Diệu Linh
Sau hai ngày sống trong cơn lốc của dục vọng và cảm xúc cuồng nhiệt cùng Trọc, cuộc sống của Linh dần trở lại với nhịp điệu thường ngày. Đức Anh – người đã dành hết tâm huyết cho “dự án” của mình, giờ đây hoàn toàn quay trở lại với công việc bận rộn. Những chuyến công tác triền miên, những cuộc họp kéo dài đến tận đêm khuya khiến anh trở thành một người chồng “vắng mặt” hơn bao giờ hết trên giường ngủ.
Các con của Linh cũng đã bắt đầu chuyến trại hè dài ngày, mang theo sự ồn ào và năng động của chúng khỏi căn nhà. Mọi thứ bỗng trở nên vắng lặng đến lạ. Linh có nhiều thời gian rảnh rỗi hơn nhưng sự tự do mới mẻ này lại đi kèm với một cảm giác trống trải lạ lùng. Sau chuỗi ngày “no nê” tình dục với cả Đức Anh và Trọc, cơ thể cô như một dòng sông đang khao khát được lấp đầy. Những ham muốn từng bị kìm nén nay được giải phóng, bùng cháy mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Mỗi đêm khi nằm một mình trong căn phòng lạnh lẽo, sự thèm khát lại cuộn trào, thiêu đốt cô. Linh trở nên bồn chồn, mất ngủ, cơ thể lúc nào cũng như có lửa đốt.
Đức Anh, bằng sự tinh tế của mình nhanh chóng nhận ra sự thay đổi trong Linh. Một buổi tối, khi đang gọi điện video từ một thành phố xa xôi, anh nhìn Linh, ánh mắt đầy vẻ thăm dò. “Vợ yêu, dạo này em có vẻ buồn chán nhỉ? Công việc của anh bận quá, không thể ở bên em được. Em có muốn ra ngoài gặp gỡ bạn bè giải khuây không?”
Linh ngập ngừng. “Bạn bè nào chứ anh? Em cũng có ai ở đây ngoài mấy bà mẹ bỉm sữa đâu.”
Đức Anh cười khẽ, giọng anh đầy gợi mở. “À, thì những người bạn em hay trò chuyện trên Telegram đó. Anh thấy em nói chuyện với họ cũng vui mà. Cứ đi đi, thỉnh thoảng thay đổi không khí cho đỡ bí bách.” Anh biết rõ Linh đang trò chuyện với ai, và mục đích của anh là gì.
Linh suy nghĩ. Ban đầu, cô chỉ nghĩ đó là một buổi cà phê bình thường để giải khuây, để bớt đi sự buồn chán trong những ngày vắng chồng. Cô cũng không định nói với Đức Anh về những người bạn “kỳ lạ” đó trên Telegram, vì cô vẫn còn chút ngượng ngùng về những cuộc trò chuyện đó. Giờ đây được anh gợi ý, cô lại thấy có lý. Tuy nhiên, trong thâm tâm, cô vẫn nghĩ mình sẽ không đi. Đi gặp một người lạ chỉ qua mạng, liệu có an toàn không?
Vài ngày sau đó, cơn thèm khát tình dục của Linh càng trở nên không thể kiểm soát. Việc Đức Anh vắng nhà không thể đáp ứng nhu cầu của cô, khiến cô cảm thấy như một ngọn lửa đang cháy âm ỉ mà không có nước để dập tắt. Cô nhớ lại những cảm giác cuồng nhiệt với Trọc, nhớ lại sự giải phóng mà cô đã trải nghiệm. Sự thôi thúc được thỏa mãn được khám phá bản năng ngày càng mạnh mẽ.
Trong một khoảnh khắc yếu lòng, Linh mở điện thoại, nhìn vào danh sách những người bạn trên Telegram mà Đức Anh đã từng nhắc đến. Ánh mắt cô dừng lại ở cái tên “Trung”. Họ đã trò chuyện được một thời gian khá lâu, Trung là một bác sĩ có giọng văn dí dỏm, thông minh và luôn tỏ ra lịch sự, tôn trọng. Linh lấy hết can đảm nhắn tin cho Đức Anh, lúc này anh đang trên chuyến bay sau chuyến công tác dài.
“Anh yêu, anh về đến nơi chưa? Em… em có thể đi gặp một người bạn không?” Linh gõ tin nhắn, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Cô vẫn không dám nói rõ đó là người cô đã nói chuyện về chủ đề tình dục, càng không dám nói đó là một người đàn ông lạ.
