Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Điếu Cày Ủy Ban

Hắc Tình

Điếu Cày Ủy Ban

Hãy là người đầu tiên đánh giá
Xếp hạng: 0 / 10 từ 0 lượt đánh giá

Chương 1 ———– Buổi chiều, phòng họp chật kín người. Điều hòa chạy phà phà nhưng cảm giác vẫn ngột ngạt căng thẳng như không khí oi bức trước...

Thông tin truyện Mã QR

Tác giả: Hắc Tình

Trạng thái: Đang ra

Người theo dõi: 0

Truyện sex bạo dâm Truyện BDSM Truyện sex khổ dâm Đụ tập thể Truyện sex ngoại tình Cuckold Truyện NTR Some

Danh sách chương (3)

Chương 1: ———–


Chương 1

———–

Buổi chiều, phòng họp chật kín người. Điều hòa chạy phà phà nhưng cảm giác vẫn ngột ngạt căng thẳng như không khí oi bức trước cơn mưa. Người ngồi ở ghế chủ tịch ôn tồn nói :

– Như mọi người đều biết, sắp tới đây nước ta sẽ chuyển sang mô hình chính quyền hai cấp, cùng với sáp nhập địa phương thì sẽ chỉ còn lại một số lượng xã nhất định, đồng nghĩa với việc sẽ chỉ có một số người được tiếp tục công tác. Đây không chỉ là bước đi lịch sử mà còn là vấn đề tinh gọn bộ máy, tuy đáng tiếc nhưng là điều cần thiết để đưa đất nước phát triển hơn. Ủy ban xã ta đã được chọn làm trụ sở chính cho chính quyền xã sau sáp nhập, quyết định về nhân sự sẽ có trong thời gian tới, tạm thời mọi người cứ tiếp tục hoàn thành trách nhiệm ở vị trí của mình.

Sắc mặt ai nấy đều nặng nề. Tinh giảm biên chế là cụm từ mà chẳng có viên chức nhà nước nào muốn nghe, nhưng giờ đây lại là việc bắt buộc ở quy mô lớn. Bỏ cấp huyện chỉ còn cấp xã, mấy xã gộp lại làm một, tức là số lượng ghế để tranh giành sẽ ít đi thê thảm. Những người được bổ nhiệm cho chính quyền mới dĩ nhiên đều là ưu tú cả rồi, người ta sẽ chọn từ cấp huyện trước, chả biết bao giờ thì đến lượt nhân viên cấp xã như mọi người ngồi ở đây. Đó là chưa kể tới những kẻ sẽ giành được vị trí theo cách mà ai cũng ngầm hiểu. Nhất hậu duệ, nhì quan hệ, ở đây chả ai có những thứ đó cả, tiền thì càng không so được với người ta. Thế nên những người có mặt trong phòng họp lúc này gần như đã xác định vị trí của mình sắp không còn nữa.

Vị chủ tịch xã nói thêm mấy câu rồi cuộc họp kết thúc, ai nấy khẽ thở dài rồi lục tục rời đi. Ánh thu dọn sổ sách với tâm trạng nặng trĩu, nàng chưa biết tương lai sắp tới đây phải bước tiếp như thế nào. Vị trí này không dễ để có được, ủy ban xã là bước đầu tiên trên con đường công danh, cứ ngỡ sẽ dần dần phấn đấu rồi sau này thành ông nọ bà kia, vậy mà giờ lại sắp thành kẻ đi làm thuê rồi. Đi học rồi làm giáo viên mầm non, đi làm công nhân, hay xin vào làm nhân viên văn phòng lương 5 triệu ở một công ty nào đó, trong đầu Ánh mơ hồ nghĩ đến một vài sự lựa chọn.

Họp xong cũng hết giờ hành chính nên mọi người lần lượt ra về, ủy ban xã dần trở nên vắng lặng. Ánh đang trên đường ra nhà để xe thì điện thoại có tin nhắn, nàng liền mở ra xem.

“Đến văn phòng anh, đừng cho ai biết.”

