Diễm Ngộ Chi Lữ
Trong bóng đêm, sơn trang có vẻ rất không yên tĩnh, thỉnh thoảng có nhữngtiếng kêu thảm thiết làm cho đêm tối càng thêm mấy phần quỷ dị. Chung quanhsơn trang tổng cộng có tám căn phòng dựa theo phương vị bát quái mà xây nên,mỗi một phòng cách nhau ba mươi sáu trượng, phân ra cho bảy mươi nhân sĩ võlâm đến đây tá túc.
Mà lúc này, toàn bộ mười tám người đi theo Xuất Trần đạo trưởng đã chết, chỉcó duy nhất Trương Xuân là còn sống, bất quá lúc này hai người đều bị giamtrong bụi hoa kỳ trận, không cách nào thoát thân. Bên kia, những người đi theoViên Phong cũng đều thảm tử. Hơn nữa có một chỗ toàn bộ mười người trong phòngbị giết, khiến cho số người tử vong không ngừng tăng lên. Khí tức âm trầm,kinh khủng càng tăng mãnh liệt. Những võ lâm cao thủ đi cùng Nghiêm Tùng cũngđã chết quá nửa. Hôm nay nhiều người tá túc như vậy, ngoại trừ năm người nhómHoa Tinh ra, các môn các phái khác đều có thương vong.
Trong bóng đêm, lóe lên một đôi nhãn tình ám hồng (đỏ sậm), lạnh lùng nhìn kỹViên Phong và mười bốn người phía sau. Bên kia, một hắc ảnh cũng đã lọt vàophòng Nghiêm Tùng, lóe ra một đôi mắt xích hồng, hàm trứ (có chứa) quang mangtà dị, âm trầm nhìn những người còn sống. Đôi mắt quỷ dị nhìn bọn họ như làcon mồi, phảng phất chờ đợi thời cơ sau đó.
Mà Viên Phong cũng không phát giác được một chút nguy cơ đang từ từ ập xuống,tử vong đang lặng lẽ ập đến. Nghiêm Tùng mặc dù tìm được một biện pháp thôngminh, nhưng hắn lại không biết, lúc này hắn phải đối mặt với địch nhân kia,phương pháp này còn có thể hữu hiệu không? Có lẽ đợi đến lúc cuối mới biết.
Gió đêm nhè nhẹ thổi qua mang theo khí âm trầm như một cổ hàn khí xâm nhập vàothân thể mọi người. Viên Phong thân thể run lên, một cổ bất an đột nhiên nổilên mãnh liệt, làm cho hắn nhất thời không thể nào thừa nhận. Thân hình hơichuyển, trong mắt Viên Phong lộ ra một tia kinh hãi, miệng hô lớn: "Mọi ngườicẩn thận, toàn lực phản kích" Nói xong trường kiếm xuất khỏi vỏ, động thânphóng lên. Kiếm ảnh liên tiếp xuất ra như liễu nhứ tùy phong (tơ liễu theogió), phát ra kiếm thanh ti ti, mang theo hàn khí âm trầm tấn công về phía hắcảnh cao lớn kia. Đồng thời, những người đi cùng Viên Phong cũng phát hiện rahắc ảnh, bởi vì đã có hai người chết dưới tay hắn.
Trong mắt hắc ảnh lóe ra quang mang ám hồng, mỗi lần giết một người, hút máutươi của họ, hồng quang trong mắt hắn lại càng thịnh. Lúc này, hai người chếttrong tay hắn tất cả đều là bị cắn nát yết hầu, hút máu mà chết. Hắc ảnh thânpháp quỷ mị, trong bóng đêm căn bản là không thấy rõ thân hình hắn, duy nhấtchỉ có thể nhìn thấy là ánh mắt càng lúc càng đỏ của hắn.
Một tầng bóng ma tử vong bao phủ trong lòng mọi người, làm cho bọn họ cảm thấykhí tức tử vong tới gần. Viên Phong trong lòng khiếp sợ vô cùng, mà võ côngcủa hắn bài danh thứ sáu trên Địa Bảng, đã xuất không dưới ba mươi chiêu,nhưng lại không có đến một lần chạm vào một góc y phục của hắc ảnh. Trong lònghắn khiếp sợ không cần nói cũng rõ. Cảm giác được cổ bất an trong lòng cànglúc càng rõ ràng, Viên Phong dĩ nhiên lúc này cũng có một ý niệm trong đầuphải thoát khỏi nơi này. Nhìn thấy hắc ảnh quỷ mị kia trong thời gian ngắn lạigiết chết bốn người, Viên Phong trong lòng rõ ràng mọc lên một cổ sợ hãi. Lúcnày cố cũng không được, Viên Phong trong miệng huýt một tiếng, chiêu hô đệ tửbổn giáo nhanh chóng rút đi, thân hình lắc mạnh một cái cấp tốc rút lui.