Đức Anh đọc tin nhắn, một nụ cười thỏa mãn nở trên môi. Mọi thứ đang diễn ra đúng như kế hoạch của anh. Anh nhanh chóng trả lời. “Ôi, về rồi em yêu. Em cứ đi đi, thoải mái nhé. À, nhớ mang bao nhé vợ, biết đâu lại có bất ngờ haha!” Đức Anh còn thêm vào một icon mặt cười tinh quái.
Linh đọc tin nhắn, mặt cô thoáng đỏ bừng. Anh nghĩ gì thế? Đi gặp bạn bè bình thường mà cũng phải mang bao sao? Cô gạt phắt ý nghĩ đó ra khỏi đầu, nghĩ rằng Đức Anh chỉ đang trêu đùa cô thôi. Mình đi uống cà phê thôi mà! Linh quyết định không để tâm đến lời trêu chọc của anh.
Người mà Linh chuẩn bị gặp chính là bác sĩ Trung, một người đàn ông thư sinh với cặp kính cận và nụ cười hiền lành, đúng gu của Linh. Trung là một bác sĩ có tiếng, và mối liên hệ giữa anh ta và Linh không phải là ngẫu nhiên. Chính Đức Anh là người đã cho Trung thông tin liên hệ của Linh từ rất lâu, với dự định ban đầu là sắp xếp một cuộc three-some giữa Linh, Trung và Đức Anh. Họ đã nói chuyện với nhau khá nhiều qua mạng, nhưng chưa có cơ hội gặp mặt trực tiếp.
Ngay sau khi nhận được tin nhắn đồng ý từ Linh, Trung đã lập tức nhắn tin cho Đức Anh. “Sếp, ok rồi nhé. Linh đã đồng ý gặp em. Em đã chuẩn bị sẵn sàng.”
Đức Anh đọc tin nhắn của Trung, lòng anh hồi hộp đến tột độ. Đây là lần đầu tiên Linh dám đi gặp một người đàn ông khác mà không có anh đi cùng, một bước tiến lớn trong hành trình khám phá bản năng của cô. Anh cảm thấy vô cùng hưng phấn, một dòng điện chạy dọc sống lưng. Anh hài lòng vì Linh đã dần mở lòng hơn, dù cô vẫn chưa dám hoàn toàn thành thật với anh về ý định thực sự của mình.
“Ok, tốt rồi” Đức Anh trả lời. “Nhớ làm các xét nghiệm đầy đủ nhé, đảm bảo an toàn tuyệt đối. Anh không muốn có bất cứ rủi ro nào.” Trung lập tức vui vẻ đồng ý, cam đoan mọi thứ sẽ được thực hiện cẩn thận. Đức Anh biết, Trung là một người kín đáo và đáng tin cậy.
Buổi gặp mặt diễn ra tại một quán cà phê yên tĩnh, mang đậm phong cách cổ điển. Linh đến sớm, lòng đầy bồn chồn. Khi Trung xuất hiện làm cô thoáng ngạc nhiên. Anh thư sinh hơn cô nghĩ với mái tóc gọn gàng, cặp kính cận và nụ cười hiền lành. Đúng gu của cô.
Ban đầu, Linh khá rụt rè, cô chỉ dám trả lời ngắn gọn những câu hỏi của Trung. Nhưng Trung là một người rất khéo léo và dí dỏm. Anh bắt đầu kể những câu chuyện hài hước về công việc, về cuộc sống, và nhanh chóng phá tan bầu không khí ngượng ngùng. Linh dần cởi mở hơn, cô bắt đầu cười khúc khích rồi tham gia vào câu chuyện một cách tự nhiên. Trung luôn biết cách khen ngợi cô một cách tinh tế, khiến Linh cảm thấy được trân trọng và cuốn hút.
Sau buổi cà phê, Trung đề nghị. “Chúng ta đi uống vài ly rượu nhé? Anh biết một quán bar nhỏ trên phố cổ, không khí rất lãng mạn.” Linh ngần ngừ một chút, nhưng rồi ánh mắt Trung lại đầy vẻ mời gọi và sự tò mò trong cô trỗi dậy. Cô gật đầu.