Là tin nhắn của vị chủ tịch xã, Ánh thoáng ngẩn ra tại chỗ. Cấp dưới được gọi tới phòng của cấp trên thì không có gì lạ, vấn đề là ở vế sau của câu nhắn. Đừng cho ai biết, có việc gì hệ trọng mà phải bí mật vậy nhỉ, hay là có liên quan đến việc bố trí nhân sự ? Ánh đột nhiên có chút hồi hộp mong đợi, nàng nhìn ngó xung quanh rồi rảo bước về phía khu nhà chính của ủy ban.

Ánh đứng trước phòng chủ tịch, cẩn thận chỉnh trang lại quần áo đầu tóc rồi mới gõ cửa. Hơi bất ngờ khi ra mở cửa cho nàng là Đức, phó chủ tịch xã, và khi Ánh bước vào mới thấy bên trong đã có mấy người tới trước nàng, đều là phụ nữ. Chị Nguyệt, chị Tâm, cái Thoa, cái Chinh, bốn người đang đứng dàn hàng ngang như chờ được phân công, ở bàn làm việc là vị chủ tịch xã tên Hùng, chỗ bàn ngồi uống nước là bí thư xã tên Thắng. Ánh không nghĩ là lại đông người như vậy, mấy chị em kia hình như cũng không biết gì mà âm thầm nhìn nhau, có lẽ là liên quan đến nhân sự thật chăng ? Nàng chào hỏi một lượt rồi cũng đến đứng vào hàng ngũ.

– Đông đủ rồi nhỉ…

Vị chủ tịch vẫn luôn ngả lưng ra ghế nhàn nhạt cất tiếng, câu này giúp mấy chị em biết sẽ không còn ai đến nữa. Thế rồi người đàn ông chậm rãi nói :

– Mọi người đều biết tình hình rồi đấy, sắp tới sẽ người đi người ở, chắc là đi nhiều hơn ở, anh thì có người quen ở trên cũng gọi là có chút quyền này quyền kia nên không phải lo gì, mà khả năng cao vẫn sẽ ngồi ghế chủ tịch của chính quyền xã mới…

Điều này thì mọi người ở ủy ban đều biết. Anh rể của chủ tịch xã làm quan to trên Trung ương, đối với việc sắp xếp nhân sự ở dưới thế này chỉ cần một cái phẩy tay là xong, đúng là chẳng cần lo nghĩ gì thật. Hai vị bí thư với phó chủ tịch đây cũng có ô dù, tuy không to như người kia nhưng vẫn gọi là có chỗ dựa, mà chắc là cũng đút lót cho vị chủ tịch kia để được yên ấm rồi. Nhưng mà gọi riêng mấy người tới để nói những lời này….Năm chị em đang đoán già đoán non thì vị chủ tịch nọ rốt cuộc cũng đi vào vấn đề chính :

– Bọn anh thì ổn định rồi nên mới nghĩ tới những người khác. Qua một thời gian công tác chung thì anh thấy mấy người ở đây biểu hiện cũng tốt, nếu điều kiện cho phép thì cũng muốn giữ lại vài người để làm nòng cốt cho chính quyền mới. Không biết ý mọi người thế nào…?

Quả nhiên là có liên quan đến việc này, mấy chị em bỗng thấy phấn khởi trong lòng. Chị Tâm nhanh miệng đáp :

– Vâng, nếu được vậy thì tốt quá ạ, trăm sự bọn em nhờ anh…

Hùng bình thản nói tiếp :

– Mỗi tội là sẽ không dễ dàng gì. Nhân sự luôn là vấn đề nhạy cảm, lại trong bối cảnh ghế ít người nhiều thế này thì càng phức tạp, ai cũng muốn có vị trí thì biết chọn ai bây giờ, bọn anh cũng có người nhà người quen đang nhờ vả đấy chứ, nói chung là đau đầu lắm. Thế nên nếu mọi người ở đây đáp ứng đủ điều kiện thì mới ổn thỏa được…

Toàn bộ năm chị em đều đang nghĩ đến tiền, đã nghĩ luôn sẽ phải đi vay mượn ở đâu rồi, tất cả đều đang nín thở chờ đối phương đưa ra một con số cụ thể, nhưng rồi thứ nghe được lại hoàn toàn khác. Hùng nhấp một ngụm cà phê rồi nhẹ nhàng cất tiếng :

– Mọi người cởi quần áo ra đi…

Căn phòng lập tức chìm vào tĩnh lặng.