Ánh mắt huyết hồng của hắc ảnh nhìn thoáng qua Viên Phong chạy trốn, trong mắthiện ra một tia lạnh lẽo, thân hình không ngừng lại, song thủ trong nháy mắtbắt được hai nhân mạng. Hắc ảnh há miệng cắn nát yết hầu hai người trong tay,miệng thả sức hút máu tươi, đồng thời thân hình như điện, xuyên qua đao quangkiếm ảnh. Trong đêm tối, tiếng kêu thảm thiết của quần hùng chấn động chốn sơndã, đáng tiếc không có người nào ngăn trở chuyện này, cả sơn trang giống nhưmột nhân gian địa ngục, tràn ngập hơi thở tử vong.
Tình hình của Nghiêm Tùng ở bên kia cũng giống bên này, chỉ khác là hắc ảnh cómang mặt nạ Tu La ra tay ác độc hơn, một tay một người, mỗi người đều có nămlỗ thủng trên đỉnh đầu, yết hầu bị cắn nát, bị hút máu mà chết. Nghiêm Tùngtrong miệng gầm lên, cùng các cao thủ bên cạnh liều chết phản kích, vô số đaoquang kiếm ảnh trong nháy mắt hướng đến hắc ảnh nọ. Nghiêm Tùng thân lêntrước, huy động song thiết chưởng, mang theo vô số chưởng kình hùng hậu ồ ạtập đến tử huyệt trên người hắc ảnh
Tu La hắc ảnh trong mắt lóe lên một tia quang mang xích hồng (đỏ sẫm), từngtia âm u từ thân thể hắn truyền ra, bốn phía nổi lên một cổ âm hàn, cỏ dạitrên mặt đất đều bị thổi tung, một cổ khí lưu mạnh mẽ hình thành một cổ longquyển phong (cơn lốc), cuốn y phục quần hùng bay phất phơ, khiến tâm thần họbất an. Trong ánh mắt hàm chứa tiếu ý lạnh lẽo, thân hình Tu La hắc ảnh nhưbóng u linh nửa đêm, theo chuyển động của thân hình hắn, mỗi lần di chuyển làphát ra một âm thanh thảm thiết, rồi có một người tử vong. Hắn giết người tốcđộ nhanh kinh người, làm cho những ai còn sống tâm lý cực kỳ bất hảo. Giốngnhư một cái gông vô hình khóa chặt trong lòng người ta, một cổ khí tức tử vongcàng ngày càng gần, làm cho người ta muốn nổi điên.
Nghiêm Tùng trong lòng vừa sợ vừa giận, biết hôm nay gặp phải cao thủ, thấynhững người bên cạnh càng lúc càng ít, mấy người bị giết đều bị hắn hút máu,Nghiêm Tùng dù trong lòng tràn đầy phẫn nộ cũng đành thở dài. Nghiêm Tùngkhông phục, chỉ thấy hắn hét lớn một tiếng nói: "Có bản lĩnh, tiếp ta mộtchưởng." Nói xong song chưởng mang theo mười hai thành công lực, toàn lực bổvề Hắc ảnh phía trước.
Tu La hắc ảnh nhìn lại Nghiêm Tùng, trong mắt xuất ra một tia hàn ý, trầmgiọng nói: "Tiếp ngươi một chưởng thì có sao đâu." Nói xong hữu thủ trong nháymắt trở nên đỏ sẫm, trên người hắc ảnh xuất ra âm thanh quỷ dị, một chưởngtiếp lấy một kích toàn lực của Nghiêm Tùng. Song chưởng giao nhau, một luồngkhí mãnh liệt trong nháy mắt chấn bay toàn bộ những người gần đấy ra ngoài.
Thân hình Nghiêm Tùng như chiếc lá trong gió bị chấn bay ra ngoài ba trượng.Nghiêm Tùng vừa rơi xuống đất, liền đứng bật dậy, cấp tốc phóng ra ngoài,trong không trung có phun ra một ngụm máu tươi. Trong bóng đêm, thanh âmNghiêm Tùng mơ hồ vang lên: "Nhất định ta sẽ tìm ngươi báo thù." Hắn nhanhchóng biến mất trong bóng đêm.
Nhìn thấy bảy, tám bóng người còn lại thoát đi tứ tán, Tu La hắc ảnh thân hìnhnhư u linh biến mất trong đêm tối. Trong bóng đêm vang lên bảy, tám tiếng kêuthảm thiết từ xa truyền lại, rõ ràng là gặp hung hiểm. Vậy là mấy người cuốicùng không có chạy thoát khỏi bóng ma tử vong, bị Tu La hắc ảnh giết chết rồihút lấy máu tươi.