Tại quán bar ánh đèn mờ ảo, tiếng nhạc jazz du dương càng khiến không khí trở nên lãng mạn và đầy cám dỗ. Trung bắt đầu có những động chạm tinh tế hơn. Tay anh khẽ chạm vào tay cô khi đưa ly rượu, ngón tay anh lướt nhẹ trên mu bàn tay cô khi anh giải thích về một loại rượu nào đó. Những lời khen ngợi của anh cũng trở nên táo bạo hơn, nhắm vào vẻ đẹp hình thể của cô. “Linh, em đẹp quá. Anh chưa thấy người phụ nữ nào quyến rũ như em.”
Ham muốn của Linh bắt đầu dâng trào mạnh mẽ. Sau những ngày khô hạn, cơ thể cô như đang sống dậy từng tế bào. Cô cảm thấy nóng ran, đôi gò má ửng hồng. Linh uống hết ly rượu này đến ly rượu khác, cô biết mình đang say nhưng cô không muốn dừng lại.
“Em có vẻ say rồi,” Trung thì thầm vào tai cô, giọng anh trầm ấm đầy mê hoặc. “Để anh đưa em vào nhà vệ sinh rửa mặt nhé.”
Linh gật đầu một cách yếu ớt. Trung dìu cô vào nhà vệ sinh của quán bar. Cánh cửa vừa khép lại, anh đã đẩy cô vào tường, đôi môi anh tìm đến môi cô một cách cuồng nhiệt. Linh ban đầu có chút bất ngờ nhưng rồi cô nhanh chóng đáp lại, vòng tay ôm chặt lấy cổ anh, đôi môi mút chặt, lưỡi cô quấn lấy lưỡi anh một cách đầy bản năng. Nụ hôn sâu, nồng nàn, đầy khao khát. Tiếng rên rỉ khe khẽ thoát ra từ cổ họng Linh khi Trung miết nhẹ lên tấm lưng trần của cô. Trung liên tục cập nhật mọi diễn biến cho Đức Anh qua Telegram, mỗi tin nhắn đều kèm theo một vài từ khóa diễn tả sự cuồng nhiệt của Linh.
Sau những nụ hôn cuồng nhiệt trong nhà vệ sinh, Trung và Linh nhanh chóng rời khỏi quán bar. Không cần lời nói, cả hai đều biết điểm đến tiếp theo là một khách sạn trên phố cổ, nơi có thể thỏa mãn dục vọng đang bùng cháy trong họ.
Vào đến phòng, cánh cửa vừa khép lại Trung đã kéo Linh vào lòng, tiếp tục những nụ hôn cuồng nhiệt. Tay anh nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo khoác của cô, rồi từ từ cởi váy để lộ lớp nội y ren mỏng manh bên trong. Linh khẽ rùng mình, cô không phản kháng chỉ khẽ rên lên khi Trung cúi xuống hôn lên bờ vai trần của cô. Trung nhẹ nhàng cởi nốt chiếc váy, để Linh hoàn toàn trần trụi trước mặt anh. Linh đứng đó, cơ thể cô căng tràn ham muốn, bộ ngực khủng nảy lên từng nhịp thở dốc, lồn cô ướt sũng, căng tức, rạo rực chờ đợi. Cô khẽ đưa tay lên che ngực, một phản ứng yếu ớt của sự ngượng ngùng cuối cùng nhưng ánh mắt cô lại ánh lên sự mời gọi, một sự đồng thuận ngầm.
Trung hiểu ý, anh không vội vàng. Anh đưa Linh đến mép giường, nhẹ nhàng đỡ cô nằm xuống. Anh bắt đầu massage toàn thân cho Linh với những kỹ thuật nhuần nhuyễn. Bàn tay anh lướt nhẹ trên từng đường cong cơ thể cô, từ đôi vai thon thả, xuống tấm lưng mềm mại rồi vuốt ve cặp mông căng tròn. Những cái chạm tưởng như vô tình lại như những ngọn lửa nhỏ, châm ngòi cho dòng máu dâm đãng trong Linh bốc lên. Khi ngón tay anh khẽ lướt qua đôi nhũ hoa cương cứng, Linh khẽ rên lên, toàn thân cô giật bắn. Cảm giác tê dại lan tỏa khắp cơ thể.