Năm người sững sờ tại chỗ, ai nấy không dám tin điều mình vừa nghe là thật. Chị Nguyệt là lớn nhất trong năm chị em, Ánh nghe thấy chị rụt rè hỏi :

– Sao….sao lại phải cởi đồ ạ….?

Vị Bí thư vẫn luôn ngồi ở bàn uống nước bấy giờ mới nói :

– Chính quyền mới là nơi tập hợp của những người ưu tú, là gương mặt của cả Ủy ban xã, phải tiếp xúc với công dân nhiều, thế nên cũng phải chọn lọc kĩ càng. Với phụ nữ thì càng ưu tiên ngoại hình hơn, vì vậy mới bảo bọn em cởi để bọn anh xem có đạt yêu cầu không chứ…

Gã nói xong thì cả ba người đàn ông trong phòng đều nở nụ cười ẩn ý, ánh mắt chứa đựng sự thích thú như chờ xem kịch vui, khiến năm chị em gần như chết lặng.

Ở đây ai cũng là người trưởng thành, có đủ nhận thức về cuộc đời để biết chuyện gì đang xảy ra. Đơn giản thôi, muốn được lợi ích thì phải đánh đổi. Mà đàn ông muốn gì ở đàn bà ? Chẳng cần nói ra thì ai cũng hiểu, cái yêu cầu cởi quần áo này nó rõ ràng quá rồi còn gì. Quả nhiên là vậy, làm gì có chuyện may mắn tự nhiên ở trên trời rơi xuống như thế, rốt cuộc vẫn là câu chuyện cho và nhận mà thôi. Niềm phấn khởi ngắn ngủi giờ đang chuyển thành nỗi hoang mang vô định, ai nấy đều quay sang nhìn nhau với một vẻ mặt rối rắm bất an.

Ngay khi bước chân vào phòng rồi thấy mấy người được gọi toàn là phụ nữ thì Ánh đã cảm thấy có gì đó lạ thường, đến giờ thì nàng đã hiểu. Ở ủy ban đâu chỉ có 5 người là nữ, còn những người khác nữa, nhưng mấy người đó hoặc là đã già hoặc là nhan sắc bình thường không có gì nổi bật. Còn năm người ở đây ư, chính là những người phụ nữ trẻ đẹp nhất, có thân hình quyến rũ nhất ở ủy ban. Năm chị em chính là những người “được chọn”.

Chỉ có điều, được chọn thế này có thực sự là may mắn không đây…

Với yêu cầu có thể gọi là dơ bẩn này, ai mà không chấp nhận thì đã dứt khoát rời đi ngay. Thế nhưng cả năm người vẫn đứng yên tại chỗ hồi lâu, rõ ràng là cũng đang có sự đấu tranh tư tưởng, có những đắn đo rối bời mà chưa thể đưa ra quyết định. Thấy vậy gã Phó chủ tịch xã Đức đang đứng gần mấy chị em bèn khích lệ tinh thần :

– Đừng quên với mô hình mới thì cấp xã bây giờ sẽ ngang cấp huyện, quyền lực lớn hơn, lợi ích nhiều hơn, tương lai cứ phải gọi là rộng mở. Đừng nghĩ trước mắt, hãy nghĩ xa hơn về những gì mọi người có thể nhận được…