Tu La hắc ảnh nhìn bầu trời, quang mang xích hồng trong mắt dần dần chuyểnthành sắc huyết hồng, xung quanh thân thể hình thành một lớp huyết sắc chânkhí hộ thể chậm rãi xoay chuyển quanh người hắn. Lúc này lớp khí hồng sắc từtừ xoay chuyển, từ chậm sang nhanh, càng lúc càng nhanh. Cuối cùng lớp chânkhí hồng sắc càng lúc càng đậm, bao phủ toàn bộ hắc ảnh bên trong, tựa như mộtquả cầy huyết sắc, trong bóng đêm phát ra đầy hồng quang, đẹp dị thường. Cuốicùng, hồng quang trên thân thể hắc ảnh chợt lóe lên, thoáng cái đã biến mất
Nhìn lên bầu trời, hắc ảnh mang mặt nạ Tu La toàn thân phát ra một cổ khí thểvô cùng cường đại. Chỉ thấy trong cuồng phong tóc hắn dựng đứng lên, một cổkình khí cuồng hoành phát ra bốn phía ép toàn bộ cây cỏ ngã rập xuống. Khíkhái ấy chắc chắn trong thiên hạ chỉ lộ ra ở hắn. Nhìn Trích Tinh Lâu trongbóng tối, thân hình hắc ảnh nhoáng lên một cải, biển mất giữa bầu trời đêm.Trong không trung vẫn còn một mùi máu tanh nồng nặc phiêu tán bốn phía.
Bên này, hắc ảnh cao lớn một mặt sát nhân, một mặt uống máu, quang mang trongmắt từ từ biến đối. Hắn uống càng nhiều máu, chân khí trong nội thể càngchuyển nhanh, Sắc ám hồng trong mắt cũng từ từ biến thành huyết hồng. Khi hắnhút máu người cuối cùng, chỉ thấy hồng quang quanh thân hắn đại thịnh, cảngười được bao phủ bởi một tầng hồng quang huyết sắc, tình cảnh quỷ bí vôcùng, theo hồng quang càng lúc càng thịnh cả thân hình hắn được giấu vào tronghuyết cầu, không thấy rõ bóng dáng.
Đột nhiên, hồng quang khẽ nhúc nhích, một cỗ chân khí cuồng hoành trong nháymắt tràn ngập cả sơn trang, tràn ngập cả những ngõ ngách trong trang. Trongđêm, hắc ảnh cao lớn toàn thân được bao phủ bởi hồng quang này lạnh lùng nhìnTrích Tinh lâu, song nhãn bắn ra một ánh mắt nóng rực, phảng phất đâu đó ẩndấu một vật gì đấy hấp dẫn hắc ảnh cao lớn này.
Nhìn Trích Tinh lâu, trong mắt hắc ảnh cao lớn ẩn hiện hồng quang, rõ ràngnhìn thấy một tia hồng quang đồng dạng lóe lên. Hai ánh mắt giao nhau, trongchớp mắt lóe lên một trận hỏa hoa (Hoa lửa, đốm lửa), Trong không khí tràn đầyhai cỗ chân khí bá đạo, hình thành hai luồng khí lưu vô hình khác nhau đối đầutrong không trung. Hai cỗ chân khí va chạm nhau phát ra tiếng nổ như tiếngsét, hình thành một cổ khí thể cường hoành, trong nháy mắt phá hủy tất cả mọithứ trong phạm vi mười trượng quanh hai người.
Ngay cả tòa biệt việt phía đông là một đại lâu cao ba tầng vậy mà trong nháymắt cũng bị chấn vỡ nát, gạch ngói vỡ nát như những vũ khí sắc bén bay ra bốnphía. Xuất Trần cùng Trương Xuân bị giam hãm trong hoa tùng trận pháp bên cạnhcũng bị cỗ chân khí cường hoành chấn bay ra ngoài.
Ngay cả tòa biệt viện ở phía đông là đại lâu cao ba tầng, vậy mà trong chớpmắt cũng bị chấn nát, gạch vỡ ngói nát như lợi khí bắn ra tứ phía. Ngay cả bụihoa làm thành trận pháp vây khốn Xuất Trần với Trương Xuân cũng bị luồng chânkhí cường hoành tuyệt thế kia đánh bay ra ngoài. Mà lực phản chấn vô cùng mãnhliệt cũng làm thân hình hai người đang đối đầu nhau cũng bị lắc lư.
Bên kia, Xuất Trần và Trương Xuân vừa rơi xuống đất liền xoay người đứng lên,hai người liếc mắt nhìn nhau, trong mắt mang theo tia kinh hãi cực kỳ. XuấtTrần sắc mặt đại biến nói: "Đi thôi, nếu không sẽ chết chắc." Nói xong kéoTrương Xuân toàn lực phóng ra ngoài. Lúc này hai người trong lòng chấn động,sớm bị tuyệt thế võ học kia làm kinh hãi, một khắc cũng không dám dừng lại,chỉ cầu trốn được để giữ lại tính mạng.