Rồi tay Trung trượt xuống, miết nhẹ vào đùi trong rồi chạm vào cửa mình đang ướt át của cô. Linh thở dốc, hai chân cô khẽ khép lại một cách vô thức nhưng rồi lại từ từ mở ra, như một lời mời gọi. Trung tiếp tục xoa bóp, những ngón tay anh di chuyển điêu luyện, ma sát nhẹ nhàng, kích thích từng dây thần kinh nhạy cảm nhất. Linh rên rỉ không ngừng, cơ thể cô uốn éo vòng cung theo từng cái chạm của anh. Cô cảm thấy như mình đang tan chảy, mọi tế bào đều rạo rực. Ham muốn đã bị kìm nén quá lâu, giờ đây bùng nổ như một ngọn núi lửa.
Khi cảm thấy Linh đã hoàn toàn sẵn sàng, Trung từ từ tiến vào. Linh cong người, một tiếng rên lớn thoát ra từ cổ họng cô, khàn đặc vì khoái cảm. Cảm giác được lấp đầy sau nhiều ngày khao khát thật sự bùng nổ, tê dại đến tận xương tủy. Cô siết chặt lấy Trung, hai chân quấn chặt lấy eo anh nhún mạnh, đưa đẩy theo từng nhịp thúc của anh. Linh không còn chút ngại ngùng nào. Cô rên rỉ, những tiếng rên dâm đãng nhất thoát ra khỏi miệng cô, không chút kiềm chế. “Mạnh nữa, anh Trung! Sâu nữa! Em sướng quá! Sướng chết mất!” Cô tự mình thúc đẩy, muốn anh sâu hơn, mạnh hơn. Cô cắn nhẹ vào vai Trung, đôi tay cô siết chặt lấy tấm lưng anh, đưa đẩy theo từng nhịp thúc của anh. Tiếng kêu da thịt va chạm “tóp tép, bặp bặp”, tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ dâm đãng của Linh hòa quyện vào nhau tạo nên một âm thanh kích thích đến điên cuồng. Cô cảm thấy như mình được giải thoát hoàn toàn, được sống trọn vẹn với bản năng của mình.
Tư thế truyền thống trên giường không đủ để thỏa mãn Linh. Cô chủ động lật người, quỳ gối theo tư thế doggy, để lộ cặp mông căng tròn vẫy gọi. Trung không chần chừ, anh tiến vào từ phía sau, mỗi cú thúc đều sâu và dứt khoát hơn. Linh ưỡn cong người, đôi tay cô bám chặt vào thành giường, những tiếng rên rỉ giờ đây biến thành những tiếng la dâm đãng, không hề thua kém khi ở bên Trọc hay Đức Anh. “Á! Sướng quá! Chết em mất! Trung ơi, anh giỏi quá!” Tiếng cô vang vọng trong căn phòng, không chút che giấu. Trung lại kéo cô ngồi dậy, để cô cưỡi trên anh vòng eo thon gọn uốn lượn theo từng chuyển động đầy khêu gợi. Lồn cô co bóp không ngừng siết chặt lấy con cu anh, cặp ngực khủng rung rinh, nảy lên theo từng nhịp. Linh ghé sát tai Trung, thì thầm những lời đầy dâm đãng, mời gọi anh mạnh bạo hơn. Cô thật sự đã nhập cuộc chiều chuộng bạn tình hết mình, không còn chút rào cản nào. Thậm chí cô còn chủ động nằm sấp xuống giường, hai tay bám chặt đầu giường, vẫy gọi Trung tiến vào từ phía sau, hoàn toàn phô bày sự dâm đãng của mình.
Ở phía bên kia màn hình, Đức Anh chứng kiến toàn bộ diễn biến qua cuộc gọi Facetime với chiếc điện thoại của Trung, được Trung bí mật đặt ở góc khuất mà Linh không chú ý. Anh theo dõi từng cử chỉ, từng tiếng rên của Linh, từng biểu cảm trên khuôn mặt cô. Con cu anh cương cứng đau nhức, nhưng anh không bận tâm. Anh chỉ muốn nhìn Linh, muốn thấy cô buông thả, muốn thấy cô được thỏa mãn tột độ. Anh rên rỉ theo từng nhịp rên của Linh rồi tự sục cu cho mình, cảm giác hưng phấn lan tỏa khắp cơ thể. Anh hài lòng đến tột độ, biết rằng Linh đã hoàn toàn bị cuốn vào trò chơi này.
