rồi thì thầm vào tai như muốn xuyên thẳng vào tâm trí cô: “Em đoán xem nào, con đĩ của anh… Em sướng chứ?”
Trọc không nói một lời nào chỉ thúc mạnh hơn nữa vào miệng Linh, đưa con cặc vào sâu hơn trong miệng Linh, mặc kệ những tiếng ho sặc sụa, những giọt nước mắt nóng hổi của cô đang chảy dài trên má. Linh cảm thấy cổ họng mình bị lấp đầy hoàn toàn, muốn nôn khan nhưng không thể, chỉ có thể nuốt xuống thứ to lớn, tanh nồng đó. Từng cơn buồn nôn dâng lên rồi lại bị dập tắt bởi sự ép buộc và khoái cảm kỳ lạ.
Họ tiếp tục làm tình với Linh trong bóng tối, biến cô thành một con rối tình dục thuần túy hoàn toàn bị điều khiển bởi dục vọng và những kẻ đang thao túng cô. Đức Anh liên tục thay đổi tư thế, từ doggy sang truyền thống, rồi bế xốc cô lên. Cả hai đều muốn đẩy Linh đến giới hạn cuối cùng, để cô hoàn toàn sụp đổ dưới dục vọng, không còn đường lui, không còn chút liêm sỉ hay nhân tính nào. Khoái cảm dâng trào đến đỉnh điểm khiến Linh rên rỉ không ngừng, cơ thể cô căng cứng rồi giãn ra, run rẩy theo từng nhịp thúc, từng tiếng va chạm. Chiếc lồn cô không ngừng co thắt, bóp chặt lấy hai con cu, như muốn vắt kiệt từng giọt tinh túy của chúng. Cô ưỡn ngực, đầu ngửa ra sau, hai tay bị trói chặt nhưng khoái cảm vẫn trỗi dậy biến cô thành một dâm phụ cuồng nhiệt, sẵn sàng dâng hiến mọi thứ, mỗi nhịp thở đều mang theo âm hưởng của nhục dục.
Cuối cùng, cả hai cùng lúc trút bỏ tinh dịch vào Linh. Đức Anh gầm gừ, bắn đầy dòng tinh nóng hổi, đặc sệt vào tử cung cô, cảm nhận nó trào vào sâu bên trong, lấp đầy mọi ngóc ngách. Anh Trọc thì rên lên một tiếng mãn nguyện rồi bắn hết tinh dịch vào miệng và họng cô, từng dòng nóng ấm trào vào cổ họng Linh khiến cô gần như nghẹt thở, không thể thở nổi. Linh ho sặc sụa, cảm nhận vị tanh nồng, mặn chát của tinh dịch tràn ngập trong khoang miệng, cơ thể cô co giật từng hồi. Từng thớ thịt trên người cô run rẩy bần bật, nhưng dục vọng vẫn còn vương vấn trong từng mạch máu, từng nơron thần kinh.
Con cu của Trọc giật giật từng nhịp cuối cùng như trút nốt số tinh trùng còn sót lại vào miệng Linh, cũng là lúc Đức Anh lạnh lùng tháo khăn bịt mắt của cô. Ánh sáng đột ngột tràn vào khiến Linh nheo mắt, chớp chớp để thích nghi, đồng thời cố gắng trấn tĩnh lại sau cơn khoái cảm cuồng dại, dâm đãng vừa rồi. Khi đôi mắt đã quen dần với ánh sáng, cô nhìn quanh căn phòng lộn xộn, cảnh tượng đập vào mắt cô là ga giường nhàu nát, những vệt tinh dịch trắng đục loang lổ, những chiếc vỏ bao cao su vương vãi trên sàn nhà, một sự bừa bộn trần trụi của dục vọng. Ánh mắt cô run rẩy dừng lại nơi Đức Anh đang đứng đó, quần áo xộc xệch, mái tóc rối bời, nụ cười bí ẩn, đầy thỏa mãn và chiến thắng hiện rõ trên môi. Rồi cô quay sang, đôi mắt cô mở to đến cực điểm khi thấy anh Trọc đang cúi người, con cu còn vương vãi dịch nhầy, gương mặt anh ta vẫn còn nguyên vẻ khoái lạc pha lẫn sự bệnh hoạn và chút hối lỗi thoáng qua.
Linh chết sững, cơ thể cô cứng đờ như bị hóa đá, toàn thân run rẩy không kiểm soát, một cơn buồn nôn kinh hoàng dâng lên đến tận cổ họng, tưởng chừng như cô sẽ nôn ra hết những thứ vừa nuốt vào, tất cả những gì cô vừa trải qua. Cảm giác vừa rồi, đang từ đỉnh cao của sự thỏa mãn tột độ, bất ngờ chuyển sang sự kinh hoàng tột cùng khi thấy chồng và anh trai. Cô vừa xấu hổ đến muốn độn thổ khi nhận ra mình đã thể hiện sự dâm đãng đến tột cùng như thế nào, và lộ ra rằng cô đã vì ham muốn mà giấu chồng đi tìm trai để thoả mãn những dục vọng đen tối nhất của bản thân. Nỗi nhục nhã thiêu đốt toàn thân, khiến cô chỉ muốn biến mất khỏi thế giới này, chôn vùi trong bóng tối. Thế nhưng, trong sâu thẳm, một chút nhẹ nhõm len lỏi qua sự hoảng loạn tột cùng, như một tia sáng yếu ớt trong đêm tối. Giờ đây, Đức Anh đã biết hết, cô không còn phải giấu anh bất cứ điều gì nữa. Đã nhiều lần cô nghĩ đến việc thú nhận với anh về những cuộc gặp gỡ bí mật với Trung và Tuấn nhưng chưa biết bắt đầu như thế nào, và giờ thì mọi thứ đã phơi bày. Một gánh nặng vô hình dường như được trút bỏ, dù cái giá phải trả là sự mất mát hoàn toàn nhân phẩm. Cô cố gắng thốt lên lời nhưng chỉ có thể ú ớ, giọng run rẩy đến tận cùng như một tiếng nấc nghẹn bị bóp nghẹt, đầy tuyệt vọng: “Chồng….anh Trọc, sao…sao lại như thế?!”