Hắc ảnh cao lớn mang mặt nạ cũng không để ý tới hai người Xuất Trần và TrươngXuân, chỉ đăm đăm nhìn vào nhân ảnh trên Trích Tinh lầu. Chỉ thấy hắc ảnh caolớn này song thủ khẽ động, trong sơn trang chỉ thấy một cỗ chân khí cường đạitrong chớp mắt tràn ngập trên không trung, mang theo thế công vô cùng cườngđại hướng đến nhân ảnh trên Trích Tinh lâu. Trong nháy mắt khí thể trong khôngtrung xoay chuyển, hình thành một cơn lốc, mang theo sức mạnh hủy diệt, nhưnghịch hải cuồng long (biển động cuồng long), trong nháy mắt nuốt chửng nhânảnh trên Trích Tinh lâu.
Hắc ảnh trên Trích Tinh lâu, song thủ giơ lên, thân hình đột nhiên xuất hiệngiữa không trung, lẳng lặng đứng giữa hư không như một Ma thần trong đêm tối.Chỉ thấy hắn toàn thân lóe ra quang mang huyết hồng, hồng sắc khí thể sau lưnghắn như tạo thành một đôi cánh huyết sắc vô cùng quỷ dị. Song thủ giơ lên,huyết sắc chân khí trong chớp mắt bộc phát ra luồng khí vô cùng bá đạo, trênđỉnh đầu hắn hình thành một thanh kiếm huyết sắc (thanh kiếm màu máu), mộtkích bổ xuống nghênh tiếp cơn cuồng long đang tập kích.
Nhất thời hai cỗ chân khí vô cùng cường đại một lần nữa va chạm giữa khôngtrung, phát ra tiếng hống rung trời, vang tận mây xanh. Trong lúc hai luồngchân khí xoay chuyển cực nhanh đâm vào nhau, sinh ra vô số tiếng nổ mạnh khôngthể tả được, trong chớp mắt toàn bộ kiến trúc cao lớn bốn phía đều bị phá hủy.Luồng kình khí kia đi qua chỗ nào thì toàn bộ kiến trúc chỗ đó tan thành trobụi. Tám phòng xung quanh dựng theo bát quái nhưng luồng tuyệt thế chân khícường hoành kia, chớp mắt cũng hóa thành một đống tro tàn. Đồng thời ba tòabiệt viện quanh Trích Tinh lâu cũng bị chân khí bá đạo này phá hủy hoàn toàn,không còn sót lại một điểm tàn dư.
Lại nói năm người Hoa Tinh một mực nghỉ ngơi trong phòng, cũng không để ý đếnmột chút động tĩnh phát sinh bên ngoài. Cho đến khi hai hắc ảnh kia giết sạchnhững người ở đây, hắc ảnh cao lớn mang mặt nạ quanh thân phát ra một cổ khíthế tuyệt thế thì Hoa Tinh mới cảm thấy có chút không ổn. Cổ khí thế cường đạikia làm cho tam nữ và Cô Ngạo đều là trong tròng khó chịu, không kỳm được kinhhãi trong lòng, sắc mặt đại biến. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL
Hoa Tinh hai mắt khép hờ, chân khí toàn thân trong nháy mắt nhanh chóng xoaychuyển, tập trung tinh thần trong thời gian ngắn nhất, toàn bộ những động tĩnhtại sơn trang đều hiện lên trong đầu hết sức rõ nét, nhận ra hai cổ tuyệt thếchân khí cường hoành, tính chất có một chút tương tự, nhưng cũng có chỗ bấtđồng. Trên mặt Hoa Tinh lần đầu tiên lộ ra vẻ nghi ngờ. Nhìn bốn người, thânthể Hoa Tinh phát ra một cỗ chân khí nhu hòa, trong nháy mắt làm cho bốn ngườitừ cảm giác khó chịu khôi phục lại như cũ.
Hoa Tinh trầm giọng nói: "Không thể ngờ sơn trang này lại ẩn tàng hai vị tuyệtthế cao thủ, bọn họ võ công tuyệt đối không dưới Thiên Bảng, thật là làm chongười ta khó có thể tin được. Bây giờ, chúng ta lập đi ra ngoài, nhớ phải theosau ta, không được rời xa. Hai vị cao thủ này theo những gì ta thấy được, bọnhọ trong lúc này hẳn là đang đối địch nhau, nếu bọn họ giao thủ, chúng ta ởchỗ này sẽ gặp nguy hiểm, cho nên ra ngoài sẽ an toàn hơn một chút." Nói xong,không để ý tới bốn người có minh bạch hay không, vội giục bốn người xuất môn.
Tam nữ cùng Cô Ngạo vừa xuất môn mới phát hiện ngoài Trương Tuyết cùng TiểuThanh, còn có hai người khác cũng đã đứng trên bãi cỏ. Hoa Tinh nhìn TrươngTuyết nhẹ giọng nói: "Nàng đến bên cạnh ta, để lát nữa ta có thể để ý đếnnàng." Nói xong nhìn Mai Hương cùng Trần Lan, ánh mắt Hoa Tinh lộ ra một tianhu tình, nhẹ giọng nói: "Hai nàng võ công yếu, nhích lại gần ta một chút."Nói xong, Hoa Tinh đột nhiên cảm giác được, chân khí cường đại kia trong nháymắt bao phủ cả sơn trang, như một loại ám hiệu đề tỉnh hắn.