Sau cuộc làm tình đầu tiên, Trung và Linh thiếp đi trong vòng tay nhau, mệt mỏi nhưng thỏa mãn. Thời gian trôi qua, Linh tỉnh dậy khi cảm nhận Trung đang bú vú cô một cách nhẹ nhàng, đầy trìu mến. Một luồng điện chạy dọc sống lưng cô, ham muốn lại bùng lên mãnh liệt hơn cả lần đầu. Đôi nhũ hoa căng tròn, cương cứng trong miệng anh khiến cô rùng mình, tiếng rên khe khẽ thoát ra.
Họ lại lao vào nhau, làm tình còn cuồng nhiệt hơn trước. Linh hoàn toàn bộc lộ sự dâm đãng của mình không chút che giấu. Cô chủ động đổi tư thế, mời gọi Trung khám phá mọi ngóc ngách cơ thể cô. “Anh Trung… em muốn… em muốn nữa…” Giọng cô đầy khao khát. Cuộc ái ân diễn ra từ giường ngủ, rồi Linh chủ động kéo Trung di chuyển ra ban công, nơi có thể nhìn thấy đường phố bên dưới và một cô lao công đang quét dọn ở xa xa. Trong khoảnh khắc đó, Linh cảm thấy một sự thách thức, một sự tự do tuyệt đối. Cô quay lưng lại với Trung, để anh tiến vào từ phía sau. Cô nhún mạnh, rên rỉ những tiếng dâm đãng nhất, như muốn cả thế giới biết cô đang được thỏa mãn. Từng cú thúc của Trung khiến cô rên lên từng tiếng “a… a… a…” đầy dâm đãng, nước nhờn chảy ướt đẫm xuống sàn ban công. Cơn gió đêm mát lạnh thổi qua da thịt trần trụi của cô, càng làm tăng thêm cảm giác kích thích.
Họ kết thúc trong phòng tắm, dưới vòi sen ấm áp. Trung và Linh âu yếm tắm rửa cho nhau, những cái chạm tay nhẹ nhàng, đầy tình tứ. Mùi hương của tình dục hòa quyện với mùi xà phòng thơm ngát. Linh tựa đầu vào vai Trung, cảm thấy vừa mệt mỏi vừa mãn nguyện. Khi trời đã sáng rõ, Trung đưa Linh về nhà. Anh hôn lên môi cô một nụ hôn tạm biệt đầy lưu luyến.
Linh bước vào nhà, mệt mỏi nhưng khuôn mặt cô vẫn còn vương vấn nét thỏa mãn. Cô mở điện thoại, thấy tin nhắn từ Đức Anh: “Vợ yêu, em ngủ ngon không? Anh nhớ em quá.”
Linh nhìn tin nhắn, một thoáng phân vân lướt qua trong tâm trí cô. Cô có nên kể hết mọi chuyện với Đức Anh không? Kể về cuộc gặp gỡ, về những gì đã xảy ra, về sự buông thả của cô? Một phần trong cô muốn được thú nhận, được chia sẻ tất cả bởi đó là một trải nghiệm mạnh mẽ và mới lạ đối với cô. Nhưng rồi, sự ngại ngùng, xen lẫn chút sợ hãi khi phải đối mặt với những lời nói dâm đãng mà cô đã thốt ra và cả sự hưng phấn bí mật vẫn còn đó đã khiến cô chần chừ. Cô quyết định sẽ không kể ngay bây giờ. Cô muốn chờ đợi một dịp khác, khi cả hai ở gần nhau, khi cô có thể nhìn vào mắt anh và thú nhận tất cả. Cô muốn thấy phản ứng của anh, muốn cảm nhận sự chấp nhận của anh một cách trực tiếp, thay vì qua màn hình điện thoại.
Linh mỉm cười, một nụ cười đầy bí mật. Cô ngại ngùng gõ tin nhắn trả lời: “Vợ mệt quá, vợ ngủ thêm chút nhé.” Cô vẫn tưởng Đức Anh không hay biết gì về những gì đã xảy ra.
Phía bên kia màn hình, Đức Anh đang ngồi trong phòng làm việc, anh nhấp một ngụm cà phê rồi mở những video đã được lưu từ đêm qua. Anh xem lại từng khoảnh khắc, từng tiếng rên, từng cử chỉ dâm đãng của Linh. Một nụ cười hài lòng và đắc thắng nở trên môi anh. Mọi thứ đang theo đúng như anh dự tính. Linh đã bước thêm một bước lớn trên con đường khám phá bản thân, và đó là điều anh luôn mong muốn. Anh biết, đây mới chỉ là khởi đầu.