Cho dù là dơ bẩn đi nữa thì lời mời chào này thực sự có trọng lượng. Có ai làm ở cơ quan nhà nước mà không mong tiến xa hơn, làm chức này chức kia, và quả thực từ cấp xã nhảy lên cấp huyện là một thứ cám dỗ đủ sức mạnh để chưa có ai rời khỏi căn phòng này. Chị Nguyệt là người có thâm niên lâu nhất trong mấy chị em, trải đời cũng nhiều hơn, tinh thần vững vàng hơn đôi chút, và trong hoàn cảnh này cũng là người nghĩ thông suốt sớm hơn. Telegram @cuongct93. Bốn người kia đang len lén thăm dò nhau thì bất chợt thấy chuyển biến. Không nói năng gì, chị khẽ khàng đưa tay lên cởi cúc áo đầu tiên trên chiếc sơ mi của mình. Hành động ấy khiến bốn người còn lại ngẩn ra, ba gã đàn ông thì cười thích thú, cả căn phòng như bị thôi miên mà dán mắt theo từng thao tác của chị. Hàng cúc áo che đậy cái phơi phới của người đàn bà đã bị cởi hết, chiếc áo sơ mi được chị lột ra để rơi dưới chân, chỉ còn lại chiếc áo lót mỏng manh cất giữ cái phơi phới ngồn ngộn ấy.

Ánh mắt ba gã kia chợt trở nên chăm chú hơn trước da thịt trắng nõn của chị, trước bầu vú căng mọng mà chiếc áo lót bé nhỏ chẳng thể che được hết. Màn thôi miên càng mạnh mẽ hơn khi chị lần tay xuống dưới kéo cái khóa ở chiếc váy của mình, tim bốn người kia càng thêm loạn nhịp. Cái váy juyp chậm rãi được tụt xuống, sau động tác cúi người nhấc chân của chị thì nó cũng yên ổn nằm trên sàn, phần thân dưới nóng bỏng với chiếc quần lót được phơi bày. Bắp đùi trắng múp, cặp giò nuột nà, và thu hút hơn tất thảy vẫn là vùng tam giác ấy. Nơi nhạy cảm hơn thì sức cám dỗ mãnh liệt hơn, nhìn cái mu lồn đầy đặn giữa bẹn chị mà ba gã đàn ông nghe thấy khao khát trong mình đang trỗi dậy, bên dưới đều đang dần cứng lên cả rồi.

Đôi lúc tán gẫu mấy chị em hay đùa rằng nếu có giải hoa hậu của xã thì chị Nguyệt không được nhất cũng được nhì, chị chỉ cười mà bảo mình già rồi sao đọ được với mấy đứa. Ai cũng biết chị khiêm tốn thôi, bởi chỉ riêng làn da nõn nà trẻ trung của chị khiến đầy chị em ở ủy ban phải ngưỡng mộ. Dù đã 40 mà trông chị chỉ như hơn 30 một chút, thân hình nở nang tràn trề nhựa sống khiến người đàn bà ấy luôn quyến rũ với ngay cả hội chị em chứ đừng nói cánh mày râu. Và giờ đây chị đang đứng đó, đang phô bày thân thể kiều diễm của mình trong bộ đồ lót cho ba gã đàn ông chiêm ngưỡng.

Chỗ cần căng thì căng, chỗ cần mọng thì mọng, chỗ cần thon thì không có chút mỡ thừa nào, không biết chị phải chăm chút kĩ càng ra sao mới có được cơ thể vừa đẫy đà vừa hừng hực sức xuân như thế…

Không ai biết cả, chỉ biết vẻ mặt chị lúc này là một sự miễn cưỡng lẫn bối rối không yên, chắc chị cũng đã phải hạ quyết tâm rất lớn. Nhưng mà đâu chỉ thế này là xong đâu, gã chủ tịch Hùng chép miệng một cái rồi bảo :

– Lúc nãy anh nói chưa rõ nhỉ, cởi là cởi hết chứ em…

Sắc mặt chị trầm xuống, nhưng có lẽ chị cũng đã dự đoán được điều này rồi. Sau một thoáng chần chừ thì chị ngập ngừng đưa tay ra sau lưng tìm đến chỗ nút cài áo lót, bốn người kia lại như nín thở. Cái áo mỏng manh khẽ bung ra, hai dây áo không còn phải chịu đựng sự kéo căng hết mức. Và rồi trước vô vàn ánh mắt từ hồi hộp đến mong đợi, chị nhẹ nhàng cởi chiếc áo lót xuống, cả căn phòng như sáng bừng lên bởi cặp nhũ hoa như hai đóa tường vi nở bung rực rỡ.