Trưởng Tuyết nhìn Hoa Tinh, nói khẽ với ba người bên cạnh một câu, chậm rãibước tới Hoa Tinh. Hoa Tinh liếc mắt nhìn nàng, ánh mắt quét qua bộ ngực đầyđặn xinh đẹp kia một chút, sau đó lẳng lặng nhìn vào mắt nàng. Hoa Tinh khôngnói gì thêm, chỉ về phía Ám Vũ, ý bảo nàng đến cạnh Ám Vũ. Sau đó quay đầu lainhìn lên Trích Tinh lâu. Trương Tuyết trong lòng dao động, bị ánh mắt tràn đầymị lực của Hoa Tinh lướt quá, trong lòng đột nhiên có một loại cảm giác hoangmang, lúng túng. Hoa Tinh liếc về phía hung bộ (bộ ngực) của nàng, nàng cảmgiác được rõ ràng, đã minh bạch hàm ý của cái nhìn đấy. Lẳng lặng đến bên cạnhÁm Vũ, Trương Tuyết gật đầu nhè nhẹ xem như chào hỏi. Mà Ám Vũ cùng biết đượcthân phận của nàng, cũng khe khẽ gật đầu đáp lễ.
Lúc này một tiếng nổ kinh thiên truyền đến, mặt đất rung lên. Một cỗ chân khívô cùng cường đại trải qua khoảng cách hơn mười trượng, khi đến gần Hoa Tinhđã dần dần suy yếu. Chỉ thấy loáng một cái đã có mấy căn phòng bị chấn nát.Trong mắt Hoa Tinh bỗng xuất ra hai đạo quang mang kỳ dị một đỏ một trắng,linh giác trong nháy mắt tập trung vào hai người đang giao thủ, chăm chú nhìntrận chiến kinh thế của bọn họ.
Năm người bên cạnh Hoa Tinh sắc mặt đều đại biến, nhãn tình hướng về phíaTrích Tinh lâu. Mặc dù bọn họ không thấy gì, nhưng bọn họ cũng mơ hồ cảm giácđược cổ khí thế cường đại kia. Hai hắc ảnh kia lần thứ hai giao thủ, chân khívô cùng cường đại kia hình thành sức hủy diệt rất lớn, trong nháy mắt truyềnđến, toàn thân Hoa Tinh nhất thời phát ra một cỗ chân khí hồng bạch cuồnghoành tuyệt thế. Chỉ thấy thân thể Hoa Tinh trong nháy mắt phát sinh ra haiđạo chân khí một trắng một đỏ tính chất hoàn toàn bất đồng, hình thành một đạokhí trảo (cái lồng khí) trước người tứ nữ và Cô Ngạo, vững vàng bảo vệ nămngười bên trong.
Ngay sau đấy, luồng chân khí vô cùng cường đại mang theo sức hủy diệt kia ậpđến, trong nháy mắt bị phá tan phòng ốc lúc trước mấy người đã ở, gạch ngóibắn ra ngoài, một phần bay đến chỗ sáu người Hoa Tinh, một phần bay đến chỗmấy hai nam một nữ, phái Hoa Sơn. Đồng thời chân khí cường kích kia trong nháymắt lao tới, đánh úp về phía sáu người Hoa Tinh nhưng bị Hoa Tinh cản lại.Nhưng khi đi qua ba người phái Hoa Sơn, đã vô tình mang theo ba tiếng kêu thảmthiết, phá hủy cả ba nhân mạng.
Trương Tuyết thấy thế sắc mặt tái nhợt, trong lòng kinh hãi, là ai giao thủ,mà chân khí phát ra cường hoành bá đạo đến thế. Thật sự khó tin, ba thủ hạtrong nháy mắt mất đi tính mạng. Trương Tuyết trong lòng không kỳm được khẽthở nhẹ. Liếc mắt nhìn Hoa Tinh, thấy lấp lóe một trắng màu đỏ một màu trắngvô cùng quỷ dị mà lại rất đẹp. Trương Tuyết minh bạch, nếu không có Hoa Tinh,sợ rằng nàng đã chết như các thủ hạ. Hoa Tinh như vậy đã cứu nàng một mạng,điểm này trong lòng nàng hiểu được, nên đối với Hoa Tinh cũng có vài phần cảmkích. Nghĩ tới ánh mắt tà dị khi này của Hoa Tinh, ánh mắt ấy tràn đầy mị lực,trong lòng Trương Tuyết mơ hồ có ý niệm muốn rời đi. Đấy là cái gì, có lẽ tựnàng cũng không rõ.
Cảm giác được chân khí cường hoành kia, Hoa Tinh trong mắt lộ ra một tia nghivấn, hai người kia rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là người trên Thiên Bảng? Nếukhông thì là ai đây? Hoa Tinh trong mắt bắn ra một đạo kỳ quang, nhìn lênTrích Tinh lâu, nơi đó có một hồng sắc nhân ảnh, một đôi cánh lớn hồng sắc,giữa không trung yêu diễm mỹ lệ, tà dị không thể tả. Nhìn hắc ảnh nọ dường nhưlẳng lặng đứng giữa hư không, song nhã phát ra quang mang huyết sắc (ánh mắtmàu máu), nhìn về phía đối diện. Hoa Tinh biết, cao thủ kia ở nơi nào, bởi vìHoa Tinh có thể cảm giác được nơi đó có một cỗ chân khí cường đại đang lưuđộng, tựa hồ đang chuẩn bị phát động công kích lần thứ ba.
Mai Hương cùng Trần Lan lặng lẽ đứng cạnh Hoa Tinh, lúc này cũng nhìn thấynhân ảnh giữa không trung, cả kinh đến cứng lưỡi, không nói thành lời. TrươngTuyết cũng bị tình cảnh quỷ dị kia làm cho kinh hãi, cho đến bây giờ nàng chưatừng gặp qua, nàng thậm chí cho tới bây giờ chưa từng gặp qua. Cho tới bâygiờ, nàng thậm chí không biết trên trời này còn có nhân vật lợi hại như vậy,có thể lẳng lặng đứng giữa hư không mà không rơi xuống, phía sau lại còn hiệnra một đôi cánh lớn màu huyết sắc, thật khiến người khác không thể tin được.Ám Vũ và Cô Ngạo cũng sắc mặt chấn kinh không tin, liếc mắt nhìn nhau, trongánh mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Lại nói về phía bên này, hắc ảnh cao lớn sau khi xuất ra một kích mãnh liệt,thân thể một lần nữa lại bị lực phản chấn hết sức cường hoành đẩy lui ba bước,trong mắt hiện ra một tia chấn kinh. Hắc ảnh cao lớn thần nói: "Không ngờ tađã nhiều năm chịu bao khổ cực (ngọa tân thường đảm = nằm gai nếm mật) khổluyện huyết ảnh thần công, tối nay thần công đại thành cũng không giết đượchắn, thật sự là ông trời không có mắt! Lão quỷ này tu luyện huyết nga thầncông nhiều năm, dĩ nhiên cũng đã luyện tới cảnh giới đại thành, xem ra muốngiết hắn là không được. Ta hận a, ông trời. Cho dù không giết được hắn, tacũng phải hủy diệt cái sơn trang hắn nhiều năm qua khổ tâm tu kiến, để báo thùnăm xưa."
Nghĩ vậy, hắc ảnh cao lớn lại vận công lực toàn thân, thân thể lăng không màphóng lên. Lên đến độ cao ngang với Tu La hắc ảnh, đồng dạng đứng giữa hưkhông. Bốn mắt nhìn nhau, hắc ảnh cao lớn lạnh lùng nói: "Lão quỷ, đêm naychúng ra nhất quyết phải phân cao thấp, xem ai là người cuối cùng của Doanhgia." Nói xong song thủ đưa trước ngực, phía sau, một đạo huyết sắc chân khívô cùng cường đại trong nháy mắt phát ra, bao phủ hắc ảnh cao lớn bên trong,toàn thân lọt vào một hồng sắc tinh vân (khối cầu hồng sắc). doc truyen tai .Huyết sắc tinh vân không ngừng to lên, thân thể hắc ảnh cao lớn hoàn toàn tiêuthất (biến mất) bên trong huyết sắc tinh vân, làm cho người ta hoàn toàn khôngcó cách nào nhìn thấy thân thể hắn, tìm ra hình dáng của hắn.
Mà Tu La hắc ảnh nọ lẳng lặng đứng nhìn phiến hồng vân (đám mây hồng) kia,miệng cười lạnh nói: "Cũng tốt, nhiều năm như vậy ngươi cũng luôn truy đuổikhông tha, đêm nay kết thúc cũng tốt. Đến đây đi, tiếp ta một chiêu – Phá KiểnNhi Xuất" Nói xong song thủ vung lên phía trước, đôi cánh huyết sắc to lớn saulưng cũng huy động, đưa thân thể hắn vào bên trong. Sau đó đối cánh huyết sắclại giương ra, một cổ lực lượng cường đại làm cho người ta ngạt thở, trongnháy mắt bổ tới huyết sắc tinh vân kia.