Mấy gã đàn ông ở đây đều đã xấp xỉ gần 50, có lẽ cũng đã hưởng thụ không ít đàn bà, ấy thế nhưng lúc này vẫn có chút thất thần trước mỹ cảnh như tranh vẽ. Tuổi tác quả nhiên chỉ là con số, liệu được mấy người phụ nữ đã 40 mà ngực lại đẹp đến nao lòng như vậy. Chẳng hề chảy xệ, chẳng hề bị thâm, chỉ có sự tròn đầy của hai khối thịt trắng nõn, chỉ có màu hồng tươi trẻ của hai quầng vú cùng với cái núm ti mơn mởn như nụ tầm xuân. Có tin được đây là ngực của người đã lấy chồng ngần ấy năm không, đến cả bốn chị em Ánh còn đang thầm tấm tắc khen, ba gã đàn ông kia thì ngắm nhìn với đủ biểu hiện từ hài lòng đến si mê lẫn tán thưởng.

Và kẻ không kìm lòng được dĩ nhiên là kẻ si mê. Đức đang đứng ngay gần chị, gã bước đến trước mặt rồi vòng một tay ôm lấy eo chị ghì lại, tay kia đưa lên bóp lấy bầu ngực căng mọng. Gã dí mặt sát lại nói nhỏ :

– Để anh bắt đầu việc kiểm tra nhé…

Miệng gã áp sát tới như muốn hôn lên đôi môi đỏ thắm, chị Nguyệt nhắm mắt lại ngoảnh sang bên tránh né, gã cũng chẳng bận tâm mà hôn lên má chị, hôn lên khắp mặt chị, hôn xuống cổ chị. Không có sự phản kháng nào hết, người đàn bà ấy cứ mặc cho cái miệng thô kệch kia hôn hít thỏa thích. Hương thơm da thịt nồng nàn khiến máu nóng trong người Đức như bị đun sôi lên, khiến những nụ hôn ngày càng khẩn trương vồ vập, một tay gã vẫn luôn nắn bóp bầu ngực chị trong thích thú.

Bốn chị em tròn mắt nhìn cảnh tượng đang diễn ra ngay bên cạnh, ai nấy đều là một vẻ hoang mang sợ sệt, cái điều ấy vậy mà thực sự xảy ra rồi, và nó chuẩn bị càng thêm nồng nhiệt ngay đây. Đức đã hôn xuống vùng đồi núi thơ mộng, gã không bóp nữa, bởi vì giờ đây sẽ là sự thưởng thức trọn vẹn hơn. Gã si mê nhìn ngắm bầu vú đẹp mê hồn ở cự ly gần rồi há miệng ngoạm lấy đóa tường vi ấy.

– Ưmh…..

Vẫn không có sự chống cự nào hết, chỉ có tiếng rên khe khẽ của chị khi nơi nhạy cảm phơi phới bị xâm phạm. Có lẽ khi cởi áo lót ra chị cũng đoán được điều này rồi, vậy nên vẫn là nhắm mắt quay đi, vẫn là một vẻ mặt cam chịu để mặc cho gã thưởng thức. Hình ảnh nhức mắt hơn khiến bốn người bên cạnh hoang mang hơn, ai nấy đều rùng mình khi thử đặt bản thân vào vị trí của chị lúc này. Nhưng Ánh biết có lẽ chị đã lo lắng mà thử đặt mình vào tình huống này rất nhiều lần rồi.

Vì đứng gần nhất nên gã phó chủ tịch này mới vồ lấy chị ư, không phải. Do làm cùng phòng nên Ánh thường cùng chị Nguyệt tâm sự to nhỏ, và chị kể đã bị gã Đức này quấy rối nhiều lần rồi. Không chỉ là những lời ong bướm mà còn là cố tình đụng chạm thân thể, có vài lần còn bị gã lén bóp mông trong giờ làm việc nữa kìa. Và khi nghe những điều này thì Ánh không quá kinh ngạc, vì chính nàng cũng là người trong cuộc.