Khi mà cổ lực lượng cường đại kia sắp bổ trúng huyết sắc tinh vân thì tronghuyết sắc tinh vân nọ đã phát ra một cổ lực lượng phách tuyệt thiên địa. Haicổ lực lượng cường đại tương ngộ (giao nhau) giữa không trung, sinh ra va đạp,phát ra tiếng nổ chấn thiên, như là ma thần rống giận, rung động cả u linhtrong đêm. Hai cỗ chân khí cường đại còn sinh ra một sức công phá cực lớn,trong vòng trăm trượng trong phương viên, trong nháy mắt toàn bộ cây cỏ, phòngốc toàn bộ bị phá hủy. Cả Trích Tinh lâu cao lớn kia cũng bị chân khí cườngđại kia phát nổ biển thành đống tro tàn, hài cốt bay ra bốn phía, bay ra rấtxa.
Trên không trung, hai nhân ảnh cũng bị chấn lui 3 trượng, thân thể lui về phíasau, nhìn thấy tình huông đấy, hai ngươi đương nhiên là nhất thời không phâncao thấp. Tu La hắc ảnh vừa thấy Trích Tinh Lâu mình nhiều năm khổ tâm xâyđựng bị phá hủy, liền bất chấp khí huyết đảo lộn, tức giận thét một tiếng,thân hình trong nháy mắt biến mất khỏi chỗ đấy. Đến lúc hiện ra thì đã đến bêncạnh hắc ảnh cao lớn. Tu La hắc ảnh song thủ xuất ra vô số chưởng ảnh nhanhnhư thiểm điện, chân khí huyết hồng sắc trong nhát mắt ập đến hắc ảnh cao lớngiữa không trung.
Hắc ảnh cao lớn cùng Tu La hắc ảnh vừa nãy toàn lực xuất một kích, cũng làthân thụ trọng thương, khí huyết đảo lộn không thôi. Lúc này vừa thấy lão quỷtức giận mà liều mạng với mình, hắn cũng rất hiểu tình trạng hiện tại củamình, sợ rằng giao thủ sẽ không có lợi. Tâm niệm vừa chuyển, hắc ảnh cao lớncười to một tiếng nói: "Lão quỷ, Trích Tinh lâu này của ngươi coi như một chútlợi tức. Lão tử lần sau trở lại sẽ bắt ngươi phải trả cho ta cả vốn. Cáo từ,ta không đùa giỡn cùng với ngươi nữa." Nói xong thì mang theo một chút khôngcam lòng, trong nháy mắt phản kích một chưởng, mượn lực phản chấn, thân thểtrong chớp mắt đã bay xa trăm trượng, biến mất trong màn đêm
Tu La hắn ảnh trong mắt lóe ra ngọn lửa phẫn nộ, trong miệng phát ra một tiếngnộ hống, hiễn nhiên cực kỳ phẫn nộ. Tiếng rống phẫn nộ của hắn mang theo cônglực vô cũng thâm hậu, trong nháy mắt phát ra bốn phía. Liếc mắt nhìn mấy ngườiHoa Tinh một cái, hắc ảnh hữu thủ vung lên, thân thể hắc ảnh cao lớn nhanhchóng biến mất, nhân ảnh kia cũng rất nhanh biến mất.
Hoa Tinh nhìn hai nhân ảnh điều đã đi xa, song thủ có chút vung lên môt cái,hóa giải toàn bộ kình lực Tu La hắc ảnh để lại trước khi đi. Quay người lại,Hoa Tinh nhìn vẻ mặt kinh hãi của năm người, nhẹ giọng nói: "Đây là thực lựccủa cao thủ Thiên Bảng, đêm nay cá ngươi coi như được đại khai nhãn giới, minhbạch được thực lực của cao thủ chân chính trên đời này. Bây giờ tất cả đã kếtthúc, nơi này ngoại rừ sáu người chúng ta ra, không còn một người nào cònsống, chúng ta phải rời khỏi chỗ này. Nhớ kỹ những chuyện nhìn thấy này khôngđược nói lung tung, nếu không sẽ có đại họa. Đi thôi." Nói xong không để ý đếnnăm người còn đang ngẩn người ra, thân thể Hoa Tinh không một tiếng động,nhoáng một cái đã xuất hiện cách đó mười trượng. Thật sự là rất thần bí huyềnảo.
Năm người trước sau phản ứng lại, thi triển khinh công theo sát. Trong lòngnăm người đều bị võ công hai người nọ làm sợ ngẩn người, ai cũng không nghĩđến, trên đời này lại có cao thủ lợi hại đến thế, thật không thể tưởng tượngđược. Đồng thời năm người đối với võ công của Hoa Tinh cũng cảm thấy cực kỳthần bí. Đặc biệt là Trương Tuyết, nàng quả thực cũng không dám tin tưởng, đốimặt với hai vị cao thủ lợi hại như thế, Hoa Tinh cũng không một chút kinhngạc, đừng nói đến khiếp ý (ý nghĩ sợ hãi).
Rời khỏi tòa sơn trang đã hoàn toàn bị phá hủy, Hoa Tinh nhìn ra xa, trong mắtlộ ra một tia kỳ dị, nhẹ giọng nói: "Đằng kia có người đốt lửa, chúng ra cũngđến đấy đi." Ngữ khí hàm chứa một chút tiếu ý.
Mai Hương nhìn thấy ngoài hai dặm có ánh lửa, nhẹ giọng hỏi: "Hoa Tinh, khôngcó gặp nguy hiểm chứ? Ta thực sự có chút sợ." Nói xong thân thể hơi tựa vàoHoa Tinh.
Hoa Tinh quay lại, nhìn qua những người bên cạnh, phát hiện trừ Mai Hương ra,Trần Lan trong mắt đã hiện ra một tia khiếp sợ, mà Ám Vũ cùng Cô Ngạo có vẻlại rất kiên cường, Trương Tuyết trong mắt cũng có một chút khiếp ý, chẳng qualà không hiện rõ. Hoa Tinh hai tay nắm lấy tay Mai Hương và Trần Lan, truyềnmột đạo chân khí ấm áp vào cơ thể các nàng, nhất thời làm cho các nàng tronglòng kinh hoảng. Khi các nàng bình tĩnh lại, Hoa Tinh nói: "Đi thôi, có ta ởđây thì sẽ không có việc gì đâu." Nói xong, nắm tay hai nàng chậm rãi bước đi.
Trương Tuyết cùng Ám Vũ sóng vai mà đi, nhìn bóng dáng Hoa Tinh, trong lòngTrương Tuyết có một loại cảm giác nói không nên lời, ngày trước, chính mìnhcũng từng được như vậy, cũng có người nắm tay âu yếm, cùng nhau vượt qua baonhiêu gian khổ trên đường. Đến giờ nghĩ lại, thật là nhiều hoài niệm, đángtiếc giờ khó có được cơ hội như vậy. Nghĩ đến tâm sự trong dĩ vãng, TrươngTuyết đột nhiên có một loại cảm giác mệt mỏi, như muốn trở về tựa ở bên cạnhtrượng phu để nghỉ ngơi. Đáng tiếc đó chỉ là suy nghĩ trong lòng.
Đến chỗ phát ra ánh lửa, Hoa Tinh thấy có hai người, một người là đạo trưởngmột người là đại hấn khoảng 40 tuổi. Đáng tiếc Hoa Tinh không nhấn ra, hắnkhông nhận ra, chỉ có Trương Tuyết nhận ra, Trương Tuyết nhận ra đó là Võ ĐangXuất Trần và Không Động phái Trương Xuân, thật không ngờ hai người bọn họkhông chết. Xuất Trần cũng nhận ra Trương Tuyết. Mọi người bắt chuyện, cùngngồi quanh đám lửa.
Trương Tuyết khai khẩu nói: "Xuất Trần đạo trưởng, sao ông lại ở đây? Trongsơn trang đã xảy ra chuyện gì các ngươi có biết không?"
Xuất Trần nghe vậy, sắc mặt khẽ biến nói: "Thật khủng bổ, đáng sợ, thật là địangục trần gian, các người chẳng lẽ không biết sao?" Nhìn mấy người, Xuất Trầntrong mắt mang theo chút khó hiểu.
Cô Ngạo nhìn Hoa Tinh không có khai khẩu, liền khai khẩu nói: "Chúng ta mộtmực trong phòng nghỉ ngơi, nên đối với sự tình phát sinh bên ngoài không rõràng." Ngữ khí rất là khách khí.
Xuất Trần liếc mắt nhìn Trương Xuân, hắn kỳm bi thống trong lòng, trong lòngkhông nhịn được khẽ thở dài. Nhìn Trương Tuyết, Xuất Trần chậm rãi kể lại hếtthảy những gì mình thấy cho sáu người. Nghe xong sắc mặt sáu người đại biến,Hoa Tinh trong lúc đó thần sắc cũng có cút mất tự nhiên, tựa hồ từ trong câuchuyện nghĩ ra cái gì. Mai Hương thân thể khẽ run lên, hiển nhiên bị sự tìnhkhủng bố kia dọa, yếu ớt tựa vào ngực Hoa Tinh.
Hoa Tinh liếc mắt nhìn Mai Hương, lại nhìn Trần Lan một cái, hai tay đặt ởtiểu yêu các nàng, nhẹ nhàng ôm các nàng vào trong ngực. Nhìn bầu trời đêm,Hoa Tinh than nhẹ, nói một câu: "Không ngờ loại võ công này lại hiện ra trongvõ lâm, có lẽ thiên hạ thực sự rối loạn rồi."
Trong bóng đêm, con gió thoảng qua, mang theo theo âm không cam lòng của cácvong hồn, phiêu đãng trong bầu trời đêm. Bên đống lửa, tám người yên lặng nghĩđến tâm sự của mình, chậm rãi chờ ánh bình minh đến. Ngày mai sẽ như thế nàođây?