Có những chuyện ở cơ quan mà người vợ sẽ không bao giờ kể cho chồng mình nghe, đó chính là việc bị cấp trên ve vãn. Chỉ cần là phụ nữ đẹp, có nhan sắc thì toàn bộ đều sẽ gặp phải chuyện thầm kín này, đó gần như là điều hiển nhiên ở chốn công sở. Sẽ là những lời đường mật ở chỗ vắng, sẽ là những tin nhắn tán tỉnh qua điện thoại, sẽ là những đụng chạm thể xác khi chỉ có hai người, và sẽ là những lời hứa hẹn tốt đẹp nếu đồng ý mối quan hệ kín đáo này. Có những người sẽ không vượt qua nổi cám dỗ, còn những người không chấp thuận thì sẽ phải âm thầm chống đỡ, khéo léo ứng phó với những vị cấp trên muốn có được mình, đó chính xác là những gì mà Ánh và chị Nguyệt đã phải trải qua. Mà không, có lẽ cả năm người ở đây đều như thế.

Phải rồi, không phải đứng gần nên mới vồ lấy chị đâu, nếu ở ủy ban này có ai thèm khát chị nhất thì chính là gã, ngay từ đầu gã đã luôn chọn chị rồi. Đức không thích kiểu phụ nữ nhõng nhẽo yếu mềm như công chúa, gã thích phụ nữ trưởng thành cơ, và chị đúng là hình mẫu trong mơ mà gã kiếm tìm. Gã si mê cái nét kiêu sa chín chắn của chị, si mê ánh mắt nụ cười của chị, si mê thân hình nở nang quyến rũ của chị, si mê những nơi căng tràn sức sống trên cơ thể chị. Và giờ đây thì sao, gã đang say mê bú liếm ngực chị, cái thứ mà cứ căng phồng ngồn ngộn dưới lớp áo sơ mi của chị làm gã thòm thèm mỗi ngày.

Đúng rồi, phải thế này chứ, đúng là bầu ngực mà gã luôn mơ tưởng. Mồm miệng Đức đang bị lấp đầy bởi khối thịt nõn nà mềm mọng không gì sánh bằng, lưỡi như tan chảy bởi da thịt tươi non ngoài sức tưởng tượng, bao nhiêu cảm giác tuyệt vời đang bùng nổ trong bữa tiệc của vị giác. Thơm quá, sao ngực nàng lại thơm thế, ngọt quá, sao da thịt nàng lại ngọt thế, gã đang ngấu nghiến ngực nàng như chết đói chết khát, đang ngấu nghiến ngực nàng với tất cả đam mê thích thú, một tay thì đang thỏa thích sờ soạng mông đùi chị. Gã hết bú lại mút, hết mút lại liếm, hết ngoạm vú bên này lại ngoạm vú bên kia, hết mút ở giữa lại liếm khắp xung quanh, liếm cả bên trên lẫn bên dưới, liếm tận cả sang hai bên gần nách, cái miệng thô kệch của gã như không muốn bỏ lỡ bất kì một ngóc ngách nào trên bộ ngực tuyệt phẩm của chị, hai khối thịt đồ sộ ấy luôn ở tình trạng ướt đẫm nước bọt vì bị liếm mút cuồng nhiệt.

– Ưmh…..ah…..ưm….hm….

Hơi thở chị ngày càng gấp gáp, miệng không kìm được mà bật ra những tiếng rên khe khẽ khi cái núm vú nhạy cảm thi thoảng lại bị gã cắn lấy. Mà tiếng rên của người đàn bà mình luôn khao khát nghe có thích không, thích chứ, Đức cũng đang thích thú lắm. Gã ngừng lại rồi nói với chị :

– Vẫn còn một món nữa, để anh cởi nốt cho nhé…

Chẳng cần đợi câu trả lời gã đã đưa tay mò xuống quần lót của chị. Người đàn bà ấy theo phản xạ muốn ngăn lại nhưng chẳng kịp, vì gã đâu có cởi như bình thường. Sự hưng phấn khiến Đức bộc lộ thú tính, gã dùng cả hai tay mà xé thật mạnh, chiếc quần lót mỏng manh lập tức bị xé rách tan tành. Nơi cấm địa ấy đã không còn gì bảo vệ nữa rồi…

Mua full truyện ở telegram @cuongct93


Mở rộng
Thu gọn

Truyện sex

Mở rộng
Thu gọn
Đang tải...